Search

Mahubiri

Chủ đề 10: Sách Khải huyền (Giải nghĩa sách Khải huyền)

[Chapter 20-2] Làm Thế Nào Chúng Ta Có Thể Thoát Khỏi Sự Chết Để Được Sự Sống? (Khải huyền 20:1-15)

Làm Thế Nào Chúng Ta Có Thể Thoát Khỏi Sự Chết Để Được Sự Sống?
(Khải huyền 20:1-15)
"Đức Chúa Trời nói với chúng ta rằng khi Ngài khiến thế giới này biến mất và ban cho chúng ta Trời mới Đất mới, Ngài sẽ phục sinh mọi tội nhân, là những người đã sống trên đất trước đây và đã ngủ trong mồ mã của họ. Câu 13 nói “Biển đem trả những người chết mình chứa; Sự chết và Aâm phủ cũng đem trả những người chết mình có. Mỗi người trong bọn đó bị xử đoán tùy công việc mình làm.” Thân xác của một người bị chìm trong biển hầu hết đều bị cá ăn, trong khi một người đàn ông bị thiêu đốt cho đến chết sẽ hầu như không để lại hình dạng để có thể nhận diện nữa. Nhưng Kinh thánh nói với chúng ta ở đây rằng khi thời kỳ cuối cùng đến, Đức Chúa Trời sẽ làm sống lại tất cả mọi người và đoán xét họ để đưa họ đến Thiên đàng hay địa ngục, bất kể họ bị Sa-tan nuốt chửng hay bị giết bởi Âm phủ hoặc bị thiêu chết. 
Trước khi Đức Chúa Trời chấp nhận quyển Sách Sự Sống, là Sách có ghi tên của những người sẽ được vào trong Nước Thiên đàng, cũng có Sách Việc Làm, là Sách chép tên và tội của tất cả những người sẽ bị quăng vào hỏa ngục. Trong Sách Việc Làm này có chép tất cả những tội mà người ta đã phạm trong khi sống trên đất này. Tất cả những điều này đã được Đức Chúa Trời tiền định trong sự quan phòng của Ngài."
 
