Search

説教集

Chủ đề 9: Sách Rô-ma (Giải nghĩa sch Rô-ma)

[Chapter 7-3] Lý Do Chúng Ta Ca Ngợi Chúa (Rô-ma 7:5-13)

(Rô-ma 7:5-13)
“Vì khi chúng ta còn sống theo xác thịt, thì các tình dục xấu xa bị luật pháp xui khiến, hành động trong chi thể chúng ta và kết quả cho sự chết. Nhưng bây giờ chúng ta đã chết về luật pháp, là điều bắt buộc mình, thì được buông tha khỏi luật pháp đặng hầu việc Đức Chúa Trời theo cách mới của Thánh Linh, chớ không theo cách cũ của văn tự. Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Luật pháp há là tội lỗi sao? Chẳng hề như vậy! Nhưng tôi chỉ bởi luật pháp mà biết tội lỗi; vì nếu luật pháp không nói: Ngươi chớ tham lam, thì tôi đã không biết sự tham lam. Aáy là tội lỗi đã nhân dịp, bởi điều răn mà sanh ra mọi thứ ham muốn trong lòng tôi: vì không có luật pháp thì tội lỗi chết đi. Ngày xưa tôi không có luật pháp mà tôi sống; nhưng khi điều răn đến, thì tội lỗi lại sống, còn tôi thì chết; vậy thì té ra điều răn vốn nên làm cho tôi sống, đã dắt tôi đến sự chết. Vì tội lỗi đã nhân dịp, dùng điều răn dỗ dành tôi và nhân đó làm cho tôi chết. Aáy vậy, luật pháp là thánh, điều răn cũng là thánh, công bình và tốt lành. Vậy thì điều lành trở làm cớ cho tôi chết sao? Chẳng hề như vậy! Nhưng ấy là tội lỗi đã làm cho tôi chết, hầu khi nó nhân điều lành làm chết tôi, tự bày ra nó là tội lỗi; đến nỗi tội lỗi nhân điều răn trở nên cực ác.”
 
