(Rô-ma 8:35-39)
“Ai sẽ phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương của Đấng Christ? có phải hoạn nạn, khốn cùng, bắt bớ, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, hay là gươm giáo chăng? Như có chép rằng: Vì cớ Ngài, chúng tôi bị giết cả ngày; Họ coi chúng tôi như chiên định đem đến hàng làm thịt. Trái lại, trong mọi sự đó, chúng ta nhờ Đấng yêu thương mình mà thắng hơn bội phần. Vì tôi chắc rằng bất kỳ sự chết, sự sống, các thiên sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền phép, bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta.”
Câu 35 chép, “Ai sẽ phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương của Đấng Christ? có phải hoạn nạn, khốn cùng, bắt bớ, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, hay là gươm giáo chăng?” Ai có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương của Đấng Christ, là tình yêu đã ban cho những người tin vào Phúc âm của Nước và Thánh linh, Phúc âm có sự công chính của Đức Chúa Trời? Sự bắt bớ và phiền muộn có thể nào cắt đứt tình yêu đó không? Hoạn nạn có thể nào phân rẽ chúng ta khỏi tình yêu đó không? Dĩ nhiên là không!
Không có hoạn nạn hay khốn cùng nào trong thế gian này có thể ngăn cách chúng ta khỏi tình yêu của Đức Chúa Trời chúng ta, là Đấng đã cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi của chúng ta. Ngay cả khi chúng ta mong muốn được bỏ mặc một mình khi chúng ta mệt mỏi, và ai đó hỏi chúng ta rằng Chúa Jêsus có cứu chúng ta khỏi tội hay không, tất cả chúng ta nên trả lời rằng Chúa Jêsus quả thực đã cứu chúng ta và chúng ta không còn tội nữa. Bất chấp mệt mỏi và phiền muộn như thế nào trong lòng chúng ta, Ngài vẫn cứu chúng ta và vẫn là Cứu Chúa đời đời của chúng ta. Ngay cả khi chúng ta quá mệt mỏi hoặc đau yếu, để giữ cho thân thể của chúng ta vững vàng, chúng ta vẫn xưng ra lời cám ơn của chúng ta về sự công bình của Đức Chúa Trời. Không có sự mệt mỏi nào có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự công bình của Đức Chúa Trời, là Đấng đã giải cứu chúng ta khỏi tội lỗi của chúng ta.
Dù hoạn nạn, khốn cùng, bắt bớ, đói khát, trần truồng, nguy hiểm hay là gươm giáo cũng không thể ngăn cách chúng ta khỏi sự công chính của Đức Chúa Trời. Thỉnh thoảng chúng ta bị xa lánh và chỉ trích bởi những người của các tôn giáo, đó cũng là hoạn nạn mà chúng ta phải đối diện. Những hoạn nạn của chúng ta gồm bạn bè, hàng xóm, họ hàng và ngay cả chính nơi gia đình của chúng ta lìa bỏ chúng ta bởi vì họ buộc tội chúng ta là người theo tà giáo. Những sự hoạn nạn này có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự cứu rỗi của Đức Chúa Jêsus Christ hay không? Nhất định là không thể!
Bất chấp chúng ta chịu hoạn nạn khắc nghiệt đến thế nào đi nữa, thì nó cũng không thể ngăn cách chúng ta khỏi sự công chính của Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta. Bởi vì sự công chính của Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta trở nên vô tội và vì đây là một lẽ thật không thay đổi, nên không có ai hoặc điều gì có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương của Đức Chúa Trời.
Đói khát, dù thuộc về thuộc linh hay thể xác, cũng không thể phân rẽ chúng ta. Bởi vì chúng ta tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh, điều luôn luôn còn lại trong lòng chúng ta là sự công chính của Đức Chúa Trời – đó là, tin vào Đức Chúa Trời của chúng ta rằng Ngài đã làm cho chúng ta trở nên vô tội bằng Phúc âm của Nước và Thánh linh. Đức tin này là đức tin đúng và ơn phước của sự tin cậy nơi sự công chính của Đức Chúa Trời. “Bởi vì Đức Chúa Trời đã làm cho tội lỗi của tôi biến mất, Tôi không còn có tội nữa! Đức Chúa Trời làm cho tôi trở nên công chính và vô tội, Ngài mặc cho tôi sự công chính của chính Ngài. Đó là lý do tại sao đức tin của chúng ta trong sự công chính của Đức Chúa Trời sẽ không bị mất đi, dù cho sự đói kém có thể thảm khốc đến thể nào đi nữa.
Sự công chính của Đức Chúa Trời bởi Phúc âm của Nước và Thánh linh
Những người không tin vào Phúc âm của Nước và Thánh linh, vẫn còn tội lỗi trong lòng họ. Nhưng người tin vào sự công chính của Đức Chúa Trời thì không còn tội. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Trời của chúng ta đã nói rằng chúng ta có thể nhìn trái biết cây. Những người không tin nơi sự công chính của Đức Chúa Trời từ bỏ niềm tin của họ nơi Chúa Jêsus khi họ đối diện với những khó khăn, đói khát, hoạn nạn hay bắt bớ dù nhỏ nhăẻt nhất.
