Search

Predigten

Chủ đề 11: Đền Tạm

[11-11] Chúng Ta Không Phải Là Những Người Lui Đi Để Hư Mất Vì Tội Lỗi Của Chúng Ta (Giăng 13:1-11)

Chúng Ta Không Phải Là Những Người Lui Đi Để Hư Mất Vì Tội Lỗi Của Chúng Ta
(Giăng 13:1-11)
“Trước ngày lễ Vượt Qua, Đức Chúa Jêsus biết giờ mình phải lìa thế gian đặng trở về cùng Đức Chúa Cha đến rồi; Ngài đã yêu kẻ thuộc về mình trong thế gian, thì cứ yêu cho đến cuối cùng. Đang bữa ăn tối (ma quỉ đã để mưu phản Ngài vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con trai Si-môn), Đức Chúa Jêsus biết rằng Cha đã giao phó mọi sự trong tay mình, và mình đã từ Đức Chúa Trời đến, cũng sẽ về với Đức Chúa Trời, nên đứng dậy khỏi bàn, cởi áo ra, lấy khăn vấn ngang lưng mình. Kế đó, Ngài đổ nước vào chậu, và rửa chân cho môn đồ, lại lấy khăn mình đã vấn mà lau chân cho. Vậy, Ngài đến cùng Si-môn Phi-e-rơ, thì người thưa rằng: Chúa ôi, chính Chúa lại rửa chân cho tôi sao! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hiện nay ngươi chẳng biết sự ta làm; nhưng về sau sẽ biết. Phi-e-rơ thưa rằng: Chúa sẽ chẳng rửa chân tôi bao giờ! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta không rửa cho ngươi, ngươi chẳng có phần chi với ta hết. Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chẳng những rửa chân mà thôi, lại cũng rửa tay và đầu nữa! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ai đã tắm rồi, chỉ cần rửa chân, thì được sạch cả. Vả, các ngươi đã được tinh sạch, nhưng chưa được tinh sạch đều. Vì Ngài đã biết ai sẽ phản Ngài; tại thế cho nên Ngài phán rằng: Các ngươi chẳng phải hết thảy đều được tinh sạch.”
 
 
Tất cả Lời của Kinh thánh là một sự huyền bí đối với những giáo sư giả, là những người chưa được tái sanh. Vì thế họ cố gắng giải thích Lời của Đức Chúa Trời bằng những ý nghĩ con người của riêng họ. Tuy nhiên, chính họ cũng không tin tưởng những điều mà họ đang dạy. Và kết quả là có nhiều người không tin chắc vào sự cứu rỗi của họ. 
Tại sao lại như vậy? Đó là vì họ nói rằng họ tin Chúa Jêsus mặc dù họ không biết rõ về Phúc-âm của Nước và Thánh linh. Những Cơ Đốc Nhân như thế nghĩ rằng họ sẽ không bị hủy diệt bởi vì họ tin nơi Chúa Jêsus. Nhưng họ cần nhận biết rằng khi nhìn từ viển ảnh của Kinh Thánh, chỉ có một sự thật là họ sẽ bị hủy diệt trừ khi họ được tái sanh bởi Nước và Thánh linh. 
Có một niềm tin phổ biến là người ta nghĩ rằng cho dù họ không biết lẽ thật, nhưng bởi vì họ tin nơi Chúa Jêsus cách mù quáng, thì ít nhất họ cũng không bị hủy diệt. Tuy nhiên, vì họ không hiểu Lời Kinh Thánh cách chính xác, nên họ không thể nhận biết từ Lời Ngài rằng họ quả thật đang tin cách sai lầm, thậm chí họ chưa từng thực sự được cứu. 
Vì thế nếu có người giải thích Lời Kinh Thánh theo nghĩa đen và đặt ra những học thuyết của họ dựa trên những ý nghĩ của riêng họ, thì những người như thế, ngay cả nếu họ tin nơi Chúa Jêsus, cũng không thể nhận được sự tha thứ tội lỗi  và chắc chắn sẽ kết thúc nơi hỏa ngục vì tội lỗi  của họ. Như thế, Kinh Thánh không phải là điều để làm sáng tỏ trong cách riêng của chúng ta, nhưng chúng ta phải chờ đợi Đức Chúa Trời đem đến cho chúng ta sự hiểu biết qua những thánh đồ tái sanh của Ngài với Lời của lẽ thật. Chúng ta cũng phải nhận biết rằng mọi Lời của Đức Chúa Trời được giải thích trong vòng Phúc-âm của Nước và Thánh linh. 
Chúa Jêsus đã nói, “Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng nhờ Nước và Thánh Linh mà sanh, thì không được vào Nước Đức Chúa Trời.” (Giăng 3:5). Những người biết và tin câu Kinh Thánh này cách đúng đắn thì chắc chắn có thể được giải cứu khỏi mọi tội lỗi  và được vào Nước Thiên đàng. Chúa Jêsus đã nói rằng chỉ tấm lòng của những người đã được tẩy sạch khỏi tội lỗi  bởi tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh thì mới có thể được vào Nước Thiên đàng. Nhưng nếu người ta tin mà không hiểu Phúc-âm của Nước và Thánh linh do Chúa ban cho - đó là, lẽ thật bày tỏ nơi chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn của Đền-tạm - thì họ sẽ bị hủy diệt vì tội lỗi  của họ. 
Chúng ta sẽ bị mất tinh thần như thế nào nếu chúng ta bị hủy diệt vì tội lỗi của chúng ta mặc dù chúng ta đã tin nơi Chúa Jêsus? Thật tôi buồn vô cùng khi nghĩ rằng mặc dù hiện nay có thật nhiều người trong thế giới này tin Chúa Jêsus là Cứu Chúa của họ, nhưng nhiều người trong số họ không thể trả lời cách tự tin rằng họ đã được cứu khỏi mọi tội lỗi. Thật không sai khi nói rằng mọi tội nhân, cho dù họ xưng nhận là tin hay không tin nơi Chúa Jêsus, đều sẽ bị hủy diệt vì tội lỗi của họ. Có bao nhiêu người thực sự sẽ bị hủy diệt mặc dù họ nói họ tin Chúa Jêsus? 
Ma-thi-ơ đoạn 7 nói với chúng ta rằng mặc dù có nhiều người tin nơi Chúa và nói với Chúa Jêsus rằng họ đã từng nhân danh Ngài nói tiên tri, đuổi quỷ, và làm nhiều phép lạ, họ vẫn sẽ bị Ngài lìa bỏ. Chúa Jêsus đã nói Ngài sẽ phán với những người này rằng “Hỡi kẻ gian ác, Ta chẳng biết các ngươi bao giờ, hãy lui ra khỏi Ta!” (Ma-thi-ơ 7:23). Chúa chúng ta nói rằng không phải bất cứ ai xưng Danh Ngài thì có thể vào Thiên đàng đâu. Như vậy, Chúa sẽ quở trách những người hiểu sai Phúc-âm của Nước và Thánh linh. 
Nhưng nhiều người không nhận biết rằng họ đang hiểu và tin nơi Chúa Jêsus cách sai lạc, đây là việc vô cùng đáng buồn đối với Chúa chúng ta. Có quá nhiều người, là những người quên lãng đi việc Chúa đang quở trách họ vì đức tin sai lạc của họ, đang hướng đến sự hủy diệt. 
Đó là lý do tại sao lòng chúng tôi thương xót cho những Cơ Đốc Nhân danh nghĩa ngày nay. Họ chỉ có tiếng là tin vào Chúa Jêsus chỉ mà thôi. Họ chỉ tin Chúa Jêsus cách mập mờ, họ vẫn không thể đạt đến sự tinh sạch và không xác định Kinh Thánh nói cách rõ ràng về Phúc-âm thật của Nước và Thánh linh là gì. Đó là lý do tại sao việc giảng dạy Phúc-âm của Nước và Thánh linh cho họ là một nhiệm vụ quan trọng và cấp bách đối với chúng ta. 
Biết và tin Phúc-âm thật của Nước và Thánh linh là điều vô cùng quan trọng đối với tất cả chúng ta. Vậy thì, làm sao chúng ta có thể biết Phúc-âm thật của Nước và Thánh linh? Dĩ nhiên, bởi nghe sự dạy dỗ về Phúc-âm của Nước và Thánh linh được chứa đựng trong Lời của Đức Chúa Trời. Chúng ta thực sự phải biết và tin Phúc-âm của Lẽ thật để được Đức Chúa Trời gọi là những thánh đồ của Ngài. Bởi làm như thế thì chúng ta mới có thể vào Nước Đức Chúa Trời bởi đức tin, nhận được sự tha thứ tội lỗi , và trở nên con cái của Ngài trong đức tin. 
Đó là điều mà tại sao Cơ-đốc-giáo tập trung vào sự cứu rỗi nhận được bởi đức tin. Những tôn giáo trên thế giới đề cao những việc làm của riêng họ. Nhưng Lẽ thật nói với chúng ta rằng sự cứu rỗi là sự ban cho của Đức Chúa Trời, chứ không phải do những việc làm của con người, hầu cho không ai khoe mình (Ê-phê-sô 2:8-9). Cơ-đốc-giáo thật chỉ ra con đường để được cứu khỏi tội lỗi  và được vào Thiên đàng chỉ bởi biết và tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh. 
Phân đoạn chính trong Giăng đoạn 13 hôm nay cũng nói về Phúc-âm của Nước và Thánh linh. Khi biết rằng giờ Ngài phải chết trên Thập tự giá, Chúa Jêsus yêu cầu rửa chân cho các môn đồ. Điều này xảy ra ngay trước ngày Lễ Vượt Qua. Ngày Lễ Vượt Qua thì vô cùng quan trọng đối với người Do thái. Vì đó là ngày mà dân I-sơ-ra-ên thoát khỏi Ai-cập và được cứu khỏi kiếp nô lệ của họ, nên nó đã trở thành một ngày lễ lớn đối với người Do thái. Vì thế dân I-sơ-ra-ên nhắc lại ngày Lễ Vượt Qua của thời Cựu ước và tưởng nhớ nó bằng cách cùng nhau tổ chức nghi thức Vượt Qua. 
Trong bữa ăn tối, Chúa Jêsus nhóm họp các môn đồ của Ngài lại với nhau, và cố gắng nói với họ một điều có ý nghĩa to lớn. Bằng cách rửa chân cho các môn đồ trước khi Ngài chết trên Thập tự giá, Chúa Jêsus muốn dạy họ về lẽ thật đã xóa sạch tội lỗi  thực tại của họ. Với Lễ Vượt Qua sắp đến, Chúa Jêsus biết rằng Ngài sẽ bị bắt giữ như Chiên Con của lễ Vượt Qua, chịu đóng đinh, chết và sống lại từ cõi chết. Vì thế Chúa Jêsus muốn dạy các môn đồ của Ngài rằng là Chiên Con Tế Lễ, Ngài đã tẩy đi ngay cả tội lỗi  thực tại của họ. Nói cách khác hơn, Ngài đã rửa chân cho các môn đồ để ban cho họ một sự dạy dỗ rất quan trọng trước khi Ngài chết trên Thập tự giá. 
 
