Search

布道

Chủ đề 9: Sách Rô-ma (Giải nghĩa sch Rô-ma)

[Chapter 3-3] Bạn có cảm tạ Đức Chúa Trời vì Ngài là Chúa không? (Rô-ma 3:10-31)

(Rô-ma 3:10-31)
“Như có chép rằng: 
Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không.
Chẳng có một người nào hiểu biết,
Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời.
Chúng nó đều sai lạc cả, 
Thảy cùng nhau ra vô ích; 
Chẳng có một người làm điều lành, dẫu một người cũng không.
Họng chúng nó như huyệt mả mở ra; 
Dùng lưỡi mình để phỉnh gạt; 
Dưới môi chúng nó có nọc rắn hổ mang.
Miệng chúng nó đầy những lời nguyền rủa và cay đắng.
Chúng nó có chân nhẹ nhàng đặng làm cho đổ máu.
Trên đường lối chúng nó rặc những sự tàn hại và khổ nạn,
Chúng nó chẳng hề biết con đường bình an.
Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước mặt chúng nó.
Vả, chúng ta biết rằng những điều mà luật pháp nói, là nói cho mọi kẻ ở dưới luật pháp, hầu cho miệng nào cũng phải ngậm lại, cả thiên hạ đều nhận tội trước mặt Đức Chúa Trời; vì chẳng có một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà sẽ được xưng công bình trước mặt Ngài, vì luật pháp cho người ta biết tội lỗi. Nhưng hiện bây giờ, sự công bình của Đức Chúa Trời, mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho, đã bày tỏ ra ngoài luật pháp: tức là sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi sự tin đến Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người nào tin, chẳng có phân biệt chi hết, vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, và họ nhờ ân điển Ngài mà được xưng công bình nhưng không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy. Ngài đã bày tỏ sự công bình mình như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia, trong buổi Ngài nhịn nhục; tức là Ngài đã tỏ sự công bình Ngài trong thời hiện tại, tỏ ra mình là công bình và xưng công bình kẻ nào tin đến Đức Chúa Jêsus. Vậy thì sự khoe mình ở đâu? Đã bị trừ bỏ rồi. Bởi luật pháp nào? Luật pháp của việc làm chăng? Không phải, nhưng bởi luật pháp của đức tin; vì chúng ta kể rằng người ta được xưng công bình bởi đức tin, chớ không bởi việc làm theo luật pháp. Hay là, Đức Chúa Trời chỉ là Đức Chúa Trời của dân Giu-đa sao? Há chẳng phải cũng là Đức Chúa Trời của dân ngoại ư? Phải, Ngài cũng là của dân ngoại nữa; Vì chỉ có một Đức Chúa Trời, là Đấng làm cho kẻ chịu cắt bì được xưng công bình bởi đức tin, cũng làm cho kẻ không chịu cắt bì được xưng công bình bởi đức tin nữa. Vậy, chúng ta nhân đức tin mà bỏ luật pháp hay sao? Chẳng hề như vậy! Trái lại, chúng ta làm vững bền luật pháp.”
 
 

