Search

คำสอน

Chủ đề 10: Sách Khải huyền (Giải nghĩa sách Khải huyền)

[Chapter 4-1] Nhìn Xem Chúa Jêsus Đấng Ngồi Trên Ngôi Đức Chúa Trời (Khải huyền 4:1-11)

Nhìn Xem Chúa Jêsus Đấng Ngồi Trên Ngôi Đức Chúa Trời
(Khải huyền 4:1-11)
“Kế đó, tôi nhìn xem, này, một cái cửa mở ra trên trời; và tiếng thứ nhất mà tôi đã nghe nói với tôi, vang rầm như tiếng loa, phán cùng tôi rằng: Hãy lên đây, ta sẽ cho ngươi thấy điều sau này phải xảy đến. Tức thì tôi bị Thánh Linh cảm hóa; thấy một ngôi đặt tại trên trời, trên ngôi có một Đấng đương ngồi đó. Đấng ngồi đó rực rỡ như bích ngọc và mã não; có cái mống dáng như lục bửu thạch bao chung quanh ngôi. Chung quanh ngôi lại có hai mươi bốn ngôi; trên những ngôi ấy tôi thấy hai mươi bốn trưởng lão ngồi, mặc áo trắng và đầu đội mão triều thiên vàng. Từ ngôi ra những chớp nhoáng, những tiếng cùng sấm; và bảy ngọn đèn sáng rực thắp trước ngôi: Đó là bảy vị thần của Đức Chúa Trời. Trước ngôi có như biển trong ngần giống thủy tinh, còn chính giữa và chung quanh có bốn con sinh vật, đằng trước đằng sau chỗ nào cũng có mắt. Con sinh vật thứ nhất giống như sư tử, con thứ nhì như bò đực, con thứ ba mặt như mặt người, con thứ tư như chim phụng hoàng đang bay. Bốn con sinh vật ấy mỗi con có sáu cánh, chung quanh mình và trong mình đều có mắt; ngày đêm lúc nào cũng nói luôn không dứt: Thánh thay, thánh thay, thánh thay là Chúa, là Đức Chúa Trời, Đấng Toàn năng. Trước đã có, nay hiện có, sau còn đến! Khi các sinh vật lấy những sự vinh hiển, tôn quí, cảm tạ mà dâng cho Đấng ngự trên ngôi là Đấng hằng sống đời đời, thì hai mươi bốn trưởng lão sấp mình xuống trước mặt Đấng ngự trên ngôi, và thờ lạy Đấng hằng sống đời đời; rồi quăng mão triều thiên mình trước ngôi mà rằng: Lạy Đức Chúa Trời là Chúa chúng tôi, Chúa đáng được vinh hiển, tôn quí và quyền lực; vì Chúa đã dựng nên muôn vật, và ấy là vì ý muốn Chúa mà muôn vật mới có và đã được dựng nên.’”
 
 

Giải thích

 
Câu 1: “Kế đó, tôi nhìn xem, này, một cái cửa mở ra trên trời; và tiếng thứ nhất mà tôi đã nghe nói với tôi, vang rầm như tiếng loa, phán cùng tôi rằng: Hãy lên đây, ta sẽ cho ngươi thấy điều sau này phải xảy đến.”
Trước đây cánh cổng Thiên đàng đã bị đóng. Nhưng cánh cửa này đã mở toang ra khi Chúa Jêsus giải cứu tội nhân ra khỏi sự gian ác của họ bởi Ngài đã đến trong thế gian này, chịu báp tem bởi Giăng, đã chết trên Thập tự giá và sống lại từ cõi chết. Qua thiên sứ của Ngài, Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho sứ đồ Giăng điều đang chờ đợi thế gian trong thời kỳ cuối cùng. 
 
Câu 2: “Tức thì tôi bị Thánh Linh cảm hóa; thấy một ngôi đặt tại trên trời, trên ngôi có một Đấng đương ngồi đó.”
Qua cánh cửa mở rộng của Thiên đàng, Giăng đã thấy có một cái ngôi khác được đặt trên Thiên đàng, và Đấng ngôi trên đó là Đức Chúa Jêsus Christ. Xung quanh ngôi có bốn sinh vật, hai mươi bốn trưởng lão và bảy vị thần của Đức Chúa Trời. 
Chúa đã nhận ngai vàng của Đức Chúa Trời từ Cha vì Ngài đã hoàn thành công tác cứu rỗi tội nhân ra khỏi tội lỗi của thế gian. Trong khi ở trên đất này, Chúa đã gánh mọi tội lỗi của thế gian trên chính Ngài bởi nhận báp tem từ Giăng Báp-tít, và đã giải cứu mọi tội nhân khỏi tội lỗi của họ bởi chết trên Thập tự giá và sống lại từ cõi chết. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Cha đã giao ngai vàng trên Thiên đàng cho Con Ngài. 
Có xu hướng xem Chúa Jêsus trong một phạm vi giới hạn, họ thừa nhận Ngài là Con Đức Chúa Trời và Cứu Chúa, ngoài ra không còn gì nữa. Nhưng hiện nay Đức Chúa Jêsus Christ đang ngồi trên ngôi của Đức Chúa Trời như Vua tối cao, Đấng cai trị cả Thiên đàng. 
Dĩ nhiên, điều này không có nghĩa là Chúa Jêsus tranh giành ngai vàng với Cha. Ngai vàng của Đức Chúa Cha vẫn ở đó. Ngài giao ngai vàng khác trên Thập tự giá cho Con Ngài, tôn Ngài lên làm Vua của Thiên đàng và thiết lập Ngài làm Quan án của mọi kẻ chống nghịch lại Đức Chúa Trời. Cha đã nâng Đức Chúa Jêsus Christ lên làm Đức Chúa Trời, cao hơn bất cứ ai trên Trời và đất. Đức Chúa Jêsus Christ hiện nay là Đức Chúa Trời, ngang hàng với Cha. Vì thế chúng ta phải tôn cao và thờ phượng Chúa Jêsus, là Cứu Chúa và là Đức Chúa Trời của chúng ta. 
 