 

Lý Do Tại Sao Chúa Jêsus Rửa Chân Cho Phi-e-rơ

 
Chúng ta hãy xem điều mà Chúa Jêsus nói khi Ngài rửa chân cho các môn đồ nhưng Phi-e-rơ đã từ chối: “Nếu Ta không rửa chân cho ngươi, thì Ngươi chẳng có phần gì với Ta cả” (Giăng 13:8). Câu nói này thật nghiêm trọng và đáng sợ phải không? Tuy nhiên, Chúa Jêsus thực sự muốn dạy cho các môn đồ của Ngài loại đức tin gì để tẩy sạch mọi tội lỗi  thực tại của họ và nó quan trọng như thế nào cho Ngài lẫn các môn đồ của Ngài về việc Ngài rửa chân cho họ trước khi Ngài chết trên Thập tự giá. 
Vì thế Chúa Jêsus đã đứng dậy khỏi bàn ăn, cởi bỏ áo ngoài, lấy một cái khăn và quấn ngang mình Ngài, sau đó đổ nước vào một cái chậu và bắt đầu rửa chân cho các môn đồ. Khi đến lượt Si-môn Phi-e-rơ, thì Phi-e-rơ cứ từ chối. Ông nói với Chúa Jêsus rằng, “Chúa ơi, chính Chúa lại rửa chân cho tôi sao?” Phi-e-rơ đã bị khiếp sợ trong việc Chúa Jêsus muốn rửa chân cho ông. Bởi vì ông đã tin nơi Chúa Jêsus và phục sự Ngài như Con của Đức Chúa Trời, vì thế việc tiếp nhận một tình trạng phi lý như thế là một việc khó đối với ông. Đấy là tại sao Phi-e-rơ đã hỏi làm sao mà Chúa lại rửa chân cho ông, đáng lý ra chính Phi-e-rơ phải rửa chân cho Chúa, và việc để Chúa rửa chân cho ông đối với Phi-e-rơ là một việc không đúng nếu không nói là bất kính. Vì thế bị kinh ngạc bởi điều này, Phi-e-rơ đã nói, “Chúa ơi, chính Chúa lại rửa chân cho con sao?” và ông từ chối việc rửa chân. 
Sau đó Chúa Jêsus nói trong câu 7 rằng, “Hiện nay ngươi chẳng biết sự Ta làm, nhưng về sau sẽ biết.” Điều này có nghĩa là “Hiện nay ngươi chẳng biết tại sao Ta làm điều này. Nhưng sau khi Ta chết trên Thập tự giá, sống lại từ cõi chết và Thăng Thiên, thì người sẽ nhận biết lý do tại sao Ta đã rửa chân cho ngươi.” Và sau đó Chúa Jêsus nói một cách mạnh mẽ rằng, “Nếu Ta không rửa chân cho ngươi, thì ngươi sẽ không có phần chi với Ta cả.” Nếu Chúa Jêsus không rửa chân cho Phi-e-rơ, thì Ngài và Phi-e-rơ chẳng có liên hệ gì với nhau cả. Chẳng có phần với Chúa Jêsus có nghĩa là không có mối quan hệ vì với Ngài cả, và vì thế Phi-e-rơ không còn cách nào hơn là đưa chân ra trước mặt Chúa Jêsus. Kế đó Chúa Jêsus đặt chân Phi-e-rơ vào chậu nước, rửa chúng và sau đó lấy khăn lau chân ông. 
Khi Chúa nói với Phi-e-rơ, “Nếu Ta không rửa chân cho ngươi, thì ngươi chẳng có phần chi với Ta cả,” Phi-e-rơ bị kinh ngạc bởi điều này nên đã nói, “Vậy thì xin rửa tôi nhiều hơn nữa để tôi có thể có phần với Ngài. Xin rửa tay tôi, đầu tôi, và cả thân tôi nữa!” Nghe điều này, Chúa Jêsus đã nói, “Ai đã tắm rồi, chỉ cần rửa chân, thì được sạch cả, các ngươi được tinh sạch, nhưng không phải tất cả các ngươi.” 
Chúa Jêsus thường nhắc điều khiến người ta nhất thời bị bối rối và lẫn lộn. Không thể hiểu điều Chúa Jêsus đã nói, người ta đâm ra hiểu lầm, tin sai, và làm những việc kỳ dị. Những người chưa nhận được sự tha thứ tội lỗi  bởi không tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh thì không thể hiểu đúng điều Chúa Jêsus đã nói với Phi-e-rơ ở đây. Tại sao? Bởi vì những người không có Đức Thánh Linh không thể hiểu đúng ý nghĩa Lời của Đức Chúa Trời. 
Không phải bất cứ ai cũng có thể nhận biết lẽ thật được bày tỏ trong Kinh thánh, ngay cả nếu anh/chị ấy có là một thần đồng tài giỏi phi thường của thế-gian. Những người như thế có thể hiểu rõ ràng Lời Kinh thánh theo nghĩa đen của nó, nhưng nếu họ không biết lẽ thật của Nước và Thánh linh, thì cho dù họ cố gắng đến thế nào đi nữa họ không thể ghép những mãnh vụn lại với nhau và tìm ra loại đức tin gì để họ có thể thực sự tẩy sạch tội lỗi  thực tại của họ. 
Chúa đã nói, “Ai đã tắm rồi thì chỉ cần rửa chân, thì được sạch cả; vả các ngươi đã được tinh sạch, nhưng không phải tất cả các ngươi” (Giăng 13:10). Câu này là một câu rất khó hiểu đối với nhiều Cơ Đốc Nhân hiện nay, vì họ không thể tự nhận thức rằng với câu này họ có được tha thứ tội lỗi  thực tại của họ hay chưa. Thực ra, họ hiểu câu này như nền tảng học thuyết của sự cầu nguyện ăn năn, một trong những học thuyết gọi là chính thống trong vòng Cơ đốc giáo. 
Họ giải thích phân đoạn này như sau: “Một khi chúng ta tin Chúa Jêsus là Cứu Chúa của chúng ta, thì chúng ta được tha thứ mọi tội lỗi  của chúng ta bao gồm cả nguyên tội. Nhưng bởi vì chúng ta quá bất toàn nên mỗi ngày cứ phạm tội, và vì thế chúng ta lại trở thành tội nhân, chúng ta phải cầu xin sự tha thứ của Đức Chúa Trời để được tha những tội lỗi thực tại này. Bởi làm như vậy, chúng ta có thể được tẩy sạch tội lỗi  chúng ta, và lại tái lập mối quan hệ với Đức Chúa Trời.” 
Vô lý! Bạn có thể thực sự tẩy sạch tội lỗi  của bạn bởi cầu nguyện ăn năn không? Những tội mà bạn vô ý quên xin tha thứ thì sao? Làm sao những tội này có thể được tha? 
Hội thánh, thân thể của Đức Chúa Trời, là nơi nhóm họp của những người tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh do Chúa ban cho. Vì thế khi Chúa Jêsus nói rằng thân thể thì hoàn toàn tinh sạch, nhưng không phải tất cả các môn đồ đều được sạch, Ngài đã nói điều này để ám chỉ Giu-đa, là người đã không tin nơi Ngài. Bởi vì Ngài biết rằng Giu-đa không tin nơi Ngài nên Ngài đã nói, “không phải tất cả các ngươi.” 
Chúng ta phải tin rằng Chúa đã tẩy sạch mọi tội lỗi  của chúng ta một lần đủ cả với Phúc-âm của Nước và Thánh linh, lẽ thật nồng cốt của Kinh thánh. Vì thế nếu chúng ta không biết những điểm chính của Lời Đức Chúa Trời và cố gắng hiểu Lời Ngài trong cách riêng của chúng ta, thì chúng ta có thể rơi vào trong những sự sai lầm lớn. Ngay cả hiện nay, nhiều người đang rơi vào trong những sự sai lầm lớn, họ đang dâng hiến tất cả những gì họ có, ngay cả chịu tử đạo trong khi họ không tin nơi Chúa Jêsus cách đúng đắn, nhưng cuối cùng chắc chắn họ sẽ bị hủy diệt vì tội lỗi  của họ. 
 
