Search

Bài giảng

Chủ đề 10: Sách Khải huyền (Giải nghĩa sách Khải huyền)

[Chapter 3-2] Những Người Không Làm Ô Uế Áo Trắng Của họ (Khải huyền 3:1-6)

Những Người Không Làm Ô Uế Áo Trắng Của họ
(Khải huyền 3:1-6)
 

Phân đoạn này nói rằng, “Nhưng, ở Sạt-đe, ngươi còn có mấy người chưa làm ô uế áo xống mình: Những kẻ đó sẽ mặc áo trắng mà đi cùng ta, vì họ xứng đáng như vậy.” Mặc “áo trắng” mà đi có nghĩa là họ đã gìn giữ đức tin của họ trong sự công chính của Đức Chúa Trời. 
Đức Chúa Trời bước đi với những người gìn giữ sự trong trắng của đức tin. Ngài không bao giờ bỏ họ một mình nhưng luôn luôn ở với họ và ban phước cho họ. 
Có những người công chính trên đất này là những người bước đi với Đức Thánh Linh. Đức Chúa Trời đã ghi tên họ trong Sách Sự Sống và ban cho họ sự sôáng đời đời để họ được sống mãi mãi. Bởi mặc áo trắng cho những người công chính và luôn luôn ở với họ, Đức Chúa Trời đã khiến họ có thể luôn luôn chiến thắng trong cuộc chiến chống lại Sa-tan. 
 
 

Để Trở Nên Người Chiến Thắng Sa-Tan 

 
Để trở nên người chiến thắng Sa-tan, trước nhất chúng ta phải tin nơi Lời cứu chuộc mà Chúa đã ban cho chúng ta. Như thế, chúng ta hãy mở Lời ra và xem Chúa đã cứu chúng ta với Phúc âm Nước và Thánh linh như thế nào. 
Hãy bắt đầu đọc trong Lu-ca 10:25-35. “Bấy giờ, một thầy dạy luật đứng dậy hỏi đặng thử Đức Chúa Jêsus rằng: Thưa thầy, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời? Ngài phán rằng: Trong luật pháp có chép điều gì? Ngươi đọc gì trong đó? Thưa rằng: Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết sức, hết trí mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi; và yêu người lân cận như mình. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ngươi đáp phải lắm; hãy làm điều đó, thì được sống. Song thầy ấy muốn xưng mình là công bình, nên thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Ai là người lân cận tôi? Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán rằng: Có một người từ thành Giê-ru-sa-lem xuống thành Giê-ri-cô, lâm vào kẻ cướp, nó giựt lột hết, đánh cho mình mẩy bị thương rồi đi, để người đó nửa sống nửa chết. Vả, gặp một thầy tế lễ đi xuống đường đó, thấy người ấy, thì đi qua khỏi. Lại có một người Lê-vi cũng đến nơi, lại gần, thấy, rồi đi qua khỏi. Song có một người Sa-ma-ri đi đường, đến gần người đó, ngó thấy thì động lòng thương; bèn áp lại, lấy dầu và rượu xức chỗ bị thương, rồi rịt lại; đoạn, cho cỡi con vật mình đem đến nhà quán, mà săn sóc cho. Đến bữa sau, lấy hai đơ-ni-ê đưa cho chủ quán, dặn rằng: Hãy săn sóc người nầy, nếu tốn hơn nữa, khi tôi trở về sẽ trả.”
Chúng ta thấy hai vai chính trong phân đoạn này “Chúa Jêsus và một thầy dạy luật. Thầy dạy luật này, kiêu hãnh về sự trung tín của ông ta với Luật pháp, đã hỏi Chúa Jêsus rằng, “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời?” Bạn có cảm giác gì đối với câu hỏi này? 
Trong câu hỏi, Thầy dạy luật đã nghĩ cách sai lầm rằng ông có thể giữ Luật pháp bằng cách vâng phục nó theo nghĩa đen. Nhưng Đức Chúa Trời ban Luật pháp của Ngài cho nhân loại để người ta có thể nhận biết tội lỗi trong lòng họ. Luật pháp của Đức Chúa Trời đề cập đến và vạch ra những tội lỗi vốn có trong lòng người ta. Trong lòng họ tìm thấy những tư tưởng xấu xa, những ý nghĩ đồi bại, những ý định sát nhân, những tư tưởng trộm cắp, những ý nghĩ làm chứng dối, và nhiều nữa. Vì thế, để chỉ ra những tội lỗi trong lòng thầy dạy luật, Chúa chúng ta đã hỏi lại ông rằng, “Trong Luật pháp có chép điều gì? Ngươi đọc được gì trong đó?” 
Chúa chúng ta muốn thầy dạy luật nhận biết những tội lỗi vốn có ở trong lòng của ông ta. Nhưng ông đã hỏi Chúa Jêsus cách tự cao tự đại, “Tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời?”, thầy dạy luật kiêu hãnh về sự công chính của ông ta. Từ những lời của ông ta, chúng ta có thể thấy điều mà thầy dạy luật nghĩ: “Tôi đã giữ Luật pháp cách tốt đẹp, và tôi chắc rằng tôi có thể giữ nó trong tương lai.” 
Nhưng chúng ta phải nhận biết rằng Luật pháp do Đức Chúa Trời ban cho chỉ mình Ngài mới có thể giữ, và không có ai khác, ngay cả một người, có thể giữ Luật pháp của Ngài cách trọn vẹn. Vì thế, nếu một người cố gắng giữ Luật pháp của Đức Chúa Trời thì điều đó chỉ bày ra sự liều lĩnh cách vô ích và sự kiêu ngạo của anh ta trước mặt Đức Chúa Trời. Chúng ta phải nhận biết rằng chúng ta là những tội nhân, là những người không bao giờ có thể giữ Luật pháp của Đức Chúa Trời. 
Đối với tất cả chúng ta, chúng ta đọc Lời của Đức Chúa Trời như thế nào là đúng. Khi chúng ta đọc Lời của Đức Chúa Trời, chúng ta phải đọc để nhận ra mục đích mà Đức Chúa Trời dành cho chúng ta. Nếu chúng ta đọc Kinh thánh mà không nhận ra được ý muốn của Chúa, đức tin của chúng ta có thể rơi vào hướng ngược lại với ý muốn của Ngài. Đó là lý do tại sao có quá nhiều giáo phái khác nhau, và tại sao những người có đức tin hiệp nhất với Đức Chúa Trời thường bị loại bỏ. 
Khi những người tin nơi Phúc âm Nước và Thánh linh đọc Kinh thánh, họ có thể hiểu mục đích của Đức Chúa Trời là gì một cách chính xác. Nhưng khi một người đọc Kinh thánh mà không tin nơi Phúc âm Nước và Thánh linh do Đức Chúa Trời ban cho, thì điều này chỉ có thể gây nên một sự hiểu lầm lớn, và một người như thế không bao giờ có thể có đức tin đúng theo Kinh thánh, dù anh/chị ấy đã học Kinh thánh chuyên cần như thế nào. 
 
