Search

Kazania

Chủ đề 9: Sách Rô-ma (Giải nghĩa sch Rô-ma)

[Chapter 3-2] Sự cứu rỗi chỉ bởi đức tin (Rô-ma 3:1-31)

(Rô-ma 3:1-31)
“Vậy thì, sự trổi hơn của người Giu-đa là thể nào, hay là phép cắt bì có ích gì chăng? Ích lớn đủ mọi đàng. Trước hết là điều nầy: ấy là lời phán của Đức Chúa Trời đã phó cho dân Giu-đa. Mà làm sao! nếu một vài người trong bọn họ không thành tín, thì sự không thành tín của họ có làm cho sự thành tín của Đức Chúa Trời ra hư không sao? Chẳng hề như vậy! Thà xưng Đức Chúa Trời là thật và loài người là giả dối, như có chép rằng: Aáy vậy Chúa sẽ được xưng công bình trong lời phán của Ngài, Và sẽ được thắng khi chịu xét đoán. Song nếu sự không công bình của chúng ta tỏ ra sự công bình của Đức Chúa Trời, thì sẽ nói làm sao? Khi Đức Chúa Trời giáng cơn giận thì Ngài không công bình sao? (Tôi nói như cách người ta nói). - Chẳng hề như vậy! Nếu vậy thì Đức Chúa Trời đoán xét thế gian thể nào? Nhưng, nếu lẽ thật Đức Chúa Trời bởi sự nói dối của tôi mà được sự vinh hiển lớn hơn, thì sao tôi còn bị đoán xét như kẻ có tội? - Vậy thì, sao chúng ta không làm sự dữ cho được sự lành, như kẻ gièm pha đã cáo và quyết rằng chúng ta dạy điều ấy?… Sự đoán phạt những người đó là công bình. Thế nào! Chúng ta có điều gì hơn chăng? Chẳng có, vì chúng ta đã tỏ ra rằng người Giu-đa và người Gờ-réc thảy đều phục dưới quyền tội lỗi, như có chép rằng: Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không. Chẳng có một người nào hiểu biết, Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời. Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích; Chẳng có một người làm điều lành, dẫu một người cũng không. Họng chúng nó như huyệt mả mở ra; Dùng lưỡi mình để phỉnh gạt; Dưới môi chúng nó có nọc rắn hổ mang. Miệng chúng nó đầy những lời nguyền rủa và cay đắng. Chúng nó có chân nhẹ nhàng đặng làm cho đổ máu. Trên đường lối chúng nó rặc những sự tàn hại và khổ nạn, Chúng nó chẳng hề biết con đường bình an. Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước mặt chúng nó. Vả, chúng ta biết rằng những điều mà luật pháp nói, là nói cho mọi kẻ ở dưới luật pháp, hầu cho miệng nào cũng phải ngậm lại, cả thiên hạ đều nhận tội trước mặt Đức Chúa Trời; vì chẳng có một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà sẽ được xưng công bình trước mặt Ngài, vì luật pháp cho người ta biết tội lỗi. Nhưng hiện bây giờ, sự công bình của Đức Chúa Trời, mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho, đã bày tỏ ra ngoài luật pháp: tức là sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi sự tin đến Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người nào tin, chẳng có phân biệt chi hết, vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, và họ nhờ ân điển Ngài mà được xưng công bình nhưng không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy. Ngài đã bày tỏ sự công bình mình như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia, trong buổi Ngài nhịn nhục; tức là Ngài đã tỏ sự công bình Ngài trong thời hiện tại, tỏ ra mình là công bình và xưng công bình kẻ nào tin đến Đức Chúa Jêsus. Vậy thì sự khoe mình ở đâu? Đã bị trừ bỏ rồi. Bởi luật pháp nào? Luật pháp của việc làm chăng? Không phải, nhưng bởi luật pháp của đức tin; vì chúng ta kể rằng người ta được xưng công bình bởi đức tin, chớ không bởi việc làm theo luật pháp. Hay là, Đức Chúa Trời chỉ là Đức Chúa Trời của dân Giu-đa sao? Há chẳng phải cũng là Đức Chúa Trời của dân ngoại ư? Phải, Ngài cũng là của dân ngoại nữa; Vì chỉ có một Đức Chúa Trời, là Đấng làm cho kẻ chịu cắt bì được xưng công bình bởi đức tin, cũng làm cho kẻ không chịu cắt bì được xưng công bình bởi đức tin nữa. Vậy, chúng ta nhân đức tin mà bỏ luật pháp hay sao? Chẳng hề như vậy! Trái lại, chúng ta làm vững bền luật pháp.” 
 
 

Lòng vô tín của con người không thể làm cho sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời vô hiệu

 
Sứ đồ Phao-lô nói rằng sự làm trọn luật pháp và sự cứu chuộc của Ân điển của Đức Chúa Trời thì không được ban cho chúng ta qua việc làm của chúng ta, nhưng qua đức tin. Chúng ta được cứu khỏi tội và trở nên công chính qua sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời. “Vậy thì, sự trổi hơn của người Giu-đa là thể nào, hay là phép cắt bì có ích gì chăng? Ích lớn đủ mọi đàng. Trước hết là điều nầy: ấy là lời phán của Đức Chúa Trời đã phó cho dân Giu-đa. Mà làm sao! nếu một vài người trong bọn họ không thành tín, thì sự không thành tín của họ có làm cho sự thành tín của Đức Chúa Trời ra hư không sao? Chẳng hề như vậy! Thà xưng Đức Chúa Trời là thật và loài người là giả dối, như có chép rằng: Aáy vậy Chúa sẽ được xưng công bình trong lời phán của Ngài, Và sẽ được thắng khi chịu xét đoán” (Rô-ma 3:1-4).
Sự trổi hơn của người Giu-đa là Lời của Đức Chúa Trời được ban cho họ. Họ sống trong khi nghe lời Đức Chúa Trời qua tổ tiên của họ. Vì Đức Chúa Trời ban cho họ Lời của Ngài và nó lưu truyền trong họ, họ nghĩ rằng họ trổi hơn những người ngoại bang. Tuy nhiên, Kinh thánh nói rằng Đức Chúa Trời lìa bỏ người Giu-đa vì họ không tin Chúa Jêsus là Đấng giải cứu họ ra khỏi tội. 
Phao-lô nói, “Mà làm sao! nếu một vài người trong bọn họ không thành tín, thì sự không thành tín của họ có làm cho sự thành tín của Đức Chúa Trời ra hư không sao? Chẳng hề như vậy!” Sự vô tín của con người không thể làm cho sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời trở nên vô hiệu. “Sự thành tín của Đức Chúa Trời” nghĩa là “sự ngay thật của Đức Chúa Trời” Ông muốn nói rằng sự ngay thật của Đức Chúa Trời và sự cứu rỗi không thể trở nên vô hiệu mặc dù người Giu-đa (Do thái) không tin nó. Lời hứa Đức Chúa Trời là cứu bất cứ ai tin thì không bao giờ hủy bỏ dù họ không tin. 
Người ngoại bang (không phải người Do thái) sẽ tin nếu người Do thái không tin. Đức Chúa Trời nói rằng bất cứ ai tin sẽ được cứu. Vì thế, Đức Chúa Trời bỏ dân Do thái vì họ không tin lời của lẽ thật đã được hoàn thành theo lời hứa của Đức Chúa Trời, mặc dù Đức Chúa Trời ban cho họ Lời của Ngài. 
Sự xác nhận của Sứ đồ Phao-lô như sau: Đức Chúa Trời ban món quà cứu rỗi cho tất cả con người. Đức Chúa Trời nói rằng Ngài hứa trong Cựu-ước và hoàn thành nó bởi sai Đức Chúa Jêsus Christ, Con một của Ngài, đến thế gian. Nhiều người tin vào Phúc âm của Đức Chúa Trời, nhưng người khác thì không. Vì thế, bất cứ ai tin thì được phước, được làm con Đức Chúa Trời, như lời hứa của Ngài. Và phước của đức tin thì không bị hủy bỏ dù có bao nhiêu người không tin đi nữa. 
 
