Search

Bài giảng

Chủ đề 10: Sách Khải huyền (Giải nghĩa sách Khải huyền)

[Chapter 5-1] Chúa Jêsus Lên Ngôi Như Là Một Đại Diện Của Đức Chúa Trời (Khải huyền 5:1-14)

Chúa Jêsus Lên Ngôi Như Là Một Đại Diện Của Đức Chúa Trời
(Khải huyền 5:1-14)
“Rồi tôi thấy trong tay hữu Đấng ngồi trên ngôi một quyển sách viết cả trong lẫn ngoài, có đóng bảy cái ấn. Tôi cũng thấy một vị thiên sứ mạnh mẽ cất tiếng lớn kêu rằng: Ai đáng mở quyển sách này và tháo những ấn này? Dầu trên trời, dưới đất, bên dưới đất, không ai có thể mở quyển sách ấy hoặc nhìn xem nó nữa. Vì không có ai đáng mở quyển sách ấy hoặc nhìn xem nó nữa, nên tôi khóc dầm dề. Bấy giờ, một người trong các trưởng lão nói với tôi rằng: Chớ khóc, kìa, sư tử của chi phái Giu-đa, tức là Chồi của vua Đa-vít, đã thắng, thì có thể mở quyển sách ấy và tháo bảy cái ấn ra. Tôi lại thấy chính giữa ngôi và bốn con sinh vật, cùng chính giữa các trưởng lão, có một Chiên Con ở đó như đã bị giết; Chiên Con có bảy sừng và bảy mắt, là bảy vị thần của Đức Chúa Trời sai xuống khắp thế gian. Chiên Con bước tới, lấy sách ở tay hữu đấng ngự trên ngôi. Khi lấy sách, bốn con sinh vật và hai mươi bốn trưởng lão bèn sấp mình xuống trước mặt Chiên Con, mỗi kẻ cầm một cây đàn và những bình vàng đầy hương; đó là những lời cầu nguyện của các thánh. Chúng hát một bài ca mới rằng: Ngài đáng lấy quyển sách mà mở những ấn ra; vì Ngài đã chịu giết, lấy huyết mình mà chuộc cho Đức Chúa Trời những người thuộc về mọi chi phái, mọi tiếng, mọi dân tộc, mọi nước, và Ngài đã làm cho những người ấy nên nước, và thầy tế lễ cho Đức Chúa Trời chúng ta; những người ấy sẽ trị vì trên mặt đất. Đoạn, tôi nhìn xem, nghe bốn bên ngôi và các sinh vật cùng các trưởng lão, có tiếng của vô số thiên sứ; thiên sứ hàng muôn hàng ngàn, đồng nói lên một tiếng lớn rằng: Chiên Con đã chịu giết đáng được quyền phép, giàu có, khôn ngoan, năng lực, tôn quí, vinh hiển và ngợi khen! Tôi lại nghe mọi vật dựng nên trên trời, dưới đất, bên dưới đất, trên biển, cùng mọi vật ở đó đều nói rằng: Chúc cho Đấng ngồi trên ngôi cùng Chiên Con được ngợi khen, tôn quí, vinh hiển và quyền phép cho đến đời đời! Rồi bốn con sinh vật đều nói: A-men. Và các trưởng lão sấp mình xuống mà thờ lạy.”
 
 

Giải thích

 
Câu 1: “Rồi tôi thấy trong tay hữu Đấng ngồi trên ngôi một quyển sách viết cả trong lẫn ngoài, có đóng bảy cái ấn.”
Ở đây nói rằng Đức Chúa Cha có một quyển sách có đóng bảy cái ấn trong tay hữu Ngài. Jêsus Christ Chúa chúng ta đã lấy quyển sách trong tay phải của Cha, có nghĩa rằng Chúa Jêsus đã được ban cho mọi quyền lực của Thiên đàng. 
 
Câu 2-4: “Tôi cũng thấy một vị thiên sứ mạnh mẽ cất tiếng lớn kêu rằng: Ai đáng mở quyển sách này và tháo những ấn này? Dầu trên trời, dưới đất, bên dưới đất, không ai có thể mở quyển sách ấy hoặc nhìn xem nó nữa. Vì không có ai đáng mở quyển sách ấy hoặc nhìn xem nó nữa, nên tôi khóc dầm dề.”
Không có ai ngoài Chúa Jêsus có thể phán xét thế gian, tạo dựng Trời và Đất mới, và sống nơi đó với các tín đồ như là Người đại diện của Đức Chúa Cha. 
 
Câu 5: “Bấy giờ, một người trong các trưởng lão nói với tôi rằng: Chớ khóc, kìa, sư tử của chi phái Giu-đa, tức là Chồi của vua Đa-vít, đã thắng, thì có thể mở quyển sách ấy và tháo bảy cái ấn ra.”
Mệnh đề “Sư tử của phái Giu-đa, tức là Chồi của Vua Đa-vít,” ở đây nhấn mạnh rằng Đức Chúa Jêsus Christ là Đức Chúa Trời Toàn Năng và là Vua của các vua, là Đấng đáng và có thể hoàn thành chương trình của Cha cách trọn vẹn. Chúa Jêsus chính là Đức Chúa Trời và là Đại diện của Đức Chúa Trời, là Đấng làm trọn mọi chương trình của Cha. 
 
Câu 6: “Tôi lại thấy chính giữa ngôi và bốn con sinh vật, cùng chính giữa các trưởng lão, có một Chiên Con ở đó như đã bị giết; Chiên Con có bảy sừng và bảy mắt, là bảy vị thần của Đức Chúa Trời sai xuống khắp thế gian.”
Đức Chúa Jêsus Christ đã nhận mọi quyền cai trị trên trời và dưới đất từ Đức Chúa Cha, là Đức Chúa Trời Toàn năng đã tạo dựng nên mọi vật. Ngài là Đấng đã đến thế gian trong xác thịt con người, đã nhận lấy mọi tội lỗi của thế gian và đã chết vì những tội lỗi này để mua chuộc chúng ta khỏi mọi tội lỗi. 
 