 
Luật Pháp Nói Những Gì? 
 
Chúng ta tiếp tục phân đoạn Lu-ca “Ngài phán rằng: Trong luật pháp có chép điều gì? Ngươi đọc gì trong đó? Thưa rằng: Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết sức, hết trí mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi; và yêu người lân cận như mình.”
Rô-ma 3:20 nói, “Vì Luật pháp cho người ta biết tội lỗi.” Kinh thánh cũng nói với chúng ta rằng, “vì mọi kẻ cậy những việc Luật pháp thì bị rủa sả” (Ga-la-ti 3:10).
Luật pháp không chỉ khiến chúng ta, những người vốn sanh ra đã là tội nhân trở nên những tội nhân nặng nề hơn, mà nó còn vạch ra những bất toàn trong các việc làm của chúng ta. Đó là lý do tại sao “những kẻ cậây những việc của Luật pháp thì bị rủa sả.” 
Một số người nói rằng có một người có thể vào Thiên đàng nếu anh/chị ấy tin nơi Đức Chúa Trời và tuân theo Luật pháp và phải hết sức gìn giữ Luật pháp. Vì thế những người này, cho dù họ tin nơi Chúa Jêsus, dùng cả cuộc đời họ để cố gắng gìn giữ Luật pháp. Nhưng thật ra họ đang ở dưới sự nguyền rủa của Luật pháp. Những người này chưa được cứu khỏi tội lỗi của họ, cho dù họ tin nơi Chúa Jêsus, họ không thể thoát khỏi việc giam hãm đức tin, là đức tin cố gắng gìn giữ Luật pháp cách vô ích. Có thể họ tin nơi Chúa Jêsus, nhưng họ vẫn là tội nhân trước mặt Đức Chúa Trời, và tội nhân trước mặt Đức Chúa Trời chỉ có thể đối diện với sự đoán xét đáng sợ của Ngài. Đó là lý do tại sao Chúa Jêsus, chính là Đức Chúa Trời, đã đến với chúng ta như là Cứu Chúa của chúng ta và trở thành Chúa Cứu Thế của tội nhân. Nói cách chi tiết hơn thì Chúa Jêsus đã giải quyết mọi tội lỗi của chúng ta bằng cách chịu Báp tem tại sông Giô-đanh. 
Bạn có biết rằng Báp-tem đó là dấu hiệu của sự cứu rỗi đã tẩy sạch mọi tội lỗi của chúng ta không? Báp tem của Chúa Jêsus là phương pháp duy nhất mà Đức Chúa Trời đã thiết lập để tẩy đi mọi tội lỗi của chúng ta. 
Kinh thánh nói với chúng ta trong Ma-thi-ơ “Bây giờ cứ làm đi, vì chúng ta nên làm cho trọn mọi việc công bình như vậy.” Từ “như vậy” ở đây có nghĩa trong ngôn ngữ nguyên văn của nó là “thích đáng nhất” hay “thích hợp nhất”. Nói cách khác, nó thích hợp và thích đáng nhất để Chúa Jêsus gánh mọi tội lỗi của chúng ta trên Ngài qua Báp-tem của Ngài bởi Giăng. Tóm lại, Báp-tem của Đức Chúa Jêsus Christ đã giải quyết mọi tội lỗi của chúng ta. Đức Chúa Jêsus Christ đã giải cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi của chúng ta bởi chịu Báp tem và chết trên Thập tự giá. Khi người ta biết chính lẽ thật này và chống lại những sự giả dối, Đức Chúa Trời gọi họ là những người chiến thắng. 
 
 

Người Tái Sanh Phải Chống Lại Ai? 

