Search

Sermons

Chủ đề 9: Sách Rô-ma (Giải nghĩa sch Rô-ma)

[Chapter 1-3] Người công chính sẽ sống bởi đức tin (Rô-ma 1:17)

(Rô-ma 1:17)
“Vì trong Tin Lành nầy có bày tỏ sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi đức tin mà được, lại dẫn đến đức tin nữa, như có chép rằng: Người công bình sẽ sống bởi đức tin.” 
 
 
Chúng ta phải sống bởi đức tin 
 
Người công chính sống bởi gì? Bởi đức tin. Người công chính sống bởi đức tin. Thật ra, từ “đức tin” rất phổ thông, nhưng nó là cốt lỏi của Kinh Thánh. Người công chính chỉ sống bởi đức tin. Người công chính sống bởi gì? Họ sống bằng đức tin trong Đức Chúa Trời. Tôi hy vọng rằng chúng ta được soi sáng từ phân đoạn này vì chúng ta có thân xác và Đức Thánh Linh ngự trong chúng ta. Chúng ta có khuynh hướng giải thích nhiều đoạn Kinh Thánh theo ý tưởng riêng của chúng ta, không biết ý nghĩa thật sự của nó tiềm ẩn trong Kinh Thánh mặc dù chúng ta có thể hiểu Kinh Thánh theo nghĩa đen. Chúng ta cùng một lúc vừa có xác thịt và vừa có Thánh Linh. Vì thế, Kinh Thánh nói rằng chúng ta, người công chính sẽ sống bởi đức tin vì chúng ta đã được tha tội. 
 
 
Nhưng vấn đề là xác thịt không thể làm điều lành 
 
Nhưng vấn đề là chúng ta có xác thịt. Vì thế trong nhiều trường hợp chúng ta xét đoán theo xác thịt. Đôi khi chúng ta xét đoán và nhận xét vài việc theo định kiến của xác thịt, và như thế chúng ta không tin hoàn toàn vào Lời của Ngài bởi đức tin. Tuy nhiên, Kinh Thánh nói cách đơn giản rằng người công chính chỉ sống bởi đức tin. Thế thì nó có nghĩa là gì? Bạn có thể nghĩ, “Có chổ nào người công chính sống không bởi đức tin? Tại sao bạn nhấn mạnh vào câu này? Nó không chỉ là một trong những câu Kinh Thánh sao?” 
Hôm nay, tôi muốn nói với các bạn về câu Kinh Thánh này. Chúng ta phải sống bởi đức tin. Chúng ta không nhận thấy sự ngu dại của chúng ta cho đến khi chúng ta cố gắng giải thích mọi việc, dù chúng ta nghĩ rằng chúng ta biết rõ về nó trong tư tưởng của chúng ta. Những sự đối lập mà một tội nhân phải chống chọi lại là gì? Những ai là người chưa được tái sanh phải chống chọi lại với tư tưởng riêng và xác thịt họ. Người tái sanh phải chống đối lại với ai? Xác thịt và thuộc linh chống đối lẫn nhau. Bạn có thể ngạc nhiên tại sao tôi lập đi lập lại những gì mà chúng ta đã biết rồi, nhưng tôi muốn giải thích điều này cách lập đi lập lại vì nó là câu nói có giá trị. 
Ngay cả trong các thánh đồ tái sanh, xác thịt và thuộc linh của họ vẫn tiếp tục tranh chiến với nhau vì họ có xác thịt. Có một phần bản năng trong xác thịt và nó thích cuộc sống xa hoa hơn, cố gắng giải quyết tất cả những nan đề hơn là sống bởi đức tin. Cũng có một phần bản năng trong xác thịt của người công chính muốn sống cuộc sống xa hoa, cố gắng đạt đến sự vẹn toàn mà không có một sai lầm nào, đó là cuộc sống xa rời đức tin mà Đức Chúa Trời bảo chúng ta phải sống. 
Vì thế, xác thịt của người công chính cũng muốn đạt đến sự trọn vẹn ngay cả trong công việc thuộc linh, cố gắng thích ứng với mọi nan đề cách toàn vẹn và hy vọng đạt đến sự tròn lành trong xác thịt cùng một lúc. Nhưng người ta sống cuộc sống đức tin bởi xác thịt được không? Như Phao-lô nói, “Vì tôi không làm điều lành mình muốn, nhưng làm điều dữ mình không muốn”(Rô-ma 7:19), xác thịt không bao giờ làm điều tốt. Chúng ta có bản chất trong xác thịt với ý muốn sống cuộc sống vững lập trước Đức Chúa Trời, mặc dù xác thịt không thể thực hiện được ngoại trừ làm tội. 
 