 
Tôi ca ngợi Chúa là Đấng dẫn dắt tôi đến ngày nay
 
Tôi ca ngợi Chúa là Đấng dẫn dắt tôi gặp lại bạn, những người quí trọng của Đức Chúa Trời. Tôi thành thật cám ơn Ngài vì đã ban phước lành cho tôi để tôi sống một đời sống hạnh phúc đến ngày nay. Đức Chúa Trời luôn luôn ở với tôi và ban sự nhơn từ của Ngài trên tôi, mặc dù có những lần trong những trường hợp khác nhau tôi cảm thấy nản lòng, khốn khổ, đau đớn cực độ và yếu đuối trong tâm hồn. Ngài đã sống và luôn bên cạnh tôi suốt đời sống tôi, trong lúc buồn phiền hay vui sướng. Không có một khoảnh khắc nào Ngài để tôi cô đơn, ngay cả một giây phút. 
Đức Chúa Trời ban phước cho chúng ta biết bao nhiêu! Có phải Đức Chúa Trời giống như chúng ta, Ngài ban sự nhơn từ trên chúng ta trong hai ba lần, nhưng thật sự đã mất lòng kiên nhẫn? Đức Chúa Trời không phải là con người, lòng kiên nhẫn Ngài vô giới hạn. Ngài tiếp tục ban lòng thương xót không chấm dứt của Ngài trên chúng ta, không quan tâm đến việc chúng ta làm việc tốt hay không, có vâng lời Ngài hay không. Với một Đức Chúa Trời yêu thương như thế, chúng ta không thể làm gì ngoại trừ ca ngợi, thờ phượng và phục vụ Ngài. Vua Đa-vít ca ngợi Chúa suốt đời ông, cảm tạ Ngài vì sự chăm sóc của Ngài trong mọi khi ông buồn phiền qua những gian khổ trong đời sống ông. Oâng xưng nhận rằng, “Nhờ Ngài tôi sẽ xông ngang qua đạo binh, Cậy Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ vượt khỏi tường thành.” (Thi Thiên 18:29).
Đức Chúa Trời chúc phước cho chúng ta vô cùng! Chúng ta không thể đủ lời ca ngợi Ngàiũ. Chúng ta có thỏa lòng khi chúng ta thành lập một nhà thờ rộng bằng cả thế giới này không? Chúng ta có thỏa lòng khi chúng ta xây dựng một nhà thờ cao tận mây xanh không? Dĩ nhiên không! Chúng ta có thể xây dựng một nhà thờ đẹp và to lớn nhất theo sự tưởng tượng của chúng ta, nhưng nó không thuộc về kích cở hay vẽ đẹp của vật chất, nhưng sự thật là Đức Chúa Trời đã làm một việc kỳ diệu trong việc kêu gọi những linh hồn, làm cho họ nghe lời của Ngài và cho phép họ được tái sanh bởi tin Lời Ngài. Không có gì để chúng ta làm hơn là ca ngợi Chúa vì tất cả những phước hạnh này. Chúng ta dâng lời cảm tạ lên Đức Chúa Trời vì Ngài cho phép chúng ta được phục vụ Ngài, mang kết quả cho công việc Ngài, nếu không, chắc chắn nó chỉ là những đời sống tiêu phí vô ích. 
Bạn không biết ơn khi Đức Chúa Trời để bạn trong một trung tâm an nghĩ mới sao? Đức Chúa Trời chúng ta ban phước cho chúng ta bởi ân điển vô giới hạn của Ngài và gìn giữ chúng ta như con ngươi của mắt Ngài. Chúng ta là ai và chúng ta đã làm những gì để xứng đáng với tình yêu của Ngài? Chúng ta không là gì cả và chúng ta cũng chẳng làm được gì cả. Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta quí trọng trước mặt Ngài không phải bởi chúng ta có một cái gì đó được bày tỏ ra, nhưng vì chúng ta được tái sanh. Chúng ta không là gì cả nhưng trở thành quí trọng khi chúng ta gặp Đức Chúa Jêsus Christ. Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta, những kẻ đang trôi nổi trong sự ngu xuẩn của mình và lạc hướng trong sa mạc, đi đến sự chết, và rồi biến mất trong cát bụi, tro tàn trở nên những con cái Ngài
Tình yêu mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta thật tốt đẹp và vĩ đại biết bao! Ngợi khen Đức Chúa Trời! Đức Chúa Trời cứu chúng ta với tình yêu vô điều kiện trong sự công chính của Ngài. Có nhiều người đến với sự cứu rỗi hơn là sự giải thoát. Nó có nghĩa là linh hồn của chúng ta ngày nay ở trong sự tương giao với Đức Chúa Trời. Nó có nghĩa là tình yêu của Ngài hiện nay là của chúng ta. Nó cũng có nghĩa rằng phước của Ngài là của chúng ta khi chúng ta kêu xin. 
Đó là bởi sự an ủi và dẫn dắt kỳ diệu của Đức Chúa Trời mà chính chúng ta vẫn tìm thấy trong Hội thánh của Ngài. Đức Chúa Trời không giữ chúng ta ở đây thì thế nào chúng ta ở đây được? Nếu Ngài đã không yêu chúng ta và ban phước cho chúng ta, thì làm thế nào chúng ta có thể rao giảng Phúc âm và phục vụ Ngài? Chúng ta có thể hầu việc Ngài vì Ngài đang sống, ở với, và ban phước cho chúng ta. 
Nếu Chúa không giữ chúng ta hay ban phước cho chúng ta, chúng ta không thể ngợi khen Ngài trước đây và ngay cả bây giờ. Đức Chúa Trời yêu thương, ban phước, an ủi và bao phủ chúng ta bằng cánh tay nhân từ của Ngài để chúng ta có thể phục vụ, đi theo, ngợi khen và thờ phượng Ngài. Điều này không đúng sao? Chúng ta ngợi khen Chúa với cả tấm lòng của chúng ta vì công việc kỳ diệu của Ngài và tình yêu vô cùng tận mà Ngài dành cho chúng ta. 
Đức Chúa Trời đã làm quá nhiều cho những ai Ngài cứu. Đó là Ngài giải thoát chúng ta, và Ngài tiếp tục tăng cường đức tin của những thánh đồ tái sanh, là bằng chứng mà Đức Chúa Trời giữ chúng ta, và Ngài đang bảo vệ chúng ta. Đức Chúa Trời thi hành và hoàn thành ý chỉ Ngài qua chúng ta. 
Tôi tin rằng Đức Chúa Trời ban phước cho tất cả Hội thánh của Ngài, những hội chúng của những người tái sanh trên toàn cầu và sẽ ban phước cho họ mãi mãi. Chúng ta trải qua gian khổ, nhưng Đức Chúa Trời luôn ở cùng chúng ta làm cho chúng ta có thể chịu đựng và tiếp tục thực thi công việc mà Ngài giao phó, tăng cường tinh thần chúng ta và chuẩn bị lòng của chúng ta để có đức tin nhận nhiều ơn phước hơn. Ân điển của Ngài thật vĩ đại biết bao! Tôi dâng lên Chúa lời cảm tạ một lần nữa. 
 