 
Những người tái sanh phải chống lại và chiến thắng những người theo chủ nghĩa luật pháp. Trên phương diện tôn giáo, những người lãnh đạo của Luật pháp có thể có vẻ như tốt đẹp, nhưng sâu bên trong họ là những người chống nghịch lại Đức Chúa Trời. Vì thế lời nói của họ, trong khi bên ngoài họ có thể là những người có đạo đức, thực tế là những lời của Sa-tan để giữ tín đồ của họ lại dưới sự nguyền rủa của tội lỗi. Đó là lý do tại sao những tín đồ phải chiến đấu và thắng những người cuồng tín này. 
Những người cuồng tín nói rằng sự cứu rỗi đến bởi tin nơi Chúa Jêsus, nhưng họ cũng nói rằng một người có thể vào Thiên đàng khi anh/chị ấy sống một cuộc sống đạo đức trước Luật pháp. Những niềm tin được gọi là đức tin như thế có thể nào khiến người ta được cứu không? Dĩ nhiên là không! 
Vì thế Chúa đã dùng một câu chuyện để mở mắt thầy dạy luật và chúng ta trên vấn đề này. Câu chuyện đại khái là như thế này, “Có một người đàn ông nọ đi từ Giê-ri-cô đến Giê-ru-sa-lêm bị bọn cướp tấn công, chúng đánh anh ta và bỏ anh ta gần chết ở đó. Một thầy tế lẽ cũng vô tình đang trên đường từ Giê-ri-cô đến Giê-ru-sa-lem, đến gần người đàn ông bị đánh này. Nhưng thầy tế lễ không giúp đỡ anh ta, và chuyển sang đi đường khác. Một người khác đến với nạn nhân, lần này là một người Lê-vi, nhưng ông ta cũng giả bộ không nghe tiếng kêu cứu của người đàn ông tội nghiệp và đi vòng qua anh ta. 
Kế đó, một người thứ ba đến, lần này là một người Sa-ma-ri. Không giống như thầy tế lễ hay người Lê-vi, người Sa-ma-ri đổ dầu và rượu xức chỗ bị thương rồi băng bó vết thương cho nạn nhân, sau đó đem anh ta đến quán trọ trên con vật của mình, và chăm sóc anh ta. Người Sa-ma-ri thậm chí còn đưa tiền cho người chủ quán trọ và dặn dò rằng, “Hãy chăm sóc cho anh ta. Tôi sẽ ghé thăm khi tôi trở lại. Nếu tốn tiền hơn nữa, tôi sẽ đưa thêm cho đến khi tôi trở lại. Hãy làm mọi điều để giúp người đàn ông này.” 
Ai trong số ba người này là người tốt? Dĩ nhiên là người Sa-ma-ri. Người Sa-ma-ri này tượng trưng cho Chúa Jêsus. Điều đã có thể cứu tội nhân, những người như chúng ta, không phải là Luật pháp của Đức Chúa Trời, cũng không phải những thầy giáo dạy Luật, cũng không phải những người lãnh đạo Luật pháp, càng không phải do sức mạnh, những sự nổ lực hay cầu nguyện ăn năn của chính chúng ta. Chỉ Chúa Jêsus là Đấng đã đến thế gian này để tẩy đi tội lỗi của chúng ta là Cứu Chúa thật sự. Như vậy qua (Ma-thi-ơ 3:15) Chúa Jêsus đã giải cứu mọi tội nhân. Báp-tem của Chúa Jêsus và huyết Ngài trên Thập tự giá là dấu hiệu cho sự cứu rỗi của tội nhân (1 Phi-e-rơ 3:21). Tất cả tội nhân trên thế gian này được cứu bởi Báp-tem của Chúa Jêsus và Thập tự giá. Những người tin nơi Báp-tem của Chúa Jêsus tại sông Giô-đanh và huyết của Ngài trên Thập tự giá là sự cứu rỗi của họ thì hoàn toàn được giải cứu khỏi tội lỗi của họ cách trọn vẹn. 
Chúa Jêsus đã ban cho chúng ta sức mạnh để chiến đấu và thắng những học thuyết giả tạo. Khi người ta nói rằng, “Chúng tôi tin nơi Chúa Jêsus, nhưng nếu bạn gìn giữ Luật pháp của Đức Chúa Trời và làm những việc tốt, thì bạn sẽ được giải cứu khỏi tội lỗi của bạn,” họ chỉ đang bày tỏ sự ngoan cố và loan truyền sự giả dối của họ. Nếu bạn thêm hay bớt bất cứ điều gì vào lẽ thật cứu rỗi của chúng ta bởi Chúa Jêsus, thì điều này không còn là lẽ thật nữa. Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta sức mạnh để chống lại và chiến thắng những học thuyết sai lạc của sự giả dối. 
Những người lãnh đạo theo Luật pháp ngày nay lớn tiếng trước mặt người ta, y như là họ tuân thủ Luật pháp cách tốt đẹp vậy. Nhưng chúng ta thường chứng kiến rằng họ không thể làm như họ nói khi họ đối diện với những tình trạng mà, mặc dù khó khăn, họ phải tuân thủ điều mà Luật pháp đòi hỏi họ. Họ tự nhận biết rằng mặc dù lòng họ muốn làm điều tốt, nhưng họ không thể làm vì sự yếu đuối của xác thịt họ. Bởi che dấu sự yếu đuối và che đậy họ trong những nghi thức tôn giáo, họ dụ dỗ người khác và đè bẹp người ta xuống bằng gánh nặng giống như của họ. 
Như thầy tế lễ và người Lê-vi trong phân đoạn trên, những người theo chủ nghĩa luật pháp cũng mang một tiêu chuẩn đôi của việc bỏ qua một bên bất cứ những kết ước nào mà nó đòi hỏi sự hy sinh của họ. Đây là sự bất lực của con người trước Luật pháp của Đức Chúa Trời. Người ta giấu diếm điều này bằng cách che đậy nó trong một cái vỏ bọc bên ngoài gọi là tôn giáo. Nhưng tất cả những người giấu diếm bản thân mình trước mặt Chúa không thể được cứu. Chỉ những người nhận biết tội lỗi của họ bởi bộc lộ bản chất thật của họ bằng thước đo của Luật pháp mới có thể được giải cứu khỏi mọi tội lỗi của họ bởi Lời lẽ thật của Nước và Thánh linh. 
Chỉ có Chúa Jêsus mới đã không bỏ qua những tử tội và chỉ có Ngài mới cứu họ bằng cách tìm và gặp họ. Ngài đã chuyển mọi tội lỗi của chúng ta qua Ngài bằng cách chịu báp tem, và Ngài đã giải cứu những tử tội ra khỏi mọi tội lỗi của họ bằng cách trả giá bằng sự hi sinh chính thân thể Ngài. Đó là cách thế nào Chúa Jêsus trở thành Cứu Chúa của mọi tội nhân. 
 
 
Những Người Chiến Thắng Sẽ Được Mặc Áo Trắng 
 
Phân đoạn ở đây nói với chúng ta rằng những người chiến thắng sẽ được mặc áo trắng. Điều này có nghĩa là chúng ta phải chiến đấu và thắng những kẻ dối trá trong thế giới Cơ-đốc-nhân. Ngay khi chúng ta đang nói đây, những kẻ giả dối này đang dạy người ta tin nơi Chúa Jêsus và sống tốt. Dĩ nhiên, sống tốt là điều nên làm. Nhưng trên căn bản, lòng con người chứa đầy mọi thứ xấu xa, từ giết người đến tà dâm, trộm cắp, và ganh ghét; và vì thế bảo những người này sống cách tốt đẹp, mặc dù nói thì đúng, cũng giống như giam giữ họ trong một tôn giáo và làm họ nghẹt thở cho đến chết. Dạy những người mà tội lỗi của họ chồng chất cho đến cổ họng của họ “sống tốt” là đẩy họ vào trong việc tự kết án. 
Như thế, điều họ thật sự cần là sự giúp đở của chúng ta để họ được giải cứu khỏi mọi tội lỗi của họ bằng cách dạy họ về lẽ thật của Nước và Thánh linh đểụ có thể cứu họ khỏi những tội lỗi cơ bản của họ. Đây là bài học đúng đắn, và sau sự dạy dỗ này thì khuyên bảo họ sống cuộc sống tốt đẹp của Cơ-đốc-nhân. Nói cách khác hơn, điều ưu tiên trước mắt cho những tội nhân đứng bên ngoài Đấng Christ là khiến họ trở nên công chính bằng cách giảng dạy cho họ về Phúc âm Nước và Thánh linh trước nhất. 
 