 
Chúng ta không thể sống cuộc sống đức tin với xác thịt 
 
Cố gắng sống một cuộc sống tận hiến trong xác thịt là xa vời với đức tin thật. Chúng ta có những tư tưởng và bản năng trái nghịch nhau hướng về Đức Chúa Trời từ một quan điểm của Kinh Thánh. Để toàn vẹn trong xác thịt và hướng đến một đời sống trong đức tin mà không có một nan đề nào trong xác thịt là một việc bất khả thi. Xác thịt con người giống như bụi đất. Kinh Thánh chép, “Ngài nhớ lại rằng chúng tôi bằng bụi đất” (Thi thiên 103:14). Nó giống như hơi nước hiện ra một lát rồi lại tan ngay. 
Cả hai xác thịt của người tái sanh và người không được tái sanh có khả năng để không phạm tội không? Người tái sanh có thể tránh phạm tội không? Chúng ta không cần sống bởi đức tin nếu xác thịt có thể sống mà không phạm tội. Thế thì chúng ta sẽ sống bởi sức mạnh của xác thịt sao? Chúng ta chắc chắn rằng không thể như thế. Vấn đề là dù chúng ta biết và nhận ra nó hay không, chúng ta được tái sanh, xác thịt cũng quá yếu đuối đối với tội lỗi. 
Chúng ta biết về xác thịt chúng ta bao nhiêu? Chúng ta biết về chính chúng ta bao nhiêu? Bạn có thể nghĩ rằng bạn biết chính bạn 100%, nhưng nhận thức của bạn thì quá xa với bản chất thực sự của bạn vì bạn không thực sự tin rằng bạn có tội. Bao nhiêu phần trăn bạn nghĩ rằng bạn biết chính bạn? Ngay cả 50% là đã quá nhiều. Thường người ta hiểu về chính họ ít hơn 10%-20%. Thực ra, họ biết khoảng 10-20% về chính họ, mặc dù họ nghĩ là họ biết 100%. Khi họ nghĩ họ làm những việc cực kỳ gian ác, họ trở nên lung túng và từ bỏụ việc theo Chúa. Rồi họ hỏi, họ có thể giữ đức tin cho đến cuối cùng hay không, và kết luận là không thể. 
Nước và rác rưới dơ bẩn tuôn ra từng loạt từ ống dẫn của tư tưởng trần tục. Nó dường như là không thể cho họ để sống một cuộc sống tận hiến bởi đức tin. “Ô! Tôi nghĩ rằng không thể theo Chúa được nữa. Tôi nghĩ là xác thịt của tôi sẽ tốt hơn sau khi tội của tôi được cất đi một lần và đủ cả, nhưng xác thịt của tôi vẫn yếu đuối và thiếu hụt sự trọn vẹn, ngay cả nó tồn tại trong một thời gian dài từ khi tôi được tái sanh. Xác thịt thì vô dụng và xấu xa.” Chúng ta không biết gì về chính chúng ta cả, và đặỉc biệt chúng ta không muốn chấp nhận những sai sót của xác thịt chúng ta nữa. Vì thế kết quả là chúng ta không thể sống cuộc sống đức tin khi chúng ta thấy quá nhiều tư trưởng xác thịt ra từ thể xác này. Chúng ta không thể sống một đời sống đức tin bằng xác thịt. Xác thịt của con người là gì? Xác thịt con người sẽ trở nên thánh hoá lần lần và sống một đời sống trọn vẹn trước Đức Chúa Trời nếu nó được huấn luyện tốt bởi những cố gắng riêng không? Hoàn toàn không thể và xác thịt không thể ngăn được tội lỗi cho đến hơi thở cuối cùng.
 
 

Thế thì người công chính sống thế nào? 