 

Chúng ta có thể ca ngợi Chúa với cả tấm lòng của chúng ta 

 
“Vì khi chúng ta còn sống theo xác thịt, thì các tình dục xấu xa bị luật pháp xui khiến, hành động trong chi thể chúng ta và kết quả cho sự chết. Nhưng bây giờ chúng ta đã chết về luật pháp, là điều bắt buộc mình, thì được buông tha khỏi luật pháp đặng hầu việc Đức Chúa Trời theo cách mới của Thánh Linh, chớ không theo cách cũ của văn tự.” (Rô-ma 7:5-6). Kinh thánh nói rằng khi chúng ta sống trong xác thịt, những đam mê tội lỗi bị luật pháp xui khiến, hành động trong chi thể chúng ta và mang bông trái của sự chết. Tuy nhiên, Kinh thánh cũng nói, “Nhưng bây giờ chúng ta đã chết về luật pháp, là điều bắt buộc mình, thì được buông tha khỏi luật pháp đặng hầu việc Đức Chúa Trời theo cách mới của Thánh Linh, chớ không theo cách cũ của văn tự.”
Xác thịt có thể được giải thoát khỏi dục vọng của tội lỗi không? Loài người có hai phương diện cùng tồn tại: một là xác thịt và hai là tấm lòng. Xác thịt không thể đạt đến sự công chính của Đức Chúa Trời mặc dù nó cố gắng khó nhọc thế nào đi nữa. Mà cũng không thể giữ luật pháp của Đức Chúa Trời. Xác thịt của chúng ta không bao giờ có thể giữ luật pháp của Đức Chúa Trời ngay cả sau khi chúng ta được tái sanh, dù cho chúng ta cố gắng khó nhọc thế nào đi nữa. Vì thế Sứ đồ Phao-lô nói, “Vì khi chúng ta còn sống theo xác thịt, thì các tình dục xấu xa bị luật pháp xui khiến, hành động trong chi thể chúng ta và kết quả cho sự chết.”
Rô-ma 4:15 chỉ tỏ, “vì luật pháp sanh ra sự giận; song đâu không có luật pháp, thì đó cũng không có sự phạm luật pháp.” Chúng ta phải ca ngợi Đức Chúa Trời của chúng ta với cả lòng của chúng ta. Đức Chúa Trời tạo nên chúng ta để ca ngợi Ngài bởi sự tươi mới trong Thánh Linh, chứ không phải trong sự cũ của văn tự, vì ai cầm giữ luật pháp thì đã bị rủa sả bởi luật pháp rồi. 
Xác thịt thì khác với tấm lòng. Xác thịt thì hạn chế nhưng tấm lòng có thể nhận được lời Đức Chúa Trời ngợi khen Ngài bởi đức tin. Lòng cũng có thể được giải thoát khỏi tội lỗi. 
Chúng ta đã chết đối với Luật pháp. Tôi chết vì tôi đã chết đối với những gì cầm buộc tôi. Xác thịt của chúng ta đã chết đối với Đức Chúa Trời. Với xác thịt, chúng ta không thể đạt đến sự công chính của Đức Chúa Trời cũng như không thể trở nên công chính trước Luật pháp của Đức Chúa Trời. Xác thịt chúng ta không thể tránh khỏi sự phán xét. Nhưng Đức Chúa Cha đã sai Con Độc sanh của Ngài, Đức Chúa Jêsus Christ, đến với chúng ta và nhận tất cả sự thạnh nộ của Luật pháp trên Ngài, và chịu đóng đinh thế cho chúng ta. Nên Đức Chúa Trời làm cho chúng ta có thể phục vụ Ngài bởi đức tin trong sự tươi mới của Thánh Linh, không theo cách cũ của văn tự, mà nó đã cầm giữ chúng ta ở dưới sự thạnh nộ của nó bởi Luật pháp. 
Bây giờ chúng ta có thể ca ngợi Chúa bởi đức tin. Lòng của chúng ta có thể ca ngợi Chúa, mặc dù chúng ta vẫn còn trong xác thịt. Lòng của chúng ta có thể tin rằng Chúa yêu chúng ta. Chúng ta có thể ca ngợi Đức Chúa Trời vì chúng ta tin rằng chúng ta đã chết trong Đấng Christ. Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta khỏi cơn thạnh nộ của Luật pháp. Đức Chúa Cha đã sai Con độc sanh của Ngài đến thế gian vì chúng ta, là những người bị cầm giữ trong cơn thạnh nộ của Luật pháp và sự phán xét của Đức Chúa Trời, và khi thời kỳ được trọn, Ngài chuyển tất cả tội lỗi của chúng ta và cơn thạnh nộ của Luật pháp lên Con Ngài. Vì thế Đức Chúa Trời cứu những ai chấp nhận tình yêu của Ngài và tin Ngài thì thoát khỏi tội, khỏi sự phán xét của Ngài và khỏi sự rủa sả của Luật pháp. Chúng ta ca ngợi Chúa vì đã cứu chúng ta thoát khỏi tội lỗi hoàn toàn. 