Có những người nghĩ rằng, “mặc dù Chúa Jesus đã chịu đoán phatỉ trên Thập tự giá vì tội lỗi của tôi, nhưng chỉ nguyên tội được tha, và tôi phải mỗi ngày cầu xin sự tha thứ cho những tội lỗi mỗi ngày mà tôi đã phạm phải.” Những người có niềm tin như vậy là đang phạm tội chống nghịch lại Đức Chúa Trời bởi không tin rằng Chúa Jêsus đã gánh lấy tất cả tội lỗi của họ, và trong quá trình đó, họ tự kết án và tự cứu chuộc mình. Có rất nhiều người từ khước Chúa Jêsus và không tin vào sự công chính của Đức Chúa Trời.
Nhưng những người tin vào Phúc âm của Nước và Thánh linh là những ngưòi tin nơi sự công chính của Đức Chúa Trời, và họ bất chấp những hoàn cảnh mà họ phải đối diện, họ vẫn giữ vững đức tin của họ bằng cách nói rằng: “Đức Chúa Trời chắc chắn đã cứu tôi khỏi những tội lỗi của thế gian. Tôi là người vô tội!” Ngay cả nếu chúng ta đối diện với sự chết trong những ngày cuối cùng của sự đói khát tâm linh, chúng ta cũng sẽ không bao giờ khước từ rằng Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta trở nên vô tội và trở nên dân sự Ngài. Sự công chính của Đức Chúa Trời, đã cất đi tất cả tội lỗi của chúng ta, sẽ vẫn còn ở trong lòng chúng ta. Phúc âm của Nước và Thánh linh đầy quyền năng và vĩ đại đó . Chúng ta sẽ không bao giờ bị phân rẽ khỏi sự yêu thương của Đấng Christ dù sự bắt bớ thế nào đi nữa mà chúng ta phải đối diện trong cuộc sống, bởi vì sự công chính của Đức Chúa Trời là ở trong Đấng Christ,.
“Trần truồng” trong phân đoạn trên có nghĩa là gì? Trần truồng có nghĩa là mất hết của cải của chúng ta. Cho đến thời kỳ Trung Cổ, khi có sựỉ rắc rối trong một làng hay một quốc gia thuộc những đất nước Châu âu, người ta vẫn thường tiến hành những cuộc tìm kiếm phù thủy, dùng người bị gọi là phù thủỵ như vật tế thần để trút đổ tất cả những sự rắc rối đó cho họ, người ta tịch thu của họ tất cả mọi thứ và kết tội họ là người theo dị giáo. Đó là tại sao Phao-lô dùng từ “trần truồng” ở đây.
Trong thời kỳ này, người ta có thể kết tội ai đó là tà giáo, và chỉ có một hoặc hai chứng nhân họ có thể bị kết án thiêu trên dàn hỏa, tịch thu tất cả của cải của họ và xóa bỏ luôn tên tuổi của họ.
Ngay cả nếu chúng ta bị dồn đến sự trần truồng theo một cách hiểu nào đó, mất hết mọi thứ chúng ta có, và bị đưa vào chổ chết, thì sự công chính của Đức Chúa Trời, trong tình yêu của Ngài dành cho chúng ta, đã cất đi tất cả tội lỗi của chúng ta, sẽ không bao giờ mất đi khỏi chúng ta – điều này nói lên Phúc âm của Nước và Thánh linh trọn vẹn như thế nào.
Cả sự nguy hiểm hay là gươm giáo cũng không thể phân rẽ chúng ta khỏi tình yêu của Đấng Christ. Nếu ngay cả chúng ta bị đặt nằm dưới lưỡi đao và bị giết, chúng ta vẫn là những người tin rằng mình vô tội. Nhiều Cơ Đốc Nhân trong Hội Thánh đầu tiên đã bị kết tội oan vì thành Rô-ma bị hoả hoạn và họ bị hành hình cách công khai nơi đấu trường bằng cách làm mồi cho sư tử. Ngay cả khi họ sắp chết, họ đã cầu nguyện với Đức Chúa Trời là Đấng giải cứu họ. Họ đã có thể cầu nguyện bởi vì họ là những tín đồ tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh. Những người này đã được cứu chuộc bởi tin vào lẽ thật rằng Đức Chúa Trời yêu thương họ và cất đi tất cả những tội lỗi của họ để họ có thể làm vinh danh Đức Chúa Trời, ngay cả trong khi bọ bị giết và bị sư tử cắn xé.
Sức mạnh này đến từ đức tin trong sự công chính của Đức Chúa Trời là đức tin đã cất đi tất cả tội lỗi của chúng ta bởi tình yêu của Ngài. Điều đó có được là vì Đức Chúa Trời ở trong chúng ta, nói chuyện với chúng ta, giữ cho chúng ta mạnh mẽ, bảo vệ chúng ta và an ủi chúng ta và từ đó sức mạnh có thể được tìm thấy. Dù là nguy hiểm, gươm giáo, đe dọa, hay là sự đọa đày cũng không thể phân rẽ chúng ta khỏi tình yêu của Ngài.