 
Chúa Có Hai Loại Sách 
 
Đức Chúa Trời đã phân chia người ta thành hai loại riêng biệt theo tiêu chuẩn công bình của Ngài. Nó đã được tiền định bởi Đức Chúa Trời rằng tất cả những người chết sẽ được sống lại, và sau đó đứng trước mặt hai quyển sách của Ngài và chịu phán xét. Trong Sách Sự Sống chỉ chép tên những người đã tin nơi Chúa Jêsus trong khi ở trên đất này, những người đã nhận được sự tha tội của họ và là những người đã được định vào Thiên đàng. Vì thế sự phán xét cuối cùng của Đức Chúa Trời sẽ tùy thuộc vào hai quyển sách mà tên người ta được chép trong đó. Nói cách khác, Đức Chúa Trời đã sắp đặt ai sẽ được vào Thiên đàng và ai sẽ bị quăng vào địa ngục. 
Do đó Đức Chúa Trời sẽ làm những người chết sống lại lần nữa, mở những quyển Sách của Ngài ra và nhìn xem tên của họ được chép ở quyển sách nào. Sau đó Ngài sẽ ban cho những người có tên trong Sách Sự Sống vào Thiên đàng, và ngược lại những người không có tên trong Sách Sự Sống sẽ bị quăng vào trong hỏa ngục. Chúng ta phải bảo đảm rằng chúng ta biết và tin nơi những việc mà Đức Chúa Trời đã thiết lập này.
Để quyết định ai được vào Thiên đàng và ai sẽ bị đày xuống hỏa ngục, Đức Chúa Trời sẽ làm sống lại tất cả những người chết và đoán xét họ. Điều này đã được Đức Chúa Trời quyết định rằng, Ngài sẽ phán xét họ tùy theo tên của họ có chép trong Sách Sự Sống hay chép trong Sách Việc Làm (Sách Phán Xét). 
Có hai nơi mà Đức Chúa Trời đã thiết lập cho tất cả những ai sẽ đứng trước mặt Ngài. Đó không gì khác hơn là Thiên đàng và địa ngục. Địa ngục là hồ lửa, nơi có lửa và diêm cháy bừng bừng. Đức Chúa Trời đã định rằng những người không có tên được chép trong Sách Sự Sống sẽ bị quăng vào hồ lửa, trong khi những người có tên trong Sách Sự Sống sẽ được chào đón vào Thiên đàng. 
Trong Thiên đàng, Cây Sự Sống đứng bên sông nước sự sống, ra mười hai loại trái tùy theo mỗi mùa. Trong Thiên đàng đẹp đẽ này, các thánh đồ sẽ không bị bệnh tật hay đau đớn, nhưng sẽ sống hạnh phúc đời đời với Đức Chúa Trời. Chúng ta phải tin rằng Đức Chúa Trời đã quyết định ban Thiên đàng này cho các thánh đồ.
Mặt khác, những người không tin nơi Chúa Jêsus, có tên trong Sách Việc Làm. Bởi vì mọi việc làm mà những tội nhân đã làm trong khi ở trên đất này được chép trong Sách này, nên Đức Chúa Trời nói với chúng ta rằng Ngài sẽ quăng họ vào trong hồ lửa, để hình phạt họ vì những tội lỗi của họ đã chép trong Sách này, và vì tội không tin nơi Chúa Jêsus. Điều vô cùng quan trọng ở đây là tên của bạn và tên tôi được chép trong quyển Sách nào. 
Trong khi sống trên thế gian này, chúng ta phải nhận biết rằng cuộc sống trên đất này không hoàn toàn như thế. Như Thi-thiên 90:10 nói với chúng ta rằng “Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi; Song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm, Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.” Cho dù chúng ta sống trên đất này cho đến 70 hoặc 80 tuổi, thì sớm hay muộn sau đó tất cả chúng ta cũng sẽ đứng trước mặt Đức Chúa Trời. Và khi chúng ta đứng trước mặt Chúa chúng ta, vấn đề là tên của chúng ta được chép trong quyển Sách nào, Sách Sự Sống hay Sách Việc Làm, vì điều này sẽ định chúng ta được chào đón vào Thiên đàng hay bị quăng vào hồ lửa. Chúng ta phải nhận biết rằng cuộc sống trên đất này không phải là tất cả.
 
 