Chúng ta tin bằng cả tấm lòng của mình rằng Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta đến với sự công chính của Ngài. Chúng ta dâng lời cảm tạ, ngợi khen, và vinh hiển lên cho Đức Chúa Trời với tất cả lòng của chúng ta vì tình yêu của Ngài. Nhưng chúng ta có thể làm điều này trong xác thịt không? Không. Khi chúng ta ở trong xác thịt, tức là dục vọng tội lỗi, mà nó là bởi Luật pháp, thực hiện trong mỗi chi thể chúng ta để rồi mang kết quả của sự chết. Xác thịt chỉ ở dưới sự thạnh nộ của Đức Chúa Trời. 
Bây giờ chúng ta được giải thoát khỏi cơn thạnh nộ của Luật pháp bởi đức tin. Đức Chúa Trời cho chúng ta phục vụ Ngài bởi đức tin của chúng ta trong tình yêu của Ngài và sự cứu rỗi, không bởi sự cũ của văn tự và không bởi Luật pháp thạnh nộ của Đức Chúa Trời, mặc dù chúng ta là những người bị phán xét dưới Luật pháp. 
Không một ai trong chúng ta có thể phục vụ Chúa với việc làm của chúng ta. Mặc dù chúng ta đã được tái sanh, chúng ta không thể phục vụ Ngài bởi xác thịt của chúng ta. Có ai trong vòng chúng ta đã bị nản lòng trong khi cố gắng phục vụ Chúa với xác thịt không? Chúng ta không thể phục vụ Chúa với xác thịt. Những khát khao tội lỗi luôn luôn tể trị trên xác thịt. Chúng ta không thể phục vụ Chúa với xác thịt của chúng ta dù là chúng ta đã được tái sanh. Chúng ta chỉ có thể phục vụ Chúa và ca ngợi Ngài chỉ với tấm lòng của chúng ta trong đức tin. Vì thế, khi bạn ca ngợi Đức Chúa Trời, hãy tin với tấm lòng của bạn và dâng lời cảm tạ Chúa vì tình yêu của Ngài. Sau đó, xác thịt có thể trở thành một dụng cụ đi theo đức tin. 
Tôi ca ngợi Chúa là Đấng cứu tôi ra khỏi tất cả sự thạnh nộ của Luật pháp, vì tôi tin Ngài với cả lòng của tôi. Tôi dâng sự cảm tạ lên Chúa. Ngài đã cứu tôi cách hoàn toàn. Ngài đã giải cứu tôi ra khỏi tội hàng ngày của tôi và khỏi sự rủa sả của Luật pháp. Đừng nghi ngờ: Chúa chúng ta đã cứu chúng ta. Không kể đến tất cả sự yếu đuối và quá phạm của chúng ta, Đức Chúa Trời cứu chúng ta vì Ngài yêu chúng ta. Kỳ diệu thế nào khi Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta trở thành người công chính, mặc dù chúng ta đầy những quá phạm? Ngạc nhiên làm sao khi Đức Chúa Trời làm cho chúng ta trở thành đầy tớ của Ngài? 
Chúng ta có thể ca ngợi Chúa vì Ngài đã cứu chúng ta ra khỏi cơn thạnh nộ của Luật pháp. Chúng ta có thể phục vụ Chúa bởi Thánh Linh và tấm lòng của chúng ta. Chúng ta có thể theo Chúa. Chúng ta dâng sự cảm tạ lên Chúa, Đấng giải cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi và cơn thạnh nộ của Ngài. Bạn có dâng sự cảm tạ lên cho Ngài không? Sự cứu rỗi của chúng ta không bày tỏ chúng ta yếu đuối thế nào sao? Bao nhiêu lần chúng ta thất bại trong việc sống theo ý Ngài, mặc dù chúng ta cố gắng hết sức mình để thực hiện nó? Bao nhiêu lần chúng ta khoe mình? Bao nhiêu lần chúng ta yếu đuối? Chúng ta không bao giờ có thể ca ngợi Chúa với xác thịt và việc làm của chúng ta, không phải bây giờ mà cả trong tương lai. Chúng ta ca ngợi Đức Chúa Trời vì những gì Ngài đã làm cho chúng ta. Chỉ với tấm lòng của chúng ta và bởi đức tin của chúng ta, chúng ta có thể ca ngợi Chúa. 
 