Câu 3: “Đấng ngồi đó rực rỡ như bích ngọc và mã não; có cái mống dáng như lục bửu thạch bao chung quanh ngôi.” 
Câu này miêu tả sự vinh hiển của Đức Chúa Trời đang ngồi trên ngai. 
 
Câu 4: “Chung quanh ngôi lại có hai mươi bốn ngôi; trên những ngôi ấy tôi thấy hai mươi bốn trưởng lão ngồi, mặc áo trắng và đầu đội mão triều thiên vàng.”
Xung quanh ngai của Đức Chúa Jêsus Christ Đức Chúa Trời chúng ta có những người phục vụ của Ngài ngồi. Ở đây nói rằng ngai Đức Chúa Trời được bao phủ bởi hai mươi bốn cái ngai khác, và rằng trên những ngai này có hai mươi bốn trưởng lão với những vương miện vàng trên đầu họ. Những trưởng lão này là những người, trong khi ở trên đất này, đã chịu khó nhọc và chịu tử đạo vì Nước Chúa. Lời này nói với chúng ta rằng Nước Thiên đàng hiện nay đã trở nên Nước của Đức Chúa Trời Chúa chúng ta, dưới sự cai trị đời đời của Ngài. 
 
Câu 5: “Từ ngôi ra những chớp nhoáng, những tiếng cùng sấm; và bảy ngọn đèn sáng rực thắp trước ngôi: Đó là bảy vị thần của Đức Chúa Trời.” 
Đức Chúa Trời là Đấng tạo dựng và cai trị trên tất cả các thần. 
 
Câu 6: “Trước ngôi có như biển trong ngần giống thủy tinh, còn chính giữa và chung quanh có bốn con sinh vật, đằng trước đằng sau chỗ nào cũng có mắt.”
Bốn sinh vật sống, cùng với hai mươi bốn trưởng lão là những người phục vụ của Nước Đức Chúa Trời. Họ luôn luôn tìm kiến ý muốn của Đức Chúa Trời và ca ngợi sự thánh khiết và vinh hiển của Ngài. Họ là những người vâng phục thi hành ý muốn Đức Chúa Trời. 
 
Câu 7: “Con sinh vật thứ nhất giống như sư tử, con thứ nhì như bò đực, con thứ ba mặt như mặt người, con thứ tư như chim phụng hoàng đang bay.”
Bốn tạo vật sống của Đức Chúa Trời là những người phục vụ của Đức Chúa Trời đã được giao cho những nhiệm vụ khác nhau, là những người phục vụ theo mọi ý định của Đức Chúa Trời cách trung tín. 
 
Câu 8: “Bốn con sinh vật ấy mỗi con có sáu cánh, chung quanh mình và trong mình đều có mắt; ngày đêm lúc nào cũng nói luôn không dứt:Thánh thay, thánh thay, thánh thay là Chúa, là Đức Chúa Trời, Đấng Toàn năng. Trước đã có, nay hiện có, sau còn đến!” 
Cũng như Đức Chúa Trời không hề ngủ, bốn tạo vật sống cũng luôn luôn tỉnh thức bên cạnh Ngài, không ngừng ca ngợi sự vinh hiển và thánh khiết của Ngài. Họ ca ngợi sự vinh hiển và quyền lực toàn năng của Đức Chúa Trời, là Đấng trở thành Chiên Con. Họ ca ngợi Đức Chúa Trời là Đấng đã, đang và sẽ đến. Đấng mà họ ca ngợi là Đức Chúa Cha và Đức Chúa Jêsus Christ, chính là Đức Chúa Trời.
 
Câu 9: “Khi các sinh vật lấy những sự vinh hiển, tôn quí, cảm tạ mà dâng cho Đấng ngự trên ngôi là Đấng hằng sống đời đời.”
Những người phục vụ của Đức Chúa Trời dâng sự vinh hiển, tôn kính và cảm tạ Ngài, Đấng ngồi trên ngôi mãi mãi và mãi mãi. 
 
Câu 10: “thì hai mươi bốn trưởng lão sấp mình xuống trước mặt Đấng ngự trên ngôi, và thờ lạy Đấng hằng sống đời đời; rồi quăng mão triều thiên mình trước ngôi mà rằng:” 
Khi bốn sinh vật đang ca ngợi Đức Chúa Trời, thì những trưởng lão ngồi trên hai mươi bốn ngai cũng quăng mão triều thiên mình trước mặt Đức Chúa Trời và ca ngợi Ngài rằng, “Lạy Đức Chúa Trời là Chúa chúng tôi, Chúa đáng được vinh hiển, tôn quý và quyền lực.” 
 
Câu 11: “Lạy Đức Chúa Trời là Chúa chúng tôi, Chúa đáng được vinh hiển, tôn quí và quyền lực; vì Chúa đã dựng nên muôn vật, và ấy là vì ý muốn Chúa mà muôn vật mới có và đã được dựng nên.”
Sự ca ngợi mà hai mươi bốn trưởng lão dâng lên cho Đức Chúa Trời đến từ đức tin của họ là Đức Chúa Trời đáng được mọi sự vinh hiển, tôn quý và quyền lực, vì Ngài đã tạo dựng mọi vật và mọi vật tồn tại bởi Ngài.