 

Lý Do Tại Sao Chúa Jêsus Phải Rửa Chân Chúng Ta

 
Tại sao Phi-e-rơ không thể có liên quan đến Chúa Jêsus ngoại trừ khi Chúa Jêsus rửa chân cho ông? Lý do là bởi vì Chúa Jêsus có thể trở thành Cứu Chúa thật của Phi-e-rơ chỉ khi Ngài tẩy sạch mọi tội lỗi  của cả cuộc đời ông. Chúa Jêsus đã đến thế gian này, đã gánh mọi tội lỗi  của nhân loại qua phép Báp-tem mà Ngài đã nhận nơi Giăng, Ngài đã chết trên Thập tự giá, đã sống lại từ cõi chết, và bởi đó đã tẩy sạch tội lỗi  của Phi-e-rơ và mọi tội lỗi  của các môn đồ Ngài một lần đủ cả. Chúa Jêsus đã muốn in lẽ thật này vào trong tâm trí họ. Nhưng bởi vì các môn đồ đã nghĩ rằng việc Ngài rửa chân cho ông chỉ là một vấn đề đạo lý, họ đã không biết lý do tại sao Chúa Jêsus rửa chân cho họ. 
Họ phải nhận biết rằng không chỉ tội lỗi  hiện tại của họ nhưng tội trong tương lai mà họ sẽ phạm cũng đe dọa giết họ cách thuộc linh. Vì thế họ phải nhận biết rằng ngay cả những tội lỗi  mà họ sẽ phạm trong tương lai cũng đã được hoàn toàn chuyển sang Chúa Jêsus bởi đức tin. Bởi vì Phi-e-rơ sẽ không có phần với Chúa Jêsus trừ khi điều này đúng như vậy, Phi-e-rơ phải nhận biết bài học lớn của việc Chúa Jêsus rửa chân cho ông cũng như các môn đồ khác. Chúa Jêsus đã dạy cho Phi-e-rơ lẽ thật rằng bởi chịu báp-tem, Ngài đã tẩy xóa “mỗi và mọi tội lỗi ” mà Phi-e-rơ đã phạm bởi sự bất toàn và yếu đuối của ông. Đấy là tại sao Chúa Jêsus đã phải rửa chân Phi-e-rơ, và Phi-e-rơ phải được Chúa Jêsus rửa chân. Phi-e-rơ có thể có phần với Chúa Jêsus chỉ khi ông tin rằng mọi tội lỗi  mà ông đã phạm trong cả cuộc đời ông vì sự yếu đuối và bất toàn của ông cũng được tẩy sạch một lần đủ cả khi Chúa Jêsus chịu Báp-tem bởi Giăng. 
Chúng ta có thể hiểu lẽ thật của Nước và Thánh linh bởi nghe Lời của Đức Chúa Trời. Bởi biết và tin nơi Lời của Phúc âm Nước và Thánh linh, là Phúc âm đã tha thứ mọi tội lỗi của chúng ta nên chúng ta cũng có thể được tẩy sạch khỏi mọi tội lỗi  thực tại. Chúa Jêsus đã nói, “Ai đã tắm rồi thì chỉ cần rửa chân.” Bởi vì Chúa Jêsus đã tẩy sạch mọi tội lỗi  của chúng ta và khiến chúng ta được tinh sạch, những người tin nơi điều này là những người đã được tha thứ mọi tội lỗi . 
Đức Chúa Jêsus Christ đã thực sự tẩy sạch mọi tội lỗi  của chúng ta bởi chịu Báp-tem tại sông Giô-đanh và gánh mọi tội lỗi  của chúng ta. Và bởi việc Ngài đi đến Thập tự giá, chịu đóng đinh, đổ huyết Ngài ra, chết, và sống lại từ cõi chết, Ngài đã trở thành Cứu Chúa đời đời của chúng ta. Với Báp-tem mà Ngài đã nhận và huyết của Thập tự giá, Chúa đã trở thành Cứu Chúa tuyệt đối của chúng ta. Như vậy, qua Phúc-âm của Nước và Thánh linh, Chúa chúng ta đã khiến mọi người tin nơi Ngài được tẩy sạch khỏi mọi tội lỗi  của họ một lần đủ cả bởi đức tin. 
Những người biết lẽ thật này và tin nó cũng có thể được hoàn toàn tha thứ tội lỗi  thực tại của họ. Nhìn từ khía cạnh của Đức Chúa Trời, quả thật toàn thể nhân loại đã được tẩy sạch mọi tội lỗi  bởi việc làm công chính của Chúa Jêsus. Mọi điều chúng ta phải làm để thực sự được tẩy sạch tội lỗi  của chúng ta là nhận ân điển này cách nhưng không bởi có đức tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh. Điều này chẳng phải đúng sao? Dĩ nhiên là đúng! Bởi đức tin tin nơi lẽ thật này, chúng ta đã trở nên những người đã tắm rồi. 
Chúa Jêsus đã nói rằng những người đã tắm rồi chỉ cần rửa chân họ, bởi vì dù về phần chúng ta, chúng ta phạm tội mỗi ngày, nhưng Chúa Jêsus đã gánh mọi tội lỗi  khi Ngài chịu Báp-tem và đã hoàn toàn cứu chúng ta. Bởi chịu Báp tem, Chúa Jêsus đã tẩy sạch mọi tội lỗi  của cả cuộc đời chúng ta, và bởi xưng nhận điều này mỗi ngày mà chúng ta có thể giải quyết những tội lỗi  thực tại của chúng ta. 
Đây là điều mà phân đoạn này đang nói với chúng ta. Thực sự là ngay cả những người đã nhận được sự tha thứ tội lỗi bởi tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh – đó là, Chúa Jêsus đã tiếp nhân mọi tội lỗi  qua Báp-tem mà Ngài đã nhận nơi Giăng, đã chết trên Thập tự giá trong khi mang tội lỗi  của thế gian, và đã sống lại từ cõi chết – vẫn sống cuộc sống phạm tội, vì họ cũng có xác thịt. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã gánh mọi tội lỗi  thực tại mà con người phạm ngày này qua ngày khác khi họ tin nơi Chúa Jêsus, vì Ngài thật phi thường. 
Thời gian trôi qua, từ đời này qua đời kia, Đức Chúa Trời đã cùng lúc làm trọn công việc tẩy sạch tội lỗi  của nhân loại. Như vậy, Chúa Jêsus đã tiếp nhận mọi tội lỗi  của cả cuộc đời chúng ta qua Giăng sau khi chịu báp-tem, chết trên Thập tự giá trong khi mang tất cả những tội lỗi  đó, đã sống lại từ cõi chết, và vì thế đã tẩy sạch mọi tội lỗi  của chúng ta. Nếu bất chấp điều này, làm sao chúng ta tin? Mặc dù tin nơi lẽ thật này, mỗi ngày chúng ta vẫn bị phiền muộn bởi tội lỗi  mà chúng ta phạm trong cuộc sống chúng ta và trong sự bất toàn của chúng ta. 
Đó là lý do tại sao mỗi ngày chúng ta phải tái xác nhận, với đức tin của chúng ta, rằng lẽ thật Chúa Jêsus đã gánh mọi tội lỗi  mà chúng ta phạm trong cả cuộc đời chúng ta khi chúng ta bước đi trên thế gian này. Bởi chịu báp-tem, Chúa Jêsus đã tẩy sạch tội lỗi  của cả thế-gian một lần đủ cả, nhưng chúng ta phải xác nhận lẽ thật này với đức tin của chúng ta ngày này qua ngày khác, lần này đến lần khác. 
Như Phi-e-rơ, để vẫn hiệp nhất với Chúa Jêsus bởi đức tin, đã phải ghi nhớ rằng Chúa Jêsus đã rửa chân của ông, cho nên để chúng ta vẫn ở trong sự cứu rỗi của Ngài, chúng ta cũng phải xác nhận mỗi ngày lẽ thật rằng Ngài đã tẩy sạch mọi tội lỗi  của chúng ta với phép Báp-tem của Ngài và huyết của Thập tự giá. Nhưng những người không tin nơi lẽ thật này không thể tẩy sạch tội lỗi của họ mãi mãi. Những người chưa tẩy sạch mọi tội lỗi  của họ bởi không tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh là những người chẳng có phần chi với Chúa Jêsus, mặc dù mỗi ngày họ không ngừng cố gắng tẩy sạch tội lỗi  của họ, nhưng tội của họ cũng không được sạch, vì tội mà họ cố gắng tẩy sạch bởi sự cầu nguyện ăn năn thì không phải là những tội nhẹ. Mọi tội lỗi  phải chịu sự đoán xét đáng sợ của Đức Chúa Trời. 
Như thế, những người cố gắng tẩy sạch tội lỗi  của họ bằng sự cầu nguyện ăn năn của riêng họ, thay vì tẩy sạch chúng bằng cách tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, sẽ kinh nghiệm và nhận biết rằng ngay cả tội chỉ đáng một xu của họ cũng không được tẩy sạch. Chúng ta có thể nào tẩy sạch tội lỗi  chúng ta bằng những sự cầu nguyện ăn năn như vậy mỗi ngày không? Ngay cả nếu chính chúng ta tin rằng chúng ta đã tẩy sạch tội lỗi  của chúng ta với sự cầu nguyện ăn năn, thì những tội lỗi  này thực sự vẫn còn trong nguyên trạng của nó. 
Chỉ có những người đã tắm toàn thân họ bởi tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh là đủ tiêu chuẩn để rửa chân họ khi họ sống trong cuộc sống của họ, và đồng thời chỉ khi họ được mặc lấy ân điển mới có thể khiến họ được tẩy sạch tội lỗi  của họ với đức tin mỗi ngày và bởi đó nó gìn giữ sự tinh sạch của họ đời đời. 
Bởi chịu Báp-tem, Chúa Jêsus đã gánh mọi tội lỗi  thực tại của chúng ta một lần đủ cả. Vì thế, chúng ta tin rằng với Báp-tem của Ngài, Chúa Jêsus cũng đã gánh mọi tội lỗi  mà chúng ta đã phạm từ sự yếu đuối của chúng ta trong khi chúng ta sống, và rằng Ngài cũng đã mang mọi sự đoán phạt của chúng ta. Nói cách khác, Chúa Jêsus đã nói với chúng ta rằng chẳng có một sự gì như sự lầm lỡ hoặc sự chết phát sinh ra từ sự yếu đuối riêng của chúng ta.
Sau khi Chúa Jêsus rửa chân cho các môn đồ, thì việc còn lại của Ngài là chết trên Thập tự giá, sống lại từ cõi chết, và thăng thiên. Hiện nay Chúa Jêsus không còn ở cạnh các môn đồ nữa, nhưng theo như Lời được chép, Ngài đang ở bên hữu ngai Đức Chúa Cha. Và Ngài sẽ trở lại lần nữa. 
Nhưng nếu Chúa Jêsus chết trên Thập tự giá mà không dạy các môn đồ của Ngài về điều này, thì làm sao họ vẫn tiếp tục ở lại trên thế-gian này và truyền bá Phúc-âm của Nước và Thánh linh? Các môn đồ của Chúa Jêsus sẽ sống trong sự phạm tội, vì họ yếu đuối và bất toàn, và không biết làm gì khi họ phạm tội ghen ghét, tham lam, hay ganh tị, họ không thể sống bởi đức tin. Làm sao họ có thể truyền rao Phúc-âm cho người khác? Họ không thể làm điều này. Đấy là tại sao Đức Chúa Trời đã phải nói với các môn đồ của Ngài rằng Ngài đã tẩy sạch mọi tội lỗi  này, và đó là lý do tại sao Ngài rửa chân cho họ. 
 