 
Cơ-Đốc-Giáo Bị Suy Đồi Đã Trở Thành Một Tôn Giáo Thế Gian 
 
Chúng ta không được để bị cám dỗ bởi những tôn giáo thế gian. Chỉ khi chúng ta chống lại và chiến thắng những tôn giáo thế gian mà giảng dạy những sự dối trá thì chúng ta mới có thể vào Thiên đàng. Vì chúng ta không thể giữ Luật pháp của Đức Chúa Trời, nên chúng ta cần ân điển cứu rỗi mà Chúa Jêsus đã ban cho chúng ta, và chỉ bởi tin nơi ân điển này chúng ta mới có thể gặp Chúa. 
Nhưng nhiều người trong số những người theo đạo Cơ-đốc, mặc dù họ tin nơi Chúa Jêsus, đang bị kéo lê xuống hỏa ngục, bị cám dỗ và làm cho lạc lối bởi những người rao truyền sự giả dối. Họ bị cám dỗ bởi những khái niệm có sức quyến rũ rằng người ta có thể và phải là người tốt. Nhưng vì chúng ta vốn được sanh ra trong tội lỗi, chúng ta không bao giờ có thể tốt cho dù chúng ta cố gắng đến thế nào đi nữa. Như thế, chúng ta có thể được cứu chỉ bởi tin nơi Phúc âm Nước và Thánh linh rằng Chúa Jêsus đã cứu chúng ta bởi Nước và Thánh linh của Ngài. Chúng ta có thể sống một cuộc sống mới chỉ khi chúng ta nhận biết rằng chúng ta trở nên vô tội bởi tin nơi lẽ thật này. 
Người Pha-ra-si trong Kinh thánh và hầu hết Cơ-đốc-nhân ngày nay là những người không được tẩy sạch tội lỗi của họ bởi tin nơi Phúc âm Nước và Thánh linh đều giống nhau – họ đều là những người tà giáo. Người Pha-ri-si tin nơi Đức Chúa Trời, sự sống lại của linh hồn, và đời sau như đã được chép trong Kinh thánh. Nhưng họ không tin Chúa Jêsus là Đấng Mê-si-a của họ. Hơn nữa họ chà đạp và bỏ qua Báp-tem của Đấng Christ và huyết Ngài trên Thập tự giá. 
Ngày nay, có nhiều Cơ-đốc-nhân là những người cũng giống như những người Pha-ri-si này. Họ có một xu hướng công nhận những học thuyết của Cơ-đốc-giáo hơn là Kinh thánh. Đó là lý do tại sao hiện nay có quá nhiều tà giáo không ngừng mọc lên. Trong Tít 3:10-11, Đức Chúa Trời nói với chúng ta về những người tà giáo rằng, “Sau khi mình đã khuyên bảo kẻ theo tà giáo một hai lần rồi, thì hãy lánh họ, vì biết rằng người như thế đã bội nghịch mà cứ phạm tội, thì tự đoán phạt lấy mình.”
Những người thuộc về tà giáo tin cậy và đi theo những người lãnh đạo tôn giáo của họ hơn là Kinh thánh, và kết quả tất cả họ đều bị diệt vong. 
Hiện nay cũng như trước đây, có nhiều tiên tri giả xuất hiện trong thế giới này. Qua Lời của phân đoạn chính này, Đức Chúa Trời nói với chúng ta rằng mọi người phải chống lại và chiến thắng những tiên tri giả này. Ngài cũng nói rằng chỉ có những người chiến thắng sẽ được mặc áo công chính. 
Trong Lu-ca đoạn 18 có chép về “câu chuyện của người Pha-ri-si và người thâu thuế.” Một người Pha-ri-si đến Đền thờ, đưa cao tay lên và cầu nguyện cách hãnh diện rằng, “Lạy Đức Chúa Trời, con đã kiêng ăn hai lần trong một tuần và con đã dâng một phần mười những gì con kiếm được.” Ngược lại, người thâu thuế thậm chí không thể giơ cao tay lên khi ông cầu nguyện: “Lạy Đức Chúa Trời, con không thể làm những gì anh ta làm. Con là một tội nhân với nhiều sự bất toàn, là người không kiêng ăn hai lần một tuần và thậm chí không thể dâng một phần mười. Không chỉ thế, con còn dụ dỗ người ta, trộm cắp từ nơi họ, và làm nhiều điều xấu xa khác. Con là một người không xứng đáng. Xin thương xót con, Đức Chúa Trời ôi. Xin thương xót và cứu con.” 
Kinh thánh nói với chúng ta rằng người thâu thuế là người được Đức Chúa Trời xưng công chính chứ không phải là người Pha-ri-si. Điều này bày tỏ rõ ràng trong câu hỏi, “ai là người có thể được tha thứ tội lỗi?” Không ai khác hơn là người nhận ra những sự bất toàn của mình. Người biết rằng họ là tội nhân, những linh hồn nhận biết rằng họ chắc chắn ở hỏa ngục là Luật hoặc sự đoán xét công chính của Đức Chúa Trời sẽ được ứng nghiệm trên họ – những người này là người sẽ nhận được sự cứu chuộc bởi Chúa Jêsus. 
Ma-thi-ơ 3:15 chép điều Chúa Jêsus nói ngay trước khi Ngài chịu báp tem. “Như vậy” (thus) trong câu này có nghĩa rằng Báp-tem của Chúa Jêsus là con đường thích hợp nhất để cứu tội nhân – cứu họ bằng cách khiến tội lỗi họ biến mất với Báp-tem của Chúa Jêsus, đó là việc đã chuyển mọi tội lỗi của họ qua Ngài. 
Bạn có tin rằng Chúa Jêsus đã làm “như vậy” (thus) cứu bạn khỏi tội lỗi của bạn không? Chúa đã gánh mọi tội lỗi của bạn trên mình Ngài khi Ngài “như vậy” (thus) chịu báp tem. Sau đó Ngài đã gánh mọi tội lỗi của thế gian đến Thập tự giá và trả giá cho mọi tội lỗi này bởi huyết của Ngài. Bạn phải tin điều này để linh hồn bạn được sống. Khi bạn tin điều này, linh hồn bạn được cứu chuộc, và bạn được tái sanh, là con cái của Đức Chúa Trời. 
Nhưng có nhiều người trong thế gian từ chối lẽ thật của Nước và Thánh linh này, Phúc âm của sự cứu rỗi. Đó là lý do tại sao chúng ta phải chiến đấu trong những cuộc chiến thuộc linh. Không phải tôi nói rằng chúng ta nên làm nhiều việc xấu hơn để nhận ra tội lỗi của chúng ta, nhưng tôi nói rằng chúng ta nên được bao phủ trong ân điển của Đức Chúa Trời bởi tự nhận biết rằng chúng ta là những người vốn là tội lỗi và sẽ bị đoán xét về thuộc linh. Bạn phải chấp nhận sự thật rằng Chúa Jêsus là Cứu Chúa của bạn. Ai muốn được cứu phải tin sự cứu chuộc của Chúa Jêsus, Đấng đã gánh mọi tội lỗi của chúng ta trên Ngài và chịu đoán phạt thay cho chúng ta. Chỉ khi đó trong lòng bạn mới có thể không còn tội lỗi nào nữa. 
Hiện nay trong lòng bạn có tội lỗi không? Những người nghĩ rằng lòng họ có tội trước tiên phải hiểu biết Luật pháp của Đức Chúa Trời. Bởi theo Luật của Đức Chúa Trời, tiền công của tội lỗi là sự chết. Nếu bạn chết mà chưa được mua chuộc tội lỗi của bạn, thì bạn sẽ bị đoán xét và đẩy vào hỏa ngục. Vì mọi người trong thế gian này không thể không phạm tội, mọi người không thể tránh khỏi việc bị đày vào hỏa ngục trước Luật pháp của Đức Chúa Trời. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Trời, vì thương xót chúng ta, đã cứu chúng ta bởi sai Con Độc Sanh Jêsus Christ đến thế gian này, để Ngài “như thế (thus) (Ma-thi-ơ 3:15)” gánh mọi tội lỗi của thế gian trên Ngài qua Báp-tem mà Ngài nhận tại sông Giô-đanh, và hình phạt Ngài chịu trên Thập tự giá thay cho chúng ta – làm mọi điều đó là để Ngài có thể đem chúng ta về Thiên đàng. 
Chúng ta không thể được cứu vì những việc lành của chúng ta. Người ta có thể có nhiều mức độ đạo đức giả khác nhau, nhưng dù sao thì mọi người cũng đều là những con người đạo đức giả, và không ai có thể hoàn toàn đạt đến sự tốt đẹp trọn vẹn. Vì thế, người ta không thể được giải cứu khỏi mọi tội lỗi của họ cách hoàn toàn trừ khi họ được tha thứ tất cả tội lỗi của họ bởi tin nơi sự cứu chuộc của Đấng Christ. Đây là lẽ thật cốt lõi của Kinh thánh. 
Để miêu tả ông là người thế nào trước khi gặp Chúa, Phao-lô đã thừa nhận, “vì tôi không làm điều lành mình muốn, nhưng làm điều dữ mình không muốn” (Rô-ma 7:19). Tại sao Phao-lô lại như thế? Vì con người không thể làm bất kỳ điều tốt nào cả. Mọi người biết rằng làm việc lành là điều nên phải làm, nhưng không ai có thể làm được như thế. Đây là điều hoàn toàn khác biệt trong xã hội và sự mong muốn của xác thịt ngay cả có sự công chính. Đó là lý do tại sao người ta được cứu chỉ bởi tin nơi Phúc âm của lẽ thật mà Chúa đã ban cho họ. 
Làm cách nào Đức Chúa Trời công chính và thánh khiết có thể tiếp nhận những người xấu xa và ô uế như chúng ta? Đức Chúa Trời đã cứu và tiếp nhận chúng ta vì Chúa Jêsus của chúng ta đã gánh hết tội lỗi của con người qua Báp-tem của Ngài bởi Giăng, Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm của loài người, Chúa đã mang những tội lỗi này đến Thập tự giá và chịu đoán phạt thay cho chúng ta. Bạn có tin Chúa Jêsus không? Tin nơi Chúa Jêsus là tin những gì mà Ngài đã làm cho chúng ta. 
 