 

Chúng ta không thể ca ngợi Chúa với xác thịt 

 
Sự công chính riêng của chúng ta bị tan vỡ ra từng mảnh vụn trong lúc chúng ta theo Chúa. Thế giới của tâm trí và thế giới của xác thịt phải bị chia cắt. Đây là sư chia cắt của tâm linh ra khỏi xác thịt. 
Bạn có tin điều này không? Nó thật vô ích cho chúng ta để cố gắng trong xác thịt. Khi chúng ta hát, vui mừng, ngợi khen, tin tưởng, bước theo và dâng sự cảm tạ bởi lòng của chúng ta, xác thịt chúng ta có thể phục vụ Chúa, nhường chỗ cho tấm lòng. Chúng ta ca ngợi Chúa và dâng sự cảm tạ lên Ngài vì sự cứu rỗi của chúng ta, chúng ta hát, “♫Tất cả tội lỗi chúng ta được cất đi vì Gô-gô-tha; đời sống của chúng ta là một bài ca vì Gô-gô-tha; Đấng Christ, Cứu Chúa của tôi đang sống để giải thoát tôi khỏi tội lỗi; Ngày nào đó, Ngài trở lại là ngày phước hạnh vô cùng! Vâng, tất cả bởi vì Gô-gô-tha.♬” Nhưng đôi khi chúng ta vấp ngã vì xác thịt. Chúng ta nghĩ về chính chúng ta, “Tại sao tôi quá yếu đuối, mặc dù tôi vô tội?” Rồi chúng ta thật ngạc nhiên. “‘♪Tất cả tội của tôi đã mất đi rồi♪’—Đúng—‘♪Đời sống tôi với đầy tiếng ca♪’—Cũng đúng— ‘♪Tất cả vì Gô-gô-tha♪’—đúng nhưng tại sao tôi quá yếu đuối? Chúng ta nên dâng sự cảm tạ và bước theo Chúa Jêsus với sự vui mừng hơn, nhưng tại sao tôi đầy dẫy những khuyết điểm? À! Xác thịt đáng thương của tôi!” 
Khi chúng ta cảm thấy buồn, Đức Chúa Trời phán với chúng ta, “Tại sao ngươi sờn ngã! Ngươi không biết rằng Ta là Cứu Chúa ngươi sao? Ta làm cho ngươi trở nên công chính” Chúng ta không thể phục vụ mà cũng không thể theo Chúa bằng xác thịt. Chúng ta có thể phục vụ Chúa bằng cách tin vào những gì Ngài đã làm để cứu chúng ta, bởi yêu Ngài, dâng sự cảm tạ và vinh hiển cho Ngài với cả lòng của chúng ta. 
Tôi muốn bạn ca ngợi Đức Chúa Trời với cả lòng của bạn. Tôi cũng muốn bạn tin và dâng sự cảm tạ cho Ngài với cả tấm lòng của bạn. Những điều này chỉ có thể qua tấm lòng mà thôi. Chúng không thể có với xác thịt. Xác thịt thì không thay đổi ngay cả sau khi chúng ta được cứu. Những gì mà Sứ đồ Phao-lô nói trong đoạn Kinh thánh trên áp dung cho cả trước và sau khi được cứu. Lời Đức Chúa Trời không thay đổi cho những người được cứu và cả người chưa được cứu. 
 