 

Hể ai tin lẽ thật có thể nhận tình yêu cao quý của Ngài 

 
Hể ai nghe lời của lẽ thật và tin nó thì có thể nhận được tình yêu cao quý của Đức Chúa Trời, nhưng người không tin tuyên bố rằng Đức Chúa Trời nói dối. Thật vậy, Đức Chúa Trời hoàn thành lời hứa của Ngài, chỉ những người không tin là bị loại trừ khỏi sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời vì họ không tin vào ân điển của sự cứu chuộc. 
Sứ đồ Phao-lô nói, “Thì sự không thành tín của họ có làm cho sự thành tín của Đức Chúa Trời ra hư không sao? Chẳng hề như vậy!” Đức Chúa Trời hứa một lần và trung thực ban món quà cứu rỗi và vinh hiển cho mọi người. 
Kinh thánh nói món quà của Đức Chúa Trời là gì? Kinh thánh nói rằng Đức Chúa Trời, là Cha, sai Con yêu dấu của Ngài và ban ân điển để trở nên con cái của Ngài cho những ai tin sự cứu chuộc qua Con Ngài. Ngay trước khi tạo dựng thế giới, Ngài đặt kế hoạch là Ngài sẽ ban cho nhân loại sự vinh hiển để trở nên con cái của Ngài, và sự cứu rỗi qua sự công chính của Đức Chúa Trời. Ngài đã hoàn thành nó cách trung tín. Vì thế, những người tin thì được phước theo lời Ngài, nhưng người không tin thì bị phán xét. 
Thật là xứng đáng cho người không tin đi vào địa ngục. Đức Chúa Trời thành lập nên một luật vì thế chúng ta có thể được cứ bởi đức tin qua lời Ngài. Ông cũng nói rằng sự thành tín của Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ vô hiệu, mặc dù người ta không tin. Chúng ta được phước bởi tiếp nhận sự thành tín của sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời phán, “Thà xưng Đức Chúa Trời là thật và loài người là giả dối, như có chép rằng: Aáy vậy Chúa sẽ được xưng công bình trong lời phán của Ngài, Và sẽ được thắng khi chịu xét đoán” (Rô-ma 3:4).
Mọi người đều nói dối. Đức Chúa Trời là đúng đắn. Tại sao? Vì Đức Chúa Trời nói, “như có chép rằng: Aáy vậy Chúa sẽ được xưng công bình trong lời phán của Ngài, Và sẽ được thắng khi chịu xét đoán.” Đức Chúa Trời nói rằng Ngài hứa trước và ban phước cho những ai sẽ được ban phước và rủa sả cho những ai sẽ bị rủa sả. Đó là công bình cho Đức Chúa Trời để ban phước cho người tin và rủa sả người không tin. Đức Chúa Trời phán, “Thà xưng Đức Chúa Trời là thật và loài người là giả dối.”
“Ấy vậy Chúa sẽ được xưng công bình trong lời phán của Ngài, Và sẽ được thắng khi chịu xét đoán.” Ông nói rằng Ngài sẽ cứu con người theo như lời Ngài. Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta và cứu chúng ta. Vì thế, Chúa được xưng công bình qua lời Ngài. 
Chúa sẽ đánh bại Satan với lời được chép ra của Đức Chúa Trời. Chúa là công bình và ngay thật trước chính Ngài, Satan và tất cả những linh vì Ngài hoàn thành lời hứa của Ngài. Tuy nhiên, con người thì không thành thật. Cách cư xử của họ thay đổi nhanh lẹ khi họ ở trong sự bất lợi. Trái lại, Đức Chúa Trời không bao giờ phá bỏ lời hứa của Ngài. Vì thế Sứ đồ Phao-lô nói rằng đức tin của chúng ta nên đặt trên lời của Ngài. 
 
 
Sự không công chính của chúng ta bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời 
 
Rô-ma 3:5 viết, “Song nếu sự không công bình của chúng ta tỏ ra sự công bình của Đức Chúa Trời, thì sẽ nói làm sao? Khi Đức Chúa Trời giáng cơn giận thì Ngài không công bình sao? (Tôi nói như cách người ta nói).” Tất cả loài người là không công chính, nhưng chúng ta nói làm sao nếu sự không công chính của họ bày tỏ sự công chính cứu rỗi của Đức Chúa Trời? Chúng ta nói làm sao nếu tội lỗi chúng ta bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời? 
Sự công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ nhiều hơn vì tội lỗi và sự không công chính của chúng ta. Đức Chúa Trời thật sự chân thành. Ngài là Chúa của sự cứu rỗi, Cứu Chúa và Đức Chúa Trời chân thật, là Đấng hứa cứu chúng ta bởi Lời của Ngài và đã thực hiện những gì Ngài hứa. Chúng ta nói làm sao nếu sự công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ trong sự yếu đuối của chúng ta? Tính chất yếu đuối của chúng ta bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời nhiều hơn vì chúng ta phạm tội cho đến khi chết. 
Làm thế nào chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời là Chúa của tình yêu? Chúng ta có thể biết qua sự yếu đuối của chúng ta. Tình yêu của Đức Chúa Trời được bày tỏ qua chúng ta vì tội lỗi của chúng ta cho đến ngày cuối cùng của chúng ta. Chúa nói rằng Ngài cất tội lỗi của cả thế gian một lần và cho tất cả. Tình yêu của Đức Chúa Trời sẽ không trọn vẹn nếu Ngài chỉ yêu những người tốt là người không phạm tội. Nó vượt quá tình yêu thật, Đức Chúa Trời chấp nhận và đối xử với chúng ta,tội nhân, là những người không đáng được yêu. 
Con người chúng ta là không công chính và phản bội Đức Chúa Trời. Chúng ta không tin Ngài và không có nét đáng yêu trước Đức Chúa Trời. Tội nhân là những người chỉ làm điều ác, trừ Chúa Jêsus, Đấng cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi và sự yếu đuối, đã thực hiện tình yêu của Đức Chúa Trời cho chúng ta. 
Đức Chúa Trời nói rằng lúc con người phạm tội và đi đến địa ngục dưới sự lừa dối của Satan là lúc Ngài sai Con Một của Ngài đến để cứu chúng ta ra khỏi bóng tối và sự rủa sả của Satan bởi sự công chính và tình yêu của Ngài, Đó là tình yêu và ân điển của Đức Chúa Trời. 
Sứ đồ Phao-lô nói, “Song nếu sự không công bình của chúng ta tỏ ra sự công bình của Đức Chúa Trời, thì sẽ nói làm sao?” Tư tưởng của những người tin và những ngươì không tin bị chia ra ở phân đoạn này. Người không tin cố gắng làm lành để được vào Thiên đàng và được phước của Đức Chúa Trời. Nhưng Phao-lô bình luận trái lại, ông nói, “Song nếu sự không công bình của chúng ta tỏ ra sự công bình của Đức Chúa Trời, thì sẽ nói làm sao?” Phao-lô nói rằng con người chúng ta không thể làm nên sự công chính của Đức Chúa Trời nhưng chỉ phạm tội trước mặt Ngài và những điều ác của chúng ta đã chưnùng minh tình yêu chân thật của Đức Chúa Trời . Phải, đó là sự thật. Tất cả con người là yếu đuối và không thể làụ người công bình nhưng Chúa đã cứu họ ra khỏi tội lỗi của họ. 
 
 
Chúng ta được cứu bởi sự công chính của Đức Chúa Trời 
 
Sứ đồ Phao-lô nói rằng con người không thể là người công chính và bị rơi vào cặm bẩy của tội lỗi. Chúa cứu những người như thế và yêu họ. Chúng ta cần tình yêu trọn vẹn của Đức Chúa Trời vì chúng ta không thể tránh tội mỗi ngày. Chúng ta được cứu chỉ bởi tình yêu trọn vẹn của Chúa Jêsus, ân điển nhưng không của Ngài, và món quà cứu rỗi qua Đức Chúa Jêsus Christ. 
Sứ đồ Phao-lô nói rằng ông được cứu là vì ông sở hữu sự công chính của Đức Chúa Trời. Những gì Đức Chúa Trời đã làm để cứu tội nhân ra khỏi tội của họ là bày tỏ trong sự công chính của Ngài. Phao-lô nói rằng ông tin vào Phúc âm đã cứu ông. Sự công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ trong Phúc âm của Nước và Thánh Linh. Sự cứu rỗi của chúng ta tùy thuộc vào hành động công chính mà Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta. Vì thế, tội nhân được cứu ra khỏi tội của họ qua đức tin. Những ai không được tái sanh nghĩ rằng họ sẽ trở nên tốt để họ có thể vào Nước Thiên đàng. 
Phao-lô không ý nói rằng chúng ta có thể làm điều ác, nhưng con người bị cuốn vào địa ngục vì họ cố gắng làm điều lành mà không nhận sự công chính của Đức Chúa Trời. Họ phải ăn năn cải đạo và tin vào sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời đã ban cho họ để khỏi đi vào điạ ngục. 
Ai có thể làm điều thiện trước Đức Chúa Trời? Không một ai. Thế thì làm thế nào tội nhân được giải thoát khỏi tội của anh/chị ấy? Anh/chị ấy phải thay đổi suy nghĩ riêng của họ. Sứ đồ Phao-lô nói rằng ông được cứu bởi đức tin. Nhưng con người nghĩ gì? Con người nghĩa rằng họ có thể được cứu bởi làm những việc lành. Đó là tại sao họ không được giải cứu. Những người được cứu ra khỏi tội bởi tin Chúa Jêsus và có sự tha tội hoàn toàn, chỉ tự hào về sự công chính của Đức Chúa Trời và hãy tôn cao nó. 
Tuy nhiên, những ai không được tái sanh, dù họ tin Chúa Jêsus, nghĩ rằng họ có thể vào Thiên đàng bởi làm những việc lành, và sẽ đi vào địa ngục nếu họ không làm việc lành. Đức tin của họ là sai. Đức tin của Sứ đồ Phao-lô thì giống với những ai được tái sanh. Những ai không được tái sanh, dù họ nghĩ là họ tin Chúa Jêsus, là đức tin sai trật vì họ cố gắng thêm việc làm vào đức tin của họ. Chúng ta không được cứu bởi thêm những việc làm đạo đức vào trong đức tin của chúng ta, nhưng bởi tin vào sự công chính của Đức Chúa Trời: Báp-têm của Chúa Jêsus và sự chết của Ngài trên Thập tự giá. 
 