Những người tin vào Phúc âm của Nước và Thánh linh là những người tin sự công chính của Đức Chúa Trời và là dân sự của Đấng Christ. Những người tin vào sự công chính của Đức Chúa Trời là những người được Đấng Christ yêu. Nhưng một số người chuyển tình yêu tuyệt vời của Đức Chúa Trời trở thành sự thương hại, họ chỉ nhìn xem sự chết của Ngài trên Thập tự giá, rồi buồn bã, khóc lóc cho sự đau đớn của Ngài. Nhưng tình cảm của con người có thể thay đổi chỉ sau một đêm.
Mặc dù tình cảm của chúng ta thay đổi mỗi sáng và mỗi tối, nhưng tình yêu mà Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta không thể thay đổi hay biến đổi bởi bất cứ điều gì. Tình yêu của Ngài không bao giờ thay đổi. Điều này cho thấy sức mạnh của Phúc âm Nước và Thánh linh và sự vĩ đại của sự công chính của Đức Chúa Trời là thế nào. Không ai có thể phân rẽ chúng ta khỏi Đức Chúa Trời của chúngta, là Đấng làm cho chúng ta được trọn vẹn và mặc cho chúng ta tình yêu tuyệt vời của Ngài. Đây là sức mạnh của Phúc âm Nước và Thánh linh và cũng là sức mạnh của đức tin chúng ta trong sự công chính của Đức Chúa Trời.
Trong tiếng Hi-lạp từ “Phúc âm” là “euaggelion,” và nó được nói để có “dunamis” - trong tiếng Hi-lạp từ này có nghĩa là sức mạnh, quyền lực hay khả năng, từ đó chúng ta có từ “dynamite”- của Đức Chúa Trời. Một nhúm nhỏ “dynamite” (chất nổ) cũng đủ làm cho sập một căn nhà đến tận nền móng của nó và làm cho nó vở vụn thành bụi cát. Một tên lửa Tomakak được phóng ra từ một tàu chiến có thể hủy phá một tòa nhà lớn bằng bê tông và làm cho nó biến dạng khỏi mặt đất. Bất kể tòa nhà vững chắc như thế nào, nhưng nó cũng không thể chống nổi với sức mạnh tàn phá của tên lửa
Hai máy bay dân sự đâm xuống Tháp Đôi của Trung Tâm Mậu Dịch Thế Giới tại Nữu-ước. Điều gì đã xãy ra khi hai chiếc máy bay đụng vào hai tòa nhà? Nó bị bốc cháy bởi sự nổ bùng của hai chiếc máy bay, nhiên liệu của phản lực đã làm cho ngọn lửa cháy dữ dội và làm tan rã mọi thứ trong các tầng lầu bị những chiếc máy bay đâm thủng. Vì những kết cấu bằng thép của những tầng lầu và cột trụ chống đở tòa nhà bị chảy ra, nên những tầng lầu thình lình bị đổ xuống, và tòa nhà không thể chịu đựng nổi sức nặng của những tầng lầu đổ trên nó, do đó cuối cùng nó bị sụp đổ hoàn toàn. Nếu những tầng lầu sập xuống cách chậm chạp thì tòa nhà có thể không bị sụp đổ. Nhưng vì những tầng lầu sập xuống cách thình lình và nhanh lẹ, những cột trụ và những kết cấu chống đỡ khác sụp đổ, và cả hai tòa nhà bị hạ xuống trong vài giây như nhiều người đã được chứng kiến.
Sức mạnh của Phúc âm Đức Chúa Trời là sức mạnh của Phúc âm của Nước và Thánh linh. Nó cũng là sức mạnh có sự công chính của Ngài trong đó. Mặc dù bi kịch này không thích hợp để minh họa cho sự công chính của Đức Chúa Trời, nhưng sức mạnh của Phúc âm của Nước và Thánh linh bởi sự công chính của Đức Chúa Trời thì giống như chất đi-a-mít, nó có thể quét sạch tất cả tội lỗi của chúng ta. Sự công chính của Đức Chúa Trời là sự công chính đã cứu chúng ta bởi việc cất đi tất cả những tội lỗi của chúng ta bằng cách Ngài đã đến thế gian này, chịu phép báp tem, rồi chết trên cây Thập tự giá, và phục sinh từ cõi chết.
Phúc âm của Nước và Thánh linh là sự công chính của Đức Chúa Trời bằng việc Chúa Jêsus gánh lấy tất cả tội lỗi mà loài người đã phạm, từ khi mới bắt đầu sáng thế cho đến cuối cùng. Đó là tại sao không có gì có thể phân rẽ Đức Chúa Trời khỏi những người được Ngài yêu qua sự mua chuộc của họ bởi tin vào Phúc âm công chính của Đức Chúa Trời. Niềm tin của Phao-lô cũng là niềm tin vào sự công chính của Đức Chúa Trời.