 

Phương Cách Để Đứng Trước Mặt Đức Chúa Trời 

 
Ca-in và A-bên được sanh ra bởi A-đam và Ê-va, cha me đầu tiên của nhân loại. Khi A-đam và Ê-va phạm tội, Đức Chúa Trời đã giết con thú và lấy da làm đồ mặc cho họ. Điều này dạy cho con người hai luật của Đức Chúa Trời. Một là Luật pháp công bình của Đức Chúa Trời, “tiền công của tội lỗi là sự chết,” và luật khác là Luật yêu thương của Ngài, những sự hi sinh từng bao phủ những tội lỗi xấu xa của tội nhân. A-đam và Ê-va, bị Sa-tan cám dỗ, đã phạm tội nghịch cùng Đức Chúa Trời. Dù họ phạm tội như thế nào đi nữa thì họ cũng phải bị chết. Trước Luật pháp của Đức Chúa Trời thì tiền công của tội lỗi là sự chết. Nhưng Đức Chúa Trời đã giết một con thú để thay thế và lấy da mặc cho họ. Đây là biểu tượng báo trước của sự hi sinh cứu chuộc sẽ đến. 
Sau khi phạm tội, A-đam và Ê-va đã kết lá cây để che thân. Nhưng nhữn lá này không tồn tại lâu, vì mặt trời làm cho chúng bị khô đi, chúng vỡ ra và rơi rụng xuống, như thế chúng không thể che đậy được nhược điểm của họ. Vì A-đam và Ê-va không thể nào che đậy được sự xấu hổ của họ, nên Đức Chúa Trời đã giết con thú, lấy da làm áo và mặc cho họ. Nói cách khác, qua sự hi sinh của con sinh tế, Đức Chúa Trời đã che đậy mọi sự xấu hổ của tội nhân. 
Điều này nói với chúng ta về tình yêu của Đức Chúa Trời cho chúng ta và sự cứu rỗi công bình của Ngài. A-đam và Ê-va đã nhận biết rằng Đức Chúa Trời giết con thú thay vì giết họ, và chính Ngài đã che đậy mọi sự xấu hổ của họ và đã cứu họ. Nên họ đã truyền đức tin này lại cho con cái của họ. 
A-đam có hai người con, Ca-in và A-bên. Ca-in, người con trai cả, đã dâng lên cho Đức Chúa Trời những sản vật mà ông đã cực nhọc trồng như là của lễ, trong khi của lễ của A-bên là một con cừu đã bị giết theo như Luật cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã tiếp nhận của lễ nào? Hai của lễ này là một trong những sự kiện mấu chốt của Cưỳu ước đã bày tỏ sự khác biệt giữa của lễ đức tin và của lễ theo ý tưởng con người. Đức Chúa Trời đã tiếp nhận của lễ của A-bên. Kinh thánh nói với chúng ta rằng Đức Chúa Trời đã không nhận của lễ trái đầu mùa do mồ hôi và công sức của Ca-in, nhưng ngược lại đã nhận của lễ là con cừu mới sanh cùng với mỡ nó của A-bên. 
Kinh thánh chép, “A-bên cũng dâng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó. Đức Giê-hô-va đoái xem A-bên và nhận lễ vật của người”
Đức Chúa Trời đã nhận của lễ của A-bên trong sự vui mừng. Từ Lời này, chúng ta phải đọc thấy được điều mà lòng của Đức Chúa Trời muốn nơi chúng ta. 
Làm thế nào Đức Chúa Trời có thể tiếp nhận chúng ta? Mỗi ngày chúng ta càng bất toàn trước mặt Ngài; làm sao chúng ta có thể nào đứng trước mặt Đức Chúa Trời? Chỉ có một cách duy nhất mà chúng ta có thể đến với Đức Chúa Trời, chỉ có một con đường mà Đức Chúa Trời đã đặt sẳn cho chúng ta. Con đường này không gì khác hơn là “của lễ” – không phải của lễ “những việc làm” của chúng ta, nhưng của lễ “đức tin” của chúng ta. Đây là điều mà Đức Chúa Trời vui nhận. 
A-đam và Ê-va đã truyền lại đức tin gì cho con cái của họ? Đó là đức tin “áo da thú”. Nói cách khác hơn, đó là đức tin tin nơi sự cứu chuộc qua của lễ. Ngày nay, đây là đức tin nơi Phúc âm Nước và huyết của Chúa Jêsus: “Tôi tin rằng mọi tội lỗi của tôi đã được cất đi bởi Báp-tem và huyết của Chúa Jêsus, và rằng Ngài đã thay tôi chịu hình phạt. Tôi dâng đức tin này như là của lễ của tôi. Tôi tin rằng mọi tội lỗi của tôi đã chuyển sang Chúa Jêsus. Như Đức Chúa Trời đã hứa trong Cựu ước, Đức Chúa Jêsus Christ khiến tôi trở nên vô tội bởi làm chiên con hi sinh và chết vì tôi. Tôi tin nơi sự cứu rỗi này.”
Khi chúng ta đứng trước mặt Đức Chúa Trời, tin rằng Chúa đã như thế để cứu chúng ta, thì Đức Chúa Trời tiếp nhận của lễ đức tin và ôm lấy chúng ta. Tại sao? Bởi vì chỉ bởi duy nhất “của lễ” của Ngài, nên chúng ta trở nên vô tội và công chính trước mặt Đức Chúa Trời. 
Đức Chúa Trời đã tiếp nhận chúng ta vì chúng ta dâng cho Ngài của lễ đức tin của chúng ta, rằng chúng ta tin Chúa Jêsus là Cứu Chúa của chúng ta. Nói cách khác, khi Đức Chúa Trời thừa nhận sự hi sinh của Chúa Jêsus, thì Ngài cũng thừa nhận chúng ta trong Đấng Christ. Lý do là vì mọi tội lỗi của chúng ta đã chuyển sang của lễ. Vì sự đoán xét tội lỗi chúng ta đã chuyển sang của lễ này, nên chúng ta trở nên vô tội. Đây là sự công bình của Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài. Đây cũng là tình yêu của Đức Chúa Trời và sự cứu rỗi trọn vẹn của Ngài. 
 
