Search

Khotbah-Khotbah

Chủ đề 11: Đền Tạm

[11-3] Giê-hô-va Đức Chúa Trời Hằng Sống (Xuất Ê-díp-tô ký 34:1-8)

Giê-hô-va Đức Chúa Trời Hằng Sống
(Xuất Ê-díp-tô ký 34:1-8)
“Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy đục hai bảng đá như hai bảng trước; rồi ta sẽ viết trên hai bảng nầy các lời đã ở nơi hai bảng kia, mà ngươi đã làm bể. Ngày mai, hãy chực cho sẵn, vừa sáng lên trên đỉnh núi Si-na-i, đứng trước mặt ta tại đó. Không ai nên lên theo cùng ngươi hết, khắp núi không nên thấy có người, và chiên, bò cũng chẳng nên ăn cỏ nơi núi nầy nữa. Môi-se bèn đục hai bảng đá, y như hai bảng trước; dậy sớm, cầm theo tay hai bảng đó lên trên núi Si-na-i, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán dặn. Đức Giê-hô-va ngự xuống trong đám mây, đứng gần bên Môi-se và hô danh Giê-hô-va. Ngài đi ngang qua mặt người, hô rằng: Giê-hô-va! Giê-hô-va! Là Đức Chúa Trời nhân từ, thương xót, chậm giận, đầy dẫy ân huệ và thành thực, ban ơn đến ngàn đời, xá điều gian ác, tội trọng, và tội lỗi; nhưng chẳng kể kẻ có tội là vô tội, và nhân tội tổ phụ phạt đến con cháu trải ba bốn đời. Môi-se lật đật cúi đầu xuống đất và thờ lạy.”
 
 
Chúng Ta Cần Phải Tìm Ra Sự Thật Về Đức Chúa Trời Mà Chúng Ta Tin Là Ai 
 
Chúng ta hãy bắt đầu bởi việc mở ra sách Xuất Ê-díp-tô ký 3:13-16: “Môi-se thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Nầy, tôi sẽ đi đến dân Y-sơ-ra-ên, nói cùng họ rằng: Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi sai ta đến cùng các ngươi; nhưng nếu họ hỏi: Tên Ngài là chi? thì tôi nói với họ làm sao? Đức Chúa Trời phán rằng: Ta là Đấng tự hữu hằng hữu; rồi Ngài lại rằng: Hãy nói cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy: Đấng tự hữu đã sai ta đến cùng các ngươi. Đức Chúa Trời lại phán cùng Môi-se rằng: Ngươi sẽ nói cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp, sai ta đến cùng các ngươi. Ấy đó là danh đời đời của ta, ấy sẽ là kỷ niệm của ta trải qua các đời.Hãy đi, hội hiệp các trưởng lão Y-sơ-ra-ên, mà nói cùng họ rằng: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp, đã hiện ra cùng ta mà phán rằng: Thật vậy, ta đã thăm viếng các ngươi, thấy điều họ đãi các ngươi tại xứ Ê-díp-tô.”
 
 

Giê-hô-va Đức Chúa Trời Là Ai?