Vậy thì, có thể nào chúng ta nhận được sự công chính của Đức Chúa Trời chỉ bởi Phúc âm của huyết trên Thập tự giá không? Chúng ta không thể. Chỉ tin nơi Phúc âm của huyết trên Thập tự giá không thôi thì không thể đem đến cho chúng ta sự công chính của Đức Chúa Trời. Những người nghĩ cách khác sẽ dễ dàng từ bỏ niềm tin của họ nơi Chúa Jesus khi bị trêu chọc không đáng kể.
Ví dụ như khi những của cải thế gian của họ bị lấy đi, hoặc khi họ gặp những sự khó khăn tại sở làm vì tôn giáo của họ, họ sẽ dễ dàng chối bỏ niềm tin của họ. Đây là một hậu quả không thể tránh được và thường xảy ra với nhiều Cơ Đốc Nhân. Những người này vì không tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh, không có Đức Thánh Linh trong lòng họ và không được mua chuộc khỏi tội lỗi của họ, dẫn đến sự đầu hàng trước những sự hăm dọa tầm thường nhất.
Đó là lý do tại sao Cơ Đốc Giáo ngày nay trên thế giới thật yếu ớt vì niềm tin này bị giới hạn bởi việc chỉ tin nơi huyết trên Thập tự giá. Loại niềm tin này là một niềm tin không nhận được sự công chính của Đức Chúa Trời.
Một tín đồ công chính là người đã được cứu chuộc khỏi tội lỗi của anh ta bởi anh nhận được sự công chính của Đức Chúa Trời có thể có ích cho nhiều linh hồn. Khi anh tin vào Phúc âm của Nước và Thánh linh và có Đức Thánh Linh ngự vào đời sống, và vì Đức Chúa Trời ở với anh qua Lời của Ngài, người đó có thể làm nhiều công tác thuộc linh và đem nhiều linh hồn hư mất về với Đức Chúa Trời. Đây là niềm tin trong sự công chính của Đức Chúa Trời, niềm tin trong Phúc âm của Nước và Thánh linh. Phúc âm của Nước và Thánh linh được ban cho bởi Đức Chúa Trời, chứ không phải do những công việc của chúng ta, vì thế cũng qua Đức Chúa Trời mà chúng ta có thể làm những công việc của Ngài
Trong câu 36 có chép rằng: “Như có chép rằng: Vì cớ Ngài, chúng tôi bị giết cả ngày; Họ coi chúng tôi như chiên định đem đến hàng làm thịt. ” Những người tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh là những người thật sự bị đối xử theo cách này trong khi sống trong thế gian. Sự thật thì những tín đồ tin vào Phúc âm của Nước và Thánh linh thường bị những người khác ghét bỏ, đặc biệt là những người có niềm tin sai lạc, là những người tự cho mình là Cơ Đốc Nhân.
Nói cách khác những Cơ Đốc Nhân tái sanh bị ghét bỏ bởi những Cơ Đốc Nhân hư danh hơn là những người Phật giáo. Câu kinh thánh Rô-ma 8:36 này là Lời Đức Chúa Trời nói với những tín đồ trong Phúc âm của Nước và Thánh linh. Ngay cả Chúa của chúng ta, bởi làm theo ý của Cha chịu phép Báp tem và chết trên cây Thập tự giá, đã bị “coi như chiên đem đến hàng làm thịt.” Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta bằng cách đến và sống một cuộc sống như thế trên thế gian.
Sự công chính của Đức Chúa Trời thắng hơn tất cả tội lỗi trên thế gian
Câu 37 chép: “Trái lại, trong mọi sự đó, chúng ta nhờ Đấng ban thêm sức mà thắng hơn bội phần” Làm sao chúng ta có thể thắng hơn mọi sự này? Chúng ta chiến thắng bởi sức mạnh đức tin của chúng ta nơi tình yêu của Đức Chúa Trời.
Một người tin vào Phúc âm của Nước và Thánh linh thì có quyền năng của Đức Chúa Trời. Nhưng một người không tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh thì chỉ có tội lỗi trong lòng họ. Những người có tội không thể có niềm tin và sự cứu rỗi vững chắc nhưng cứ lên xuống theo xúc cảm của họ, và vì vậy họ không có quyền năng. Nhưng những người tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh thì có quyền năng, Họ không có quyền năng bởi chính họ nhưng họ có quyền năng của Phúc âm được ban cho bởi Đức Chúa Trời và với quyền năng này, họ có thể chống lại và chiến thắng những sự bắt bớ và đe dọa. Những người công chính phải giao chiến trong một cuộc chiến thuộc linh chống lại Ma quỉ và truyền giảng Phúc âm của Nước và Thánh linh cho tội nhânỉ. Những người công chính cũng phải sống cách chịu đựng và bị bắt bớ vì Phúc âm như số phận tự nhiên của họ. Một cuộc sống vì Đức Chúa Trời là số phận của chúng ta.