 

Bạn có tiếp tục làm vừa lòng Đức Chúa Trời bởi xác thịt sau khi bạn được cứu không?

 
Bạn có tiếp tục làm vừa lòng Đức Chúa Trời bởi xác thịt sau khi bạn được cứu không? Bạn có nghĩ rằng bạn làm vừa lòng Đức Chúa Trời vì bạn khác với những người khác và bạn phục vụ Đức Chúa Trời nhiều hơn họ không? Những ai được đầy dẫy sự công chính riêng mình thì một ngày nào đó sẽ rơi vào hố sâu. Có vài người có kinh nghiệm bị rơi vào hố sâu và hầm phân bón. 
Có một người chị bị rơi vào hầm phân bón trong một buổi nhóm Thánh kinh Mùa hè. Tôi có ý nói một loại nhà cầu xa nhà, nhưng may thay là nó chưa được sử dụng. Nếu có ai đó đã sử dụng nó trước đây, chị ấy phải bị vấy lầy trong một phiền toái thật sự. Chúng tôi đào một vài cái hố sâu và làm nhà xí trên những đồi cỏ xanh khi chúng ta chuẩn bị buổi học Kinh thánh. (loại học Kinh thánh mùa hè ngoài trời – lời chú thích của người dịch). Rồi chúng tôi đặt những bàn cầu vào các nhà xí, nhưng chúng tôi chưa làm cho chắc chắn các bàn cầu này. Vì thế, chị ấy bị trợt và rơi vào cái hố. Đức Chúa Trời đã đào những cái hố ấy cho những ai đầy sự công chính riêng. Đức Chúa Trời muốn chúng ta chỉ làm sáng danh Ngài. 
Sau khi được cứu, linh hồn tôi cảm thấy bất an và không thỏa mãn khi tôi xây khỏi con đường đúng. Khi tôi cân nhắc tại sao tôi cảm thấy thế này, tôi nhận ra rằng y phục của tôi dính đầy dơ bẩn. Tôi biết rằng tôi không định đi con đường ấy, nhưng tôi đã quên ngay. Lập tức tôi nhận ra điều này, tôi ăn năn và nói, “Tôi không nên làm thế. Tôi đang nghĩ gì? Ô! Chúa, tôi ngợi khen Ngài đã tẩy sạch mọi tội của tôi.” Nhưng tôi không phạm tội nữa. Đôi khi tôi ở trong ân điển của Đức Chúa Trời và thình lình rơi vào tội lỗi, rồi tôi thấy chính tôi được cứu khỏi tội bởi ân điển của Đức Chúa Trời. Tôi dao động hoang mang. Vì thế tôi thở dài trong nỗi đau buồn và thật vọng vì sự hiện hữu của tôi. 
Tôi hiểu biết sự dơ bẩn của chính tôi như thế nào sau khi tất cả tội của tôi được tha thứ. Tôi có sự hiểu biết và suy nghĩ cách sâu xa hơn, “Thật kinh khủng. Tại sao tôi nhu nhược và yếu đuối, mặc dù tôi tin Ngài, Đức Chúa Trời ôi?” Lòng tham muốn tội lỗi, mà nó được dấy lên bởi Luật pháp, làm việc trong mỗi chi thể của tôi. Tôi nhận thức rằng tôi càng cố gắng theo Luật pháp, xác thịt tôi càng rơi vào lòng tham muốn tội lỗi. Tôi biết rằng xác thịt tôi không bao giờ có thể theo Đức Chúa Trời. Tôi phục vụ Chúa bởi sự hiện diện của xác thịt như là một công cụ của sự công chính của Đức Chúa Trời và ca ngợi những gì Ngài ban phước sau khi tôi tin Ngài bởi tấm lòng của tôi. 
 