Những Người Có Tên Được Chép Trong Sách Sự Sống 

 
Chúng ta hãy đọc trong Lu-ca 16:19-26: “Có một người giàu mặc áo tía và áo bằng vải gai mịn, hằng ngày ăn ở rất là sung sướng. Lại có một người nghèo, tên là La-xa-rơ, nằm ngoài cửa người giàu đó, mình đầy những ghẻ. Người ước ao được ăn những đồ ở trên bàn người giàu rớt xuống; cũng có chó đến liếm ghẻ người. Vả, người nghèo chết, thiên sứ đem để vào lòng Áp-ra-ham; người giàu cũng chết, người ta đem chôn. Người giàu ở nơi âm phủ đang bị đau đớn, ngước mắt lên, xa thấy Áp-ra- ham, và La-xa-rơ trong lòng người; bèn kêu lên rằng: Hỡi Áp-ra-ham tổ tôi, xin thương lấy tôi, sai La-xa-rơ nhúng đầu ngón tay vào nước đặng làm cho mát lưỡi tôi; vì tôi bị khổ trong lửa nầy quá đỗi. Nhưng Áp-ra-ham trả lời rằng: Con ơi, hãy nhớ lại lúc ngươi còn sống đã được hưởng những sự lành của mình rồi, còn La-xa-rơ phải những sự dữ; bây giờ, nó ở đây được yên ủi, còn ngươi phải bị khổ hình. Vả lại, có một vực sâu ở giữa chúng ta với ngươi, đến nỗi ai muốn từ đây qua đó không được, mà ai muốn từ đó qua đây cũng không được.”
Với phân đoạn này, Chúa Jêsus dạy chúng ta rằng Thiên đàng và địa ngục thực sự có tồn tại. Như người giàu trong phân đoạn này, rất nhiều người không tin nơi sự tồn tại của Thiên đàng và địa ngục. Áp-ra-ham là ông tổ của đức tin. Khi ở đây nói rằng người ăn mày La-xa-rơ được đặt vào lòng Áp-ra-ham, có nghĩa rằng, cũng như Áp-ra-ham đã tin nơi Lời Đức Chúa Trời, La-xa-rơ cũng tin Chúa Jêsus là Cứu Chúa của ông, ông đã nhận được sự tha tội và bởi đó đã được vào Thiên đàng. Sống trong thế gian này, tất cả chúng ta cần suy gẫm và nghĩ về số phận của La-xa-rơ và người giàu có.
Đức Chúa Trời nói với chúng ta rằng đối với mọi người trong thế gian này, sự sống trên đất hoàn toàn không phải là tất cả. Dù người ta đã nổ lực sống như thế nào trên đất này, không chỉ anh/chị ấy có thể chỉ sống nhiều lắm là từ 70 đến 80 năm, nhưng mọi điều còn lại của anh/chị ấy vào lúc cuối cùng chỉ là khó nhọc và buồn rầu. 
Vì thế, trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta phải chuẩn bị cho đời sau của chúng ta. Và chúng ta cũng phải truyền đức tin của chúng ta lại cho con cháu chúng ta, hầu cho họ cũng được vào nơi tốt lành. Thật bi thảm như thế nào cho một người đã sống trên đất này mà cuối cùng sẽ đứng trước mặt Đức Chúa Trời chỉ để bị Ngài đoán phạt và quăng vào hồ lửa? 
Không người nào có thể thay đổi những điều mà Đức Chúa Trời đã quyết định, cho nên tất cả những người có tên trong Sách Việc Làm sẽ bị quăng vào hồ lửa đời đời. Chỉ có một con đường để chúng ta tránh hồ lửa, và đó là tên chúng ta được chép trong Sách Sự Sống. Để tránh khỏi hồ lửa, không có con đường nào khác ngoài việc để tên của chúng ta có trong Sách Sự Sống. 
Vậy thì, làm thế nào để tên của chúng ta được chép trong Sách Sự Sống? Cũng như La-xa-rơ được đặt vào lòng Áp-ra-ham, thì chúng ta cũng phải nhận sự tha tội của chúng ta bởi biết và tin nơi hành động công chính của Đức Chúa Trời (Rô-ma 5:18) qua Lời của Ngài. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể vào Thiên đàng. Để tên chúng ta được chép trong Sách Sự Sống, chúng ta phải tin Chúa Jêsus. Chúa Jêsus là Đức Chúa Trời và là Đấng Mê-si của chúng ta. Mê-si có nghĩa là Đấng giải cứu những người đã rơi vào tội lỗi. Chỉ có Chúa Jêsus mới có thể cứu chúng ta, là những người đáng bị sự đoán phạt của Đức Chúa Trời vì tội lỗi của chúng ta và đáng bị quăng vào hồ lửa. 
Ai trong thế gian này không bao giờ phạm bất cứ tội nào trước mặt Đức Chúa Trời, và ai trong vòng chúng ta hoàn toàn thánh khiết 100% trong việc làm của chúng ta? Không ai cả! Chúng ta phải nhận biết rằng vì chúng ta đầy những sự bất toàn, nên chúng ta không thể tránh được việc rơi vào trong tội lỗi, và vì những tội lỗi này của chúng ta, chúng ta đáng bị quăng vào trong hồ lửa. 
Nhưng Đức Chúa Trời đã sai Chúa Jêsus đến trong thế gian này để giải cứu chúng ta, là những người không thể tránh khỏi việc bị quăng vào hồ lửa vì tội lỗi của chúng ta. Danh “Jêsus” có nghĩa là “Đấng sẽ cứu dân Ngài ra khỏi tội” (Ma-thi-ơ 1:21). Vì thế, chúng ta có thể vào Thiên đàng chỉ khi chúng ta tin nơi lẽ thật rằng Chúa Jêsus đã đến thế gian này và đã cứu chúng ta khỏi mọi tội lỗi của chúng ta qua hành động công chính của Ngài. 
 
 
Vậy Thì Ai Sẽ Bị Quăng Vào Hồ Lửa? 
 