Có một câu tục ngữ phương đông nói rằng: “Chỉ cần không đọc sách một ngày, người đó sẽ nói toạc ra những lời châm chích, xúc phạm.” Còn chúng ta thì sao? Cũng vậy, chúng ta dễ bị cuốn vào trong sự xấu xa nếu chúng ta để một ngày trôi qua mà không sống cho Đức Chúa Trời và Phúc âm của Ngài. Đây là cách chúng ta sống mỗi ngày cho đến khi chết. Nhưng nếu chúng ta sống cho Đấng Christ, hi sinh bản thân chúng ta và chịu bắt bớ vì Đức Chúa Trời, và nếu chúng ta tiến hành một cuộc chiến tranh thuộc linh chống lại quyền lực tôn giáo của ma quỷ, thì tâm linh chúng ta sẽ được đầy dẫy thức ăn thuộc linh, từ đó chúng ta có thể tìm thấy sức lực mới để tiếp tục bước đi.
Khi Cơ Đốc Nhân bị sa ngã là vì họ không sống cho Đức Chúa Trời. Nhưng khi chúng ta sống cho Đức Chúa Trời, sức mạnh thuộc linh của chúng ta sẽ lớn lên, sức khỏe và sức mạnh thể xác cũng trở nên mạnh mẽ hơn.
Câu 38-39 nói, “Vì tôi chắc rằng bất kỳ sự chết, sự sống, các thiên sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền phép, bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta” Là tín đồ ở trong Phúc âm của Nước và Thánh linh, Phao-lô đã nhận thấy được điều này. Lẽ thật này cũng áp dụng cho chúng ta: không có sự sống hay sự chết nào có thể phân rẽ chúng ta khỏi Đấng Christ.
Trong thời xa xưa, những người nắm quyền lực của thế gian, như những hoàng đế La-mã, đã cố gắng thuyết phục Cơ Đốc Nhân chối bỏ niềm tin của họ và tố giác những tín đồ khác bằng cách đưa ra đủ mọi cách dụ dỗ, từ chức vụ cao, đến vợ đẹp và của cải, tất cả để đổi lấy việc chối bỏ niềm tin. Nhưng những tín đồ thật của Phúc âm không bao giờ chịu thua trước sự cám dỗ của quyền lực, của cải và danh vọng.
Niềm tin không phải là một điều để có thể trao đổi với những thứ của thế gian. Nếu có ai đó đưa cho chúng ta xem một chi phiếu trống và nói với chúng ta rằng: “Tôi sẽ đưa cho bạn chi phiếu này, bạn có thể điền vào đây số tiền mà bạn muốn, nếu bạn ngưng việc truyền giảng Phúc âm” chúng ta sẽ trả lời bởi hy vọng của chúng ta trong tương lai và niềm tin vững mạnh của chúng ta nơi Đức Chúa Trời, rằng: “Bạn sẽ cần nó cho chính bạn, nên cứ xài nó đi; còn với tôi, nó không là gì cả mà chỉ là một miếng giấy.”
Phúc âm của Nước và Thánh linh là Phúc âm duy nhất có sự công chính của Đức Chúa Trời
Có nhiều người đã nói với tôi rằng: “Nếu ông chịu nhận niềm tin của chúng tôi nơi huyết của Thập tự giá cũng là một niềm tin đúng, thì chúng tôi cũng chấp nhận niềm tin của ông. Không những chúng tôi không buộc tội ông là tà giáo, mà chúng tôi còn giúp đỡ ông nữa.” Những người được gọi là lãnh đạo tôn giáo này đã cố đạt được sự thỏa hiệp từ nơi tôi. Nhưng sự công chính của Đức Chúa Trời là nghiêm ngặt và chính xác khi đo lường Lời của Ngài. Cái gì sai là sai và cái gì đúng là đúng. Chấp nhận một niềm tin sai lạc là hành động chống nghịch lại với Đức Chúa Trời, và vì vậy tôi không chỉ không chấp nhận niềm tin của họ, nhưng tôi cũng phải luôn luôn chỉ ra những sự sai lầm của nó.
“Bạn chỉ tin nơi huyết của Thập tự giá ư? Như vậy thì bạn chắc hẳn có tội trong lòng bạn. Bạn sắp đi vào hỏa ngục. Tôi không thể không nói điều đó, cho dù bạn có nghĩ rằng tôi quá nghiêm khắc và cứng cỏi nhưng cái gì đúng là đúng.” Vì những lời nói này mà người ta xa lánh tôi, nếu nghiêm trọng hơn nữa người ta sẽ không gần gũi tôi. Nhiều người đã từng gần gũi tôi bởi vì nghĩ rằng tôi giống như họ. Nhưng mỗi lần tôi nói với họ rằng: “Các bạn là những người chăn giả và là những kẻ lừa đảo kinh doanh danh của Đức Chúa Trời để tìm một cuộc sống, các bạn chỉ đơn giản là những tên trộm.” Ai có thể thích tôi khi tôi nói những lời như vậy chứ? Nhưng cái gì không là không, và đây là lý do tại sao tôi luôn thật cứng rắn và quả quyết trên lập trường của tôi.