 

Sự Tha Thứ Tội Giống Như Được Bày Tỏ Nơi Đền-Tạm

 
Khi chúng ta mở và tiến vào trong cánh cửa hành lang Đền tạm, trước nhất chúng ta thấy bàn thờ của lễ thiêu và chậu rửa bằng đồng. Bài học đầu tiên mà Đền tạm cung cấp cho đời sống đức tin của chúng ta là nếu chúng ta phạm tội trước mặt Đức Chúa Trời, thì sự đoán phạt đang chờ đợi chúng ta. Đời sống đức tin của chúng ta, cũng được biểu lộ bởi bàn thờ của lễ thiêu, bắt đầu cách cơ bản với sự đoán phạt tội lỗi và sự chết. Chúng ta bị đoán phạt trước mặt Đức Chúa Trời vì tội lỗi của chúng ta, nhưng Chúa đã đến thế gian này để gánh tội lỗi của chúng ta. 
Như của lễ hi sinh của Cựu ước đã tiếp nhân tội của tội nhân với sự đặt tay, đổ huyết của nó và chết, và thịt của nó được đặt trên bàn thờ của lễ thiêu và thiêu bằng lửa, nhờ đó nó chịu sự đoán phạt tội lỗi  thay cho tội nhân bởi mang sự đoán xét của lửa, vì thế Chúa Jêsus cũng đã làm điều này cho chúng ta. Chúa Jêsus đã nhận sự đặt tay từ Giăng, đổ huyết Ngài và chết trên Thập tự giá, và qua đó đã trả giá cho tội lỗi của chúng ta bằng sự chết của chính Ngài. 
Chúng ta phạm tội mỗi ngày, và chúng ta sẽ tiếp tục phạm tội cho đến ngày chúng ta chết. Bạn và tôi là những người không thể không chết vì tội lỗi  của chúng ta. Nhưng để cứu những người như chúng ta, Chúa đã lìa bỏ ngôi vàng vinh hiển trên Thiên đàng để xuống thế-gian này, gánh mọi tội lỗi của chúng ta bởi nhận Báp-tem nơi Giăng trên thân thể chính Ngài, hi sinh thân Ngài trên Thập tự giá, chịu đóng đinh và đổ huyết báu của Ngài ra, sống lại từ cõi chết, và nhờ đó đã trở thành Cứu Chúa thật của chúng ta. Biết và nhận thức luật của sự chết, đó là chúng ta phải bị đoán phạt và chết vì tội lỗi  của chúng ta, là điểm bắt đầu của đức tin. 
Chỉ những người biết và tin rằng họ phải chết vì tội lỗi  của họ mới có thể trở thành những người được tẩy sạch tội lỗi và nhận được sự tha thứ tội lỗi  bởi chuyển mọi tội lỗi  của họ qua Chúa Jêsus trong đức tin. Đức tin thật bắt đầu từ một niềm tin như thế. Và chúng ta là những người đã bắt đầu từ niềm tin này đã trở nên hoàn toàn bởi xác nhận đức tin của chúng ta rằng Đức Chúa Jêsus Christ đã tẩy sạch mọi tội lỗi  mà chúng ta phạm mỗi ngày và tẩy sạch ngay cả tội lỗi  mà chúng ta sẽ phạm trong tương lai. 
Ngay cả Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm và những con trai của ông nơi Đền tạm cũng phải dâng tế lễ thiêu của họ mỗi buổi sáng và chiều. Họ thường mang của lễ hi sinh của họ, đặt tay họ trên đầu nó, lấy huyết nó, và dâng lên cho Đức Chúa Trời. Đó là lý do tại sao không có ghế trong Đền-tạm. Nói cách khác, họ liên tục dâng của lễ nên không có thời gian cho họ ngồi xuống và nghỉ ngơi. Như vậy, chúng ta là những người phạm tội không ngừng và không thể tránh khỏi sự đoán xét của Đức Chúa Trời vì những tội lỗi  này, nhưng Đức Chúa Jêsus Christ đã hoàn toàn cứu chúng ta khỏi mọi tội lỗi  của chúng ta bởi Báp-tem mà Ngài đã nhận và sự đổ huyết của Ngài. 
Chúng ta phải bắt đầu đức tin của chúng ta bởi tin rằng chúng ta không thể tránh khỏi sự chết vì tội lỗi  của chúng ta. Vì những người như chúng ta, Chúa Jêsus đã đến thế-gian này và gánh tội lỗi  chúng ta một lần đủ cả bởi chịu Báp-tem. Sau khi gánh tội lỗi chúng ta với Báp-tem của Ngài, kế đó Đức Chúa Jêsus Christ mang tất cả tội lỗi đến Thập tự giá và trả giá cho những tội lỗi  này bởi sự đổ huyết của Ngài bằng cách hi sinh chính sự sống của Ngài. Và sau khi sống lại từ cõi chết, Ngài đã trở thành Cứu Chúa đời đời của chúng ta. 
Rô-ma 6:23 chép, “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết, nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Đức Chúa Jêsus Christ Chúa chúng ta.” Chúng ta thực sự là những người phải chết vì tội lỗi  của chúng ta, nhưng Đức Chúa Jêsus Christ đã cứu chúng ta cách trọn vẹn. Nói cách khác, bởi chịu Báp-tem, chết trên Thập tự giá và sống lại từ cõi chết, Chúa chúng ta đã ban cho chúng ta sự tha thứ tội lỗi  và sự sống đời đời. Bạn có tin điều này không? Đức tin đó bắt đầu từ đây.
Chẳng phải có lúc nào đó bạn nghĩ rằng, “Tôi không thể đi theo Chúa Jêsus nữa bởi vì tôi quá bất toàn” sao? Có thể nào bạn nghĩ rằng bạn quá tồi tệ và trần tục, và vì thế cho dù bạn tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, nó cũng thật khó cho bạn đi tới không? Đây là đức tin lui đi cho hư mất. 
Chúng ta hãy xem Hê-bơ-rơ 10:36-39: “Vì anh em cần phải nhịn nhục, hầu cho khi đã làm theo ý muốn Đức Chúa Trời rồi, thì được như lời đã hứa cho mình. Còn ít lâu, thật ít lâu nữa, thì Đấng đến sẽ đến; Ngài không chậm trễ đâu. Người công bình của ta sẽ cậy đức tin mà sống, Nhưng nếu lui đi thì linh hồn ta chẳng lấy làm đẹp chút nào. Về phần chúng ta, nào phải là kẻ lui đi cho hư mất đâu, bèn là kẻ giữ đức tin cho linh hồn được cứu rỗi.” Ở đây nói rằng chúng ta không phải là những người lui đi cho hư mất. Những người tin nơi lẽ thật này bị ngược đãi, khinh miệt cách nặng nề và đối diện với nhiều khó khăn. Nhưng sự kế thừa Thiên đàng, là điều không bao giờ hư mất, đang chờ đợi chúng ta. Mọi thứ trên Thiên đàng đang chờ đợi chúng ta trở thành chủ nhân của chúng. 
Hê-bơ-rơ 10:34-35 nói, “Vì anh em đã thương xót kẻ bị tù, và vui lòng chịu của cải mình bị cướp, bởi biết mình có của cải quí hơn hằng còn luôn. Vậy chớ bỏ lòng dạn dĩ mình, vốn có một phần thưởng lớn đã để dành cho.” Đúng như vậy. Vì bạn và tôi tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, nên sự kế thừa lâu dài của Thiên đàng đang chờ đợi chúng ta. Đức Chúa Trời đã ban Thiên đàng như ơn kế thừa của Ngài cho những người đã nhận được sự cứu rỗi. 
Đó là lý do tại sao Ngài bảo chúng ta đừng mất lòng tin của chúng ta nơi lời hứa của Ngài. Biết rằng chúng ta được nhận phần thưởng cho đức tin của chúng ta, nên chúng ta không được lui vào hư mất, nhưng chúng ta phải làm cho đức tin chúng ta thêm vững vàng và không bỏ đi lòng tin của chúng ta. Chúng ta phải có đức tin tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, là lẽ thật thực sự, đánh trận trong cuộc chiến thuộc linh của chúng ta cho đến cuối cùng, cứu những linh hồn và chiến thắng. 
Là những thánh đồ, chúng ta phải chắc chắn có đức tin tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh này. Chúng ta phải có đức tin này, vì chúng ta thật bất toàn nên miễn chúng ta còn sống trên đất này ngày nào thì chúng ta phạm tội ngày ấy, nhưng Chúa vẫn cứu chúng ta cách trọn vẹn bởi nhận Báp-tem nơi Giăng và đổ huyết Ngài trên Thập tự giá vì chúng ta. Bởi đức tin này mà chúng ta có lòng tin lớn và sống cuộc sống chính trực cho đến ngày cuối cùng của thế-gian. Chúng ta phải đến trước mặt Đức Chúa Trời bởi đức tin, chạy cuộc chạy đua đức tin bằng Phúc-âm thật này, truyền bá Phúc-âm và sống cuộc sống phục vụ Phúc-âm. Đó là tại sao Kinh thánh nói với chúng ta, “Vì anh em cần phải nhịn nhục, hầu cho khi đã làm theo ý muốn Đức Chúa Trời rồi, thì được như lời đã hứa cho mình.” (Hê-bơ-rơ 10:36).