 
Người công chính không thể phạm tội cố ý
 
“Song nếu sự không công bình của chúng ta tỏ ra sự công bình của Đức Chúa Trời, thì sẽ nói làm sao?” Kinh thánh nói rằng sự không công chính của chúng ta bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời và tình yêu Ngài. Kinh thánh cũng nói, “Nhưng, nếu lẽ thật Đức Chúa Trời bởi sự nói dối của tôi mà được sự vinh hiển lớn hơn, thì sao tôi còn bị đoán xét như kẻ có tội? - Vậy thì, sao chúng ta không làm sự dữ cho được sự lành, như kẻ gièm pha đã cáo và quyết rằng chúng ta dạy điều ấy?… Sự đoán phạt những người đó là công bình” (Rô-ma 3:7-8). Tên của những người không tin được chép trong Quyển sách Phán xét và họ sẽ bị quăng vào hồ lửa . Vì thế, chúng ta phải ăn năn quay trở về và tin sự cứu rổi đã được thức hiện bởi Nước và Huyết. 
Sứ đồ Phao-lô nói, “Khi Đức Chúa Trời giáng cơn giận thì Ngài không công bình sao? (Tôi nói như cách người ta nói). Chẳng hề như vậy.” Người ta bác bỏũ và nói rằng, “Đức Chúa Trời không công bình khi giáng cơn thạnh nộ trên người không tin và đày họ vào địa ngục chỉ vì họ họ không tin rằng Chúa Jêsus đã cứu họ ra khỏi tội lỗi.” Nhưng Phao-lô nói, “Khi Đức Chúa Trời giáng cơn giận thì Ngài không công bình sao? thật là công bình cho những người bị đày vào địa ngục vì họ không tin vào lẽ thật. Đức Chúa Trời không bất công.” 
Rô-ma 3:7 viết, “Nhưng, nếu lẽ thật Đức Chúa Trời bởi sự nói dối của tôi mà được sự vinh hiển lớn hơn, thì sao tôi còn bị đoán xét như kẻ có tội?” Rồi người ta có thể nói, “Cái gì? Bạn sẽ phạm tội cố ý vì bạn đã được tha tội sao? Bạn sẽ nói láo nhiều hơn khi bạn được cứu bởi sự công chính của Đức Chúa Trời. Bạn sẽ phạm tội cố ý nhiều hơn chăng? Nhưng Kinh thánh nói rằng họ hành động trên cách đó khi họ có tội trong lòng, không biết sự cứu rỗi của đức tin và không tin tình yêu của Ngài. 
Vì thế, Phao-lô nói rằng sự chân thật của Đức Chúa Trời có đầy trong sự vinh hiển Ngài, bởi vì tội lỗi và sự dối trá của chúng ta. Nhưng người ta bác bỏ Phao-lô với ý tưởng riêng của họ, và nói, “Oâng có thể phạm tội nhiều hơn nếu ông tin rằng được cứu bởi đức tin không phải bởi việc làm.” Điều này không đúng, người ta phạm tội chỉ bởi muốn phạm tội. Họ không thể tránh phạm tội vì họ sanh ra đã là tội nhân. Thật tự nhiên khi cây táo sanh ra trái táo. Kinh thánh nói rằng cũng thật là tự nhiên khi con người sanh ra trong tội và tiếp tục phạm tội. Chúa cứu tội nhân với sự công chính của Ngài và họ chỉ có thể được giải thoát khi chấp nhận sự cứu rỗi của Chúa. 
“Vậy thì, sao chúng ta không làm sự dữ cho được sự lành, như kẻ gièm pha đã cáo và quyết rằng chúng ta dạy điều ấy?… Sự đoán phạt những người đó là công bình” (Rô-ma 3:8). Những ai ở dưới sự lừa dối của các giáo sư giả trong sự kêu ngạo nghĩ rằng phải tin Đức Chúa Jêsus Christ trong phương cách này. Thơ tín Rô-ma được viết bởi Sứ đồ Phao-lô cách đậy gần 2000 năm. Nhiều người trong thời kỳ ấy suy nghĩ theo cách này, như thể ngày nay những người không tin suy nghĩ. Trong thời điểm của Phao-lô các tín đồ giả chỉ suy nghĩ như những người không tin nói rằng “Bạn sẽ cố ý phạm tội nữa khi bạn có sự tha tội, nghĩa là vô tội, vì biết rằng tội lỗi tương lai của bạn cũng đã được tha phải không?” 
Người không tin thì hành động theo suy nghĩ vô tín của xác thịt. Họ không thể đi vào lẽ thật cứu rỗi của Đức Chúa Trời vì tư tưởng sai lạc của xác thịt họ. Dĩ nhiên, ngay cả người công chính sau khi họ nhận sự tha tội họ vẫn tiếp tục phạm tội nhưng có sự hạn chế. Khi nói rằng tội nhân tiếp tục phạm tội vì họ không nhận ra họ đang phạm tội và không biết đó là tội trước khi được tái sanh bởi Nước và Thánh Linh. Tuy nhiên, Kinh thánh nói rằng người công chính không thể coi thường sự phạm tội vì họ ở dưới sự cai trị của Đức Chúa Trời. 
Vài người nói với Sứ đồ Phao-lô, “Oâng không làm điều ác để điều lành sẽ đến vì Đức Chúa Trời cứu ông ra khỏi tội của ông sao? Tốt hơn là ông nên làm điều ác nhiều hơn để sự công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ nhiều hơn.” Sứ đồ Phao-lô nói rằng sự đọa đày ở địa ngục của họ làhợp lẽ. Oâng muốn nói rằng thật là công bình cho họ để bị phán xét và đi địa ngục. Tại sao? Bởi vì họ không dựa vào đức tin, nhưng dựa trên việc làm của họ. 
 
 
Sự công chính của Đức Chúa Trời không bao giờ trở nên vô hiệu 
 
Sứ đồ Phao-lô nói, “Mà làm sao! nếu một vài người trong bọn họ không thành tín, thì sự không thành tín của họ có làm cho sự thành tín của Đức Chúa Trời ra hư không sao?” Sự vô tín của họ làm cho sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời trở nên vô hiệu chỉ vì họ không tin vào sự cứu rổi của Đức Chúa Trời sao? Người ta được cứu nếu họ tin, nhưng họ mất ân điển của sự tha tội nếu họ không tin. Sự công chính của Đức Chúa Trời là vững lập. Bạn hiểu không? Những ai đi vào địa ngục là vì họ tình nguyện đi vào địa ngục vì họ chọn không tin. Những công việc của Đức Chúa Trời và ân điển của sự cứu rỗi không bao giờ vô hiệu. Chúng vững lập. 
Sự cứu rỗi của Chúa không có liên hệ gì với nổ lực của con người, hay căn cứ trên việc làm của luật pháp. Nó chỉ liên hệ với người tin. Người tin được cứu theo lẽ thật của Đức Chúa Trời, nhưng người không tin sẽ đi địa ngục vì họ không được cứu bởi từ chối lẽ thật của Ngài. Đức Chúa Trời đã gởi “một hòn đá vấp ngã và là hòn đá ngăn trở” (Ê-sai 8:14). Hể ai tin Chúa Jêsus thì trở nên công chính và có sự sống đời đời dù anh/chị ấy có thể là kẻ ác. Bất cứ ai không tin Chúa Jêsus sẽ đi vào địa ngục vì công giá của tội lỗi dù anh/chị ấy có thể là ngưởi tốt. Chúa Jêsus là hòn đá vấp ngã, hòn đá ngăn trở cho những ai không tin vào sự tha tội. 
 