 
Danh xưng của Chúa trong tiếng Hê-bơ-rơ là Yahweh hay Yhwh, Giê-hô-va theo lối cổ, và Gia-vê có nghĩa là Ngài là Đấng tự tại. Nói cách khác, Đức Chúa Trời không là loài thọ tạo, nhưng Ngài tự tồn tại bởi chính Ngài, Đấng Tạo Hóa là Đấng tạo nên cả vũ trụ và mọi vật trong đó. 
Xin xem trong Xuất Ê-díp-tô ký 6:2-7: “Đức Chúa Trời lại phán cùng Môi-se rằng: Ta là Đức Giê-hô-va. Ta đã hiện ra cùng Áp-ra-ham, cùng Y-sác, và cùng Gia-cốp, tỏ mình là Đức Chúa Trời toàn-năng; song về danh ta là Giê-hô-va, thì ta chưa hề tỏ cho họ biết. Ta cũng có lập giao ước cùng họ, để ban xứ Ca-na-an cho, là xứ họ đã kiều ngụ như khách ngoại bang. Ta cũng có nghe lời than thở của dân Y-sơ-ra-ên bị người Ê-díp-tô bắt làm tôi mọi, bèn nhớ lại sự giao ước của ta. Vậy nên, ngươi hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Ta là Đức Giê-hô-va sẽ rút các ngươi khỏi gánh nặng mà người Ê-díp-tô đã gán cho, cùng giải thoát khỏi vòng tôi mọi; ta sẽ giơ thẳng tay ra, dùng sự đoán phạt nặng mà chuộc các ngươi. Ta sẽ nhận các ngươi làm dân ta, và ta sẽ làm Đức Chúa Trời của các ngươi; các ngươi sẽ biết ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi, đã rút các ngươi khỏi gánh nặng của người Ê-díp-tô.”
Câu 3 nói, “Ta đã hiện ra cùng Áp-ra-ham, cùng Y-sác, và cùng Gia-cốp, tỏ mình là Đức Chúa Trời toàn-năng; song về danh ta là Giê-hô-va, thì ta chưa hề tỏ cho họ biết.” Trong bản King James, cụm từ “Bởi Danh ta là CHÚA” được viết là “Bởi danh Ta là GIÊ-HÔ-VA” Tiếng Hê-bơ-rơ Giê-hô-va (JEHOVAH) có nghĩa là “Đấng tồn tại” hay “danh xưng riêng của một Đức Chúa Trời chân thật.” Đức Chúa Trời đã không làm cho con nguời biết danh Giê-hô-va của Ngài trước. Vì thế con người trong thời kỳ đó chỉ gọi Ngài là Đức Chúa Trời. Nhưng bây giờ, để cứu dân sự Y-sơ-ra-ên, Ngài muốn cho dân sự trên toàn thế gian biết danh Giê-hô-va của Ngài. “Ta là Giê-hô-va. Ta là Gia-vê. Ta là Đấng Ta là, Ngài là Đấng tự tại.” Đức Chúa Trời tự bày tỏ Danh Ngài cho người ta biết đến. 
Đức Chúa Trời là Đấng tự Ngài tồn tại, “Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp.” Ngài là Đấng sống ngay cả trước thời kỳ tối thượng cổ, ngay cả trước khi mọi vật bắt đầu. Nói cách khác, Đức Chúa Trời sống và tồn tại đời đời. Đức Chúa Trời để cho dân I-sơ-ra-ên, con cháu Áp-ra-ham, trở nên nô lệ trong xứ Ê-díp-tô trong suốt 430 năm, và rồi Ngài hứa rằng Ngài sẽ giải cứu họ ra khỏi cảnh nô lệ và dẫn họ đi vào đất Ca-na-an. Ngài đã thực hiện lời hứa, Giê-hô-va Đức Chúa Trời hiện ra sau 430 năm, và truyền lệnh cho Môi-se giải phóng dân sự I-sơ-ra-ên ra khỏi sự bách hại của Pha-ra-ôn. “Ta là Giê-hô-va. Ta là Đấng Ta là, Đức Chúa Trời của ngươi. Hãy để cho dân ta đi.” Vì lợi ích của dân sự Ngài, Ngài bày tỏ chính mình Ngài cho Môi-se, và ra lệnh cho Pha-ra-ôn để cho dân sự Ngài đi, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời biết cảnh khổ cực của dân I-sơ-ra-ên. Vì Ngài biết dân của Ngài rên xiết dưới sự thống khổ của họ. Đức Chúa Trời phán rằng Ngài sẽ giải thoát họ ra khỏi cảnh nô lệ. 
Sau 430 năm kể từ khi Ngài lập giao ước của Ngài với Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời đến với dân sự I-sơ-ra-ên và tỏ bày chính mình Ngài ra cho họ. “Ta là Giê-hô-va. Ta là Đức Chúa Trời. Ta sẽ hoàn thành lời hứa mà ta đã lập cùng Áp-ra-ham, tổ phụ ngươi, là ta sẽ dẫn con cháu của ông ta ra khỏi Ê-díp-tô và đi vào đất Ca-na-an. Ta cũng biết tất cả nỗi khổ nhọc của ngươi. Bây giờ hãy đi đến Pha-ra-ôn và nói với ông ta như thế.” Đó là những gì Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán. 
Chúng ta phải nhận thấy rằng Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, I-sác và Gia-cốp. Đức Chúa Trời cũng là Đức Chúa Trời của riêng chúng ta, của bạn và của tôi. Thế thì danh Ngài là gì? Danh Ngài là Gia-vê (Yahweh) Nghĩa là Ngài là Đấng tự tại. Đức Chúa Trời có ngay cả trước sự sáng tạo vũ trụ, vì Ngài tự tại, là Đấng đến không phải bởi người nào khác, nhưng chỉ bởi chính Ngài. 
 