 

Xác thịt chỉ là một khối những tham muốn tội lỗi 

 
Ai là người không biết rằng họ là một khối những tham muốn tội lỗi thì họ bị kinh ngạc là làm sao mà họ quá nhanh chóng sa vào tội lỗi khi họ chỉ từ bỏ phục vụ Đức Chúa Trời trong chốc lát. Chúng ta phải tin Chúa, ca ngợi Ngài, làm sáng danh Ngài và bước theo Ngài với cả tấm lòng của chúng ta. Theo Ngài với cả tấm lòng là phước ân điển của Chúa. Chỉ khi chúng ta tin Ngài với cả lòng của chúng ta, chúng ta mới có thể theo Ngài. Khi chúng ta ở trong xác thịt, những tham muốn tội lỗi, được khơi dậy bởi Luật pháp, làm việc trong từng chi thể của chúng ta để sản sinh ra sự chết. Khi chúng ta không ca ngợi và theo Chúa với cả lòng mình, xác thịt chúng ta nhanh chóng rơi vào tham muốn tội lỗi. Mỗi người trong chúng ta đều có khuynh hướng này; như Phao-lô đã làm.
Phao-lô ở độc thân suốt đời ông, để rao giảng Phúc âm. Nhưng ông biết rằng tội lỗi sống lại qua sự tham muốn đầy tội lỗi của xác thịt. Ông có thể nghĩ, “Tôi lo sợ. Tôi đã đầy niềm vui trong những lần trước đây, nhưng tại sao bây giờ tôi u sầu thế này? Cái gì sai trật trong tôi? Tôi đã quá thuộc linh trong chốc lát vừa qua nhưng bây giờ tôi cảm thấy giống như cặn bã.” Sau khi suy nghĩ như thế, Ông hiểu ra rằng ông không thể phục vụ Đức Chúa Trời mà không chia cách xác thịt ra khỏi tấm lòng. “Khốn nạn cho tôi! Tôi không thể làm điều lành bởi xác thịt.” 
Xác thịt sản sinh ra tấm lòng khi chúng ta ca ngợi và bước theo Đức Chúa Trời bằng cả lòng mình. Sứ đồ Phao-lô đã nhận ra lẽ thật này. Chúng ta không thể làm gì ngoại trừ phạm tội. Bạn hiểu điều này không? Khi một người vô tội ca ngợi, tin cậy và theo Chúa với cả lòng mình, thì xác thịt đi theo tấm lòng. Trước tiên người ta có thể nghĩ, “Tôi đã được cứu khỏi mọi tội của tôi. Ngợi khen Chúa. Tôi quá vui sướng.” Nhưng lòng ham muốn tội lỗi ngày càng thêm được phô bày ra trong con người vào đúng thời điểm của nó. Những ai đầy sự công chính riêng của mình, thì quá dể dàng thất vọng về bản ngã riêng của họ như là lòng tham muốn tội lỗi đến với họ một chút lúc này một chút lúc khác. Mặc dù họ có thể không nghĩ thế, thật ra họ xấu hơn những gì họ nghĩ về chính họ. 
Chúng ta phải biết rằng xác thịt của chúng ta là một khối tham vọng tội lỗi. Chúng ta không tin cậy vào xác thịt; chúng ta không lệ thuộc vào nó. Thay vào đó, chúng ta tin vào ân điển của Chúa, tôn cao Ngài và bước theo Ngài với cả lòng của chúng ta. Những điều này chỉ có thể thực hiện bởi tấm lòng. Ngợi khen Chúa, vì ân điển của Đức Chúa Trời theo tôi luôn, là người kinh khiếp trong lời nói và đầy sự công chính riêng của mình, để rao giảng Phúc âm! Làm thế nào tôi có thể làm được thế mà không có ân điển của Đức Chúa Trời? Tôi chỉ có thể ca ngợi Chúa của tôi. 
 