 
Không có người công chính có tội 
 
Sứ đồ Phao-lô nói về đức tin của sự cứu rỗi cho những ai giả vờ là tốt lành, vì thế người ta quan tâm đến thư Rô-ma vì là lời của Đức Chúa Trời nói về đức tin. Nhiều người lấy làm ngạc nhiên về những người nhận ra chính họ như là người công chính. Thực tế, những người được tha tội bởi Chúa Jêsus là người công chính vì tất cả tội của họ đã được tha. “Chúa Jêsus là thành tín” có nghĩa là “Ngài cứu tội nhân ra khỏi tội cách trung thực. Nhiều người nói rằng họ là những tội nhân “được giải thoát”, nhưng không thể có người như thế trước Đức Chúa Trời. Làm thế nào một người tiếp tục là tội nhân sau khi anh/chị ấy được giải thoát khỏi tội? Chúng ta được cứu nếu Chúa Jêsus cứu chúng ta và là tội nhân nếu Chúa Jêsus không cứu chúng ta. Không có “sự lưng chừng” trong sự cứu rỗi. 
Nguời công chính có tội không? Không có người công chính có tội. Một người là tội nhân nếu anh/chị ấy có tội, nhưng người công chính là vô tội nếu anh/chị ấy tin Chúa Jêsus. Làm thế nào chúng ta có thể giải quyết những vấn đề hàng ngày và tội lỗi tương lai? Người ta nghĩ rằng họ là những tội nhân không thể tránh được vì họ phạm tội hàng ngày và sẽ phạm tội cho đến khi chết? Tuy nhiên, chúng ta được trở nên công chính bởi tin Phúc âm, mà Phúc âm đó nói rằng Chúa Jêsus cất tất cả tội lỗi thế gian, bao gồm cả tội lỗi tương lai, ở sông Giô-đanh và đã bị đóng đinh. 
“Người công chính có tội” là vô nghĩa. Có thể luận cứ rằng một người vẫn tiếp tục là con nợ mặc dù anh/chị ấy đã trả nợ mình rồi không? Giả sử rằng có một người đàn ông có nhiều tiền, nhưng con trai ông rơi vào thói hư, mua kẹo nợ ở tất cả các quán trong thành phố mỗi ngày khi anh ta lớn lên. Tuy nhiên, người cha giàu có của anh ta đã trả trước tất cả những món nợ cho các cửa tiệm vượt quá món nợ suốt đời của anh ta, anh ta sẽ không bao giờ là con nợ nữa dù anh ta vui sướng thưởng thức kẹo mỗi ngày mà không phải trả tiền đến khi anh ta chết. 
Chúa cứu chúng ta với sự công chính bởi cất tội lỗi chúng ta một lần đủ cả ở sông Giô-đanh. Ngài cứu toàn vẹn chúng ta. Vì thế, chúng ta không bao giờ trở nên tội nhân nữa, tuy nhiên chúng ta có thể có sự yếu đuối. Đức Chúa Trời nói rằng chúng ta được trở nên công chính nếu chúng ta không từ chối những gì Ngài đã làm. 
 
 
Người ta không thể tin Phúc âm cũng không thể được tái sanh bởi tâm trí xác thịt 
 
Cơ-đốc-nhân tự nhận biết chính họ như những tội nhân được giải thoát với tâm trí xác thịt. Tâm trí thuộc linh là tin vào lời Đức Chúa Trời. Tâm trí xác thịt là một tâm trí của con người. Nó là sự khôn ngoan của con người. Xác thịt không thể tránh phạm tội, nhưng chúng ta có thể trở nên công chính bởi tin vào Báp-têm và Thập tự giá của Chúa Jêsus. Kinh thánh nói rằng chúng ta không thể trở nên công chính và nên thánh bởi cố gắng không phạm tội. 
Con người có thể vào Nước Thiên đàng bởi trở nên người thánh là nguời không bao giờ phạm tội sau khi tin Chúa Jêsus không? Hay chỉ bởi sự cứu rỗi một lần cho tất cả? Những tội nhân có thật sự trở nên công chính bởi ân điển của sự tha tội không? Bạn không thể trở nên công chính với tâm trí xác thịt của bạn. Xác thịt không bao giờ có thể trở nên công chính. Xác thịt luôn luôn muốn có cái gì đó để ăn bất cứ khi nào nó cảm thấy đói. 
Xác thịt không thể được thánh hoá vì xác thịt có sự tham muốn và thèm khát. Vì việc đó, chúng ta chỉ có thể trở nên công chính bởi tin vào Nước và Huyết của Chúa Jêsus. Chúng ta có thể vào Thiên đàng khi không có chút tội nào và được làm sạch như tuyết không? Đó là ý nghĩ đầy kêu ngạo của con người, là người có ham muốn tình dục và ham mê xác thịt, được trở nên thánh bởi tránh tội lỗi. Đó là việc không thể. 
Người ta không thể tin vào Phúc âm cũng không được tái sanh vì họ nghĩ về đức tin với tâm trí xác thịt. Chúa Jêsus phán, “Hễ chi sanh bởi xác thịt là xác thịt; hễ chi sanh bởi Thánh Linh là thần” (Giăng 3:6).
Không thể trở nên công chính với một tâm trí xác thịt. Bạn cũng có thể nghĩ không thể làm được vì ngày mai bạn sẽ phạm tội, dù bạn ăn năn cách cẩn thận thế nào đi nữa và tin Chúa Jêsus cho đến ngày nay. Bạn có thể nghĩ, “Làm sao tôi có thể nói tôi không tội khi tôi tiếp tục phạm tội ngay cả bây giờ?” Bạn có thể trở nên công chính nếu bạn suy nghĩ cách xác thịt không? Không thể trở nên thánh với xác thịt. 
 
 
Tuy nhiên, Đức Chúa Trời có thể làm cho chúng ta trở nên công chính 
 
Tuy nhiên, Đức Chúa Trời có thể cứu toàn vẹn mặc dù con người không thể. Đức Chúa Trời có thể tẩy sạch lương tâm chúng ta và làm cho chúng ta xưng nhận rằng chúng ta là người công chính và Ngài là Cha chúng ta và Cứu Chúa chúng ta. Bạn phải biết rằng đức tin bắt đầu bằng việc tin nhận lời lẽ thật với tấm lòng của bạn. Chúng ta không bao giờ trở nên công chính bởi việc làm của xác thịt. 
Tuy nhiên, những ai không được tái sanh không thể tự giải thoát chính mình khỏi ý tưởng riêng của họ vì họ bị nhốt trong tư tưởng của họ. Họ không bao giờ nói họ công chính vì họ suy nghĩ với tâm trí xác thịt. Trái lại, đức tin làm cho chúng ta có thể nói chúng ta công chính bắt đầu trong sự hiểu biết lẽ thật của Lời Đức Chúa Trời. Nếu bạn thật sự muốn được tái sanh, bạn có thể chắc chắn được tái sanh chỉ bởi nghe lời của lẽ thật qua người được tái sanh vì Thánh Linh trong thánh đồ tái sanh vui lòng làm việc với lẽ thật và “vì Đức Thánh Linh dò xét mọi sự, cả đến sự sâu nhiệm của Đức Chúa Trời nữa” (1 Cô-rinh-tô 2:10). Người ta có thể được tái sanh khi họ nghe lời của Đức Chúa Trời qua người công chính vì Thánh Linh ngự trong người công chính, là người đã được tái sanh. Tôi muốn bạn ghi nhớ nó trong trí. Bạn phải gặp người công chính, là người đã được tái sanh, nếu bạn muốn nhận ân điển của sự tái sanh. 
Aùp-ra-ham sanh Ích-ma-ên và Y-sác. Ích-ma-ên được sanh ra bởi người đàn bà nô lệ. Ich-ma-ên được 14 tuổi khi Y-sác sanh ra. Ich-ma-ên bắt bớ Y-sác, là người được sanh ra bởi người nữ tự do. Ai là người có quyền thừa kế? Y-sác, là người được sanh ra bởi người nữ tự do, Sa-ra, có quyền thừa kế. 
Y-sác có quyền thừa kế và được phê chuẩn mặc dù Ich-ma-ên lớn hơn và mạnh mẽ trong xác thịt hơn Y-sác. Tại sao? Y-sác được sanh theo lời Đức Chúa Trời. Đức tin được thiết lập trên tư tưởng con người giống như lâu đài cát. Người ta có thể được tái sanh chỉ khi họ học lẽ thật lời Đức Chúa Trời và tin nó. 
“Thế nào! Chúng ta có điều gì hơn chăng? Chẳng có, vì chúng ta đã tỏ ra rằng người Giu-đa và người Gờ-réc thảy đều phục dưới quyền tội lỗi, như có chép rằng: Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không” (Rô-ma 3:9-10). Phân đoạn này có ý nghĩa gì? Phân đoạn này chỉ tỏ tình trạng con người trước khi tái sanh hay sau khi tái sanh? Tất cả chúng ta là tội nhân trước khi tái sanh. “Không một người công bình” là tình trạng của con người trước khi Chúa Jêsus tẩy sạch tội lỗi thế gian. Người ta không thể trở nên thánh khi không tin Chúa Jêsus. 
Từ “thánh hoá dần dần” đến từ những người thờ lạy hình tượng của tôn giáo ngoại giáo. Kinh thánh chép, “Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không.” Làm thế nào một người được thánh hoá bởi tự rèn luyện mình? Một người không thể trở nên công chính bởi chính anh /chị ấy. Không có ai sẽ trở nên công chính hay đã trở nên công chính bởi chính người đó. Không ai là người vô tội bởi nổ lực của chính anh/chị ấy. Nó chỉ có thể có trong đức tin vào Lời của Đức Chúa Trời. Kinh thánh chép, “Chẳng có một người nào hiểu biết, chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:11).
 