 
Chúng Ta Cũng Dâng Đức Tin Của A-Bên 
 
Kinh thánh nói với chúng ta rằng Đức Chúa Trời đã tiếp nhận của lễ đức tin của A-bên với sự vui mừng. Vậy thì, của lễ đức tin gì của chúng ta ngày nay mà Đức Chúa Trời sẽ tiếp nhận? Khi chúng ta tin trong lòng rằng Chúa Jêsus là Cứu Chúa của chúng ta, và rằng Ngài đã giải quyết mọi tội lỗi của chúng ta và chịu đoán phạt vì chúng ta, và khi chúng ta dâng đức tin này cho Đức Chúa Trời, thì Ngài tiếp nhận chúng ta bởi của lễ đức tin này. Bất kể chúng ta bất toàn như thế nào đi nữa, vì mọi tội lỗi chúng ta đã chuyển sang Chúa Jêsus, và vì Chúa Jêsus đã chịu đoán phạt thay cho chúng ta, Đức Chúa Cha đã tìm thấy tội lỗi của chúng ta nơi Con của Ngài, nên nó không còn ở trong chúng ta nữa. Như thế Đức Chúa Trời đã chuyển mọi tội lỗi của chúng ta sang Con Ngài, xử phạt Con ấy thay cho chúng ta, sau 3 ngày Đức Chúa Trời làm cho Người chổi dậy từ cõi chết và cho Người ngồi bên hữu Ngài. 
Đức Chúa Trời đã cứu mọi kẻ tin nơi điều này. Ngài đã tiếp nhận của lễ đức tin của chúng ta. Ngoài Đức Chúa Jêsus Christ, chúng ta không bao giờ có thể đứng trước mặt Đức Chúa Trời. Nhưng vì Chúa Jêsus đã trở thành Cứu Chúa của chúng ta, nên chúng ta có thể đến với Đức Chúa Trời cùng với của lễ đức tin này, và vì của lễ này, Đức Chúa Trời có thể tiếp nhận chúng ta. Đức tin của chúng ta nơi lẽ thật này có trọn vẹn không? Dĩ nhiên là trọn vẹn! 
Hiện nay chúng ta chắc chắn trở nên vô tội. Vì tội lỗi của chúng ta đã chuyển sang Chúa Jêsus, nên Đức Chúa Trời đã mặc cho chúng ta, những người đã trở thành vô tội chiếc áo trắng. Ngài khiến chúng ta trở nên công chính. Như Chúa chúng ta đã hứa, “Kẻ nào thắng, sẽ được mặc áo trắng như vậy. Ta sẽ không xóa tên người khỏi Sách Sự Sống” Ngài sẽ xưng tên của chúng ta trước mặt thiên sứ của Ngài. 
Trong Hội thánh Sạt-đe, có một vài người mặc áo trắng bước đi với Chúa. Những người này không ai khác hơn là những đầy tớ của Đức Chúa Trời, là con cái và các tín đồ của Ngài.
Đức Chúa Trời đã tiếp nhận của lễ của A-bên. Và Ngài cũng tiếp nhận A-bên. Nhưng Đức Chúa Trời không tiếp nhận của lễ nếu chúng không trọn vẹn. Như thế Đức Chúa Trời đã không tiếp nhận Ca-in và của lễ của ông. Tại sao Đức Chúa Trời đã không nhận Ca-in và của lễ của ông? Ngài đã không tiếp nhận chúng vì của lễ của Ca-in không phải là của lễ sống, được chuẩn bị bởi huyết cứu chuộc. Kinh thánh nói với chúng ta rằng Ca-in đã dâng hoa quả của đất, sản phẩm của công lao ông, để làm của lễ. Nói cách đơn giản, ông đã dâng những kết quả công sức của ông. Những thứ này có thể là dưa hấu, bắp hay khoai tây, hoặc trái gì đó, chắc chắn chúng hoàn toàn sạch sẽ và được chuẩn bị kỹ càng. Nhưng Đức Chúa Trời đã không tiếp nhận loại của lễ này. 
Của lễ này của Ca-in có một ý nghĩa quan trọng mà Cơ-đốc-nhân ngày nay phải hoàn toàn hiểu biết để được cứu. Nhưng trong thế giới ngày nay chỉ có vài người thực sự hiểu biết lòng của Đức Chúa Trời, vì nhiều người trong số họ không biết gì cả, thậm chí nằm mơ cũng không biết, rằng họ thực sự đang dâng của lễ của Ca-in cho Đức Chúa Trời. 
Khi một người đứng trước mặt Đức Chúa Trời, anh/chị ấy trước hết phải nhận biết mình chắc chắn sẽ bị chết và xuống hỏa ngục vì tội lỗi của mình. Bạn có nhận biết điều này trước mặt Đức Chúa Trời là bạn bị diệt vong và xuống hỏa ngục vì tội lỗi của bạn không? Nếu bạn không biết điều này, thì bạn không cần tin nơi Chúa Jêsus, vì Chúa Jêsus là Cứu Chúa của tội nhân. Chúa đã nói với chúng ta rằng, “Những người khỏe mạnh không cần đến thầy thuốc, nhưng những người bệnh mới cần đến thầy thuốc.” Những linh hồn đang đau khổ dưới ách của tội lỗi mới cần đến Chúa, chứ không phải những người không nhận biết tội lỗi của chính họ và những người nói rằng họ vô tội trong khi họ chưa được tái sanh. 
Mỗi người vốn là một tội nhân. Vì thế Đức Chúa Trời phải đoán xét loài người, và loài người chắc chắn phải đối diện với cơn giận đoán xét này của Đức Chúa Trời. Nói cách khác, bạn và tôi đều bị số phận diệt vong. Nhưng để tránh việc đày chúng ta đến hỏa ngục diệt vong này, Chúa đã cất đi mọi tội lỗi của chúng ta bởi Báp-tem của Ngài tại sông Giô-đanh và đã nhận chịu sự đoán phạt của Đức Chúa Trời thay cho chúng ta. Vì điều này, Chúa có thể hoàn toàn cứu tất cả chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời. Vì thế, chỉ có những người thực sự phạm tội trước mặt Đức Chúa Trời và tự nhận biết mình là tội nhân cần phải tin nơi Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời chỉ trở thành Cứu Chúa của những người này mà thôi. 
 