Loài người không có gì tự hào về xác thịt

 
Rô-ma 3:10-12 viết, “Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không. Chẳng có một người nào hiểu biết, Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời. Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích; Chẳng có một người làm điều lành, dẫu một người cũng không.” Chúng ta đầy tội lỗi bởi xác thịt trước Đức Chúa Trời. Con người có thể trở nên công chính bởi chính họ trong xác thịt không? Có những con người xác thịt công chính bởi tự nhiên trước Đức Chúa Trời không? Một người không bao giờ trở nên công chính trong xác thịt. Xác thịt không bao giờ có thể trở nên công chính khi không được giải thoát khỏi tội qua Đức Chúa Jêsus Christ. 
Những người được cất bỏ tội lỗi không có gì để tự hào trong xác thịt của họ. Tội lỗi của chúng ta không thể được cất bỏ ngoại trừ chúng ta xây khỏi cái xác thịt không có khả năng làm điều thiện. Chúng ta không thể nói chúng ta có đời sống tốt đẹp ngoại trừ khi chúng ta phục vụ Chúa và làm những công việc thuộc linh. Như Chúa Jêsus nói, “Hễ chi sanh bởi xác thịt là xác thịt; hễ chi sanh bởi Thánh Linh là thần.” (Giăng 3:6), xác thịt chỉ vui lòng đi trong dục vọng của nó còn thuộc linh thì ở trong Thánh Linh. Xác thịt không bao giờ chuyển đổi thành thuộc linh. 
Tất cả loài người sanh ra đầy tội, sống dưới ảnh hưởng của tội, chết trong vô ích và cuối cùng là bị quăng vào hồ lửa của địa ngục. Họ không có hy vọng nếu Đức Chúa Trời không sai Con Độc sanh của Ngài đến thế gian để cứu họ ra khỏi tội lỗi. Nếu có bất cứ hy vọng nào cho chúng ta, thì chỉ vì Đức Chúa Trời ban cho chúng ta hy vọng thật. Nếu không vì Đức Chúa Trời, chúng ta không có sự công chính lẫn hy vọng. Đó là sự thật khi chúng ta nghiên cứu về số phận của mỗi cá nhân kể cả bạn và tôi trong thế gian. 
Mặc dù chúng ta được gọi là “chúa của mọi tạo vật”, chúng ta được sanh ra trong tội lỗi, không quan tâm đến ý muốn của chúng ta, sống trong sự vô ích, và đi vào địa ngục. Cuộc đời chúng ta ngắn ngủi làm sao! Chúng ta thường nhận biết cuộc sống phù du của con người như con phù du được sanh ra và sống trong một ngày rồi chết và trở về với bụi dất trong sự vô ích. Chúng ta không có hy vọng ngoài Chúa Jêsus. Điều cần thiết để làm trong cuộc sống con người là sanh ra, ăn uống, chết và đi địa ngục, dù rằng họ có thể được nỗi danh hay dành được những thành tích lớn mà họ có thể làm được. Chúng ta sống trong vô ích, biến mất trong vô ích và được định sẵn để nhận sự phán xét đời đời. 
Tuy nhiên, Đức Chúa Trời ban cho chúng ta luật pháp để chúng ta biết tội và rồi làm cho chúng ta trở nên công chính bởi ân điển Ngài qua sự tha tội trong Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài sai Con Độc sanh của Ngài, là Jêsus, Đấng nhận tất cả tội lỗi của chúng ta và bị đóng đinh, trở nên món quà cứu chuộc cho những ai tin phép Báp-têm và huyết Chúa Jêsus. Đức Chúa Trời lập Đức Chúa Jêsus Christ trở thành một Đấng cứu chuộc cho chúng ta và làm chúng ta trở nên công chính. 
Làm thế nào những người được tha tội có thể trở nên công chính? Chúng ta, những người có sự tha tội, có sự công chính của xác thịt không? Chúng ta có bất cứ khía cạnh nào để tự hào trước Đức Chúa Trời không? Chúng ta không có gì để tự hào với xác thịt. Bởi nhờ Đức Chúa Trời, là Chúa, chúng ta được vui mừng và dâng sự cảm tạ lên Ngài, vì chúng ta có sự tha tội, có sự cứu rỗi và sự sống đời đời. 
Chúng ta là những người có sự tha tội sẽ không là gì nếu không có Đức Chúa Trời. Xác thịt của con người có gì để khoe mình không? Xác thịt có là công chính không? Chúng ta có gì để khoe khoang trong suốt 70-80 năm của cuộc sống chúng ta không? Con người không có gì là công chính. Xác thịt không có gì để khoe mình trước Đức Chúa Trời dù chỉ là 0.1%. 
 