 
Tất cả họ đều sai lạc
 
“Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích” (Rô-ma 3:12). Con người có hữu dụng trước Đức Chúa Trời không? Con người là vô dụng trước Đức Chúa Trời. Tất cả những người chưa được tái sanh là vô dụng trước Đức Chúa Trời. Họ không chỉ ngón tay mình về thiên đàng trong khi chống lại và rủa sả Đức Chúa Trời, phẩn nộ với Ngài vì không ban mưa đến mặc dù tất cả họ được tạo dựng nên bởi Ngài sao? 
Đức Chúa Trời phán, “Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích.” Làm thế nào một người có tội trong lòng anh/chị ấy lại ca ngợi Đức Chúa Trời? Làm thế nào mà những tội nhân không thể ổn định những nan đề của họ lại ngợi khen Đức Chúa Trời? Làm thế nào một tội nhân ca ngợi Đức Chúa Trời được? Tội nhân không thể dâng vinh hiển cho Đức Chúa Trời. 
Chức vụ ngợi khen đang thịnh hành ngày hôm nay. Tội nhân thường viết những lời bài hát cho những bài hát Phúc âm, trích dẫn Kinh thánh trong Khải huyền. “Chúc cho Đấng ngồi trên ngôi cùng Chiên Con được ngợi khen, tôn quí vinh hiển và quyền phép cho đến đời đời!” (Khải huyền 5:13). Dĩ nhiên Chúa xứng đáng ngợi khen, nhưng chỉ người công chính có thể ngợi khen Đức Chúa Trời. Bạn nghĩ rằng Đức Chúa Trời chấp nhận sự ngợi khen của tội nhân với niềm vui không? Sự ngợi khen của tội nhân thì giống như của lễ của Ca-in. Sự ngợi khen của họ là vô nghĩa và được hát cho bầu trời trống không, mặc dù họ nghĩ họ ngợi khen Chúa. Tại sao? Vì Đức Chúa Trời không vui lòng về họ. Đức Chúa Trời không bao giờ nghe lời cầu nguyện của tội nhân (Ê-sai 59:1-2).
Kinh thánh nói rằng tất cả họ đều sai lạc cả và thảy cùng nhau vô ích. Từ “tất cả họ đều sai lạc cả” có nghĩa là họ tin theo tư tưởng của họ, từ chối lời của Đức Chúa Trời. Sự phán xét thật được tạo bởi lời Đức Chúa Trời. Chỉ Đức Chúa Trời phán xét. Con người không thể phán xét. Từ “tất cả họ đều sai lạc cả” có nghĩa là họ hướng theo tư tưởng riêng của họ. Họ luôn luôn nói những việc như thế này, “Tôi nghĩ theo cách này và tôi tin nó.” Những người không từ bỏ tư tưởng riêng của họ, đi theo đường lối tư tưởng của họ là vì họ không hướng về lời Của Đức Chúa Trời. 
Những ai là người không tái sanh nghĩ họ là những quan án riêng của họ. Lời của Đức Chúa Trời không có gì quan trọng cho họ. Họ bám vào tư tưởng riêng của họ và phán xét theo những gì họ cho là đúng hay sai và nói rằng, “Tôi nghĩ như thế và tôi tin trong phương cách này. Điều đó không giống với những gì tôi suy nghĩ.” Thế thì làm thế nào họ tìm thấy lẽ thật? Đức Chúa Trời phán tất cả con người đều đã sai lạc trong tư tưởng của họ. Chúng ta phải không sai lạc trong tư tưởng của chúng ta. Thay vào đó chúng ta phải quay về với Đức Chúa Trời. Chúng ta phải được cứu trong đường lối công bình. Chúng ta phải bị phán xét trước Lời của Đức Chúa Trời. Như vậy sự công chính là gì? 
 
 
Chúng ta phải được sanh lại bởi lời Đức Chúa Trời 
 
Sự công chính là Lời của Đức Chúa Trời, đó là lẽ thật. Lời của Đức Chúa Trời đã được kinh điển, chỉ về “một thước đo”. Chúng ta phải biết rằng Lời của Đức Chúa Trời là một tiêu chuẩn hay là một điểm chuẩn. “Ban đầu có Ngôi Lời” (Giăng 1:1). Ai ở với Đức Chúa Trời, Đức Cha, và Thánh Linh? Ngài là Đức Chúa Trời, là Ngôi Lời. Ngôi Lời là Đức Chúa Trời. Chính Đức Chúa Jêsus Christ, Cứu Chúa của chúng ta và Vua muôn vua, là Ngôi Lời, Đức Chúa Trời của chúng ta. 
Như có chép Ngôi Lời ở với Đức Chúa Trời từ lúc ban đầu. Ai ở với Đức Chúa Trời? Ngôi Lời. Vì thế Ngôi Lời là Chúa Jêsus, Cứu Chúa và đức tin của chúng ta. Cứu Chúa là Đức Chúa Trời. Một miêu tả chính xác cho bản tánh Ngài là Ngôi Lời. Vì thế lời của Đức Chúa Trời thì khác với tư tưởng riêng của chúng ta vì Lời là Đức Chúa Trời. Thật là ngu dại cho con người để cố gắng hiểu Lời của Đức Chúa Trời với tư tưởng xác thịt riêng của anh/chị ấy. 
Vì thế, Đức Chúa Trời có thể dùng một người vững vàng trên Lời của Ngài và trong đức tin. Một người vững vàng trên Lời của Đức Chúa Trời là thành tín và hữu dụng trước Đức Chúa Trời và Đức Chúa Trời ban phước cho những người như thế.
Con người có thể làm những gì tốt không? Ngôi lời là Đức Chúa Trời nói không một người công chính dẫu một người cũng không. Tuy nhiên, có nhiều người nghĩ rằng : ‘Dường như có một người là tốt’. Sự thật là có người đóng vai trò đạo đức giả trước Đức Chúa Trời. Chúng ta phải biết rằng chúng ta không có sự công chính trước khi chúng ta được tái sanh. 
Tất cả con người phản nghịch cùng Đức Chúa Trời. Họ lừa dối lẫn nhau và lừa dối ngay cả Đức Chúa Trời trong khi họ giả vờ là thánh khiết, thiện lành và nhơn từ. Họ thách thức Đức Chúa Trời trong khi giả bộ là nhân lành. Chỉ có Đức Chúa Trời là Nhân lành. Đó là sự chống nghịch lại Đức Chúa Trời và phản loạn cùng lẽ thật của Ngài vì đòi hỏi nhân lành ngoài sự tái sanh và ngoài niềm tin vào tình yêu và sự công chính của Ngài. 
Bạn có nghĩ rằng chỉ những tội nhân nghiêm trọng mới bị phán xét trước Đức Chúa Trời không? Bất cứ ai không được tái sanh dù người ấy là Cơ-đốc-nhân, cũng không thể thoát khỏi cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời. Vì thế, hãy từ bỏ đường lối giả hình trong cuộc sống của bạn và lắng nghe Lời của Đức Chúa Trời. Hãy tái sanh. Rồi thì bạn thoát khỏi sự phán xét của Đức Chúa Trời. 
Bạn có bao giờ thấy một người gian ác là người không có sự ám ảnh trở nên người tốt trong vòng những người chưa được tái sanh không? Con người đầy những nỗi ám ảnh trở nên tốt lành. Ai dạy điều đó? Satan. Con người không bao giờ có thể trở nên tốt lành. Con người có thể sống đời sống thiện lành khi tất cả tội lỗi của họ được tẩy sạch trước Đức Chúa Trời. Thế thì Đức Chúa Trời có phán bảo chúng ta làm điều ác có chủ ý không? Không. Đức Chúa Trời bảo chúng ta hãy nhận sự tha tội vì chúng ta đã bị tiêm nhiểm tội trước khi sanh ra và số phận đi vào địa ngục. Đức Chúa Trời muốn tất cả chúng ta nhận Lời thật của Ngài để chúng ta được cứu. 
 