 
Đức Tin Khiến Chúng Ta Được Mặc Áo Trắng Của Sự Cứu Rỗi 
 
Như Kinh thánh nói với chúng ta, “Vì sự sống của xác thịt thì ở trong huyết,” sự sống của một con người cũng ở trong huyết của anh ta. Vì tội lỗi của chúng ta, chúng ta chắc chắn phải chết. Vậy thì, tại sao Đức Chúa Trời thành nhân đã chịu chết trên Thập tự giá? Ngài đã chết trên Thập tự giá vì Ngài đã gánh mọi tội lỗi của chúng ta trên thân thể Ngài, và vì tiền công của tội lỗi là sự chết, nên Chúa Jêsus đã đổ huyết sự sống của Ngài ra để trả giá và chết thay cho chúng ta. Để làm chứng cho lẽ thật này, Ngài đã chịu đóng đinh, đổ huyết và chết trên Thập tự giá thay cho chúng ta. 
Như Kinh thánh đã nói với chúng ta, “Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương,” Chúa Jêsus thực sự đã chết vì tội lỗi và sự gian ác của chúng ta. Vì thế, sự chết của Ngài là sự chết của chúng ta, và sự sống lại của Ngài là sự sống lại của chúng ta. Bạn có tin điều này không? 
Chúa Jêsus đã đến thế gian để cứu chúng ta và chịu Báp tem để khiến tội lỗi chúng ta biến mất. Chúa Jêsus cũng đã chịu đóng đinh. Người ta xem khinh Ngài, cướp áo xống của Ngài, nhổ và vả vào mặt Ngài. Tại sao Chúa Jêsus, là Đức Chúa Trời, đã phải đối diện với nỗi nhục nhã bị vả và nhổ vào mặt? Chúa chúng ta đã bị xem khinh bởi vì tội lỗi của chúng ta.
Vì thế sự chết và sự sống lại của Đức Chúa Jêsus là sự chết và sự sống lại của mỗi một người trong chúng ta. Không có người lãnh đạo tôn giáo nào của thế gian có thể giải quyết tội lỗi của chúng ta. Không phải Mô-ha-mét, cũng không phải Phật, hay bất cứ ai trên thế gian này đã hi sinh sự sống của họ vì tội lỗi của chúng ta.
Nhưng Đức Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời, đã đến thế gian này và đã gánh tội lỗi của chúng ta qua Báp-tem của Ngài tại sông Giô-đanh và khiến chúng ta trở nên vô tội. Và để giải cứu chúng ta khỏi sự chết, sự đoán phạt, sự diệt vong cùng sự rủa sả của chúng ta, Ngài đã hi sinh sự sống của Ngài. 
Vì thế, Kinh thánh nói với chúng ta rằng, “Vả, anh em thảy đều chịu phép báp tem trong Đấng Christ, đều mặc lấy Đấng Christ vậy”. Đức tin của chúng ta phải được mặc trong áo công chính, sự mua chuộc tội lỗi chúng ta, bởi tin nơi Báp-tem của Chúa Jêsus đã cất mọi tội lỗi chúng ta đi. Đức tin đặt nơi Báp-tem của Chúa Jêsus bao gồm đức tin nơi sự chết và sự sống lại của chúng ta. 
Đức Chúa Trời đã khiến chúng ta trở nên con cái của Ngài bằng cách nhìn vào đức tin của chúng ta, là đức tin tin nơi Con Ngài. Đây là sự nhận lấy. Đức Chúa Trời nhận lấy chúng ta bởi nhìn vào của lễ đức tin mà chúng ta mang đến trước mặt Ngài. Ngài không nhận chúng ta bởi nhìn vào việc làm của chúng ta, nhưng Ngài nhận chúng ta như con cái của Ngài bởi nhìn vào đức tin của chúng ta nơi Con Đức Chúa Trời là Cứu Chúa của mọi người, Đấng đã mang tội lỗi của chúng ta, chịu đoán phạt thay chúng ta, và đã sống lại từ cõi chết. 
Hỡi anh chị em yêu dấu của tôi, đây là đức tin thật. Chúng ta được cứu không phải vì những việc làm của chính chúng ta, nhưng chúng ta được mặc lấy áo trắng bởi những việc làm của Đức Chúa Jêsus Christ. Không có việc làm nào của con người là 100 phần trăm trong sạch. Để lòng chúng ta trở nên trong sạch, chúng ta phải bỏ đi những cố gắng vô ích, nhưng thay vào đó là chỉ tin nơi Chúa là Cứu Chúa của chúng ta. Bởi tin nơi điều này và là điều duy nhất này thì chúng ta mới có thể được mặc áo trắng. 
Sau đó tên của chúng ta sẽ được ghi vào Sách Sự sống, và chúng ta sẽ được Đức Chúa Trời chấp nhận trước mặt các thiên sứ. Chính Chúa Jêsus sẽ nhận chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời, Ngài nói rằng, “Ta đã cứu các con; các con là người công chính vì ta đã khiến những tội lỗi của các con không còn nữa.” Đây là ý nghĩa chính xác của phân đoạn chính của Khải huyền mà chúng ta đã thảo luận. Chúng ta có thể được mua chuộc chỉ khi chúng ta vào trong hội thánh của Đức Chúa Trời, và những người được mua chuộc chỉ được tìm thấy trong hội thánh của Ngài. 
Đức Chúa Cha đã nhận chúng ta bởi nhìn vào đức tin của chúng ta nơi Con Ngài. Mặc dù vậy, chúng ta yếu đuối và bất toàn, trên căn bản mỗi ngày chúng ta không thể tránh khỏi việc đi sai lạc và luôn luôn rơi vào trong sự yếu đuối, nhưng Đức Chúa Trời đã nhìn vào đức tin của chúng ta nơi Con Ngài, và vì đức tin này mà Ngài nhận chúng ta như Ngài đã nhận Con Ngài. Chúa chúng ta đã cứu chúng ta. 