 
Tôi dâng sự cảm tạ lên Chúa là Đấng làm cho tôi có thể ca ngợi Ngài 
 
Tôi dâng sư cảm tạ lên Chúa là Đấng đã tẩy sạch tất cả tội lỗi của chúng ta và ban Thánh Linh Ngài cho chúng ta để chúng ta có thể ca ngợi Ngài bằng tấm lòng của chúng ta, không phải bởi xác thịt. Chúng ta có thể ngợi khen và tôn cao Ngài vì chúng ta tin Ngài bằng tấm lòng. 
“Vậy, chúng ta hằng đầy lòng tin cậy, và biết rằng khi chúng ta đang ở trong thân thể nầy thì cách xa Chúa” (2 Cô-rinh-tô 5:6). Tôi ca ngợi Chúa là Đấng cứu tôi ra khỏi mọi tội của tôi. Tôi ca ngợi và cảm tạ Chúa. Tôi tôn cao Ngài và tin Ngài. Chúa cứu chúng ta ra khỏi mọi tội của chúng ta, ngay khi chúng ta đi đến sự chết sau khi đã sống cho tham muốn tội lỗi. Ngài ban cho chúng ta sự cứu rỗi bởi tin Đức Chúa Trời bằng tấm lòng. Ngài làm cho chúng ta ca ngợi Ngài và ban cho chúng ta sự vui mừng. 
Đừng cố gắng phục vụ Đức Chúa Trời bằng xác thịt – không thể làm thế. Đừng cố gắng trở nên thánh sạch bởi xác thịt- không thể đạt được điều đó. Hãy từ bỏ tất cả những cố gắng của xác thịt. Thế thì làm thế nào chúng ta có thể theo Đức Chúa Trời? Câu trả lời là bằng tấm lòng, trong sự mới mẽ của Thánh Linh. Đức Chúa Trời của chúng ta đã cứu chúng ta, vì thế theo Ngài bằng tấm lòng của bạn, nó làm cho bạn có thể nhận đuợc sự cứu rỗi. 
Tôi ngợi khen Đức Chúa Trời. Có bao nhiêu người than khóc cho chính họ? Họ than thở trong đau buồn và giày vò chính họ bởi lời nói, “Tại sao tôi cư xử thế này?” Đừng giống như họ. Không thể không có sự phạm tội trong xác thịt bạn. Đừng cố gắng tìm kiếm những gì không thể có. Tôi muốn bạn tin vào Đức Chúa Trời và ca ngợi Ngài bằng tấm lòng của bạn. Rồi xác thịt sẽ theo sau tấm lòng. Bạn có cố gắng theo Chúa bằng xác thịt của bạn trong một thời gian dài sau khi được cứu không? Bạn có một công việc khó mà bạn đang dự định làm không? Nếu có, thì nan đề chính là bạn đã đang cố gắng phục vụ Chúa bằng xác thịt, không bằng tấm lòng. Bạn có biết những lời vô lễ và vu cáo mà người ta nói tôi không? Họ cười nhạo tôi, khinh bỉ tôi. Nhưng tôi chỉ cười với họ, vì họ không biết những gì đang diễn tiến trong tôi. 
Tôi có thể rao giảng Phúc âm vì Chúa đã tẩy sạch mọi tội lỗi tôi rồi. Nếu Chúa không tẩy sạch tất cả tội lỗi tôi, tôi đã bị Đức Chúa Trời phán xét và chết rồi. Đức Chúa Trời làm cho tôi trở nên trọn vẹn, làm cho tôi làm một với Đức Thánh Linh. Ngài tạo dựng chúng ta là những người ca ngợi Ngài. Ngài làm chúng ta sống với tinh thần cảm tạ. Ngài làm chúng ta vui mừng trong phước hạnh của Ngài. Ngợi khen Đức Chúa Trời! Ngợi ca Chúa là Đấng đã tạo nên chúng ta là con cái Ngài! Cầu xin tất cả sư vinh hiển thuộc về Ngài và chỉ một mình Ngài! 
Không bao giờ là quá trể. Đừng đặt sự tin cậy vào xác thịt. Tham muốn tội lỗi đến với chúng ta trước tiên và ở những cơ hội mong manh nhất. Xác thịt luôn luôn muốn làm cho nó trở thành ưu việt nhất trước ý muốn Đức Chúa Trời. Đó là tại sao bước theo ý muốn Đức Chúa Trời thì chỉ có thể thực hiện bằng đức tin. Không thể bằng xác thịt. Đừng lừa dối chính bạn ngay cả sau khi được cứu. Chúng ta vẫn có thể sa ngã, ở dưới sự thống trị của xác thịt, vì chúng ta biết rõ rằng xác thịt thì luôn luôn bất toàn và yếu đuối. 
Chúng ta là người của Đức Thánh Linh, người của đức tin. Không đặt sự tin cậy vào xác thịt của bạn. Xin lập lại theo tôi: “xác thịt tôi giống như sọt rác.” Tôi muốn bạn nhớ điều này. Đừng tin cậy vào chính bạn. Chúng ta phải tin và bước theo Đức Chúa Trời với cả lòng của chúng ta. Tôi dâng lên Chúa lời cảm tạ và ca ngợi Ngài vì đã cứu chúng ta ra khỏi cơn thạnh nộ của Luật pháp của Đức Chúa Trời. Ha-lê-lu-gia!