Khải huyền 21:8 nói với chúng ta những ai sẽ bị quăng vào hồ lửa: “Còn những kẻ hèn nhát, kẻ chẳng tin, kẻ đáng gớm ghét, kẻ giết người, kẻ dâm loạn, kẻ phù phép, kẻ thờ thần tượng, và phàm kẻ nào nói dối, phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: đó là sự chết thứ hai.”
Trước nhất, Kinh thánh dùng từ “kẻ hèn nhát” để ám chỉ những ai? Điều này ám chỉ đến những người mang danh Cơ-đốc-nhân, là những người đã không nhận được sự tha tội của họ qua Phúc âm Nước và Thánh linh, và vì thế họ sợ hãi trước mặt Đức Chúa Trời cho dù họ có tin nơi Chúa Jêsus. Đức Chúa Trời đã quyết định rằng những người như thế sẽ bị quăng vào hồ lửa. Đức Chúa Trời cũng đã định rằng ai là những người không tin, xấu xa, dâm loạn, phù phép, thờ thần tượng, và những kẻ nói dối đều sẽ bị quăng vào địa ngục. 
Theo truyền thống, có nhiều người tại Hàn quốc thờ thần tượng. Ngay cả hiện nay, nhìn thấy người ta quỳ trước tượng những tạo vật của Đức Chúa Trời và cầu nguyện với chúngỉ là điều bình thường. Người ta làm như thế vì họ ngu dại và không biết. Đức Chúa Trời ghét khi người ta thờ lạy những tượng không có sự sống như thể chúng là thần thánh vậy. 
Đức Chúa Trời đã tạo dựng con người theo tượng Ngài (Sáng thế ký 1:27). Con người cũng là chủ nhân của mọi tạo vật. Bởi vì chúng ta giống như hình của Đức Chúa Trời, nên chúng ta tồn tại mãi mãi cũng như Đức Chúa Trời tồn tại đời đời vậy. Sau sự chết của chúng ta là một thế giới đời đời. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Trời bảo chúng ta phải thờ phượng Ngài, Đức Chúa Trời đời đời duy nhất. Vậy thì, điều gì sẽ xảy ra khi chúng ta quỳ lạy dưới những điều chỉ là tạo vật của Đức Chúa Trời? Chúng ta sẽ bị phạm tội trọng chống nghịch lại Đức Chúa Trời, vì chúng ta làm điều mà Đức Chúa Trời ghét nhất: thờ thần tượng. Con người có thể vô cùng dại dột và thật ngu xuẩn. Chúng ta phải nhận biết rằng Đức Chúa Trời đã quyết định rằng những người có loại đức tin đặt không đúng chỗ này sẽ bị quăng vào trong hồ lửa. 
Những người bị quăng vào địa ngục sẽ chết lần hai. Đây là điều Đức Chúa Trời đã định. Sự chết lần thứ nhất sẽ đến vào cuối cuộc đời khó khăn trên đất này của họ, sau khi sống trong thế giới chán ngắt này. Có câu đố vui thường nói rằng con gì trước nhất đi bằng bốn chân, sau đó hai chân, cuối cùng đến ba chân, và rồi chết đi, đó không ai khác hơn là con người. 
Sau khi chết một lần như thế, con người sẽ đứùng trước mặt Đức Chúa Trời như là những tội nhân, họ sẽ đối diện với sự đoán phạt của họ, và đó là thời gian sự chết lần hai thăm viếng họ, sự chết này trong hình thức bị quăng vào hồ lửa sẽ không bao giờ chấm dứt nhưng sẽ còn lại đời đời. Nếu họ chỉ chết trong hôà lửa này, ít nhất họ sẽ được giải cứu khỏi sự đau khổ. Nhưng trong nơi này, mặc dù họ mong muốn được chết, nhưng sự chết sẽ chạy trốn họ. 
Mọi người đều mong muốn được sống đời đời, không bao giờ phải bị đối diện với sự chết. Thực ra sự tồn tại của con người là đời đời, cũng như người ta mong muốn. Đó là lý do tại sao Kinh thánh không miêu tả một người chết là chết mà miêu tả là ngủ. Vì thế chúng ta phải thoát khỏi sự chết thứ hai là sự sẽ bị quăng vào hồ lửa. Tất cả chúng ta phải nhận biết chúng ta phải có điều gì để tên chúng ta được chép trong Sách Sự Sống. Và để tên chúng ta được chép trong Sách Sự Sống, chúng ta phải tin nơi Chúa Jêsus cách đúng đắn. 