 
“Khi các ngươi lầm lỡ phạm tội, không giữ hết thảy các điều răn nầy mà Đức Giê-hô-va đã truyền cho Môi-se, nghĩa là mọi điều chi Đức Giê-hô-va đã cậy Môi-se truyền cho các ngươi, từ ngày Đức Giê-hô-va truyền những điều răn nầy cho và về ngày sau, trong những dòng dõi sẽ đến của các ngươi, nếu là tội phạm vì lầm lỡ mà hội chúng không hay biết, thì cả hội chúng tùy theo mạng lịnh phải dùng một con bò đực tơ dâng làm của lễ thiêu có mùi thơm cho Đức Giê-hô-va, luôn với của lễ chay cùng lễ quán cặp theo; và một con dê đực làm của lễ chuộc tội. Thầy tế lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho cả hội dân Y-sơ-ra-ên, thì tội hội chúng sẽ được tha, vì là một tội phạm lầm lỡ và vì hội chúng đã đem đến trước mặt Đức Giê-hô-va lễ vật mình, tức là một của lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va, luôn với của lễ chuộc tội đặng chữa sự lầm lỡ mình. Cả hội dân Y-sơ-ra-ên và khách ngoại bang kiều ngụ trong dân đó sẽ được tha tội, vì là bởi lầm lỡ mà cả dân sự đã phạm tội. Nhược bằng chỉ một người lầm lỡ phạm tội, thì người đó phải dâng một con dê cái giáp năm làm của lễ chuộc tội; thầy tế lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người đã lầm lỡ mà phạm tội như vậy trước mặt Đức Giê-hô-va, và khi đã làm lễ chuộc tội cho người, thì người sẽ được tha. Khi lầm lỡ mà phạm tội, thì sẽ có đồng một luật lệ cho các ngươi, hoặc là người sanh giữa dân Y-sơ-ra-ên hay là khách kiều ngụ trong dân đó” (Dân-số ký15:22-29).
“Khi các ngươi lầm lỡ phạm tội, không giữ hết thảy các điều răn nầy mà Đức Giê-hô-va đã truyền cho Môi-se.” Có nhiều sự diễn tả như “lầm lở phạm tội” trong Kinh Thánh. Xác thịt phạm tội không cố ý và làm những gì không nên làm. Tôi xin hỏi bạn nếu có thể vì xác thịt trở nên trọn vẹn, nhưng nó không thể trở nên trọn vẹn, ngay cả sau khi chúng ta nhận sự tha tội. Xác thịt dường như trở nên công chính trọn vẹn ngay lúc đầu, ngay sau khi chúng ta được cứu chuộc. Nhưng trong thực tế, nó không thể giúp chúng ta khám phá ra chính chúng ta, như lại giấu chúng ta. Xác thịt làn tràn những cặn bả và tội lỗi mọi lúc. Xác thịt luôn luôn phạm tội mà Đức Chúa Trời ghét. Xác thịt phạm tội với một con số không thể đếm được không? Xác thịt luốn luyôn sống như những gì Đức Chúa Trời muốn không? Xác thịt luôn làm những gì đức tin không muốn. Xác thịt luôn phạm tội cách không thể kiểm soát được. 
Luật pháp của Đức Chúa Trời chứa đựng mười điều răn và nó có 613 loại điều luật chi tiết, “Trước mặt ta ngưới chớ có các thần khác. Ngưới chớ làm tượng chạm cho mình. Người chớ lấy danh Đức Giê-Hô-va mà làm chơi. Hãy nhớ ngày nghĩ làm nên ngày thánh. Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi. Ngươi chớ giết người. Ngươi chớ giết người. Ngươi chớ phạm tội tà dâm. Ngươi chớ trộm cắp. Ngươi chớ nói chứng dối cho kẻ lân cận ngươi. Ngươi chớ tham nhà kẻ lân cận ngươi.” Bốn điều răn đầu là để giữ sự quan hệ với Đức Chúa Trời. Những điều răn còn lại là những điều răn để giữ sự quan hệ giữa con người với nhau. Nhưng xác thịt chúng ta có vui lòng vâng phục điều răn không? 
Có những vạch kẻ trắng trên đường cho người đi bộ được an toàn khi băng ngang qua đường. Nhưng xác thịt không bao giờ muốn giữ luật lệ đi đường. Người ta băng ngang qua đường trong những vạch kẽ vì sợ người khác đang nhìn họ. Nhưng thật ra, họ không muốn giữ luật đi đường. Họ băng ngang qua đường bất chấp luật lệ giao thông khi không có ai chung quanh họ. 
Xác thịt phạm tội cách tự động. Nếu họ được giáo dục tốt, họ sẽ giữ luật lệ giao thông, dù người khác có nhìn họ hay không. Tuy nhiên, họ chỉ có kiến thức trong xác thịt. Chúng ta ghét băng ngang qua đường theo các dấu hiệu giao thông và cố gắng không vâng phục nó nếu có thể được. 