 

Chỉ một việc chúng ta có thể khoe khoang là sự công chính của Đức Chúa Trời 

 
Những gì chúng ta có thể khoe là Chúa cứu chúng ta ra khỏi tội, như có chép, “Nhưng hiện bây giờ, sự công bình của Đức Chúa Trời, mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho, đã bày tỏ ra ngoài luật pháp:” Chúa là sự sống đời đời và Cứu Chúa của chúng ta. Ngài làm cho chúng ta trở nên công chính. Chúng ta là người công chính vì Chúa Jêsus đã cứu chúng ta cách trọn vẹn. Chúng ta không có gì để khoe mình trong xác thịt hay với việc làm của luật pháp. Chúng ta hết lòng tạ ơn và ngợi khen Chúa vì Ngài chịu Báp-têm và tẩy sạch mọi tội của cả thế gian để hoàn thành sự công chính. 
Chúng ta có sự công chính trong đức tin. Chúa cứu tất cả mọi người trên thế gian ra khỏi tội lỗi mà không từ bỏ một ai. Sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời làm chúng ta hạnh phúc và hy vọng. Nó cho chúng ta một năng lực mới. Chúng ta không có gì để tự hào ngoài Chúa. Ngoài sự khoe khoang về sự công chính trước Đức Chúa Trời, chúng ta thật đáng hổ thẹn. Nhiều người cố gắng dâng nổ lực của họ cho Đức Chúa Trời với sự tự hào về những việc làm của họ và sự công bình riêng của họ, nhưng bản ngã công chính của họ giống như chiếc áo dơ bẩn. Họ có thể có những tự hào với người khác hay với chính họ, nhưng không là gì trước Đức Chúa Trời. 
Chúa là Cứu Chúa toàn vẹn của chúng ta. “Jêsus” có nghĩa là “Cứu Chúa” và Ngài cũng là Đấng Christ. Điều này có nghĩa là Cứu Chúa là Đấng đến trong hình thể con người là Đức Chúa Trời. Chúng ta gọi Ngài là “Jêsus Christ.” Jêsus là Cứu Chúa và là Đức Chúa Trời của chúng ta. Chúng ta dâng lời cảm tạ lên Chúa, ngợi khen Ngài, làm công việc công chính trước Ngài và có cuộc sống trung tín vì Đức Chúa Trời cứu chúng ta cách trọn vẹn. Chỉ những người tin Đức Chúa Trời mới làm công việc công chính. 
Chúng ta có thể làm những công việc công chính ngoài tội lỗi vì Chúa cất tất cả tội lỗi của thế gian và trở nên Cứu Chúa của chúng ta là Đấng cứu chúng ta ra khỏi tội. Chúng ta không thể giải quyết nan đề của tội bởi chính chúng ta. Con người không thể loại trừ tội lỗi của anh/chị ấy cũng không thể giữ sự công chính của Đức Chúa Trời bởi việc làm lành trong xác thịt. 
Đức Chúa Trời cất bỏ tất cả tội lỗi của chúng ta và chúng ta nhận sự công chính từ Đức Chúa Trời. Chúng ta là người công chính. Chúng ta có thể giữ sự công chính của chúng ta bằng cách thánh hóa xác thịt của chúng ta bởi việỉc làm đạo đức của riêng chúng ta không? Nếu một người có thể làm như thế, anh/chị ấy sẽ là anh/chị của Chúa Jêsus. Chúa Jêsus không thể là Cứu Chúa của những người như thế. Chúng ta có cái bản năng để giữ sự công chính của chúng ta với khả năng của xác thịt chúng ta và với cảm xúc mà không nhận thức được nó. Xác thịt hành động trên bản năng. Chúng ta tranh đấu theo bản năng để không rơi vào nguy hiểm khi chúng ta gặp nguy hiểm, muốn ăn nhiều khi chúng ta thấy thức ăn ngon, và muốn chơi khi chúng ta thấy thích thú. 
Chúng ta muốn giữ sự công chính của Đức Chúa Trời với xác thịt theo bản năng vì xác thịt hành động theo bản năng. Tuy nhiên, chúng ta không thể. Việc được cứu của chúng ta thì không bởi sự công chính riêng của chúng ta. Chúng ta không bao giờ có thể được cứu bởi giữ luật pháp tốt, làm việc lành trong xác thịt hay bởi sự cống hiến chính chúng ta cho Đức Chúa Trời. Những thành tích của chúng ta thì không bao gồm trong sự công chính của Đức Chúa Trời, dù là chỉ 0.1%. chúng ta được trở nên công chính bởi tin rằng Đức Chúa Trời đến thế gian trong hình thể con người và nhận Báp-têm từ Giăng Báp-tít trước khi Ngài chịu đóng đinh để hoàn thành tất cả sự công chính, hầu cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi cách trọn vẹn. 
 