Người ta thường nghĩ và nói rằng Chúa Jêsus, Phật, Khổng tử, và Mô-ha-mét đều chỉ là người, nên chỉ sống như một người tốt là được rồi. Đó là lý do tại sao họ không hiểu vì lý do gì mà chúng ta cứ nhất định là họ phải chỉ tin nơi Chúa Jêsus. Nhưng đây là những ý nghĩ sai lạc. Trước mặt Đức Chúa Trời, bạn và tôi, cũng như mọi vật khác trong thế gian này chẳng là gì hơn ngoài những tạo vật và con người. Nhưng khi chúng ta nhìn vào sự giáng sinh của Chúa Jêsus và điều Ngài đã làm trong khi ở trên đất này, chúng ta hoàn toàn có thể nhận ra rằng Ngài không chỉ là một con người như bốn nhà Hiền nhân kia. Ngài chính là Đức Chúa Trời, là Đấng vì cứu nhân loại, đã đến thế gian này trong hình hài một con người, đã gánh mọi tội lỗi của chúng ta qua Báp-tem của Ngài, đã nhận mọi sự sửa phạt vì tội lỗi của chúng ta thay cho chúng ta, và vì thế Ngài đã hoàn tất công việc giải cứu con người khỏi tội lỗi. 
Sự ra đời của Đấng Christ khác với sự ra đời của người thường. Những em bé được sanh ra từ sự kết hợp giữa người nam và người nữ. Đây là cách mà mọi người được sanh ra trong thế gian này. Nhưng Chúa Jêsus được sanh ra từ một nữ đồng trinh, là người đã chưa biết gì đến đàn ông. Để cứu con người chúng ta, và để làm trọn Lời tiên tri đã được nói trước trên 700 năm trước qua Tiên tri Ê-sai, Chúa Jêsus, chính là Đức Chúa Trời, qua thân thể của một nữ đồng trinh đã sanh ra trong thế gian này với xác thịt của một con người (Ê-sai 7:14). Và trong khi ở trên đất này không chỉ Ngài đã khiến người chết sống lại và chữa lành bệnh tật, nhưng Ngài cũng làm cho mọi tội lỗi của thế gian mất đi. 
Đức Chúa Trời, Chúa của tạo vật, Đấng đã tạo nên cả vũ trụ, đã đến thế gian này và trở thành một con người trong một thời gian, tất cả là để cứu loài người khỏi tội lỗi của họ. Lý do trước nhất tại sao chúng ta phải tin nơi Chúa Jêsus vì Ngài là Đức Chúa Trời. Lý do thứ hai vì Ngài đã gánh tất cả tội lỗi của chúng ta, hầu cho tên của chúng ta được chép trong Sách Sự Sống, và khiến chúng ta trở nên con cái trong sạch của Đức Chúa Trời. Một khi sanh ra trong thế gian này, tất cả chúng ta phải chết một lần, và sau sự chết đó chúng ta phải chịu phán xét. 
Nhưng Chúa Jêsus đã đến thế gian này, đã gánh tất cả tội lỗi của chúng ta bởi Báp-tem của Ngài đã nhận nơi Giăng, đã chịu hình phạt trên Thập tự giá thay cho chúng ta và bởi đó đã khiến cho chúng ta, những người tin nơi Ngài, được sống với Ngài đời đời nơi Nước Thiên đàng. Để giải cứu chúng ta khỏi sự đoán phạt tội lỗi của chúng ta, Đức Chúa Trời đã tẩy sạch chúng ta khỏi mọi tội lỗi. Đó là lý do tại sao tất cả chúng ta phải tin nơi Chúa Jêsus, Đấng đã trở nên Cứu Chúa. 
Chúa Jêsus không chỉ là một con người. Vì Đức Chúa Trời đã hứa với nhân loại rằng Ngài sẽ cứu họ, và vì để làm trọn lời hứa này, Ngài đã đến thế gian trong xác thịt của một con người qua thân thể của một nữ đồng trinh, và vì Ngài thật đã mang tất cả khỏi tội lỗi của họ, nên chúng ta phải hoàn toàn tin Chúa Jêsus là Đức Chúa Trời. Khi chúng ta tin Chúa Jêsus cách đúng đắn, tên của chúng ta sẽ được chép trong Sách Sự Sống. Đức Chúa Trời đã phán với chúng ta rằng chỉ do tái sanh bởi Nước và Thánh linh thì một người mới có thể thấy và vào được Nước Thiên đàng. Tất cả chúng ta phải tin Chúa Jêsus. 
 