 
Chúng Ta Phải Hiểu Ý Nghĩa Danh Xưng Của Đức Chúa Trời 
 
Chúng ta nhận thức và tin rằng Đức Chúa Trời thật sự là Đấng tự tại, Đấng tạo dựng nên chúng ta, cai trị trên chúng ta, và Đấng giải thoát chúng ta ra khỏi tội lỗi. Chúng ta phải tin Giê-hô-va Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời tuyệt đối của chúng ta, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã tạo dựng nên toàn vũ trụ và tiếp tục tồn tại cho đến bây giờ. 
Giống như dân Y-sơ-ra-ên, bạn và tôi cũng tin Đức Chúa Trời, và cũng đã nhận mạng lệnh của Ngài trước sự hiện diện của Ngài. Như thể dân Y-sơ-ra-ên đã thất bại trong việc giữ tất cả Luật pháp, chúng ta cũng thất bại trong việc sống bởi Luật pháp. Như thế, vì tội lỗi chúng ta trước Đức Chúa Trời, chúng ta cũng là những người không thể tránh khỏi là đối tượng của sự phán xét kinh khiếp vì tội lỗi chúng ta. Nói cách khác, vì tội lỗi chúng ta, chúng ta thật sự không thể trốn thoát khỏi sự trừng phạt của Ngài. Đó là lý do tại sao mỗi người trong chúng ta phải trả giá chuộc cho Đức Chúa Trời để được chuộc khỏi tội lỗi riêng của chúng ta. Để được cứu khỏi tội, chúng ta phải dâng lên cho Đức Chúa Cha giá của sự cứu chuộc bằng với cả đời sống của chúng ta, bởi đức tin của chúng ta. Thật ra chúng ta phải dâng của tế lễ tương đương với cuộc sống của chúng ta để làm thỏa đáng sự phán xét của Ngài và để biểu lộ tình yêu nhân từ của Đức Chúa Trời. Chỉ bởi sự đền tội cho cuộc sống tội lỗi của chúng ta mới có thể phục hồi sự bình an giữa Đức Chúa Trời và loài người chúng ta. Chỉ bởi đức tin mà chúng ta có thể được giải thoát khỏi tất cả tội lỗi và sự phán xét. 
Thật vậy vì đây là một thực tế chúng ta phải chấp nhận bất cứ lúc nào chúng ta đến trước Đức Chúa Trời, vì tội lỗi mà chúng ta vi phạm trước Ngài, chúng ta không thể làm gì khác hơn là bị phán xét và trừng phạt vì những tội này. Khi chúng ta tin Đức Chúa Trời như là Cứu Chúa của chúng ta, chúng ta phải thật sự nhận biết và chấp nhận rằng chúng ta bị trói buộc vào địa ngục vì tội lỗi của chúng ta, và tin Đấng Mê-si-a, là Đấng đã trả công giá cho tội lỗi chúng ta và giải cứu chúng ta ra khỏi sự phán xét của tội lỗi, là cứu Chúa riêng của chúng ta. Khi chúng ta đến trước Đức Chúa Trời, chúng ta phải tin Báp-tem và Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ, của tế lễ vì tội lỗi chúng ta, tin Ngài là Đấng Mê-si-a và chấp nhận Ngài như thế. Chúng ta phải chấp nhận rằng tất cả chúng ta là tội nhân trước Đức Chúa Trời vì chúng ta thất bại trong việc giữ mạng lệnh Ngài, và chúng ta phải tin rằng Đức Chúa Jêsus Christ – Đấng Mê-si-a – đã giải thoát chúng ta ra khỏi tội lỗi. 