“Người công bình của ta sẽ cậy đức tin mà sống, Nhưng nếu lui đi thì linh hồn ta chẳng lấy làm đẹp chút nào. Về phần chúng ta, nào phải là kẻ lui đi cho hư mất đâu, bèn là kẻ giữ đức tin cho linh hồn được cứu rỗi.” (Hê-bơ-rơ 10:38-39). 
Chúng ta là những người sống bởi đức tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, là những người cũng có thể cứu người khác khỏi mọi tội lỗi . Như vậy, mặc dù có đức tin có thể cứu người khác khỏi mọi tội lỗi , làm sao chúng ta có thể lui đi cho hư mất chứ? Nếu chúng ta không cứ chăm chú vào Phúc-âm của Nước và Thánh linh, thì đức tin của chúng ta sẽ suy sụp và kết quả là chúng ta sẽ bị rơi vào trong trũng sự chết để bị chết hoàn toàn. Đã nhận được sự tha thứ tội lỗi , nhiệm vụ của chúng ta hiện nay là tiếp tục bương theo ý muốn của Đức Chúa Trời bởi đức tin của chúng ta, để không rơi vào sự yếu đuối của chính chúng ta, ngã dài ở đó, và cuối cùng bị chết. 
Chúng ta những người tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh không phải là những người lui đi cho hư mất. Chúng ta là những người có loại đức tin có thể cứu linh hồn những người khác. Nếu chúng ta là những người như thế, thì làm sao chúng ta lại có thể ngã xuống và chết vì sự yếu đuối của chúng ta? Chúng ta không bao giờ có thể làm như vậy. Những người tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh không bao giờ là những người lui đi cho hư mất. Dù bạn và tôi có thể yếu đuối và bất toàn như thế nào, nhưng chúng ta là những người công chính sống cuộc sống đức tin của chúng ta với sự tin chắc nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh. 
Bạn và tôi phải nghĩ về việc đức tin của chúng ta bắt đầu từ đâu. Trên cơ bản, chúng ta từng là những người không thể tránh khỏi sự chết vì tội lỗi  của chúng ta, nhưng bởi tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, là Phúc-âm mà qua đó Chúa chúng ta đã cứu bạn và tôi khỏi mọi tội lỗi , nên chúng ta đã nhận được sự sống đời đời. 
Nói cách khác, bởi vì chúng ta bắt đầu đức tin của chúng ta bởi hoàn toàn nhận biết mọi sự yếu đuối, bất toàn, xấu xa của chúng ta một trăm phần trăm nên khi chúng ta đã nhận được sự tha thứ tội lỗi , và bước đi trong thế-gian này đang khi phạm tội, chúng ta sẽ không chiến thắng trừ khi chúng ta chuyển mọi tội lỗi  của chúng ta sang Đức Chúa Jêsus Christ bởi tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh và tẩy sạch chúng đi với đức tin nơi Báp-tem của Ngài. Đó là lý do tại sao chúng ta phải nhận biết chắc rằng chúng ta không phải những người lui đi cho hư mất, và thực sự sống cuộc sống bởi đức tin. 
Đôi khi bị trói buộc bởi những hoàn cảnh và tình huống của chúng ta, chúng ta có thể rơi vào trong nhiều sự thử thách và khó khăn khác nhau, và vì chúng ta yếu đuối, cuộc sống đức tin của chúng ta có thể bị sụp đổ, không thể tiếp tục đi tới. Nhưng chúng ta không bị chết. Để dạy cho Phi-e-rơ điều này, Chúa đã nói với ông rằng, “Nếu Ta không rửa chân cho ngươi, thì ngươi chẳng có phần chi với Ta cả.” Chúa Jêsus đã xóa sạch đi mọi tội lỗi  của Phi-e-rơ. Chúa đã chịu Báp-tem và gánh mọi tội lỗi  mà Phi-e-rơ đã phạm trong suốt cả cuộc đời của ông, Ngài đã chết trên Thập tự giá, đã sống lại từ cõi chết, và bởi đó Ngài đã cứu ông, Chúa cũng đã cứu bạn và tôi khỏi mọi tội lỗi  và sự đoán phạt của chúng ta như vậy. 
Nếu Ngài không làm như thế, làm sao bạn và tôi có thể có liên hệ đến Chúa Jêsus? Nếu không phải nhờ Phúc-âm của Nước và Thánh linh, làm sao chúng ta có thể được cứu khỏi mọi tội lỗi  của chúng ta và hướng dẫn người khác để họ cũng được cứu? Chúng ta không thể làm những điều này nếu không nhờ Phúc-âm của Nước và Thánh linh. Đây là Lẽ thật mà Chúa Jêsus muốn dạy cho Phi-e-rơ. 
Bạn và tôi đã nghe và hiểu sự dạy dỗ này, nhưng thật sự chúng ta như thế nào? Chẳng phải chúng ta thường cảm thấy chán nản trong tâm linh của chính mình vì sự bất toàn của chúng ta sao? Sau đó chúng ta có rơi vào sự yếu đuối của chúng ta hay không? Vì chúng ta thấy rằng chúng ta thật bất toàn và yếu đuối, nên chúng ta dễ dàng hướng đến sự tự ti. Ngay cả bạn có thể tự nói với mình rằng, “Làm sao tôi có thể đi theo Chúa Jêsus cho đến cuối cùng? Tốt hơn tôi nên ngưng theo Ngài vào lúc này! Tôi chắc chắn Chúa cũng nghĩ rằng tôi bỏ Hội thánh Ngài thì tốt hơn cho tôi.” Nếu chẳng phải nhờ Báp-tem mà Chúa Jêsus đã nhận, thì chúng ta đã phải rơi vào trong sự diệt vong đời đời. 
Tin rằng bạn và tôi không có chọn lựa nào khác ngoài việc phải chết vì tội lỗi  của chúng ta, nhưng Chúa chúng ta đã giải cứu chúng ta khỏi tội lỗi  và sự đoán phạt. Ngay cả nếu xác thịt chúng ta quá yếu đuối và chúng ta không thể tránh khỏi phạm tội nữa sau khi đã nhận được sự tha thứ, chúng ta vẫn phải thừa nhận sự cứu rỗi trọn vẹn và đời đời mà Chúa Jêsus đã hoàn thành bởi Báp-tem mà Ngài đã nhận và bởi sự đổ huyết của Ngài. 
Bạn và tôi phải xưng nhận đức tin của chúng ta rằng, “Trên cơ bản, tôi không thể tránh khỏi phải chết vì tội lỗi  của tôi. Đúng như vậy. Nhưng chẳng phải Chúa đã đến thế-gian này và đã gánh mọi tội lỗi  của tôi bởi chịu Báp-tem sao? Chẳng phải Chúa Jêsus đã tiếp nhận tội lỗi  của tôi chất trên Ngài qua Báp-tem của Ngài sao? Và chẳng phải Ngài đã chết trên Thập tự giá sao? Chẳng phải Ngài đã sống lại từ cõi chết và hiện đang sống sao? Vì tội lỗi  của tôi đã chất trên Đức Chúa Jêsus Christ, nên không cần biết sự bất toàn của tôi bày ra như thế nào, tôi vẫn là vô tội. Vì thế tôi không phải là những người lui đi cho hư mất.” Bởi tin nơi cách này, chúng ta phải quăng bỏ sự yếu đuối của chúng ta. 
Cho dù nếu ngày mai chúng ta có những sự bất toàn nữa, thì bởi tin nơi Báp-tem mà Chúa Jêsus đã nhận nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, chúng ta có thể luôn luôn quăng bỏ sự yếu đuối của chúng ta. Bởi đức tin của chúng ta, chúng ta phải bỏ đi sự chết và những tai họa thuộc linh có thể đến viếng chúng ta từ sự yếu đuối của chúng ta.
Chúng ta phải suy gẫm lẽ thật này bất cứ lúc nào chúng ta có thể bằng cách nói rằng, “Chúa đã cứu tôi. Khi mọi tội lỗi của tôi đã chất trên Ngài, thì tôi vẫn còn tội hay không? Dĩ nhiên là tôi không còn tội nữa!” Bởi tin, chúng ta có thể bỏ đi sự yếu đuối và tội lỗi  của chúng ta, xác nhận Phúc-âm của Nước và Thánh linh lần nữa, và công nhận sự thật rằng chúng ta đã được cứu hoàn toàn bởi đức tin. Đây là cách chúng ta có thể chạy đến với Đức Chúa Trời mỗi ngày. 
 