 
Satan luôn nói dối qua người không tin 
 
“Họng chúng nó như huyệt mả mở ra; Dùng lưỡi mình để phỉnh gạt; Dưới môi chúng nó có nọc rắn hổ mang. Miệng chúng nó đầy những lời nguyền rủa và cay đắng. Chúng nó có chân nhẹ nhàng đặng làm cho đổ máu. Trên đường lối chúng nó rặc những sự tàn hại và khổ nạn, Chúng nó chẳng hề biết con đường bình an. Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước mặt chúng nó” (Rô-ma 3:13-18).
“Dùng lưỡi mình để phỉnh gạt.” Con người làm tốt trong việc phỉnh gạt. Đức Chúa Trời nói về Satan, “Khi nó nói dối, thì nói theo tánh riêng mình,” (Giăng 8:44). Tất cả những người chưa được tái sanh nói, “Tôi thật sự nói thật. Đó là sự thật.” nhưng tất cả lời nói của họ là dối. 
Những ai nhấn mạnh rằng lời nói của họ là đúng thì là người nói dối. Bạn có bao giờ thấy một kẻ lừa đảo nói, “Tôi là người nói dối và lừa đảo,” khi họ cố gắng lừa dối người khác không? Họ nghĩ như thể mọi việc họ nói là thật. Họ có thể nói cách lôi cuốn “Hãy để tôi nói với bạn việc này. Nếu bạn đầu tư tiền của bạn vào việc này, bạn có thể nhận được khối tiền. Nếu bạn đầu tư một triệu đô-la, bạn có thể thành giám đốc và nhận mười triệu đô-la trong vòng vài năm. Thật là một đầu tư vô cùng to lớn. Bạn muốn đầu tư không?” Những ai người chưa được tái sanh luôn luôn lừa dối bởi miệng lưởi của họ. 
Khi Satan nói dối, nó nói theo ý tưởng riêng của nó. Một truyền đạo không được tái sanh luôn nói dối. Anh/chị ấy tuyên bố một người có thể trở nên giàu nếu người ấy dâng một số tiền lớn trong phần mười. Có đoạn văn nào trong Kinh thánh nói con người có thể trở nên giàu nếu anh/chị ấy trở thành Trưởng lảo không? Họ cố gằng trở thành Trưởng lão vì họ được dạy để tin rằng nếu họ trơ ũthành một Trưởng lảo, Đức Chúa Trời sẽ ban cho họ phước thế gian. Họ bị lừa dối bởi vì họ tin rằng họ có thể có ân huệ của sự giàu có nếu họ trở thành một Trưởng lão. Họ bị rơi vào cái bẩy của sự lừa dối. 
Bạn có bao giờ trở thành một trưởng lảo bởi bị lừa dối bởi những lời dối trá như thế không? Nhiều người có cuộc sống giống như những hành khất sau khi trở thành Trưởng lão. Tôi biết nhiều người trong họ ở gần tôi. Tiên tri giả là người chưa được tái sanh bổ nhiệm những người giàu thành Trưởng lão của Hội Thánh họ. Tại sao? Vì họ muốn các trưởng lão đóng góp nhiều tiền vào Hội Thánh họ. Đôi khi họ bổ nhiệm người không có tiền làm trưởng lão vì họ muốn che mắt những tín đồ của họ. 
“Một người sẽ được phước giàu có nếu người ấy trở nên trưởng lão” là lời nói dối. Không có chổ nào đề cập đến vấn đề này trong Kinh thánh. Kinh thánh nói đầy tớ của Đức Chúa Trời sẽ bị bắt bớ hơn là nhận ân phước giàu có. Chúa phán, “Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa” (Ma-thi-ơ 6:33). 
Kinh thánh chép,“Cái nọc của rắn là ở dưới lưởi của nó.” Con người thật sự có cái nọc của rắn. Người không tái sanh nói gì về người công chính? Họ rủa sả ngưòi công chính và nói như nộc độc rắn. Kinh thánh chép, “Chúng nó có chân nhẹ nhàng đặng làm cho đổ máu. Trên đường lối chúng nó rặc những sự tàn hại và khổ nạn, Chúng nó chẳng hề biết con đường bình an. Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước mặt chúng nó.”
 
 
Mục đích của luật pháp là gì? 
 
Nhóm từ “như có chép” có nghĩa là nó được trích từ Kinh thánh Cựu-ước. Sứ đồ Phao-lô trích Kinh thánh Cựu-ước nhiều lần. Oâng nói, “Chúng nó có chân nhẹ nhàng đặng làm cho đổ máu. Trên đường lối chúng nó rặc những sự tàn hại và khổ nạn, Chúng nó chẳng hề biết con đường bình an. Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước mặt chúng nó.” Tôi thấy cảm thương cho những ai đang đi vào địa ngục mà không biết con đường của tái sanh. 
Rô-ma 3:19 chép, “Vả, chúng ta biết rằng những điều mà luật pháp nói, là nói cho mọi kẻ ở dưới luật pháp, hầu cho miệng nào cũng phải ngậm lại, cả thiên hạ đều nhận tội trước mặt Đức Chúa Trời.” Đức Chúa Trời giáng cơn thạnh nộ theo như luật pháp nói. Lý do Phao-lô nói “là nói cho mọi kẻ ở dưới luật pháp,” là vì Đức Chúa Trời ban luật pháp cho những ai chưa được tái sanh, người không biết tội, và người không nhậỉn ra tội là tội, để mở mắt tội nhân. Là người không bao giờ giữ luật pháp trong cuộc sống thật của họ. Đức Chúa Trời không ban cho chúng ta luật pháp để chúng ta giữ nó. Đức Chúa Trời có nói là Ngài sẽ phá hủy luật pháp không? Không. Ngài ban luật pháp cho chúng ta qua Môi-se để chúng ta hiểu biết tội. Ngài không ban luật pháp cho chúng ta để chúng ta giữ nó. Luật pháp của Đức Chúa Trời có vai trò dạy cho chúng ta biết chúng ta đầy tội lỗi. 
 
 
Không ai có thể trở nên công chính bởi việc làm của luật pháp 
 
Rô-ma 3:20 nói rỏ, “Vì chẳng có một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà sẽ được xưng công bình trước mặt Ngài, vì luật pháp cho người ta biết tội lỗi.” Cơ-đốc-nhân tái sanh biết rằng không một ai sẽ được công chính bởi việc làm của luật pháp. Sứ đồ Phao-lô và tất cả những đầy tớ của Đức Chúa Trời nói, “Không một xác thịt nào được xưng công chính bởi việc làm của luật pháp.” Không có một ai giữ luật pháp và trong tương lai cũng sẽ không có ai giữ nó. Vì thế, chúng ta phải thú nhận rằng chúng ta không thể trở nên công bình bởi việc làm của luật pháp. Việc làm của chúng ta không thể làm cho chúng ta trở nên công chính. 
Sứ đồ Phao-lô biết và tin điều này. Chúng ta có thể được xưng công chính bởi giữ luật pháp không? Luật pháp có xưng công bình cho chúng ta không? Khi chúng ta đọc Kinh thánh, Bạn có nghĩ rằng đúng là xác thịt chúng ta sẽ thay đổi để được xưng công chính và vào Nước Thiên đàng bởi làm những việc lành sau khi tin Chúa Jêsus không? Không, điều này không đúng. Đó là lời nói dối. Tất cả những ai không được tái sanh thì ở dưới luật pháp vì họ nghĩ họ phải giữ lời của Đức Chúa Trời bởi việc làm của họ. Nó làm cho họ cố gắng giữ luật pháp và cầu nguyện ăn năn mỗi ngày. Bởi sự kiêng ăn của họ là mấu chốt trong phương cách sai lầm này. Luật pháp ban cho chúng ta để chúng ta biết mình là tội nhân. Những cố gắng của tội nhân để giữ luật pháp là vì sự ngu dốt và là ý tưởng riêng của họ, nó nghịch lại sự cứu rỗi của lẽ thật ngoài xác thịt. Đó là loại đức tin sai lạc. 
Giáo lý Nên Thánh nói rằng chúng ta thay đổi từ từ để trở nên thánh, cũng được thành lập trong các tôn giáo thế tục khác của thế gian. Phật giáo có giaó lý tương tự như thế, giáo lý của Nirvana giống như giáo lý Cơ-đốc-giáo của sự nên thánh dần dần. Nhiều người nói rằng xác thịt chúng ta có thể được thánh hoá mỗi ngày một tốt hơn và cuối cùng họ có thể vào Nước Thiên đàng. Nhưng sự thật là Chúa thánh hoá linh hồn chúng ta một lần đủ cả. 
Ngay cả người công chính cũng không thể trở nên thánh hoá bởi xác thịt. Những ai không có Thánh Linh không thể trở nên thánh. Họ càng cố gắng làm việc lành, tội nhân càng trở nên đáng sợ. Vì họ có tội trong lòng. Những dơ bẩn phát sinh ra từ họ và làm họ ô uế, tuy nhiên họ khó có thể cố gắng làm sạch bề ngoài của chính họ, vì họ đầy tội lỗi ở bên trong. Đó là thực thể của một tội nhân. 
Tình trạng của con người này là trái nghịch với những ai được sự tha tội. Họ có thể sống cuộc sống tinh sạch dầu họ không thể tránh phạm tội trong xác thịt của họ. Tội nhân được sanh ra trong ảnh hưởng của tội lỗi cả cuộc sống họ vì tội lỗi phát xuất ra từ họ chống lại chính ý muốn của họ. Họ không có sự lựa chọn nào trừ ra một sự chữa lành bởi sự loại trừ tội lỗi của họ một lần đủ cả. Sự chữa lành là của Phúc âm của Lời Đức Chúa Trời. Họ có thể được giải thoát khỏi tội lỗi bởi nghe lời của những nguời được tái sanh và nhận sự tha tội. 
Ai có thể sống hoàn toàn bởi luật pháp? Ai có thể sống cách hoàn hảo bởi luật pháp ngay cả người được tái sanh? Không một ai. Trong Rô-ma viết, “vì luật pháp cho người ta biết tội lỗi.” Thật quá đơn giản. A-đam và Ê-va bị Satan lừa dối trong thời kỳ vô tội và bị bán cho tội lỗi. Tội lỗi đã cai trị trên cả dòng dõi của họ là người không biết lời Đức Chúa Trời. Họ không biết rằng họ sanh ra đã là tội nhân ngay cả họ sở hữu tội. 
Sau thời kỳ Áp-ra-ham và Gia-cốp, dân Y-sơ-ra-ên quên đức tin và tội lỗi của họ tồn tại qua tổ tiên của họ. Áp-ra-ham được kể là công chính bởi đức tin. Vì Đức Chúa Trời ban cho họ luật pháp của Ngài để họ có kiến thức về tội lỗi và muốn họ nhận sự tha tội bởi tin vào lời hứa của Ngài. Bạn tin điều này không? 
 