Tôi cũng đã từng bị cám dỗ bởi những người nói rằng nếu tôi chỉ tin nơi huyết trên Thập tự giá thì họ sẽ cho tôi quyền lực nào đó. Nhưng như phân đoạn trên đã nói. “không việc bây giờ, việc hầu đến, quyền phép, bề cao hay là bề sâu, hoăỉc một vật nào,” chúng ta không cần bất cứ quyền phép, chiều cao hay chiều sâu nào cả. Chúng ta không cần quyền phép chữa bệnh như một số kẻ lừa đảo đã nói là có. Chúng ta, những người được sanh lại không cần những thứ như vậy, và thạâm chí chúng ta cũng không thích nó nữa.
Phân đoạn này cũng nói với chúng ta rằng không có tạo vật nào có thể phân rẽ chúng ta khỏi tình yêu của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ. Ngay cả nếu có người hành tinh trong vũ trụ này đi nữa, họ cũng không thể nào phân rẽ chúng ta khỏi tình yêu đã cứu chúng ta của Đức Chúa Trời.
Có một số Cơ Đốc Nhân tin vào sự tồn tại của người ngoài trái đất. Nhiều người tin vào sự tồn tại của người ngoài trái đất, ngay cả những mục sư. Nhưng không có những thứ gọi là người hành tinh. Khi tôi còn ở chủng viện, một trong những giáo sư của tôi, là người dạy tiếng Hy-lạp, tin vào sự tồn tại của người hành tinh. Cho nên tôi đã hỏi ông: “Ông có thể chứng minh sự tin tưởng của ông bằng bất cứ bằng chứng nào từ Kinh Thánh không?” Dĩ nhiên, ông ta không thể có bất cứ sự trả lời nào cho sự phản đối của tôi. Chắc chắn là không có người hành tinh. Đức Chúa Trời đã quá yêu thế gian nên ban Con Độc Sanh của Ngài. Nếu quả thực đã từng có người hành tinh, thì Chúa Jêsus đã không chỉ sanh ra trên thế gian này.
Sau sự nghiên cứu và đầu tư khổng lồ, chúng ta đã có thể đến được mặt trăng, và những máy dò của chúng ta cũng đã đến sao Hỏa, nhưng chúng ta chưa khám phá ra một bằng chứng nào chứng minh sự tồn tại của những hình thể sống ngoài trái đất. Tôi có thể khẳng định cách chắc chắn, dựa trên Kinh Thánh, rằng bất chấp khoa học và những khả năng kỹ thuật của loài người có tiến bộ như thế nào, và bất chấp chúng ta tìm kiếm trong vũ trụ bao la rộng rải đi nữa, thì chúng ta cũng sẽ không bao giờ tìm thấy người ngoài trái đất. Kinh thánh nói với chúng ta rằng không có tạo vật khác nào có thể phân rẽ chúng ta khỏi tình yêu của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ. Vậy thì, tình yêu này của Đức Chúa Trời là gì? Đó không gì khác hơn là Phúc âm của Nước và Thánh linh. Đó là tình yêu của Đức Chúa Trời. Sự cứu rỗi đã cứu chúng ta và làm cho chúng ta vô tội bằng Phúc âm của Nước và Thánh linh là tình yêu của Đức Chúa Trời, và không có gì có thể phân rẽ chúng ta khỏi tình yêu này.
Phao-lô đề cập đến đức tin lần nữa trong đoạn 9, nhưng đỉnh điểm của đức tin nằm trong sự kết luận của ông ở đoạn 8. Từ đoạn 1 đến đoạn 8 của sách Rô-ma nói về một chủ đề, và đoạn 8 là đoạn kết luận, ở đây đã đạt đến đỉnh cao nhất của đức tin. Lời của Đức Chúa Trời trong đoạn 8 chỉ cho chúng ta thấy những người tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh không thể bị phân rẽ khỏi sự yêu thương của Đức Chúa Trời.
Tuy nhiên những người không tin như thế, sẽ không bao giờ được như vậy. Họ có thể sống cho Đức Chúa Trời một thời gian, nhưng họ không thể chống giữ niềm tin của họ và sống cho Ngài cho đến khi họ chết. Họ có thể sống đạo 10, 20 năm, nhưng niềm tin của họ chắc chắn sẽ sa sút và mất dần, làm cho họ hoàn toàn phân rẽ khỏi Đức Chúa Trời và không biết gì về Ngài nữa. Đó không phải do họ thiếu những hành động, nhưng vì tình yêu của họ cho Đấng Christ không còn nữa. Khi họ không có Đức Thánh Linh trong tâm trí họ, thì họ cũng không có tình yêu của Đức Chúa Trời trong lòng họ, thay vào đó chỉ có tội lỗi trong lòng họ.