Thế thì, mục đích mà Đức Chúa Trời ban luật pháp là gì? Luật pháp ban cho chúng ta biết tội (Rô-ma 3:20). Bởi luật pháp, chúng ta biết chúng ta là tội nhân là người luôn luôn bất tuân Mười Điều Răn. Chúng ta luôn phạm tội. Luật pháp luôn đòi hỏi chúng ta làm việc lành và không làm điều ác. Tuy nhiên, xác thịt chúng ta luôn luôn phạm tội vì nó quá yếu đuối để giữ luật pháp. Kinh thánh nói rằng người công chính sẽ sống bởi đức tin. Tuy nhiên, làm thế nào người công chính là người còn sống trong xác thịt, sống bởi đức tin? Họ không thể sống bởi luật pháp trong xác thịt này vì thế làm thế nào họ sống? Họ chỉ sống bởi đức tin trong Đức Chúa Trời. 
Tinh thần muốn theo ý muốn Đức Chúa Trời, nhưng xác thịt luôm phạm tội, không vâng phục tất cả mọi luật lệ của mười điều răn. Ngày qua ngày xác thịt phạm tội, phạm tội ngày hôm nay và ngày mai vẫn phạm tội. Có những tội mà xác thịt thích phạm hơn những tội khác. Xác thịt con người luôn phạm tội suốt cuộc đời của anh/chị ấy. Điều này d8úng hay sai? 
Chúng ta hãy quan sát điều răn “Hãy hiếu kính cha mẹ người.” Nó hoàn toàn có lý do, và người ta cũng cố gắng giữ nó mặc dù mặc dù họ không thể giữ nó trọn vẹn. Vì thế chúng ta hãy quên đi thảo luận này. Kế tiếp là “Ngươi chớ giết người.” Tất cả chúng ta đều giết người trong tư tưởng của chúng ta, trong khi thật sự chỉ có ít người giết thể xác con người. Tuy nhiên, chúng ta cũng hãy bỏ qua việc này vì giết người là một tội nghiêm trọng. Kế tiếp là “Ngươi chớ phạm tội tà dâm” và ngươi chớ trộm cướp.” Những tội này rất dễ phạm trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta. Một vài người có bản năng tự nhiên của trộm cắp vàụ tà dâm. Họ đã tập một thói quen phạm tội. Họ cũng không thèm muốn sao? (Kinh thánh cho biết thèm muốn cũng là tội) Họ rất hay trong việc lấy sở hữu của người khác ra khỏi vị trí của nó (trộm cắp) Xác thịt thực hiện những công việc xấu bất cứ khi nào nó muốn. 
Chúng ta hãy giả sử rằng chúng ta chỉ phạm một hay hai tội trong số mười loại tội. Nó có làm cho chúng ta trở thành công chính trước Đức Chúa Trời không? Không. Chúng ta không công chính bởi xác thịt trước Đức Chúa Trời bởi vì ngay cả moat chút xíu tội cũng là tội. Xác thịt phạm tội lập đi lập lại mãi ở ngày hôm nay và cả ngày mai cho đến khi chúng ta chết. Xác thịt không thể làm gì hơn trừ ra phạm tội tước Đức Chúa Trời cho đến khi chết. Vì thế, bạn có bao giờ tinh sạch và thánh trước Đức Chúa Trời dù cho chỉ một ngày không? Xin hãy nhìn vào xác thịt, tách biệt nó ra khỏi linh. Bạn chưa bao giờ phạm tội trước Đức Chúa Trời, trở nên trọn lành trong xác thịt không? Người ta phạm tội ngay cả lúc họ ngủ. Anh ta thích thú trong những hình ảnh thô tục trong giấc mơ, suy nghĩ đến người phụ nữ đẹp qua sự tưởng tượng. Tất cả chúng ta đều phạm tội. Xác thịt làm những gì mà Đức Chúa Trời bảo chúng ta đừng làm vàkhông làm những gì mà Ngài bảo chúng ta phải làm. Xác thịt thì vẫn y như trước khi tội lỗi của chúng ta đã được tẩy sạch. 
Làm thế nào chúng ta có thể trở nên trọn vẹn? Phương cách nào để thánh hóa chúng ta khi xác thịt không thể hoàn thành? Tuy nhiên, Nó không thể thực hiện qua Đức Chúa Jêsus Christ sao? 
Chúng ta là những người phạm những tội như thế ấy. Chúng ta có phạm tội trước Chúa Jêsus không? Vâng, chúng ta đã phạm tội. Bây giờ chúng ta có phạm tội hay không? Vâng, chúng ta phạm tội. Chúng ta có tiếp tục phạm tội không? Vâng, chúng ta sẽ phạm tội. Chúng ta tiếp tục phạm tội khi chúng ta còn sống trong xác thịt. Chúng ta là những người đầy tội lỗi không thể làm gì trừ ra phạm tội cho đến hơi thở cuối cùng. Thế thì làm thế nào chúng ta được giải thoát khỏi tất cả tội lỗi của chúng ta? Trước tiên, nếu bạn chưa được sanh lại, bạn phải chấp nhận rằng bạn là một tội nhân trước Chúa để được cất bỏ tội lỗi đi. Sau khi được giải thoát khỏi tội, chúng ta không cần xưng mình là tội nhân nữa nhưng chúng ta phải chấp nhận rằng chúng ta có phạm tội. Chúng ta phải chấp nhận tội lỗi của chúng ta sau khi soi rọi chính chúng ta qua luật pháp khi chúng ta phạm tội ngay cả khi chúng ta làm điều tốt lành trong xác thịt dưới lý do không thành thật của việc lành. Chúng ta phải chấp nhận tội là tội. 
 