 

Chúa Jêsus, Đấng Trở Thành Con Đường Đến Thiên Đàng 

 
Chúng ta phải biết chính xác Chúa Jêsus đã khiến mọi tội lỗi của chúng ta biến mất như thế nào. Bởi đến trong thế gian này, Chúa Jêsus đã chịu Báp-tem nơi Giăng tại sông Giô-đanh (Ma-thi-ơ 3:13-17). Ngài đã nhận Báp-tem của Ngài từ Giăng hầu cho Ngài có thể gánh mọi tội lỗi của nhân loại (bao gồm tất cả tội lỗi của bạn và tôi). Qua tay của Giăng Báp-tít, đại diện cho con người, mọi tội lỗi của toàn thể nhân loại được chuyển sang Chúa Jêsus. Sau khi gánh mọi tội lỗi của thế gian trên mình Ngài, Chúa Jêsus đã đổ huyết Ngài trên Thập tự giá và chết trên đó. Sau đó ba ngày Ngài đã sống lại từ cõi chết. 
Chúa chúng ta đã hứa rằng ai tin Ngài thì được sự sống đời đời. Đức Chúa Trời đã định rằng ai tin nơi lẽ thật rằng Chúa Jêsus đã gánh mọi tội lỗi của anh/chị đó trên mình Ngài và đã nhận mọi hình phạt của những tội lỗi này trên Thập tự giá thì sẽ không bị quăng vào hồ lửa, nhưng ngược lại tên anh/chị đó được chép trong Sách Sự Sống. 
Chúa Jêsus phán trong Giăng 14:6, “Vậy Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.” Con người phải tin Chúa Jêsus, Đấng đã trở nên con đường đến Thiên đàng. Chúa Jêsus là Cứu Chúa của chúng ta. Chúa Jêsus là Đức Chúa Trời của chúng ta. Chúa Jêsus là Lẽ thật duy nhất trong thế gian này. Và Chúa Jêsus là Chúa của Sự sống. Để bảo đảm rằng tên của chúng ta được chép trong Sách Sự Sống và chúng ta sẽ được chào đón vào Nước Thiên đàng, tất cả chúng ta phải tin Chúa Jêsus. 
Bởi vì Chúa Jêsus đã thực sự gánh mọi tội lỗi của chúng ta trên mình Ngài bởi nhận Báp-tem của Ngài nơi Giăng Báp-tít tại sông Giô-đanh, nên chúng ta phải tin Ngài, Đấng đã trở thành Cứu Chúa của sự cứu chuộc. Và bởi vì Chúa Jêsus đã hoàn tất mọi sự cứu rỗi của chúng ta bởi chịu đóng đinh và đổ huyết Ngài trên Thập tự giá vì sự hình phạt tội lỗi của chúng ta mà hiện nay bạn và tôi có thể vào Thiên đàng. 
Chúa Jêsus đã quyết định ai sẽ bị quăng vào hồ lửa. Những người không tin và những người hèn nhát sẽ bị quăng vào hồ lửa. Không chỉ bản thân họ bị quăng vào hồ lửa vì sự không tin của họ, mà con cái và dòng dõi của họ cũng sẽ bị quăng vào đó nữa. Để đạt được phúc lợi về thuộc linh và thuộc thể, mọi người phải tin tuyệt đối nơi Chúa Jêsus. 
 
 

Nếu Chúa Jêsus Đã Không Nhận Báp-Tem Của Ngài Thì Sao? 