 
Chúa, Đấng cứu chúng ta là Cứu Chúa trọn vẹn 
 
Chúa hoàn thành tất cả sự công chính bởi cất tất cả tội lỗi mà nhân loại đã phạm trước khi họ chết, trở nên Cứu Chúa trọn vẹn cho họ, và làm cho họ trở nên công chính. Đức Chúa Trời làm cho chúng ta trở nên trọn vẹn bởi hoàn thành tất cả sự công chính. Đức Chúa Trời làm cho chúng ta có thể làm việc cách thuộc linh. Chúng ta có quyền làm việc thuộc linh trước Đức Chúa Trời vì chúng ta nhận sự công chính của Ngài, trở nên vô tội mặc dù thể xác chúng ta tiếp tục làm việc cách xác thịt. Tuy nhiên, những ai mà tội lỗi của họ chưa được cất bỏ không thể làm việc cách thuộc linh. Họ không có đủ tư cách để làm điều đó.
Chúng ta có đủ tư cách để làm công việc thuộc linh bởi Đức Chúa Trời. Bây giờ chúng ta có thể làm công việc của Đức Thánh Linh. Chúng ta có thể làm công việc công chính của Đức Chúa Trời tách rời khỏi công việc xác thịt. Đức Chúa Trời trở nên Cứu Chúa của chúng ta thật toàn vẹn biết bao! Đức Chúa Trời, Đấng tạo dựng nên tất cả mọi vật và con người được bày tỏ cho chúng ta như là Chúa của sự cứu rỗi vì Ngài đến trong thế gian và hoàn thành mọi sự công chính. Trong mối liên quan của Ngài với chúng ta, Đức Chúa Trời trở thành Chúa và Cứu Chúa Đấng cứu chúng ta. 
Sự cứu rỗi sẽ không trọn vẹn nếu ai đó yếu đuối và không có khả năng cứu chúng ta. Đôi khi có thể có sự thất bại. Trái lại, Đấng cứu chúng ta thì không giống như con người. Ngài là Đức Chúa Trời và là Đấng Tạo Hóa, tạo ra tất cả mọi vật. Giăng 1:3 viết, “Muôn vật bởi Ngài làm ra, chẳng vật chi làm ra mà không bởi Ngài.” Chúa Jêsus là ai? Là Cứu Chúa. Ai là Cứu Chúa? Ngài là Đức Chúa Trời, là Đấng Tạo Hóa. Đức Chúa Trời cứu chúng ta cách toàn vẹn. Sự cứu rỗi của chúng ta là toàn vẹn vì Ngài cứu chúng ta. Nó kéo dài mãi mãi. Tuy nhiên, sự cứu rổi của chúng ta sẽ vô hiệu nếu Ngài không là Tạo Hóa, mà là một người ở trong vòng tạo vật. Nó không thể kéo dài, và sự công chính của nó thì giống như miếng giẻ dơ bẩn. Nếu người ta mặc chiếc áo da toàn vẹn, nó sẽ không bao giờ bị xé rách, ngay cả người ta chơi bóng bầu dục hay là trợt trên dốc. Nhưng nếu chúng không là chiếc áo toàn vẹn, chúng sẽ bị xé rách dù chỉ một lần mặc thôi. 
Chúa cứu chúng ta ra khỏi tội thì không là không toàn vẹn. Đấng cứu chúng ta là Đức Chúa Trời, là Chúa toàn vẹn. Sự cứu rỗi của Chúa Jêsus, Đấng chịu Báp-têm để gánh tất cả tội lỗi của chúng ta, chịu đóng đinh, sống lại từ trong kẻ chết và đang ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời không bao giờ trở nên vô hiệu, dù là xác thịt của người tin có thể yếu đuối. Đây là sự cứu rỗi mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta. 
 