 
Nhưng bây giờ sự công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ ra ở ngoài luật pháp 
 
Rô-ma 3:21 viết, “Nhưng hiện bây giờ, sự công bình của Đức Chúa Trời, mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho đã bày tỏ ra ngoài luật pháp.” Sứ đồ Phao-lô nói rằng sự công chính của Đức Chúa Trời tách rời khỏi luật pháp, đã được bày tỏ ra. Những chữ, “mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho,” ám chỉ Kinh thánh Cựu-ước. Phúc âm của Nước và Thánh Linh là sự công chính của Đức Chúa Trời, nó được tỏ bày ra trong hệ thống tế lễ. Phúc âm bày tỏ sự công chính dẫn chúng ta nhận sự tha tội qua của lễ chuộc tội. 
Rô-ma 3:22 nói, “tức là sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi sự tin đến Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người nào tin, chẳng có phân biệt chi hết.” Đức tin của chúng ta là ở trong lòng chúng ta. Tác giả và người kết thúc đức tin là Đức Chúa Jêsus Christ. 
Tác giả và người kết thúc đức tin là Chúa Jêsus và chúng ta tin trong lời của lẽ thật, là Đức Chúa Trời. Chúng ta phải học và tin lời thật trong Kinh thánh từ những đầy tớ tái sanh của Đức Chúa Trời để được cứu ra khỏi tất cả tội lỗi của chúng ta và sống bởi đức tin. Chúng ta phải tin Chúa Jêsus bằng tấm lòng của chúng ta. 
Đức Chúa Trời phán, “Tức là sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi sự tin đến Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người nào tin, chẳng có phân biệt chi hết.” Vì thế, chúng ta được trở nên công chính bởi tin vào lời của lẽ thật bởi lòng của chúng ta và có sự xác quyết về sự cứu rỗi hoàn toàn bởi xưng ra bằng miệng. Chúng ta không được cứu bởi việc làm riêng, nhưng bởi đức tin. Chúng ta chỉ dâng lời cảm tạ cho Chúa và Hội Thánh Ngài. 
Có sự ngẩu nhiên xảy ra bởi việc làm của bạn để tất cả tội lỗi của bạn được cất bỏ không? Bạn là người công chính không quan tâm đến sự yếu đuối của xác thịt nếu bạn tin Đức Chúa Trời bởi tấm lòng. Đức Thánh Linh làm chứng bởi lời Đức Chúa Trời trong lòng bạn rằng “Ngươi là người công chính,” vì Ngài khiến cho chúng ta hiểu lời của lẽ thật khi chúng ta nghe lời Ngài. Bạn được cứu bởi đức tin sau khi nghe lời Ngài không? 
“Tức là sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi sự tin đến Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người nào tin, chẳng có phân biệt chi hết,” Hể ai học và tin vào lời của Đức Chúa Trời, là lời thật, sẽ được cứu khỏi tất cả tội lỗi của họ. 
 
 
Chúa Jêsus tẩy sạch tất cả tội lỗi từ khi khởi đầu cho đến khi thế giới tận chung 
 
Rô-ma 3:23-25 chép, “vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, và họ nhờ ân điển Ngài mà được xưng công bình nhưng không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy. Ngài đã bày tỏ sự công bình mình như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia.”
Kinh thánh nói rằng mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Chúng ta nhận sự tha tội và trở nên công bình cách nhưng không bởi ân điển và tình yêu của Ngài trong khi tội nhân đi vào địa ngục. Chúng ta đạt tới sự vinh hiển của Đức Chúa Trời và trở nên công chính. Đức Chúa Trời sắp đặt Đức Chúa Jêsus trở nên người hoà giải bởi huyết Ngài qua đức tin. 
Câu 25 và 26 viết, “là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy. Ngài đã bày tỏ sự công bình mình như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia, trong buổi Ngài nhịn nhục; tức là Ngài đã tỏ sự công bình Ngài trong thời hiện tại, tỏ ra mình là công bình và xưng công bình kẻ nào tin đến Đức Chúa Jêsus.” Ở đây những chữ “đã lập” có nghĩa là Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài Chúa Jêsus đến làm người giải hoà vì tội lỗi của cả thế gian. 
Chúa Jêsus cất tất cả tội của thế gian bởi Báp-têm của Ngài. Chúa Jêsus là “đầu tiên” và “cuối cùng”. Hãy suy nghĩ về khởi nguyên và tận chung của thế giới. Đức Chúa Trời giải cứu chúng ta bởi đức tin để tẩy sạch tất cả tội lỗi từ khi khởi đầu cho đến khi tận chung thế giới. Đức Chúa Trời đã lập Chúa Jêsus làm người giải hòa qua đức tin trong lẽ thật. Cho đến khi tôi tin, tôi mới nhận ra lời, “là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy. Ngài đã bày tỏ sự công bình mình như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia.”
Tất cả tội của chúng ta được loại trừ khi chúng ta tin lời nói rằng Chúa Jêsus đã tẩy sạch tội lỗi của chúng ta qua Báp-têm và huyết của Ngài. Chúng ta nhận sư tha tội một lần đủ cả, nhưng xác thịt chúng ta vẫn tiếp tục phạm tội. Xác thịt phạm tội vì những yếu đuối của chúng ta. Tuy nhiên Kinh thánh viết, “Ngài … đã bỏ qua các tội phạm trước kia.” Những tội mà xác thịt đã phạm ngay bây giờ và trong tương lai là tội đã phạm trước đây trong cái nhìn của Đức Chúa Trời. 
Tại sao? Đức Chúa Trời đã làm cho Báp-têm của Chúa Jêsus trở thành điểm khởi đầu chủ yếu trong sự cứu rỗi của chúng ta. Vì thế, tội lỗi hiện tại của xác thịt là tội trong quá khứ, trong cái nhìn của Đức Chúa Trời, vì sự tha tội được hoàn thành trong Đức Chúa Jêsus một lần đủ cả. Tội hiện tại là tội đã được cất bỏ rồi. Những chữ, “Đức Chúa Trời đã bỏ qua các tội phạm trước kia,” có nghĩa là “Ngài đã trả công giá cho tội lỗi thế gian.” Tất cả tội của thế gian đã được tha thứ rồi qua Báp-têm và Thập tự giá của Chúa Jêsus. 
Vì vậy, Đức Chúa Trời đã tẩy sạch tất cả tội lỗi mà con người vi phạm từ khi khởi đầu cho đến khi kết thúc thế gian. Vậy tất cả tội là tội đã phạm trước đây trong mắt Đức Chúa Trời. Con người trên thế gian đang phạm tội đã được tẩy sạch bởi Con Đức Chúa Trời. Chúa Jêsus đã tẩy sạch tội lỗi thế gian mắc phải trong năm 2.002 cách đây gần 2.000 năm. Bạn hiểu điều này không? 
Đức Chúa Trời đã cất bỏ tội lỗi của thế gian rồi, bao gồn tội của bạn và của tôi. Bạn có biết điều này có nghĩa gì không? Bạn có thể lẫn lộn khi bạn rao giảng Phúc âm cho người khác nếu bạn không hiểu. Những chữ, “Đức Chúa Trời đã bỏ qua các tội phạm trước kia” có nghĩa là Đức Chúa Trời tha thứ tất cả tội lỗi vì Ngài đã loại trừ chúng cách đây gần 2,000 năm. Tội lỗi của tất cả con người đã bị phán xét rồi vì Chúa Jêsus chịu Báp-têm trên sông Giô-đanh và chịu đóng đinh. Đức Chúa Trời bỏ qua tất cả tội vì Chúa Jêsus được sai đến thế gian và công chính hoá cách toàn vẹn tất cả nhân loại một lần đủ cả. Cho nên, Đức Chúa Trời không qui tội cho những tội mà con người đã phạm trên thế gian và đã tẩy sạch chúng bởi Ngài, nhưng vẫn còn trên những người không tin Báp-têm và Thập tự giá của Chúa Jêsus. 
Bạn hiểu những gì mà Sứ đồ Phao-lô muốn nói không? Nó rất quan trọng cho chúng ta là những người đã được cứu. Những người không được tái sanh sẽ đi vào địa ngục vì họ khước từ nó. Chúng ta phải nghe và có hiểu biết đúng về lời này. Nó sẽ rất hữu ích cho đức tin của bạn và cho sự giảng dạy Phúc âm của bạn cho người khác. 
 