 

Mọi Tội Lỗi Biến Mất Khi Chúa Jêsus Chịu Báp-Tem

 
Hỡi anh chị em, Lời mà Chúa Jêsus đã nói với Phi-e-rơ và các môn đồ của Ngài quan trọng như thế nào? Ngài đã rửa chân họ để khiến họ đứng vững vàng trên Phúc-âm của Nước và Thánh linh ngay cả sau sự chết của Ngài, đặc biệt khi họ rơi vào trong sự yếu đuối của họ. Nếu Chúa Jêsus không rửa chân cho Phi-e-rơ và những môn đồ khác, điều gì đã xảy ra cho các môn đồ khi Chúa Jêsus chết trên Thập tự giá, sống lại từ cõi chết sau 3 ngày, và thăng thiên về Nước Đức Chúa Trời? Làm sao các môn đồ có thể giải quyết sự yếu đuối của họ khi chúng lộ ra? Họ đã phải giải quyết chúng bởi đức tin tin nơi Báp-tem mà Chúa Jêsus đã nhận, và nếu họ không tin như vậy, thì thật đã khó khăn cho họ để giải quyết những sự yếu đuối của họ. 
Chúng ta phải giải quyết vấn đề yếu đuối và tội lỗi  thực tại của chúng ta với đức tin biết và tin nơi lẽ thật bày tỏ nơi chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn, là những chức vụ của Chúa Jêsus. Nếu Chúa Jêsus không dạy các môn đồ của Ngài về quyền năng của Báp-tem mà Ngài đã nhận, thì các môn đồ của Ngài cũng sẽ bị tuyệt vọng và chết thuộc linh. Họ sẽ không có sức mạnh để có đức tin dâng hiến cuộc đời của họ hầu cứu linh hồn những người khác, và cuối cùng, ngay cả bị tử đạo, chắc chắn họ cũng không thể gìn giữ đức tin của họ và sẽ bị tuyệt vọng. 
Dựa vào sự truyền khẩu chúng ta biết mười hai môn đồ của Chúa Jêsus đều giảng dạy Phúc-âm và đều bị tử đạo. Trong vòng mười hai môn đồ của Chúa Jêsus, tên của môn đồ có lòng nghi ngờ nhiều nhất là Thô-ma. Nhưng ngay cả Thô-ma này cũng đã đi đến Ấn độ và tử đạo ở đó. 
Vậy thì đức tin khiến cho các môn đồ của Chúa Jêsus chịu tử đạo là đức tin nào? Đức tin này đầy lòng tin cậy, rằng Chúa Jêsus đã gánh mọi tội lỗi  của cả cuộc đời họ bởi chịu báp-tem, nên họ được trở nên tinh sạch hoàn toàn khi mọi tội lỗi  của họ được chuyển sang Chúa Jêsus, và họ đã hoàn toàn trở nên con cái của Đức Chúa Trời và sẽ kế thừa Nước Trời – nó hoàn toàn đúng như thế bởi vì họ có đức tin này nên họ có thể truyền bá Phúc-âm của Nước và Thánh linh ra trên trái đất và đến với Đức Chúa Trời khi Ngài gọi họ. Nói cách khác, tất cả chúng ta có thể cũng bị tử đạo với đức tin này khi Đức Chúa Trời thật muốn như vậy. 
Khi Phi-e-rơ chối Chúa Jêsus ba lần bên ngoài hành lang của Phi-lát, ông đã thấm thía hơn bởi nhận biết ý của Chúa Jêsus khi Ngài nói với ông, “Nếu Ta không rửa chân cho ngươi, thì ngươi chẳng có phần chi với Ta cả.” Sau khi Chúa Jêsus về Trời, Phi-e-rơ và các môn đồ khác đã nhận biết tại sao Chúa Jêsus đã phải rửa chân cho họ, và họ đã tin cũng như giảng dạy Phúc-âm của Nước và Thánh linh với lòng tin lớn. 
Cơ Đốc Nhân ngày nay, nếu họ không biết lẽ thật ở trong phép Báp-tem của Chúa Jêsus, sẽ thấy rằng khó cho họ để sống cuộc sống thuộc linh và thậm chí không tin nơi Ngài nữa. Nếu chúng ta bị trói buộc bởi sự yếu đuối của chúng ta, thì lương tâm của chúng ta sẽ bị thối nát bởi chúng ta không có khả năng giải quyết nan đề này, và bởi lương tâm thối nát của chúng ta, chúng ta sẽ không còn có thể ra mặt ở Hội thánh nữa. Điều này đúng cho mọi thành viên của Hội thánh Ngài, ngay cả đối với con cái chúng ta. 
Hỡi anh chị em, nếu bạn bị trói buộc bởi tội lỗi , bạn có thể nào thờ phượng Đức Chúa Trời được không? Ngày nay, ngay cả những người chưa được tái sanh đi đến nhà thờ, cầu nguyện ăn năn, và thờ phượng Đức Chúa Trời, họ làm như thế bởi vì họ tin nơi Chúa Jêsus chỉ như là một vấn đề tôn giáo.
Nhưng đối với những người tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, nếu họ cảm thấy rằng linh hồn của họ có tội bởi sự yếu đuối của họ và bị chúng trói buộc, thì họ không thể đến trước mặt Đức Chúa Trời và thờ phượng Ngài. Trong những lúc như thế, chúng ta phải tẩy sạch linh hồn chúng ta bởi tin nơi quyền năng của Báp-tem mà Chúa Jêsus đã nhận, bởi tin rằng Chúa Jêsus đã tiếp nhận mọi tội lỗi  của chúng ta qua Báp-tem của Ngài. 
Những Cơ Đốc Nhân danh nghĩa là những người không biết lẽ thật của Phúc-âm Nước và Thánh linh lẫn không biết con đường đức tin, và vì thế họ cố gắng để được tha thứ tội lỗi  của họ cách mù quáng qua sự cầu nguyện ăn năn. Cũng như những người theo những tôn giáo thế gian cách mù quáng nài xin chúa của họ rằng, “Tôi xin ngài, tha thứ tội của tôi và phù hộ tôi cùng gia đình tôi. Tôi sẽ làm mọi điều; tôi sẽ làm việc lành, tôi sẽ dâng hiến nhiều hơn; xin tha tội cho tôi,” những Cơ-Đốc-Nhân danh nghĩa như thế đang chỉ đi theo một tôn giáo mà họ tự đặt ra. 
Chúa Jêsus đã nói với Phi-e-rơ, “Hiện nay ngươi không hiểu điều Ta đang làm, nhưng về sau ngươi sẽ hiểu. Nếu Ta không rửa cho ngươi, thì ngươi không có phần chi với Ta cả.” Nếu các môn đồ của Chúa Jêsus sau đó không nhận biết lẽ thật ẩn giấu trong Lời này, thì họ không thể được tái sanh trong Phúc-âm của Nước và Thánh linh do Chúa Jêsus ban cho và làm những công việc để cứu những người khác khỏi tội lỗi. Nếu Chúa Jêsus, trong lúc rửa chân cho Phi-e-rơ, không đặt trong Ngài sự chắc chắn của sự cứu rỗi trọn vẹn qua quyền năng của Báp tem mà Ngài đã nhận, thì Phi-e-rơ đã sẽ không thể được tử đạo và làm trọn trách nhiệm lãnh đạo Hội thánh Đức Chúa Trời của ông. 
Nếu không nhờ lẽ thật của Phúc âm Nước và Thánh linh, thì chúng ta không thể đến trước mặt Đức Chúa Trời cũng như không thể dâng lên Ngài sự thờ phượng trong đức tin bởi vì tội lỗi mà chúng ta liên tục phạm. Những người đã được tha thứ hoàn toàn tội lỗi của họ bởi tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh có thể đến Hội thánh của Ngài. Và họ có thể được tẩy rửa tội lỗi của họ bởi đức tin bất cứ họ ở đâu. Cũng như Chúa đã nói rằng những người có thân thể sạch sẽ chỉ cần rửa chân họ mà thôi, bất cứ khi nào chúng ta phạm tội vì sự yếu đuối của chúng ta, chúng ta phải nhớ và tin rằng những tội lỗi đó của chúng ta cũng đã chuyển sang Chúa Jêsus khi Ngài chịu báp tem. 
Tôi lỗi của chúng ta được chuyển sang Chúa Jêsus khi Ngài chịu báp tem (Ma-thi-ơ 3:15). Nếu tội lỗi trong lòng chúng ta được chuyển sang Chúa Jêsus, thì chúng ta có còn tội hay không? Chúng ta không còn tội nữa. Bởi vì tội lỗi của chúng ta đã được chuyển sang Chúa Jêsus một lần đủ cả qua Báp tem của Ngài, chúng ta trở nên tinh sạch khi tội lỗi chúng ta được xóa đi bởi đức tin, và bởi vì chúng ta tinh sạch, nên cho dù chúng ta bất toàn như thế nào đi nữa chúng ta vẫn là những thầy tế lễ trước mặt Đức Chúa Trời. Đó là lý do tại sao những người tin nơi Phúc âm thật của Nước và Thánh linh có thể nhanh chóng ra khỏi sự yếu đuối của họ và đến với Đức Chúa Trời bởi đức tin, làm công việc Ngài bởi đức tin, cảm tạ Ngài vì sự cứu rỗi mà Ngài đã ban cho họ, dâng lên Ngài sự ngợi khen để tôn vinh Ngài, và truyền bá Phúc âm của Nước và Thánh linh cho người khác.