Và Ngài đã mặc áo trắng cho chúng ta. Đức tin nơi sự vô tội trong lòng chúng ta là bằng chứng của việc chúng ta mặc áo trắng. Chúa đã hứa với chúng ta rằng, khi chúng ta đứng trước mặt Ngài với tấm lòng đã được mặc áo trắng trước, thì Ngài sẽ khiến xác thịt chúng ta trở nên thân thể thánh khiết. Trong thế gian này, có những hội thánh của Đức Chúa Trời là nơi tìm thấy những người công chính và đầy tớ của Đức Chúa Trời. Có những người được mặc áo trắng trong những hội thánh này, và Đức Chúa Trời hành động qua những hội thánh và đầy tớ Ngài. 
Chúng ta hãy đọc trong Khải huyền 3:5 lần nữa: “Kẻ nào thắng, sẽ được mặc áo trắng như vậy. Ta sẽ không xóa tên người khỏi sách sự sống và sẽ nhận danh người trước mặt Cha ta, cùng trước mặt các thiên sứ Ngài.”
Một điều kiện trước nhất mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta trong phân đoạn trên là Ngài sẽ chỉ mặc áo trắng cho “ai chiến thắng”. Chúng ta phải chiến thắng. Nhưng những người, mặc dù tin nơi Chúa Jêsus, cũng tin rằng tội lỗi hằng ngày của họ được tha thứ bằng cách họ phải xưng tội mỗi ngày không phải là những người đã chiến thắng Sa-tan trong cuộc chiến của họ để chống lại hắn, nhưng là những người đã bị đánh bại. Họ không bao giờ có thể trở thành người công chính. 
Người chiến thắng là người tin nơi công việc cứu rỗi trọn vẹn của Chúa. Chúa đã ban cho bạn đức tin có thể chiến thắng những học thuyết sai lạc như giáo lý của sự nên thánh và xưng công nghĩa. Đức Chúa Trời cũng đã cứu chúng ta với Phúc âm thật của Ngài, là Phúc âm của Báp-tem và huyết, để nhờ đó chúng ta có thể chống lại và chiến thắng những phúc âm giả, là những phúc âm không mang đến cho chúng ta sự cứu rỗi trọn vẹn và sự giải thoát khỏi Sa-tan. 
Chúng ta phải chuyển tội lỗi của chúng ta trong đức tin, nhận biết cách rõ ràng trong lòng chúng ta rằng mọi tội lỗi của chúng ta quả thật đã chuyển sang Chúa Jêsus. Và chúng ta phải tin rằng chúng ta đã chết khi Chúa Jêsus chết, và sự chết của Ngài là chết thay cho chúng ta. Chúng ta cũng phải tin rằng sự sống lại của Ngài từ sự chết là để chúng ta được sống lại. Khi chúng ta có đức tin cụ thể của Lẽ thật này, thì Đức Chúa Trời, nhìn vào đức tin của chúng ta, sẽ công nhận chúng ta là người công chính.
Nói cách khác hơn, đây là ý nghĩ của Lời Đức Chúa Trời , “Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài” (Giăng 1:12). Người ta không trở nên con cái Đức Chúa Trời chỉ bởi nói bằng miệng của họ, “Tôi tin nơi Chúa Jêsus,” thậm chí họ không có sự hiểu biết đúng đắn nào về Chúa Jêsus cả. 
Lời Đức Chúa Trời tiếp tục,“ là kẻ chẳng phải sanh bởi khí huyết, hoặc bởi tình dục, hoặc bởi ý người, nhưng sanh bởi Đức Chúa Trời” Đúng vậy. Chỉ có thể trở thành con cái Đức Chúa Trời bởi đức tin. Vì điều này, chúng ta phải chiến đấu chống lại và thắng những kẻ giả dối. Những người đã nhận được sự tha tội bởi chiến thắng những kẻ giả dối phải bước đi với Đức Chúa Trời bằng cách cũng chiến thắng những ham muốn của xác thịt họ. Nói cách khác, họ phải sống theo ý muốn của Đức Chúa Trời. 
Vậy thì, ý muốn của Đức Chúa Trời là gì? Ý muốn của Đức Chúa Trời là để những người đã được mặc áo trắng hiệp nhất với nhau và phục vụ Phúc âm của Ngài. Ý muốn của Ngài là cho những người công chính, dù họ sống riêng lẽ, nhóm họp lại để thờ phượng, phục vụ và ngợi khen Đức Chúa Trời, và truyền rao Phúc âm cho những tội nhân để họ cũng có thể được mặc áo trắng. Đời sống làm việc vì sự cứu rỗi linh hồn này là đời sống của dân sự Đức Chúa Trời, đời sống của đầy tớ Ngài. 
Khi chúng ta sống một cuộc sống như thế, Đức Chúa Trời không chỉ mặc cho chúng ta “sự công chính” của Ngài, nhưng Ngài cũng ban cho chúng ta mọi ơn phước về vật chất trên đất này lẫn ơn phước thuộc linh của Thiên đàng. Bởi khiến chúng ta giảng dạy Phúc âm này cho những người xung quanh chúng ta, Ngài cũng mặc áo trắng cho họ. Đức Chúa Trời mặc áo trắng cho tất cả những người công chính và người xung quanh họ. Đức Chúa Trời cho phép chúng ta chiến thắng trong cuộc chiến chống lại sự giả dối bởi tin nơi Lời Lẽ thật. Và Ngài đã ban ơn mặc áo trắng cho những người công chính là những người chiến thắng trong cuộc chiến thuộc linh. Ngợi khen Chúa!