 
Đức Chúa Trời là Đấng duy nhất ban ơn phước hoặc rủa sả cho mỗi con người. Đó là lý do tại sao chúng ta phải tin Ngài. Bạn có biết tại sao nhiều cuộc đời thật là khốn khổ, tại sao nhiều nước của thế gian này bị sụp đổ không? Bởi vì Đức Chúa Trời nói rằng Ngài sẽ rủa sả những kẻ ghét Ngài và thờ thần tượng cho đến ba bốn đời. Nhưng Ngài cũng nói rằng Ngài sẽ ban phước một ngàn đời cho những ai phục vụ và yêu mến Đức Chúa Trời cũng như gìn giữ điều răn của Ngài (Xuất-ê-díp-tô-ký 20:5-6).
Điều này không có nghĩa rằng nếu ai tin nơi Chúa Jêsus vì lý do này lý do khác thì người đó được phước cách vô điều kiện. Một người phải tin Chúa Jêsus với sự hiểu biết đúng đắn về Ngài. Nói cách khác, nếu người ta tin rằng Chúa Jêsus là Đức Chúa Trời, là Đấng đã đến trong thế gian này, đã tẩy đi mọi tội lỗi của họ bởi gánh những tội lỗi này trên mình Ngài qua Báp-tem của Ngài, và Ngài đã trở nên Cứu Chúa của họ bởi chịu đóng đinh thay cho họ – tóm lại, nếu họ tin rằng Chúa Jêsus là Cứu Chúa và là Đức Chúa Trời của chính họ – thì Đức Chúa Trời nói rằng Ngài sẽ ban ơn ngàn đời cho những người tin. 
Nhưng đồng thời, Đức Chúa Trời cũng hứa với chúng ta rằng Ngài sẽ rủa sả ba bốn đời đối với những ai không tin Chúa Jêsus. Đây là lý do tại sao mọi người, không cần biết là ai, phải biết và tin nơi lẽ thật tái sanh của Nước và Thánh linh. Những người có đức tin như thế sẽ được tha mọi tội lỗi của họ, sẽ nhận được sự sống đời đời, được vào Thiên đàng, cũng như nhận được mọi ơn phước mà Đức Chúa Trời đã ban cho Áp-ra-ham trước đây, trong khi sống trên đất này. 
Chúng ta phải hoàn toàn ở trong Lời mà Đức Chúa Trời đã định cho chúng ta, và đức tin chúng ta phải hoàn toàn dựa theo y như Lời đã chép. Chúng ta phải nhận biết và tin nơi lẽ thật rằng những ai không tin Đức Chúa Trời sẽ bị quăng vào hồ lửa, nhưng ngược lại những người tin sẽ có tên trong Sách Sự Sống và được chào đón vào Trời mới Đất mới. Và chúng ta cũng phải tin rằng những người tin chúng ta sẽ sống lần nữa. Việc chúng ta được tái sanh chỉ có thể được thực hiện bởi Phúc âm Nước và Thánh linh. 
Vì không ai có thể sống mà không cần nước, nên Phúc âm nước cùng với Phúc âm huyết là vô cùng quan trọng cho sự cứu rỗi của chúng ta. Khi Chúa Jêsus chịu Báp- tem, Ngài đã gánh mọi tội lỗi của chúng ta trên Ngài. Và Ngài đã bị dìm xuống nước rồi sau đó nổi lên từ nước. Điều này tượng trưng cho sự chết của Ngài trên Thập tự giá và sự sống lại của Ngài. Nói cách khác, Chúa chúng ta đã chịu hình phạt vì mọi tội lỗi của chúng ta thay cho chúng ta. Và việc Chúa nổi lên từ nước ám chỉ sự phục sinh của Ngài. Điều này cũng tượng trưng cho sự sống lại của chúng ta, là những người tin. 