Câu 7: “Chiên Con bước tới, lấy sách ở tay hữu đấng ngự trên ngôi.” 
Vì Đức Chúa Jêsus Christ được gọi là Đức Chúa Trời, nên Ngài có thể lấy quyển sách từ Cha. Điều này có nghĩa là từ lúc đó trở đi, Chúa chúng ta sẽ nhận lấy mọi công việc của Đức Chúa Trời. 
 
Câu 8: “Khi lấy sách, bốn con sinh vật và hai mươi bốn trưởng lão bèn sấp mình xuống trước mặt Chiên Con, mỗi kẻ cầm một cây đàn và những bình vàng đầy hương; đó là những lời cầu nguyện của các thánh.”
Điều này có nghĩa là Đức Chúa Jêsus Christ sẽ làm việc cho Cha như là Đức Chúa Trời, Đấngỉ đầu tiên nhận sự dâng hiến do 24 trưởng lão và bốn sinh vật dâng lên là những lời cầu nguyện của các thánh. 
 
Câu 9: “Chúng hát một bài ca mới rằng:Ngài đáng lấy quyển sách mà mở những ấn ra; vì Ngài đã chịu giết, lấy huyết mình mà chuộc cho Đức Chúa Trời những người thuộc về mọi chi phái, mọi tiếng, mọi dân tộc, mọi nước.” 
Ở đây, Đức Chúa Jêsus Christ được các người phục vụ trên Thiên đàng ca ngợi sau khi Ngài trở thành Người đại diện của Đức Chúa Trời. Những đầy tớ thiên đàng đã ca ngợi Đức Chúa Jêsus Christ vì đã cứu những tội nhân trên đất này khỏi tội lỗi của thế gian. Trong khi ở trên đất, Chúa Jêsus đã chịu báp tem bởi Giăng và đã chết trên Thập tự giá để cứu tội nhân ra khỏi mọi tội lỗi của thế gian, và Ngài đã chuộc những tội nhân này về cho Cha bằng cách trả giá tội lỗi bởi chính huyết của Ngài. Đó là lý do tại sao những người phục vụ của Thiên đàng đang ca ngợi những công việc công chính của Đấng đã trở nên Đức Chúa Trời của họ. 
 
Câu 10: “Ngài đã làm cho những người ấy nên nước, và thầy tế lễ cho Đức Chúa Trời chúng ta; những người ấy sẽ trị vì trên mặt đất.” 
Đức Chúa Jêsus Christ, Người đã trở thành Đại diện của Đức Chúa Cha, khiến các tín đồ trở nên dân sự và những thầy tế lễ của Nước Đức Chúa Trời, và cho họ cai trị Nước đó. Như thế Ngài đáng được mọi sự vinh hiển và ngợi khen từ những người phục vụ của Thiên đàng. 
 
Câu 11-12: “Đoạn, tôi nhìn xem, nghe bốn bên ngôi và các sinh vật cùng các trưởng lão, có tiếng của vô số thiên sứ; thiên sứ hàng muôn hàng ngàn, đồng nói lên một tiếng lớn rằng: Chiên Con đã chịu giết đáng được quyền phép, giàu có, khôn ngoan, năng lực, tôn quí, vinh hiển và ngợi khen!” 
Vì Chúa Jêsus đã gánh mọi tội lỗi của thế gian trên thân thể Ngài bởi Báp-tem của Ngài nơi Giăng, nên Ngài có thể đổ huyết ra trên Thập tự giá và vì điều này Ngài đáng được quyền phép, sự giàu có, khôn ngoan, năng lực, tôn quý, vinh hiển và ngợi khen từ tất cả mọi tạo vật trong Thiên đàng như Đấng Đại diện của Cha. Được bao xung quanh bởi những người phục vụ và thiên sứ của Thiên đàng, Ngài nhận mọi sự ca ngợi và thờ phượng của họ. Ha-lê-lu-gia! Ca ngợi Chúa! Xung quanh ngai của Đức Chúa Trời là bốn sinh vật và 24 trưởng lão. Họ ca ngợi Đức Chúa Trời là Đấng đã giải cứu mọi linh hồn khỏi tội lỗi, vì sự vinh hiển của Ngài không bao giờ cùng. 
 
Câu 13-14: “Tôi lại nghe mọi vật dựng nên trên trời, dưới đất, bên dưới đất, trên biển, cùng mọi vật ở đó đều nói rằng:
Chúc cho Đấng ngồi trên ngôi cùng Chiên Con được ngợi khen, tôn quí, vinh hiển và quyền phép cho đến đời đời! Rồi bốn con sinh vật đều nói: A-men. Và các trưởng lão sấp mình xuống mà thờ lạy.”
Cuối cùng, Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng đã trở thành Người Đại diện của Đức Chúa Trời, được tôn cao như Đấng đáng được mọi sự ca ngợi và thờ phượng từ những người phục vụ trên Thiên đàng. Tất cả người phục vụ trên Thiên đàng dâng lên Ngài ơn phước, tôn quý, và vinh hiển cho đến mãi mãi và mãi mãi, vì đó là điều cảm tạ kỳ diệu nhất mà Đức Chúa Trời thật đáng được. Tất cả tín đồ trên trời lẫn dưới đất phải dâng sự vinh hiển và tôn quý lên cho Ngài, Đấng được tôn là Đại diện của Đức Chúa Cha.