“Hiện nay ngươi không hiểu điều Ta đang làm, nhưng về sau ngươi sẽ biết.” Bạn có biết lẽ thật này khi bạn mới nhận được sự tha thứ tội lỗi không? Bạn có thể không biết. Tuy nhiên, tất cả chúng ta đều nghe sự dạy dỗ này và biết nó. Mặc dù bạn và tôi phạm tội mỗi ngày và sự bất toàn của chúng ta lộ ra, cũng như Chúa Jêsus đã rửa chân cho Phi-e-rơ, Ngài cũng rửa chân chúng ta mỗi ngày. 
Ban đầu chúng ta được vui mừng khi mới tin rằng tội lỗi trong lòng chúng ta từ trước đến nay và tội lỗi mà chúng ta mới phạm đều chuyển sang Chúa Jêsus, nhưng chúng ta thấy được sự bất toàn của chúng ta lộ ra như thế nào và chúng ta bị trói buộc bởi sự yếu đuối như thế nào sau khi nhận được sự tha thứ tội lỗi. Vào những lúc như thế, bởi biết và tin rằng Chúa Jêsus đã gánh những tội lỗi đó qua Báp tem của Ngài nên chúng ta cũng có thể chuyển những tội lỗi chúng ta sẽ phạm trong tương lai sang Ngài. 
Vậy thì, có phải những người công chính tự do phạm tội vì điều này không? Họ không bao giờ làm vậy. Rô-ma 1:17 nói, “Người công chính sống bởi đức tin.” Một số người đã đứng lên chống lại Phúc âm của Nước và Thánh linh bằng cách nói vô lý rằng, “Chúng ta hãy làm sự dữ để sự lành có thể đến” (Rô-ma 3:8). Những người tái sanh có thể phạm tội tự do hơn sau khi họ nhận được sự tha thứ tội lỗi không? Dĩ nhiên là không! 
Anh chị em thân mến, chúng ta hãy nghĩ, bởi tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh thì chúng ta còn có tội không? Dĩ nhiên là không! Tuy nhiên, nếu chúng ta có những sự bất toàn, thì chúng ta trọn vẹn hay không trọn vẹn bởi đức tin? Chúng ta trọn vẹn. Khi Chúa Jêsus nói với chúng ta rằng cả thân chúng ta được tinh sạch, Ngài có ý nói rằng qua Báp tem, huyết và sự sống lại của Ngài, Ngài đã khiến chúng ta hoàn toàn tinh sạch. 
Chúng ta cũng phải biết quyền năng của Phúc âm Nước và Thánh linh sau khi tin nơi Chúa Jêsus. Như thế, chúng ta phải áp dụng quyền năng này của Phúc âm Nước và Thánh linh trong cuộc sống mỗi ngày của chúng ta. Khi chúng ta áp dụng đức tin này mỗi ngày, thì có thể chúng ta bị mệt mỏi sau đó, và thắc mắc rằng chúng ta phải làm điều này đến bao giờ. Nhưng ngay lúc đó, chúng ta phải trở lại đâu lần nữa? Chúng ta phải trở lại với Chúa bởi tin rằng mặc dù chúng ta trên cơ bản có thể chết vì tội lỗi chúng ta, nhưng Chúa đã cứu chúng ta khỏi mọi tội lỗi bởi Ngài đã gánh tội lỗi chúng ta qua Báp tem của Ngài, chết trên Thập tự giá và sống lại từ cõi chết. 
Hãy nhớ rằng các thầy tế lễ đã phải dâng của lễ thiêu tại hành lang Đền tạm mỗi ngày và rửa tay chân họ tại chậu rửa đồng mỗi khi họ đi ngang qua nó. Cũng như họ, chúng ta phải nghĩ về tình yêu đầu tiên của Chúa và suy gẫm về nó với đức tin của chúng ta. Chúng ta vốn không thể tránh khỏi sự chết, nhưng Chúa đã gánh tội lỗi chúng ta và tẩy sạch chúng, và chịu đoán phạt vì tội lỗi chúng ta trên Thập tự giá, Ngài đã mang sự đoán phạt tội lỗi để hoàn thành nó. Trong cách này, bởi Báp tem và huyết của Chúa, Ngài đã cứu chúng ta hoàn toàn khỏi mọi tội lỗi và sự đoán phạt. 
Là những người không thể tránh khỏi sự chết, mỗi ngày chúng ta phải khắc sâu vào lòng chúng ta tình yêu đã cứu chúng ta hoàn toàn và đến trước Đức Chúa Trời bởi đức tin tin nơi điều này. Chúng ta không có chọn lựa nào khác hơn là sự chết, nhưng nhờ Chúa, chúng ta đã được cứu hoàn toàn và trở thành con cái công chính trọn vẹn của Đức Chúa Trời. Khi Chúa ban cho chúng ta đức tin như thế, chẳng phải chúng ta nên luôn luôn có đức tin này trong lòng chúng ta hay sao? 
Chúng ta là những người lữ hành sống trên trái đất này chỉ một thời gian và sau đó lìa khỏi nó. Chữ “người lữ hành” có nghĩa là người đi du lịch. Những người du lịch có nghĩa là những người đi từ nơi này đến nơi khác. Chúng ta là những người du lịch đang ở một nơi trong một thời gian ngắn và sau đó đi đến một nơi khác sau khi chúng ta hoàn thành sứ mệnh của chúng ta. Chúng ta là những người lữ hành, là những người sẽ trở về Thiên đàng sau khi sống trong thế gian này một thời gian ngắn. Vì chúng ta sống như những người du mục đi ngang qua thế gian này và đi đến Thiên đàng, nên có nhiều lúc chúng ta ước muốn bỏ cuộc và nằm xoài ra mặt đất. Sẽ có những lúc bạn cũng muốn nằm xoài ra về thuộc thể lẫn thuộc linh. Những lúc như thế này có thể đến bởi vì trong khi chính bản thân bạn thì trọn vẹn, nhưng hoàn cảnh của bạn thì không được lý tưởng, hoặc trong khi hoàn cảnh của bạn tốt thì những ý nghĩ xấu xa của xác thịt bạn cứ hiện lên. 
Đối với chúng ta là những người như thế, Chúa chúng ta đã ban Lời vô cùng cần thiết cho chúng ta, “Hiện nay ngươi không hiểu điều Ta đang làm, nhưng về sau ngươi sẽ biết.” Vâng, hiện nay chúng ta thật biết. Khi chúng ta sống cuộc sống như những người lữ hành, khi nào sự bất toàn của chúng ta lộ ra, và khi nào chúng ta bị trói buộc bởi sự yếu đuối của chúng ta và bị kẹt bẫy bởi những hoàn cảnh của chúng ta, thì chúng ta phải nhớ rằng chúng ta đã hoàn toàn nhận được sự tha thứ tội lỗi bởi tin Báp tem và huyết trên Thập tự giá của Chúa Jêsus, Đấng đã tẩy sạch tội lỗi. Bởi tin Phúc âm của Nước và Thánh linh, nên chúng ta đã nhận được sự tha thứ tội lỗi cách trọn vẹn. 
Khi chúng ta nhìn vào Đền tạm, chúng ta khám phá ra nó tinh vi như thế nào. Cũng như đã bày tỏ nơi bàn thờ của lễ thiêu, tiền công của tội lỗi là sự chết. Bởi vì chúng ta phạm tội mỗi ngày, chúng ta phải chịu sự đoán phạt và bị đưa vào sự chết mỗi ngày vì những tội lỗi này của chúng ta. Nơi bàn thờ của lễ thiêu bày tỏ lẽ thật rằng Đức Chúa Jêsus Christ đã đến như Chiên Con tế lễ, đã nhận sự đặt tay và chết thay cho chúng ta. Qua khỏi bàn thờ của lễ thiêu, chậu rửa đồng hiện ra, là nơi chúng ta suy gẫm về Phúc âm của Nước và Thánh linh để tẩy sạch tội lỗi mà chúng ta phạm phải mỗi ngày. Phúc âm của Nước và Thánh linh này là lẽ thật trọn vẹn đã cứu chúng ta khỏi nguyên tội và kỷ tội của chúng ta. 
Sự ban cho của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ Chúa chúng ta là gì? Chẳng phải là sự tha thứ tội lỗi và sự sống đời đời sao? Chúa đã cứu chúng ta cách trọn vẹn. Ngài đã hoàn toàn cứu chúng ta, chúng ta là những người đáng chết bất cứ lúc nào vì tội lỗi chúng ta. Mọi tội lỗi mà chúng ta đã phạm trong cả cuộc đời chúng ta đã được tẩy sạch đi bởi đức tin của chúng ta nơi nước và huyết, và bởi Lời mà Chúa đã rửa chân cho chúng ta. Bởi vì Chúa đã gánh mọi tội lỗi của chúng ta khi Ngài chịu Báp tem và mọi tội lỗi mà chúng ta đã phạm trong cả cuộc đời chúng ta đã chuyển sang Ngài, Đức Chúa Jêsus Christ, mang tội lỗi chúng ta, chịu hình phạt vì chúng trên Thập tự giá và chết, và bởi đó đã trở nên Cứu Chúa trọn vẹn của chúng ta. Khi chúng ta hoàn toàn tin nơi Đức Chúa Jêsus Christ thì chúng ta trở nên trọn vẹn. Và mặc dù xác thịt của chúng ta có thể bị bất toàn, nhưng khi chúng ta có đức tin trọn vẹn, chúng ta sẽ sống cuộc sống phước hạnh cách thuộc linh và được vào Nước đời đời của Đức Chúa Trời. 
 