 

Chúng ta được thánh hoá bởi đức tin 

 
Thế thì chúng ta giải quyết vấn đề tội như thế nào sau khi chúng ta phạm? Chúng ta có được thánh hóa bởi tin rằng Đức Chúa Jêsus đã cất tất cả tội của chúng ta bởi phép Báp-têm mà Ngài đã nhận từ Giăng Báp-tít và đã bị xét đoán trên Thập tự giá để cứu chuộc chúng ta không? Vâng. Chúng ta đưỡc thánh hoá bởi tin rằng tất cả tội lỗi của chúng ta mắc phải bởi xác thịt đã được chuyển qua cho Chúa Jêsus khi Ngài chịu Báp-têm. Và rồi trong sứ điệp “Người công chính sẽ sống bởi đức tin” có nghĩa gì?
Để có đức tin là tin vào Thánh Linh chớ không phải xác thịt. Chỉ tin vào Đức Chúa Trời, Lời của Ngài, luật pháp của Ngài, và sự cứu chuộc của Ngài có thể thánh hoá chúng ta,và chúng ta có thể trở nên trọn vẹn sau khi chúng ta trở nên người công chính bởi có đức tin trong Ngài. Điều này đúng hay sai? Nó đúng. Xác thịt vẫn yếu đuối và xa cách sự trọn vẹn, mặc dù chúng ta trở nên người công chính bởi nhận sự tha tội. Kinh thánh chép, “Vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi” (Rô-ma 10:10). Nhưng xác thịt thì luôn luôn yếu đuối và bất toàn, như lời Phao-lô đã nói. Vì thế, chúng ta không thể trở nên công chính hay đạt đến sự công chính cách từ từ trong xác thịt. 
Phương cách duy nhất mà ngưới công chính có thể sống là tin vào Đức Chúa Trời, nghĩa là, chấp nhận sự tha tội và phước hạnh mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta. Chúng ta có thể được thánh hoá và duy trì sự công chính trong lúc tùy thuộc vào sự công chính đời đời của Ngài, mà chúng ta nhận được từ Đức Chúa Trời và sống cuộc sống vĩnh hằng bởi đức tin của chúng ta trong Ngài. Đời sống của chúng ta tùy thuộc vào đức tin của chúng ta trong Đức Chúa Trời. Vì thế Kinh thánh nói rằng người công chính sẽ sống bởi đức tin. Chúng ta được thánh hóa bởi đức tin và giữ sự công chính của Đức Chúa Trời bởi có đức tin và sống bởi đức tin. Mặc dù xác thịt không công chính, thì thật là ngu dại khi cố gắng để được lớn lên trong sự thánh hoá vì đó là điều không thể có. Chúng ta chỉ có thể sống khi chúng ta nhận sự trợ giúp của Đức Chúa Trời bởi tin Ngài là Đức Chúa Trời, Chúa và Người Chăn của chúng ta. 
Vì thế Sứ đồ Phao-lô nói, “Người công chính sẽ sống bởi đức tin” được trính từ sách Ha-ba-cúc trong Kinh thánh Cựu Ước. Oâng cũng nói, “Vì trong nó (Phúc âm) sự công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ ra” Sự công chính của Đức Chúa Trời là gì? Nó có giống với sự công chính của loài người không? Giảm lần tội lỗi có làm cho chúng ta được thánh hoá không? Chúng ta trở nên trọn lành bởi vì chúng ta không phạm tội sau khi tin Chúa Jêsus hay là vì có đức tin? 
Chỉ trong Phúc âm, sự công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ ra và nó chỉ thánh hoá chúng ta cách trọn vẹn qua sự tha tội vì chúng ta không bao giờ có thể trở nên công chính bằng xác thịt. “Vì trong Phúc âm này có bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời bởi đức tin mà được lại dẫn đến đức tin nữa.” Điều này có nghĩa là chúng ta trở nên công chính chỉ bởi đức tin. Người công chính sống bởi có đức tin trong Đức Chúa Trời sau khi trở nên công chính. Người công chính trở nên công chính, ở trong sự công chính của Đức Chúa Trời và nhận mọi phước hạnh qua đức tin. 
 
 
Chúng ta phải sống bởi đức tin 
 
Sống bởi đức tin là như thế. Ý chí của con người đổ nát dể dàng hơn toà lâu đài bằng cát. Anh/chị ấy có thể nói, “Chúa ôi, tôi sẽ làm việc này việc kia” Tuy nhiên, xác thịt không thể làm điều đó. Chúng ta sống bởi đức tin trong Chúa và lời của sự cứu chuộc khỏi tội và luật pháp. Xác thịt có thể thay đổi thành một tạo vật tốt lành, cao lớn, thông minh nếu chúng ta sống đời sống đức tin trong một thời gian dài không? Không bao giờ. Vì thế, để sống bởi đức tin là hoàn toàn tin cậy vào Đức Chúa Trời. Chúng ta trở nên người công chính bởi có đức tin trọn vẹn trong Phúc âm và sống bởi nhận tất cả phước hạnh của Đức Chúa Trời qua đức tin của chúng ta trong Ngài. 
Người công chính sẽ sống bởi đức tin. Đó là, chúng ta sống bởi đức tin trong Đức Chúa Trời. Bạn có tin điều này không? Vâng. Bạn có quá nhiều sự mong chờ từ xác thịt của bạn không? Bạn có nghĩ, “tôi chỉ mong chờ 20%, xác thịt tôi vẫn tốt lành trong phần này, dù xác thịt tôi không đúng trong những phần khác không?” Tuy nhiên, Kinh thánh nói rằng người công chính sẽ sống bởi đức tin. Đức Chúa Trời nói rằng người ta không thể sống bởi xác thịt; không chỉ 0,1%. Bạn có một tâm trí để giữ đức tin cho đến khi Chúa trở lại bởi không phạm tội, và bởi có một mong ước của xác thịt ngay cả chỉ là một chút ít không? 
Chúng ta là người công chính bởi đức tin trong Chúa Jêsus, mặc dù bao nhiêu tội chúng ta vi phạm. Chúng ta là tội nhân trong xác thịt mà không có liên quan gì với bao nhiêu việc lành chúng ta có thể làm, nếu chúng ta không tin Chúa Jêsus. Chúng ta nên thánh khi chúng ta tin Chúa Jêsus 100%, nhưng chúng ta trở nên tội nhân khi chúng ta không tin Ngài 100%. Đức Chúa Trời có đồng ý với một ít tội mà chúng ta vi phạm không? Có hài lòng Đức Chúa Trời nếu chúng ta được công chính bởi xác thịt không? 
 