Ngày qua ngày, tôi nhận thức chính chắn hơn thế nào là tình yêu cứu rỗi sâu nhiệm và tuyệt diệu, với sự cứu rỗi đó Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta qua Phúc âm của Nước và Thánh linh. Lần đầu tiên tôi nhận biếât Đức Chúa Trời, nhận chiều sâu nhận thức của tôi đối với Đấng Christ thật trầm lặng và êm đềm, như một viên đá ném xuống một hồ nước và chỉ làm cho vấy lên những gợn sóng nhỏ khó có thể nhận thấy. Phản ứng của tôi chỉ là sự nhận thức nhẹ nhàng về sự kiện rằng Chúa Jêsus đã gánh lấy tội lỗi của tôi và vì thế tôi được trở nên vô tội. Nhưng từ khi sống một cuộc sống truyền giảng Phúc âm, gợn sóng trong lòng tôi trở nên rộng lớn hơn, sâu sắc hơn cách không thể tưởng, như có một trái bom đã nổ trong tim tôi vậy.
Ai nói rằng chúng ta chỉ tin vào huyết của Thập tự giá? Có phải Phao-lô đã nói điều này không? Trong sách Rô-ma, Phao-lô đề cập cách rõ ràng về Phúc âm của Nước và Thánh linh: “Hay là, anh em chẳng biết rằng chúng ta thảy đều đã chịu phép báp-têm trong Đức Chúa Jêsus Christ, tức là chịu phép báp-têm trong sự chết Ngài sao? Vậy chúng ta đã bị chôn với Ngài bởi phép báp-têm trong sự chết Ngài, hầu cho Đấng Christ nhờ vinh hiển của Cha được từ kẻ chết sống lại thể nào, thì chúng ta cũng sống trong đời mới thể ấy” (Rô-ma 6:3-4).
Không phải Phúc âm của Nước và Thánh linh tuyệt vời vô cùng và hoàn toàn hoàn hảo sao? Không cần biết đức tin của người đó nhỏ như thế nào, nhưng nếu họ tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh, thì họ sẽ được cứu khỏi tội. Bất chấp bạn có bao nhiêu khuyết điểm, niềm tin của bạn cũng được trở nên toàn vẹn bởi Phúc âm của Nước và Thánh linh. Không cần biết bạn yếu đuối như thế nào, nhưng bạn đã được cứu bởi niềm tin của bạn nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh. Ngay cả nếu chúng ta không có năng lực của chính chúng ta, nhưng nếu chúng ta sống cho Đức Chúa Trời và sống với Ngài, thì tất cả những điều dơ bẩn sẽ được cất khỏi tấm lòng của chúng ta.
Nhưng những người không tin ngay từ khi bắt đầu thì cuối cùng sẽ trở nên chống nghịch lại Đức Chúa Trời và lìa bỏ Ngài, ngay cả nếu họ đã được nghe về Phúc Aâm và sống với Phúc âm này trong 10 năm. Những người đã quyết định không thấy cũng như không nghe lẽ thật của Đức Chúa Trời bằng cách nhắm mắt và bịt tai họ lại thì thật là ngu xuẩn, chính họ tự từ chối ơn phước của Đức Chúa Trời và tự dẫn mình đến sự chết. Họ đóng đinh Chúa Jêsus mỗi ngày với tội lỗi của họ, mặc dù nó đã không chết trên Thập tự giá vì không có Báp tem của Chúa Giê-xu.
Mỗi ngày trôi qua tôi nhận ra được Phúc âm này vĩ đại và hoàn hảo như thế nào, càng yếu đuối bao nhiêu tôi càng nhận ra tình yêu của Đức Chúa Trời được bày tỏ qua Phúc âm này tuyệt vời và trọn vẹn là thể nào bấy nhiêu, và tôi còn cảm tạ Ngài nhiều hơn về việc đó. Càng truyền giảng ra Phúc âm này, tôi càng mạnh mẽ hơn; và càng truyền rao ra Phúc âm này, tôi càng trở nên tin chắc hơn.
Ngay cả nếu bạn là người được tái sanh, nếu bạn không lắng nghe Lời của Đức Chúa Trời và không hầu việc Ngài, cỏ dại sẽ bắt đầu mọc lên trong tâm trí bạn, và vì những cỏ dại này, tâm trí bạn sẽ trở nên tiêu điều. Khi điều này xảy ra, hãy hát những bài hát ca ngợi và nghĩ về Đức Giê Hô Va. Bởi sự ca ngợi Đức Chúa Trời, tâm trí bạn sẽ được dọn sạch và bạn sẽ có thể xây dựng lại tâm linh của bạn.
Bạn nên lay động tâm trí bạn để đuổi đi mọi thứ không trong sạch, và làm mới lại tâm hồn bạn bằng cách đầy dẫy Lời của Đức Chúa Trời. Tâm hồn chúng ta đã được tẩy sạch rồi, nhưng khi những điều ô uế của thế gian tiến vào trong tâm trí của chúng ta và cố gắng làm cho chúng ta lẫn lộn và mất phương hướng, chúng ta có thể thờ phượng và cầu nguyện với Ngài lần nữa bằng cách ca hát tôn cao Đức Chúa Trời, làm mới và xây dựng lại tâm hồn của chúng ta.
Không cần biết chúng ta xét thấy bản thân chúng ta như thế nào, nhưng ngợi khen Đức Chúa Trời là một sự việc vui mừng và hân hoan. Không có tội lỗi trong tâm trí những người đã được cứu chuộc, vì thế sự ca ngợi và sự vui mừng tự nhiên đến trong tâm trí của họ. Những bài hát ca ngợi từ trái tim vui mừng của chúng ta làm cho những cỏ dại mọc trong tâm trí của chúng ta biến mất.