Chúng ta phải thừa nhận rằng chúng ta không thể tránh khỏi là những đối tượng của sự hình phạt của Đức Chúa Trời. Vì thế, bởi chấp nhận tội lỗi của chúng ta, chúng ta có đủ tư cách để nhận phước của sự tha tội mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta và chúng ta có thể thiết lập nền tảng đức tin của chúng ta để có thể tiếp nhận lòng nhân từ của Đức Chúa Trời và nhận sự tha thứ tội lỗi. 
Để làm cho chúng ta trở nên con cái của Ngài, Đức Chúa Trời tạo chúng ta theo hình và tượng Ngài, nhưng Ngài cũng cho phép chúng ta được sanh ra trong sự yếu đuối. Là hậu tự của A-đam, tất cả chúng ta sanh ra là tội nhân, nhưng đây là sự dự phòng sâu sắc của Đức Chúa Trời để làm cho chúng ta trở nên con cái Ngài. 
Chúng ta là con người không thể tránh khỏi sự phán xét vì tội lỗi của chúng ta, nhưng để hoàn thành ý muốn của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ban Con Ngài cho chúng ta, và tha thứ tất cả tội lỗi của chúng ta. Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời, nhận Báp-tem và chết trên Thập-tự-giá trong sự vâng phục kế hoạch của Đức Chúa Trời. Vì thế, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban sự sống mới cho chúng ta là người tin rằng tất cả tội lỗi của thế gian đã được chuyển qua cho Con Ngài bởi Báp-tem của Ngài nhận từ Giăng, để Ngài cứu chúng ta ra khỏi tất cả tội lỗi của chúng ta bởi Huyết của Ngài trên Thập-tự-giá, và vì thế Ngài chịu tất cả hình phạt tội lỗi của chúng ta. 
Phép Báp-tem của Chúa Jêsus và Huyết Ngài là của tế lễ hy sinh đầy đủ hơn cả để cho phép chúng ta, khi chúng ta tin thì nhận lấy cuộc sống mới, được cứu khỏi tội lỗi, và trở nên con cái Đức Chúa Trời. Chúng ta phải được cứu ra khỏi tội lỗi của chúng ta bởi đức tin, và với đức tin của chúng ta trong chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn, chúng ta phải có loại đức tin mà nó cho phép chúng ta trở nên dân sự Đức Chúa Trời. Trong thực tế, đó là lẽ thật trọn vẹn mà chỉ những ai có đức tin như thế mới có thể thật sự trở nên dân sự của Đức Chúa Trời. 
 