 
Sự công chính của Đức Chúa Trời làm chúng ta nên công chính
 
Chúng ta hãy xem Rô-ma 3:1-8. “Vậy thì, sự trổi hơn của người Giu-đa là thể nào, hay là phép cắt bì có ích gì chăng? Ích lớn đủ mọi đàng. Trước hết là điều nầy: ấy là lời phán của Đức Chúa Trời đã phó cho dân Giu-đa. Mà làm sao! nếu một vài người trong bọn họ không thành tín, thì sự không thành tín của họ có làm cho sự thành tín của Đức Chúa Trời ra hư không sao? Chẳng hề như vậy! Thà xưng Đức Chúa Trời là thật và loài người là giả dối, như có chép rằng: Aáy vậy Chúa sẽ được xưng công bình trong lời phán của Ngài, Và sẽ được thắng khi chịu xét đoán. Song nếu sự không công bình của chúng ta tỏ ra sự công bình của Đức Chúa Trời, thì sẽ nói làm sao? Khi Đức Chúa Trời giáng cơn giận thì Ngài không công bình sao? (Tôi nói như cách người ta nói). Chẳng hề như vậy! Nếu vậy thì Đức Chúa Trời đoán xét thế gian thể nào? Nhưng, nếu lẽ thật Đức Chúa Trời bởi sự nói dối của tôi mà được sự vinh hiển lớn hơn, thì sao tôi còn bị đoán xét như kẻ có tội? - Vậy thì, sao chúng ta không làm sự dữ cho được sự lành, như kẻ gièm pha đã cáo và quyết rằng chúng ta dạy điều ấy? Sự đoán phạt những người đó là công bình” (Rô-ma 3:1-8).
Sứ đồ Phao-lô nói, “Song nếu sự không công bình của chúng ta tỏ ra sự công bình của Đức Chúa Trời, thì sẽ nói làm sao? Khi Đức Chúa Trời giáng cơn giận thì Ngài không công bình sao?” Đức Chúa Trời không công bình hay làm sai nếu Ngài cứu loài người là những người sống trong xác thịt phạm tội cho đến khi anh/chị ấy chết với ân điển của Ngài không? Sứ đồ Phao-lô nói gì khi ông đáp lại với ý nghĩa nhạo báng “Sự yếu đuối của chúng ta càng trở nên hiển nhiên, sự lớn lao của sự công chính của Đức Chúa Trời để cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi càng rỏ ràng.” Sứ đồ Phao-lô nói với những người tự hỏi làm thế nào con người phạm tội trong suốt cuộc đời của họ có thể trở nên thánh. Oâng nói rằng sự yếu đuối của con người là bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời. Xác thịt con người không có lối thoát trừ ra phạm tội cho đến chết, để bày tỏ sự vĩ đại của sự công chính của Đức Chúa Trời qua sự yếu đuối của họ. 
Sự công chính của Đức Chúa Trời vô nghĩa nếu con người có thể trở nên công chính với cố gắng riêng của họ kèm theo sự công chính của Ngài; nếu con người được cứu 97% bởi sự cứu giúp của Đức Chúa Trời và 3% bởi cố gắng riêng của con người. Phao-lô nói rằng Đức Chúa Trời cứu trọn vẹn những ai những ai tiếp tục sống trong tội lỗi cho đến khi chết xuyên qua Chúa Jêsus. Vì thế, sự không công chính của chúng ta bày tỏ sự giàu có của sự công chính của Đức Chúa Trời. Xác thịt không thoát khỏi tội lỗi mỗi ngày cho đến khi chết; nó thông thể trở nên trọn lành dù chỉ trong một ngày. Sự thật là Chúa Jêsus cứu trọn vẹn những tội nhân không trọn vẹn ra khỏi tội của họ để bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời nhiều hơn. Vì thế, Sứ đồ Phao-lô nói, “Vậy thì, sao chúng ta không làm sự dữ cho được sự lành, như kẻ gièm pha đã cáo và quyết rằng chúng ta dạy điều ấy?… Sự đoán phạt những người đó là công bình (Rô-ma 3:8).
Chúng ta có thể trở nên công chính bởi xác thịt không? Xác thịt chúng ta có thể trở nên hoàn hảo sau khi nhận sự tha tha tội không? Xác thịt không thể làm điều đó. Bạn và tôi, đừng nói đến tất cả những người khác trên thế giới này, có thể trở nên công chính bởi xác thịt không? Không. Nhưng Chúa có cứu chúng ta cách trọn vẹn không? Vâng có. Chúa đã cứu chúng ta cách trọn vẹn khỏi mọi tội của chúng ta. Chúng ta còn ở trong tội khi chúng ta tin Chúa Jêsus bằng cả lòng của chúng ta không? Không. Chúng ta không có tội tuy nhiên sự không công chính thì có thể. 
Chúa phán,“Các ngươi còn có nghe lời phán cho người xưa rằng: Ngươi chớ thề dối, nhưng đối với Chúa, phải giữ vẹn lời thề mình. Song ta phán cùng các ngươi rằng đừng thề chi hết: đừng chỉ trời mà thề, vì là ngôi của Đức Chúa Trời; đừng chỉ đất mà thề, vì là bệ chân của Đức Chúa Trời; đừng chỉ thành Giê-ru-sa-lem mà thề, vì là thành của Vua lớn. Lại cũng đừng chỉ đầu ngươi mà thề, vì tự ngươi không thể làm cho một sợi tóc nên trắng hay là đen được. Song ngươi phải nói rằng: phải, phải; không, không. Còn điều người ta nói thêm đó, bởi nơi quỉ dữ mà ra” (Ma-thi-ơ 5:33-37). Thề tự bản thân nó là tội vì bạn không thể giữ những gì bạn thề. Vì thế không thề cũng không cầm cố một cái gì để làm của cầm. Chỉ tin những lời của Ngài, vàụ rồi bạn sống. Bạn có thể trở nên công chính nếu bạn tin vào sự công chính của Ngài và Chúa sẽ giúp bạn nếu bạn tin Ngài. 