Chúng ta hoàn toàn tin rằng Chúa Jêsus đã gánh tội lỗi của chúng ta bởi Báp-tem của Ngài. Nếu Chúa Jêsus đã không nhận Báp-tem của Ngài, thì điều gì sẽ xảy ra cho chúng ta? Sẽ không có con đường nào để chúng ta tránh khỏi hồ lửa. Cũng như không có mưa thì không ai có thể sống trên đất này, trái đất tồn tại nhờ nước. Cũng như thế, Báp-tem của Chúa Jêsus là quan trọng đối với chúng ta như thế đó. Ngoài ra, sự chết của Ngài trên Thập tự giá cũng quan trọng như thế, vì điều này có nghĩa rằng Ngài đã chịu đoán phạt vì tội lỗi của chúng ta thay cho chúng ta. Nếu chúng ta muốn được giải cứu khỏi sự rủa sả và đoán phạt của Đức Chúa Trời, chúng ta phải tin Chúa Jêsus cách tuyệt đối. Và nếu chúng ta muốn được tẩy sạch tội lỗi chúng ta thì chúng ta phải tin rằng mọi tội lỗi của chúng ta được chuyển sang Chúa Jêsus khi Ngài chịu Báp-tem.
Niềm tin Cơ-đốc-nhân không bao giờ là loại tôn giáo khiến người ta run rẩy sợ hãi. Mọi người phải tin nơi Chúa Jêsus. Người tái sanh phải đến trong Hội thánh tái sanh và nghe Lời để được nuôi dưỡng đức tin. 
Một số người cho rằng người ta phải tin Chúa Jêsus và làm những việc lành để được cứu và để được phước, nhưng tất cả điều này là một luận điệu giả dối của những kẻ giả dối. Dĩ nhiên, chúng ta phải sống như những Cơ-đốc-nhân đoan chính, làm những việc lành, nhưng miễn liên quan đến vấn đề cơ bản về sự cứu rỗi chúng ta, vì bản chất của chúng ta thật là xấu xa nên không ai trong chúng ta có thể sống cuộc sống xác thịt cách trọn vẹn 100 phần trăm. Đây là lý do tại sao những người nói rằng người ta phải được cứu qua việc lành là những kẻ giả dối, không biết về Phúc âm Nước và Thánh linh, và là những người dụ dỗ người ta. 
Khi chúng ta tự nhận biết rằng chúng ta vốn bị định là phạm tội, khi chúng ta suy gẫm về Báp-tem mà Đức Chúa Jêsus Christ đã nhận và Thập tự giá mà Ngài đã mang vì chúng ta theo Lời được chép của Đức Chúa Trời, và chỉ khi chúng ta tiếp nhận mọi sự này, thì chúng ta mới có thể trở nên công chính, trở nên những người có tấm lòng sạch tội, và được đủ điều kiện để vào Thiên đàng. Trước khi Đức Thánh Linh ngự vào lòng chúng ta và hướng dẫn chúng ta, không ai trong chúng ta có thể là tốt lành, dù chúng ta cố gắng đến độ nào. 
Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta bởi khiến mọi tội lỗi của chúng ta mất đi. Thay vì quăng chúng ta vào trong hồ lửa cháy bừng bừng đời đời, Ngài đã ghi tên chúng ta vào trong Sách Sự Sống, ban cho chúng ta Trời mới Đất mới, và như những cô dâu tự trang điểm mình cho Chú Rể, Ngài cũng sẽ ban cho chúng ta những căn nhà sạch sẽ đẹp đẽ nhất cùng với những khu vườn, và những đóa hoa. Và Ngài cũng sẽ cất đi mọi bệnh tật khỏi chúng ta, và sống với chúng ta đời đời trong Nước Ngài. Chúng ta phải tin Chúa Jêsus vì đời sau của chúng ta, nhưng chúng ta cũng phải tin Ngài vì cuộc sống hiện tại của chúng ta. Và cũng con cái của chúng ta, chúng ta phải tin. 
Bạn có muốn được chào đón vào Thiên đàng, hay bạn muốn bị quăng vào hồ lửa? Loại kế thừa nào mà bạn sẽ truyền cho con cái của bạn? Cho dù bạn đối diện với một số khó khăn và đau khổ vì đức tin của bạn nơi Chúa Jêsus, nhưng bạn vẫn phải tin nơi Ngài, vì làm như thế sẽ đem lại những phước hạnh lớn cho cả bạn và con cái của bạn. 
Hỡi những thánh đồ yêu dấu của tôi, qua Lời của Ngài, Đức Chúa Trời đã nói với chúng ta lý do tại sao chúng ta phải giảng dạy Phúc âm Nước và Thánh linh, và lý do tại sao gia đình chúng ta cũng phải được cứu. Tôi dâng lời tạ ơn của tôi lên cho Đức Chúa Trời.