 
Tất Cả Những Thần Thánh Của Các Tôn Giáo Trên Thế Gian Này Chỉ Là Sản Phẩm Do Con Người Tạo Ra 
 
Ngoài Giê-hô-va Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jêsus Christ, và Đức Thánh Linh, tất cả những thần thánh khác chỉ là thần thánh của thế gian do con người tạo nên. Ngoại trừ Đức Chúa Trời, không có cái gì có thể tự tồn tại. Đó là lý do tại sao Giê-hô-va Đức Chúa Trời nói, “Ta là Đấng Ta là.” 
Có bất cứ ai khác tự tại không? Phật được sanh ra từ tử cung của người mẹ, và vì thế ông ta chỉ là tạo vật của Đức Chúa Trời. Cũng như thế đối với Khổng tử và cũng như thế đối với Ma-hô-mét, vì họ được sanh ra từ cha mẹ của họ và vì thế họ chỉ là tạo vật được Đức Chúa Trời dựng nên. Tượng của Phật là do những đệ tử của ông đúc hay tạc nên và nó cũng chỉ là sản phẩm của con người, được làm nên bởi đá hay kim loại do chính Đức Chúa Trời tạo nên. Mọi vật từ mặt trời, mặt trăng, các ngôi sao, nước, không khí và các thiên hà trong vũ trụ tất cả đều được Đức Chúa Trời dựng nên. Không có vật gì trong thế gian này mà không được dựng nên bởi Đức Chúa Trời. Ngay cả thiên sứ, sinh vật thiêng liêng, cũng được dựng nên bởi Đức Chúa Trời. 
Chỉ có Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, I-sác, Gia-cốp, là Đấng mà chúng ta tin, là Giê-hô-va Đức Chúa Trời, Ngài là Đấng tự tại. Giê-hô-va Đức Chúa Trời không được tạo nên bởi bất cứ ai khác. Ngài tự tại, chỉ có Ngài là Tạo hóa của vũ trụ, và chỉ có Ngài là Đấng tạo dựng nên bạn và tôi. Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã lập nên kế hoạch trong ý chỉ của Ngài để cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi và làm cho chúng ta nên dân sự Ngài. 
Đó là vì Đức Chúa Trời đã lập nên kế hoạch để cho chúng ta được sanh ra trong thế gian này trong tiếng khóc và rồi trở về với hai bàn tay trắng, và vì kế hoạch này mà Ngài để cho chúng ta khốn khổ trong thế gian, để chúng ta không thể làm gì hơn là tìm kiếm Đức Chúa Trời và gặp Ngài. 
Khi chúng ta nói rằng chúng ta tin Đức Chúa Trời, chúng ta phải thật sự chấp nhận rằng chúng ta là con người không thể tránh khỏi việc phải đối diện với hình phạt của sự chết, địa ngục và sự khốn khổ kinh khiếp trước Đức Chúa Trời vì tội lỗi của chúng ta và sự thất bại của chúng ta trong việc thực hiện mạng lệnh của Đức Chúa Trời. Trước khi chúng ta tin Chúa Jêsus làm Cứu Chúa của chúng ta, trước hết chính chúng ta phải nhận thức rằng chúng ta là tội nhân, là những người không thể tránh được việc phải đối diện với sự phán xét kinh khiếp vì tội lỗi và bị ném vào địa ngục. 
 
 