Có quá nhiều sự sai lầm. Chúng ta có những tiêu chuẩn theo xác thịt và xét đoán theo tiêu chuẩn đó vì chúng ta có xác thịt. Vì thế, có một quan án trong chúng ta là người không kết hợp với đức tin trong lời Đức Chúa Trời. Có hai quan án trong chúng ta. Cả hai đều cố gắng để cai trị trong chúng ta. Chúng ta có khuynh hướng làm ra một luật của xác thịt và xét đoán bởi nó vì chúng ta có xác thịt. Xác thịt nói với chúng ta, “Bạn thật tốt mặc dù bạn tiếp tục phạm tội. Tôi sẽ chấp nhận bạn là người công chính mặc dù xác thịt của bạn không công chính 100%.” Sự xét đoán của xác thịt luôn ban cho bạn nhận xét tốt. 
Tuy nhiên, sự phán xét của sự công chính của Đức Chúa Trời đòi hỏi chúng ta 100% vô tội. Ngài là thánh. Chúng ta có thể trở nên công chính chỉ bởi nhận sự tha tội bởi đức tin. Vì thế, những người tin Phúc âm của Ngài đã đạt đến sự công chính của Đức Chúa Trời rồi. Chúng ta đã trở nên công chính rồi. Những ai tin Đức Chúa Trời thật có sự sống. Họ được phước bởi sự giúp đở của Đức Chúa Trờiũ. Người công chính sẽ sống bởi đức tin. Điều này có nghĩa là người không tin và những ai sống bởi xác thịt không thể sống. Tôi đang nói với bạn chỉ một phần nhỏ của một bức tranh lớn. Tôi nói với bạn nhiều lần và giải thích ý nghĩa của nó cách chi tiết, như thể chúng ta nấu xương nhiều lần cho đến khi nó trở nên trắùng. 
Chúng ta cần đức tin 
Biết Kinh thánh thì thật là quan trọng, nhưng chúng ta tin vào nó bao nhiêu thì càng quan trọng hơn. Vài người chỉ tin vào sự tạo dựng của Đức Chúa Trời trong Kinh thánh. Vài người tin cả hai rằng Đức Chúa Trời tạo dựng trời đất và Chúa Jêsus chỉ tẩy sạch tội nguyên. Họ tin rằng tội lỗi hàng ngày của chúng ta phải được tẩy sạch mỗi ngày. Họ làm sự phán xét cho riêng họ theo luật của xác thịt. Bạn tin thế nào? Người công chính sẽ sống bởi đức tin. Từ lúc ban đầu cho đến cuối cùng, chúng ta cần đức tin trong Đức Chúa Trời. 
Vì thế bạn tin thế nào? Bạn đo lường chính bạn khi bạn hài lòng, nắm giữ những ý tưởng và suy nghĩ theo xác thịt, “Tôi hoàn toàn đúng, xác thịt tôi thì tốt lành” hay là “Tôi quá yếu đuối để tin vào Đức Chúa Trời” không? Bạn có ngẩu nhiên đánh giá chính bạn và cho bạn 80% cho ngày nay và 95% cho ngày mai, nhưng chỉ 5% cho một ngày nào đó, và nghĩ “Thật tốt hơn là mình không được sanh ra” Bạn có nghĩ như thế không? Vâng. Tôi cũng thế. 
Đôi khi tôi giống như thế. Ngay cả khi tôi tự an ủi lấy chính mình, tôi nghĩ, “thật tốt hơn là nếu tôi không tin vào Chúa và biết Ngài. Nó thật là kinh khiếp cho đến bây giờ. Tôi trong tình trạng tiến thoái lưỡng nan để nhìn vào tương lai và để hồi tưởng lại quá khứ. Tôi thật đáng ca ngợi vì có một đời sống đức tin cho đến ngày hôm nay. Nhưng tôi không thể bước đi với Ngài cách tốt đẹp từ bây giờ, Chúa ôi. Tôi trở nên nhạy cảm với tội lỗi biết bao từ khi tôi biết Ngài. Nhiều ý nghĩ và tiêu chuẩn đã phát xuất ra từ tôi từ khi tôi biết Ngài. Tôi theo Ngài cách trống rổng, Chúa ôi, không đúng như tôi biết Ngài. Nhưng bây giờ, tôi không có sự tự tin để theo Ngài nữa. Tại sao? Vì tôi biết Đức Chúa Trời là Thánh và hoàn hảo. Ôi Chúa! Tôi không thể theo Ngài nữa. Tôi không có lòng tự tin. 
Vì thế, Đức Chúa Trời bảo chúng ta sống bởi đức tin vì Ngài biết chúng ta cách quá rỏ ràng. Ngài phán, “Ngươi phải duy trì sự công chính, và giữ phước hạnh bởi đức tin . Tất cả tội của ngươi đã chuyển qua cho Chúa Jêsus qua Báp-têm của Ngài. Ngươi luôn phạm tội khi ta soi rọi xác thịt ngươi trên luật pháp. Vì thế hãy chấp nhận rằng người không thể tránh phạm tội. Cứu Chúa của bạn đã cất tất cả tội lỗi của bạn hay không? Vâng, Ngài đã làm thế. Thế thì bạn còn có tội không? Không. Chúa cứu bạn hay không? Vâng. Thế thì dù ngày u tối hay phủ mây mù sẽ trở nên ngày đầy ánh sáng như trong một thánh ca có nói, “Có ánh sáng chói rọi vào linh hồn tôi ngày hôm nay.” 
 