 
Vậy thì sự khoe mình ở đâu? 
 
Kinh thánh nói, “Ngài đã bày tỏ sự công bình mình như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia,” Đức Chúa Trời dạy chúng ta rằng tội lỗi của quá khứ đã được cất bỏ bởi Đức Chúa Trời lập Chúa Jêsus làm người giải hoà. Vì thế chúng ta trở nên người công chính bởi đức tin. 
Câu 26 viết, “Ngài đã tỏ sự công bình Ngài trong thời hiện tại, tỏ ra mình là công bình và xưng công bình kẻ nào tin đến Đức Chúa Jêsus.” “Trong thời hiện tại” Đức Chúa Trời ban cho thế gian sự sống đời đời để thế gian không bị hủy diệt. Trong thì hiện tại, Đức Chúa Trời sai Đức Chúa Jêsus Christ để bày tỏ sự công chính của Ngài và hoàn thành những gì Ngài đã hứa. Chúa bày tỏ sự công chính của Ngài. Đức Chúa Trời sai Con Độc sanh của Ngài và để Con ấy chịu Báp-têm và đóng đinh để bày tỏ cho chúng ta tình yêu của Ngài qua sự cứu rỗi của lẽ thật. 
Chúa đến với tội nhân như là Cứu Chúa. “trong buổi Ngài nhịn nhục; tức là Ngài đã tỏ sự công bình Ngài trong thời hiện tại, tỏ ra mình là công bình và xưng công bình kẻ nào tin đến Đức Chúa Jêsus.” Đức Chúa Trời là công chính và bỏ qua tất cả tội lỗi của thế gian một lần đủ cả. Chúng ta tin Chúa Jêsus ở trong lòng, vì thế chúng ta vô tội. Những ai tin Chúa Jêsus cách trung thành thì vô tội vì Ngài tẩy sạch tội họ và ngay cả cứu họ ra khỏi tội tương lai. Hãy tin những gì Chúa Jêsus đã làm với tấm lòng, chúng ta sẽ được cứu. Việc làm của chúng ta không bao gồm trong sự cứu rỗi ngay cả chỉ 0.1% trong đức tin trong sự cứu rỗi của Ngài. 
Rô-ma 3:27-31 nói,“Vậy thì sự khoe mình ở đâu? Đã bị trừ bỏ rồi. Bởi luật pháp nào? Luật pháp của việc làm chăng? Không phải, nhưng bởi luật pháp của đức tin; vì chúng ta kể rằng người ta được xưng công bình bởi đức tin, chớ không bởi việc làm theo luật pháp. Hay là, Đức Chúa Trời chỉ là Đức Chúa Trời của dân Giu-đa sao? Há chẳng phải cũng là Đức Chúa Trời của dân ngoại ư? Phải, Ngài cũng là của dân ngoại nữa; Vì chỉ có một Đức Chúa Trời, là Đấng làm cho kẻ chịu cắt bì được xưng công bình bởi đức tin, cũng làm cho kẻ không chịu cắt bì được xưng công bình bởi đức tin nữa. Vậy, chúng ta nhân đức tin mà bỏ luật pháp hay sao? Chẳng hề như vậy! Trái lại, chúng ta làm vững bền luật pháp.” 
Những từ, “chúng ta thành lập luật pháp,” nghĩa là chúng ta không thể được cứu bởi việc làm. Chúng ta không hoàn toàn, chúng ta yếu đuối và phải đi địa ngục trước luật pháp. Tuy nhiên, lời của Đức Chúa Trời làm cho chúng ta trở nên công chính và hoàn thiện vì chúng ta được cứu bởi lời của Ngài. Chúa nói với chúng ta rằng xác thịt của chúng ta thì vẫn không hoàn thiện ngay sau khi chúng ta được cứu khỏi tội của chúng ta. Chúng ta được kéo đến gần Đức Chúa Trời bởi tin rằng Chúa Jêsus cứu chúng ta. 
“Vậy thì sự khoe mình ở đâu? Đã bị trừ bỏ rồi. Bởi luật pháp nào? Luật pháp của việc làm chăng? Không phải, nhưng bởi luật pháp của đức tin.” Chúng ta phải biết luật pháp là bởi Đức Chúa Trời thiết lập và luật pháp thì đời đời ở trong Nước Ngài. Đức Chúa Trời phán, “Bởi luật pháp nào? Luật pháp của việc làm chăng? Không phải nhưng bởi luật pháp của đức tin.” Bạn có hiểu điều này chăng? Đức Chúa Trời cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi của thế gian. Chúng ta phải nhớ rằng công việc của luật pháp không thể cứu chúng ta. 
Đức Chúa Trời nói về luật pháp của đức tin qua Sứ đồ Phao-lô trong Rô-ma đoạn 3. Đức Chúa Trời phán, “Mà làm sao! nếu một vài người trong bọn họ không thành tín, thì sự không thành tín của họ có làm cho sự thành tín của Đức Chúa Trời ra hư không sao?” (Rô-ma 3:3) Người tin đồ đứng vững bởi đức tin, nhưng người không tin bị ngã. Những ai không có đức tin trọn vẹn trong Phúc âm của lẽ thật sẽ đi vào địa ngục, ngay cả họ nghĩ rằng họ tin Chúa Jêsus. 
 
 
Đức Chúa Trời cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi cách trọn vẹn 
 
Đức Chúa Trời thiết lập luật của Đức Chúa Trời để hể ai tin theo ý tưởng riêng của họ có thể vấp vào luật pháp của đức tin. Đức Chúa Trời cứu chúng ta cách toàn vẹn khỏi tội lỗi của chúng ta. Rô-ma đoạn 3 nói về luật của đức tin. Chúng ta được cứu bởi tin vào lời thật. Chúng ta thừa hưởng nước Thiên đàng và có sự bình an bởi đức tin. Người không tin không có sự bình an. Thay vào đó, họ đi vào địa ngục. Lý do cho việc đó là gì? Trước nhất, họ bị phán xét theo luật của lẽ thật của Đức Chúa Trời. Sự cứu rỗi đến từ tình yêu của Đức Chúa Trời và chúng ta được cứu bởi biết lẽ thật và tin những gì Chúa đã làm với cả tấm lòng của chúng ta. Bạn hiểu không? 
Tôi ngợi khen Chúa Đấng ban cho chúng ta đức tin và Hội Thánh của Ngài trên đất. Tôi dâng lên Ngài lời cảm tạ Đấng ban cho chúng ta lẽ thật, đức tin và lời Kinh thánh, mà Sứ đồ Phao-lô đã nói, và bày tỏ sự mầu nhiệm của sự tha tội cho Hội Thánh Ngài. Tôi ca ngợi Ngài từ tận đáy lòng của tôi. 
Chúng ta cảm tạ Chúa vì Ngài cứu chúng ta qua Báp-têm và sự chết của Ngài. Chúng ta trở nên con cái của Ngài là người tin vào sự công chính bằng cả tấm lòng, và được cứu bởi môi miệng xưng nhận (Rô-ma 10:10).