Giê-Hô-Va Đức Chúa Trời Là Đấng Vô Sở Bất Tri Và Vô Sở Bất Năng 

 
Chỉ có Đức Chúa Trời là Đấng vô sở bất năng (làm được mọi sự) và vô sở bất tri (biết mọi sự) là Đấng tạo dựng nên chúng ta và cai trị trên cả thế gian. Sau sự thừa nhận này, chúng ta phải chấp nhận trước Đức Chúa Trời rằng chúng ta thật sự là những tội nhân – chúng ta phải chấp nhận điều đó vì tội lỗi của chúng ta, chúng ta không thể lẫn tránh nhưng phải gánh chịu cơn thạnh nộ kinh khiếp của Đức Chúa Trời. Và chúng ta phải tin vào chân lý là bởi tin Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng đến để giải thoát chúng ta ra khỏi tội lỗi bởi chuyển tất cả tội lỗi của chúng ta qua tế lễ hy sinh bằng việc đặt tay trên Ngài, tất cả những nan đề của chúng ta đã được giải quyết. Thật ra chúng ta phải bị phán xét và chết vì tội lỗi của chúng ta, nhưng vì tế lễ hy sinh này đã cất tất cả tội lỗi của chúng ta bởi Báp-tem, nên tội của chúng ta đã được thanh tẩy. Chúng ta phải tin vào lẽ thật này. Chúng ta phải nhận ra rằng qua tế lễ hy sinh này, Đức Chúa Trời quyền năng, là Đấng không có gì không thể làm được, đã cứu chúng ta là những kẻ không thể tránh khỏi sự trói buộc của địa ngục ra khỏi tội lỗi của chúng ta. Những ai tin như thế là người tín đồ thật của Đức Chúa Jêsus Christ – Đấng Mê-si-a. 
Thật ra là sai nếu chúng ta tin Đấng Xức Dầu cách chuyên quyền độc đoán theo ý riêng chúng ta. Khi chúng ta nói rằng chúng ta tin Đức Chúa Trời, đức tin của chúng ta phải được thiết lập trên nền tảng đúng theo Kinh thánh. Và chúng ta phải thiết lập trên nền tảng Lời quyền năng của Ngài trước hết, là Lời nói rằng, “Ta là Đấng Ta là. Ta là Giê-hô-va.” 
Dân Y-sơ-ra-ên đã thất bại trong việc giữ Luật pháp mà Đức Chúa Trời đã truyền cho họ phải noi theo. Những điều răn mà Đức Chúa Trời ban cho dân Y-sơ-ra-ên cũng được ban cho chúng ta là những người sống trong thời kỳ này. Nếu bạn thật sự muốn tin Đức Chúa Trời, và nếu bạn muốn thật sự trở nên con cháu Áp-ra-ham bởi đức tin của bạn, bạn phải nhận ra rằng Đức Chúa Trời ban 613 điều luật không chỉ cho người I-sơ-ra-ên nhưng cũng cho chúng ta, những người đang sống trên thế gian này, và trong toàn vũ trụ. Chúng ta phải thật sự nhận ra rằng chúng ta cũng thất bại trong việc giữ điều răn, giống như dân I-sơ-ra-ên, và vì thế chúng ta bị kết thúc trong sự chết, vì “tiền công của tội lỗi là sự chết.” (Rô-ma 6:23).
Chúng ta phải tin rằng Đức Chúa Trời đã tha thứ tội lỗi của chúng ta qua lẽ thật của chỉ xanh, tím và đỏ. Làm như thế, chúng ta phải tìm kiếm lẽ thật của sự cứu rỗi, mà bởi đó Chúa của chúng ta đã giải thoát chúng ta ra khỏi tội lỗi và sự hình phạt. 
Dù chúng ta thất bại trong việc tuân giữ Luật pháp nghiêm khắc của Đức Chúa Trời, nếu chúng ta không chấp nhận rằng chúng ta là những tội nhân kinh khiếp, và nếu chúng ta không thừa nhận rằng bị buộc phải chịu phán xét vì tội lỗi của chúng ta thì chúng ta không bao giờ có thể tin Đấng Mê-si-a. Nếu người ta tin rằng họ sẽ vào Thiên đàng mặc dù còn có tội, sự thật là, Đức Chúa Trời đã ghi chép tội của họ vào Sách Phán xét rồi, thì như thế họ sẽ thay đổi Luật pháp của Đức Chúa Trời theo ý riêng họ, phạm tội dùng Danh Đức Chúa Trời làm chơi. Những người như thế sẽ không bao giờ được cứu khỏi tội của họ, và bị trừng phạt với sự trừng phạt của địa ngục vì không quan tâm đến việc họ có tin Đức Chúa Trời hay không, họ đã không nhận biết Đức Chúa Trời. Những người này phải ăn năn một lần và quay khỏi sự vô tín của họ. 
Ngay lúc này, Đức Chúa Trời ở trong lòng chúng ta, và cũng ở khắp mọi nơi. Ngài biết mọi việc thuộc về chúng ta. 
Dù Đức Chúa Trời đang sống, nhưng có những người không tin Ngài, ngay cả có vài người chế nhạo Ngài. Nhưng tất cả chúng ta cần của tế lễ hy sinh vì tội của chúng ta. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Trời truyền cho dân I-sơ-ra-ên dâng của lễ chuộc tội bởi những tế lễ hy sinh trên bàn thờ của lễ thiêu trong Đền tạm, theo phương cách cứu rỗi mà Đức Chúa Trời đã thiết lập. 
Thật vậy Đức Chúa Trời là Đấng tự tại. Ngài là Đấng đã có và còn đến. Ngài là Đức Chúa Trời sống, hiện ra và phán với tổ phụ đức tin của chúng ta trước đây rất lâu, và là Đấng sống, hiện ra và phán với chúng ta, Ngài làm việc giữa chúng ta, hướng dẫn chúng ta, và cai trị trên đời sống chúng ta. 
 