Vào những lúc đó sự yếu đuối của chúng ta lộ ra. Bởi vì những ý nghĩ và cảm giác của chúng ta có thể dễ dàng bị thay đổi qua những hoàn cảnh khác nhau, dù cho chúng ta có thể hạnh phúc và có tâm trạng vui vẻ khi chúng ta ở với anh em trong Đấng Christ của chúng ta, nhưng chúng ta có thể có những ý nghĩ không trong sạch và ô uế khi chúng ta còn lại một mình. Đó là tại sao Phao-lô thét lên, khi nhìn vào tính xác thịt của ông: “Ôâi thật khốn khổ cho tôi! Ai sẽ cứu tôi thoát khỏi thân thể hay hư nát này? Cảm tạ Đức Chúa Trời qua Đức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta!”
Phao-lô đã được trở nên trọn vẹn bởi được cứu do Phúc âm của Nước và Thánh linh, cho dù ông vẫn còn yếu đuối trong xác thịt. Có phải chỉ có Phao-lô là người như vậy không? Tôi cũng giống như Phao-lô. Bạn không giống như ông sao?
Khi người thế gian tụ tập lại với nhau, đàn ông thì thường thích uống rượu, nói về công việc của họ, ai được thăng chức ai không và nhiều điều nữa, trong khi đàn bà thì bận rộn khoe khoang về chồng con, nhà cửa của họ và nhiều thứ nữa. Nhưng những cuộc đàm thoại giữa những người công chính thì phẩm chất khác với những người thế gian. Ngay cả khi chúng ta ăn uống với nhau, chúng ta cũng nói về những linh hồn được cứu trên thế giới: tại Ấn độ, Nhật, Châu âu, Châu phi, nước Mỹ, và nhiều nữa, ca ngợi Đức Chúa Trời và chia sẻ tình bạn với sự quan tâm của chúng ta.
Khi đọc sách Rô-ma, chúng ta có thể kinh nghiệm và chia sẻ niềm tin của Phao-lô trong tâm hồn chúng ta. Chúng ta cũng có thể tìm ra sự cứu rỗi bởi Đức Chúa Trời vĩ đại như thế nào. Chúng ta có thể cảm giác được sự tuyệt vời của Phúc âm. Chúng ta có thể hiểu được những phân đoạn và khám phá ra những ẩn ý trong nguyên bản. Bởi vì chúng ta nhận ra sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời hoàn hảo và toàn vẹn như thế nào, chúng ta không thể không ca ngợi sự công chính của Ngài.
Ngay cả nếu bây giờ toàn thế gian thay đổi, thì Phúc âm của Nước và Thánh linh đã cứu chúng ta khỏi tội lỗi của chúng ta cũng còn nguyên không hề thay đổi. Bởi vì tình yêu của Đấng Christ đã cứu chúng ta, và bởi vì tình yêu này không bao giờ rời khỏi chúng ta và vẫn còn nguyên trong chúng ta, những gì chúng ta phải làm là đem tâm hồn chúng ta khỏi thế gian, và hướng về Đức Chúa Trời. Chúng ta là con người yếu đuối, đôi khi chúng ta sa ngã trong đường lối của thế gian, nhưng mỗi lần điều này xảy ra, chúng ta chỉ cần hướng tâm trí chúng ta đến Đức Chúa Trời và tin vào lẽ thật rằng Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta. Xác thịt của chúng ta vẫn chưa thay đổi và vẫn sống dưới định luật của tội lỗi. Vì thế chúng ta phải tiếp tục phản đối xác thịt của chúng ta và hãy sống cuộc sống bằng những suy nghĩ thuộc linh. Để ngưng sự phát triển của những cỏ dại trong tâm hồn chúng ta, chúng ta phải luôn luôn trở lại với Đức Chúa Trời và tôn cao sự công chính của Ngài.
Bây giờ bạn có nhận ra Phúc âm của Nước và Thánh linh đầy quyền năng như thế nào chưa? Cả sách Rô-ma là nền tảng của Phúc âm Nước và Thánh linh, chúng ta không thể mở ra Lời của Đức Chúa Trời mà trước nhất không tin nơi Phúc âm này.
Tôi cảm tạ Đức Chúa Trời đã cho phép chúng ta mở ra và nhìn biết những sự huyền nhiệm của Lời này. Không ai có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự công chính của Đức Chúa Trời, là tình yêu của Đấng Christ. Nếu bạn muốn tin nơi sự công chính của Đức Chúa Trời, thì hãy tin nơi phép Báp tem của Chúa Jêsus bởi Giăng và Huyết Ngài trên Thập tự giá như sự mua chuộc và cứu rỗi cho bạn. Bạn cũng sẽ nhận được sự công chính của Đức Chúa Trời.
Cầu xin ơn phước của sự công chính Đức Chúa Trời ở cùng bạn.