 

Chúng ta không thể trở thành tội nhân một lần nữa

 
Chúng ta có thể thất vọng khi nghĩ đến tương lai, nhưng nó sẽ là ánh sáng mặt trời khi chúng ta nhìn vào Chúa với đức tin. Vì thế, Đức Chúa Trời phán rằng người công chính sẽ sống bởi đức tin. Bạn tin điều này không? Vâng. Chúng ta được cứu bởi đức tin và cũng sống bởi đức tin. Chúng ta tin vào ai? Chúng ta sống bởi tin vào Đức Chúa Trời. Chỉ người công chính mới có thể sống bằng đức tin. Bạn tin điều đó không? Vâng. Bạn có thể giữ sự công chính của Đức Chúa Trời bằng cách tập luyện xác thịt tốt không? Không. Sự công chính của Đức Chúa Trời trở nên vô hiệu lực khi xác thịt là điều ác không? Không. Chúng ta có thuở nên tội nhân một lần nữa không? Không. 
Sứ đồ Phao-lô nói trong Ga-la-ti 2:18, “Thật thế, nếu tôi lập lại điều tôi đã phá hủy, thì tôi sẽ tỏ ra chính tôi là người phạm phép.” Một người tin rằng tất cả tội lỗi của anh /chị ấy đã chuyển qua cho Đức Chúa Jêsus Christ qua Báp-têm của Ngài và rồi Ngài bị phán xét trên Thập tự giá vì chính tội của anh/chị ấy thì anh/chị ấy sẽ không bao giờ trở nên tội nhân nữa. Một người không chối từ Chúa Jêsus trở nên thánh một lần đủ cả và vô tội vì tất cả tội lỗi của anh /chị ấy đã chuyễn qua cho Ngài và anh/chị ấy không bao giờ có thể trở nên tội nhân nữa. Bạn nhận ra điều này không? Vâng. 
Đức Chúa Trời là Đấng cứu chúng ta thì luôn là Chúa và Cha của chúng ta. Đức Chúa Trời luôn giúp chúng ta và ở với chúng ta cho đến tận cùng thế giới. Đó là lý do Ngài phán, “Hãy sống bởi đức tin. Ta sẽ giúp các ngươi nếu các ngươi tin ta. Thiên sứ sẽ phục vụ các ngươi, là những người tái sanh.” Thiên sứ là đầy tớ ở giữa Đức Chúa Trời và chúng ta. Họ nói với Chúa mọi sự về chúng ta. Đức Chúa Trời làm cho chúng ta trở nên con Ngài. Chúng ta là tội nhân trong bản chất. Chúng ta không bao giờ trở nên công chính bởi việc làm của xác thịt, nhưng chúng ta trở nên công chính bởi đức tin. 
Chúng ta dâng lời cảm tạ lên Chúa. Chúa trở nên Người Chăn và là Cha của chúng ta.