 
Lẽ Thật Mà Chúng Ta Không Được Quên 
 
Mặc dù chúng ta đã được cứu, có một điều mà chúng ta không bao giờ được quên. Đó là dù chúng ta không thể tránh khỏi sự phán xét đời đời, nhưng với Báp-tem và sự đổ huyết của Ngài trên Thập-tự-giá, Chúa chúng ta đã giải thoát chúng ta ra khỏi sự phán xét. Đến ngày nay, thật ra chúng ta đứng trước Đức Chúa Trời, chúng ta không bao giờ được quên lẽ thật này và luôn tin nó bằng tấm lòng của chúng ta. Chúng ta phải tin nó cho dù khi chúng ta ở trong Vương Quốc Thiên Đàng để ca ngợi Đức Chúa Trời. Chúng ta phải cám ơn Đức Chúa Trời vì cho phép chúng ta là những người không thể tránh khỏi sự rủa sả đời đời và sự phán xét vì tội lỗi của chúng ta, tin Chúa chúng ta là Cứu Chúa, và ban cho chúng ta sự sống đời đời. 
Chúng ta phải thừa nhận Phúc âm của Nước và Thánh Linh mãi mãi. Điều gì xảy ra nếu chúng ta không chấp nhận là chúng ta bị trói buộc vào sự phán xét đời đời vì tội lỗi của chúng ta? Sẽ không có lý do nào cho chúng ta để ca ngợi Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta cách thật sự, thân thể hay chết của chúng ta không thể tránh khỏi sự phán xét đời đời vì tội lỗi của chúng ta. Lý do tại sao chúng ta phải tin và ca ngợi Đức Chúa Trời - vì Chúa chúng ta chịu Báp-tem và đổ huyết Ngài ra vì lợi ích của chúng ta. Đó là tại sao tất cả chúng ta phải tin và rao truyền Phúc âm của Nước và Thánh Linh. Những ai tin Báp-tem mà Chúa Jêsus đã nhận và Huyết mà Ngài đổ ra vì tội lỗi của chúng ta thì có lòng Ngợi khen Đức Chúa Trời. Vì Chúa đã cứu họ ra khỏi tội lỗi và sự chết của họ, họ ca ngợi Ngài mỗi ngày bởi đức tin của họ. 
Vấn đề là có vài người hiểu sai về Chúa Jêsus. Hiểu biết của họ về Ngài chỉ là một mặt và nửa vời. Đây là những người mà lương tâm của họ bị hư hỏng, là những người không nhận ra rằng họ đang phạm tội, và thực ra là họ đang chìm sâu trong mọi thứ tội lỗi. Những người đang phạm tội và không nhận ra đó là tội thì không ai khác hơn đó là những tội nhân. 
Dù chúng ta thật sự là những sinh vật yếu đuối, là người không thể làm gì trừ ra phạm tội, chúng ta phải chấp nhận tội của chúng ta mỗi khi chúng ta phạm, và chúng ta phải thừa nhận Báp-tem của Chúa chúng ta và Huyết Ngài trên Thập-tự-giá – Đó là Phúc âm của Nước và Thánh Linh. Vì thế, chúng ta phải chấp nhận rằng chúng ta chỉ là những tội nhân trước Đức Chúa Trời. Và bởi thật sự tin vào Phúc âm của Nước và Thánh Linh, chúng ta có thể hít thở cách tự do. Thật vậy, bởi tin vào Phúc âm của Nước và Thánh Linh, chúng ta tìm được sự bình an trong tâm hồn. 
Khi tôi nói về con người vô tội, nó không có nghĩa là chúng ta không nhận thấy tội lỗi của chúng ta ngay cả khi chúng ta thật sự phạm tội. Nó không có nghĩa là những ai tin Phúc âm của Nước và Thánh Linh không cần nhận biết tội lỗi là tội. Dù chúng ta đã được giải phóng ra khỏi tất cả tội lỗi của chúng ta, chúng ta vẫn nhận ra những gì mà chúng ta vi phạm là tội của chúng ta. Điều chúng ta không bao giờ được quên là chúng ta không thể tránh khỏi sự phán xét đời đời vì tội lỗi chúng ta, và Chúa chúng ta đã cứu chúng ta ra khỏi tất cả tội lỗi của chúng ta và sự hình phạt của tội lỗi bởi Báp-tem của Ngài, bởi Huyết Ngài trên Thập-tự-giá, và sự sống lại của Ngài. Chúng ta phải không bao giờ, không bao giờ được quên rằng Chúa chúng ta đã cứu chúng ta qua hình bóng chỉ xanh, tím, đỏ nhưng phải tin nó và ca ngợi Ngài vì nó. Chúng ta phải nhớ trước kia chúng ta thế nào. Nhớ rằng trước kia chúng ta là con người khốn khổ, là người không thể tránh khỏi sự hình phạt đời đời vì tội lỗi của chúng ta. Chúng ta phải ca ngợi sự cứu rỗi trong việc tha thứ tội lỗi được ban cho bởi Đức Chúa Trời và cảm tạ Ngài mỗi ngày vì ân điển cứu rỗi vĩ đại của Ngài. Chẳng gì khác hơn chính là đức tin của những người tin vào Phúc âm Nước và Thánh Linh.
 