 
Chẳng Phải Hiện Nay Bạn Cũng Giống Phi-e-rơ Sao? 
 
Cũng như Chúa Jêsus đã rửa chân cho Phi-e-rơ, chẳng phải Ngài cũng đã rửa chân cho bạn sao? Quả đúng rằng Chúa Jêsus cũng đã rửa chân cho chúng ta mỗi ngày. Đó là lý do tại sao Chúa Jêsus gánh mọi tội lỗi của chúng ta bởi chịu Báp tem, và vì những tội lỗi này Ngài đã chết trên Thập tự giá thay cho chúng ta. Và Ngài đã sống lại từ cõi chết sau 3 ngày. Như vậy, qua Báp tem của Chúa Jêsus, huyết của Ngài trên Thập tự giá và sự sống lại của Ngài, Chúa Jêsus đã trở thành Cứu Chúa tuyệt đối của chúng ta. Chúng ta tin nơi Đức Chúa Jêsus Christ cách hoàn toàn.
Bởi đức tin mà chúng ta thờ phượng Đức Chúa Trời cách trọn vẹn, và bởi đức tin mà chúng ta làm công việc Ngài cách hoàn toàn. Những việc làm của chúng ta không thể trọn vẹn. Nhưng đức tin của chúng ta khiến chúng ta trọn vẹn. Đó là lý do tại sao chúng ta phải sống như những môn đồ của Chúa Jêsus bởi tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh. Chúng ta không phải là những người lui đi trong sự hư mất. Mặc dù có thể chúng ta yếu đuối, nhưng chúng ta có thể chạy bởi đức tin, và thậm chí chúng ta phải chạy hơn nữa bởi đức tin. “Người công chính sống bởi đức tin.” “Trước hết hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài.” Chúng ta đã được ban cho một thực tế rằng chúng ta trở thành người công chính bởi đức tin, và bởi thế chúng ta là những người có thể đem sự cứu rỗi đến cho những người khác, nếu chúng ta không dâng hiến chính mình chúng ta cho Đức Chúa Trời – đem sứ điệp cứu rỗi cho những người khác, thì chúng ta sẽ rơi vào trong đầm lầy của kiếp đọa đày và thất vọng và cuối cùng bị chết vì tội lỗi của chúng ta. 
Những người vô tội được vui mừng trong khi làm công việc công chính của Ngài. Họ vui mừng được truyền bá Phúc âm của Đức Chúa Trời để cứu những linh hồn khác. Nhưng tội nhân không được vui mừng để làm điều phải. Vì những người nhận được sự tha thứ tội lỗi, thì việc làm điều đúng sẽ trở nên bánh thuộc linh của họ. Truyền bá Phúc âm cho toàn cả thế giới là điều phải để làm cứu những linh hồn khác, nhưng đồng thời nó cũng là bánh sự sống của chúng ta. Từ việc làm điều phải, lòng chúng ta được đầy dẫy Đức Thánh Linh và sức mới trổi lên trong chúng ta. Khi tâm linh chúng ta phát triển và trưởng thành, chúng ta trở nên những người can đảm. Vì thế để sống như Áp-ra-ham, để được Đức Chúa Trời chúc phước và chia sẻ những ơn phước này cho người khác, chúng ta phải yêu mến sự công chính, yêu mến điều phải, và yêu thích việc truyền bá Phúc âm. Vì chúng ta yếu đuối, nếu chúng ta không tiếp tục làm những việc công chính này, thì linh hồn chúng ta sẽ chết. Những người công bình chúng ta chắc chắn sẽ chết thuộc linh nếu chúng ta ngưng làm việc cho sứ mệnh công chính của Đức Chúa Trời. Đây là tại sao Chúa Jêsus đã nói. “Phước cho những kẻ đói khát sự công bình vì sẽ được no đủ” (Ma-thi-ơ 5:6).
Chúa Jêsus cũng nói, “Phước cho những kẻ có lòng trong sạch vì sẽ thấy Đức Chúa Trời” (Ma-thi-ơ 5:8). Những người đã nhận được sự tha thứ tội lỗi và tin rằng Chúa đã hoàn toàn tẩy sạch mọi tội lỗi của chúng ta sẽ đến để gặp Đức Chúa Trời. Và họ tin nơi Đức Chúa Trời, đi theo Ngài, và truyền bá những ơn phước Thiên đàng cho toàn cả thế gian. 
Chúng ta đã trở nên trọn vẹn bởi đức tin. Chúng ta không thể tránh khỏi sự chết vì tội lỗi chúng ta, nhưng Chúa đã đến thế gian này, chịu Báp tem, chết trên Thập tự giá thay cho chúng ta và bởi đó đã cứu chúng ta cách hoàn toàn. Đây là lẽ thật, và là con đường đến Nước Thiên đàng. Nhận biết nó là đang nhận biết con đường đức tin. Không còn con đường nào khác ngoài con đường này. Chúng ta không thể vào Thiên đàng bởi việc lành của chúng ta. Chỉ bởi nhận biết và tin nơi những điều Chúa đã làm cho chúng ta thì chúng ta mới có thể vào Thiên đàng.
Nhìn chung, nếu chúng ta chia người ta ra thành hai loại, những người được dùng cho điều phải, và những người được dùng cho điều trái. Những người được dùng cho điều trái thì không phải là những người đã nhận được sự tha thứ tội lỗi cách hợp lệ. Bởi tin nơi những điều mà Chúa đã làm cho chúng ta, chúng ta trở thành công cụ của sự công chính, nhưng những người chưa nhận được sự tha thứ tội lỗi không thể tránh khỏi là công cụ cho Ma quỷ, cho dù họ không muốn. 
Trong giờ này, tôi nói cách tin chắc với các bạn rằng Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta sự cứu rỗi tuyệt đối, đức tin tuyệt đối và sự tha thứ tội lỗi tuyệt đối của Ngài. Có phải những việc làm của bạn đều bất toàn cho dù bạn tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh này, và có khi nào lòng của bạn thối lui bởi điều này không? Không cần phải như vậy, vì người công chính sống bởi đức tin. Chẳng phải Chúa, Đấng biết mọi sự bất toàn và yếu đuối của chúng ta, đã gánh mọi điều này bởi Báp tem của Ngài sao? 
Hãy để tôi cho bạn một ví dụ thường ngày về sự bất toàn như thế nào của chúng ta. Đôi khi chúng ta cùng nhau chơi đá banh. Khi đội của tôi có vấn đề, khi trái banh đang rơi từ trên cao xuống ngay khung thành của chúng tôi, tôi thường hất nó ra hoặc chụp lấy nó bằng đôi tay của tôi. Có phải tôi là một thủ môn không? Dĩ nhiên là không. Tôi chỉ muốn thắng mà thôi. Trong một trường hợp như thế, tất cả chúng ta, mục sư, thánh đồ và những người hầu việc Đức Chúa Trời đều làm mọi việc có thể để cố gắng được thắng. Bạn có thể quên mất một việc dể dàng xảy đến; đó là để chiến thắng, chúng ta làm đủ thứ chơi xấu. Trò chơi là trận đấu thật quyết liệt nên mọi người làm mọi điều có thể chỉ để thắng, họ làm nhiều đến nổi dường như không một ý đồ nào khác bộc lộ rõ ràng như vậy, bức chân dung thực về tư cách đạo đức của con người không hơn gì môn đá bóng. Nếu đội chúng ta bị nguy ngập, chúng ta không do dự mà chơi xấu, chơi gian, và cứ khẳng định tính chất chính nghĩa trong phương cách của chúng ta. 
Chúng ta làm những điều này thì được, nhưng nếu đội khác làm sai với chúng ta, chúng ta la lên và yêu cầu trọng tài phạt thẻ vàng, nhưng ngay cả luật của trọng tài cũng không hi vọng có tác dụng gì cả. Đây là con người của chúng ta. Chúng ta luôn luôn muốn những điều lợi cho chúng ta, cho đội chúng ta, và cho chính chúng ta, và chúng ta chỉ muốn những gì ích lợi cho chúng ta. Nhưng Đức Chúa Trời đã cứu những người như chúng ta. Mặc dù chúng ta vẫn đầy tội lỗi và đầy điều ác, nhưng đối với đức tin của chúng ta, thì chúng ta trở nên những người được tái sanh không có sự ô uế. 
Chúa đã hoàn toàn cứu chúng ta khỏi mọi tội lỗi của chúng ta. Đó là lý do tại sao chúng ta gọi Chúa là Đức Chúa Trời của sự cứu rỗi, và Đức Chúa Trời của sự cứu rỗi là Chúa. Chúa là Đức Chúa Trời cứu rỗi của chúng ta. Phi-e-rơ xưng nhận rằng, “Ngài là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống” (Ma-thi-ơ 16:16). Và Chúa đã phê chuẩn đức tin ơn phước của Phi-e-rơ như là điều Đức Chúa Trời ban cho. Từ ngữ Đấng Christ ở đây có nghĩa là Đấng đã gánh tội lỗi chúng ta trên thân thể Ngài và tẩy sạch chúng hoàn toàn. Đức Chúa Jêsus Christ là Con Đức Chúa Trời hằng sống. Vì là Con của Đức Chúa Trời và Cứu Chúa của chúng ta, Ngài đã cứu chúng ta hoàn toàn. Vì thế hãy vững lòng, ngay cả nếu bạn có thể cảm thấy quá bất toàn và yếu đuối để phục vụ Phúc âm. 
Linh hồn, tấm lòng, và thân thể bạn không nên thối lui và dừng lại; ngược lại hãy mạnh mẽ bởi đức tin và hãy can đảm, người công chính tuyệt vời là người truyền bá sâu rộng đức tin do Đức Chúa Trời ban. Hãy xem tôi đây. Tôi chẳng có gì để bày tỏ trong xác thịt của tôi, nhưng chẳng phải tôi đang truyền bá Phúc âm cho toàn cả thế giới sao? Đừng nghĩ rằng những người bên ngoài có vẽ không có sự thiếu sót nào là những người thực sự hoàn toàn không có sự bất toàn. Tội nhân chỉ là những người đạo đức giả. Những người đạo đức giả cũng là con người như bạn, và vì thế làm sao xác thịt của họ có thể được tốt đẹp, đàng hoàng và tinh sạch được? Điều luôn luôn thiếu sót là xác thịt của con người. Bạn phải biết rằng những người bày ra sự đạo đức của họ, đặc biệt trong cộng đồng Cơ đốc giáo, chỉ là phô trương bản chất lừa lọc và đạo đức giả của họ mà thôi. 
Chúa chúng ta đã cứu chúng ta cách hoàn toàn. Vì thế chúng ta có thể phục vụ Phúc âm của Nước và Thánh linh bởi đức tin đã khiến chúng ta trọn vẹn, đã ban quyền năng cho chúng ta trong sự công chính tuyệt đối của Đức Chúa Trời. Chúng ta cảm tạ Đức Chúa Trời vì đã khiến chúng ta được cứu bởi đức tin, qua lẽ thật của sự cứu rỗi mà Ngài đã dự tính ngay cả trước khi tạo dựng thế giới. Mọi tội lỗi của chúng ta đã được tẩy sạch khi Chúa Jêsus chịu báp tem và đổ huyết Ngài trên Thập tự giá. Tôi hi vọng tất cả các bạn tin nơi lẽ thật này.