 

Bây Giờ Giê-Hô-Va Đức Chúa Trời Vẫn Sống

 
Giống như Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, I-sác và Gia-cốp, bây giờ Ngài là Đức Chúa Trời của bạn và tôi, “Tâm thần của các đấng tiên tri suy phục các đấng tiên tri” (1 Cô-rinh-tô 14:33) Ngài không là Đức Chúa Trời của những Cơ Đốc Nhân có hành động kiêu căng và khoa trương, nhưng Ngài là Đức Chúa Trời của những ai tin vào Phúc âm của Nước và Thánh Linh. Chúng ta có đức tin tin vào Lời Đức Chúa Trời và vâng phục Ngài với tiếng “vâng”. Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời của chúng ta. Chắc chắn khi Ngài phán với chúng ta “Con đã được định trước là ở hỏa ngục” chúng ta nói với Ngài “Vâng, Ngài nói đúng” Khi Ngài nói với chúng ta “Con sẽ tiếp tục phạm tội cho đến ngày con chết” rồi chúng ta sẽ nói lần nữa “Vâng, Ngài nói đúng” Và khi Ngài nói với chúng ta “Nhưng Ta chắc chắn đã cứu con qua hình bóng của chỉ xanh, tím, đỏ của Ta và vải gai mịn” Chúng ta chỉ có thể nói vâng một lần nữa “Vâng, Ngài rất đúng.” Như thế chúng ta đã trở thành dân sự của Ngài, những kẻ luôn luôn vâng phục Ngài với tiếng “Vâng”. Tôi cảm tạ Đức Chúa Trời của chúng ta vì ân điển của Ngài đã cứu chúng ta với Phúc âm Nước và Thánh Linh. 
Chúng ta phải tin và công nhận trong lòng chúng ta rằng Chúa chúng ta thật sự đã cứu chúng ta ra khỏi tất cả tội lỗi của chúng ta thông qua nước, huyết và Thánh Linh và bằng cách ấy đã làm chúng ta thành dân sự của Vương quốc Đức Chúa Trời. Hãy cảm tạ Chúa bằng cách tin rằng Phúc âm Nước và Thánh Linh là món quà của sự cứu rỗi mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta.
Tôi mãi mãi ngợi khen Đức Chúa Trời với cả đức tin của tôi, kẻ mà chắc chắn không thể thoát khỏi bị quăng vào hỏa ngục vì tội lỗi của mình, nhưng với Phúc âm Nước và Thánh Linh đã cho tôi sự cứu rỗi đời đời. Hãy nhớ rằng thực ra tất cả chúng ta giống như đồng - đó là, chúng ta không thể thoát khỏi sự phán xét của Đức Chúa Trời - và vì vậy chúng ta không thể không ngợi khen Đức Chúa Trời vì sự giải cứu của chúng ta ra khỏi tội lỗi, sự giải cứu chúng ta với vải gai mịn và chỉ xanh, tím, đỏ của Ngài. Và chúng ta phải cảm tạ Ngài bằng việc tin vào chân lý của Phúc âm được dấu kín trong vải gai mịn và chỉ xanh, tím, đỏ này.
Chỉ duy Giê-hô-va Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời của cả nhân loại. Và Ngài trở thành Đức Chúa Trời, Cứu Chúa của cả dòng dõi con người. Tất cả chúng ta phải tin vào Giê-hô-va Đức Chúa Trời như là Đức Chúa Trời của riêng chúng ta.