 
Sự công chính riêng của chúng ta phải bị đập tan để chúng ta sống bởi đức tin 
 
Trong Kinh thánh, những ai có đầy sự công chính riêng của họ đã sống chịu đựng qua nhiều thử thách gay go khác nhau vì Đức Chúa Trời muốn đập tan sự công chính của họ qua những gian khó này. Có nhiều phân đoạn như “Song, người chẳng cất bỏ các nơi cao đi” được ghi chép về các vua. Nó có nghĩa là chính anh/chị ấy thì không hoàn toàn trong xác thịt, nhưng anh/chị ấy được công chính bởi tin Đức Chúa Trời. 
Các thánh đồ yêu dấu của tôi, Đức Chúa Trời của chúng ta cứu chúng ta cách toàn vẹn, dù chúng ta có thể yếu đuối. Chúng ta sẽ chết nếu chúng ta chỉ sống bằng sự công chính riêng của chúng ta. Nhưng Chúa là Đức Chúa Trời cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi cách hoàn toàn. Ngài làm cho chúng ta vui mừng nếu chúng ta sống vì sự công chính của Chúa, dù rằng chúng ta có thể yếu đuối. Ê-sai 53:5 viết, “Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương.” Đức Chúa Trời cất tội lỗi chúng ta một lần đủ cả. Chúng ta không cần phải sợ hãi rằng sự công chính của chúng ta sẽ bị đập tan.
Vài người có cá tính giống như bình bằng thủy tinh. Tôi biết một chị em đi đến nước Mỹ. Chị quá cao quý, nói cẩn thận và không bao giờ chửi rủa bất cứ khi nào tôi gặp chị ấy. Chị thường nói, “Ô, Nguời đàn ông xấu” cho người đàn ông gây ấn tượng xấu mặc dù chị ấy đã nhận sự tha tội. Chị ấy nhận sự tha tội bởi tin Báp-têm của Chúa Jêsus và huyết Ngài trên Thập tự giá mặc dù chị ấy đầy sự công chính riêng của chị. Tuy nhiên, sau khi chị nhận sự tha tội, chị vẫn tiếp tục đầy sự công chính riêng, vì thế chị cực kỳ cẩn thận trong việc cố gắng không bày tỏ chính chị ấy vì sợ rằng sự công chính của chị ấy bị đổ vỡ. Có nhiều người giống như chị này. Sự công chính của họ có kéo dài không? Nó sẽ nhanh chóng tan vỡ. Xác thịt của bạn có sự yếu đuối dù bạn đã được cứu không? Vâng, có. Bạn có sống đời sống trọn lành không? Chúng ta có thể sống trọn lành sau khi được tha tội chỉ khi chúng ta bước đi trong Thánh Linh. Chỉ những công việc công chính là có giá trị trước Đức Chúa Trời. Chúng ta được khen ngợi khi chúng ta làm việc và bước đi với Thánh Linh. Chúng ta không có gì để được khen ngợi trong xác thịt. Vài người trong vòng các thánh đồ là người có sự tha tội cố gắng giữ sự công chính của họ vì sợ nó tan vỡ. 
Tuy nhiên, Chúa không vui lòng vì họ. Sự công chính của loài người sẽ bị đổ vỡ bất cứ cách nào. Tốt hơn là nó nên đổ vỡ ngay. Nó có thể bị tan vỡ sau 10 hay 20 năm. Vì thế, con người bề ngoài tốt hơn là nên tan vỡ bây giờ để con người bề trong có thể sống bởi đức tin. Người ta cố giữ cho sự công chính của họ không bị đổ vỡ mặc dù nó có thể đổ vỡ bất cứ cách nào. 
Chúa trở nên Cứu Chúa của chúng ta. Cứu Chúa của chúng ta hoàn thiện biết bao! Đức Chúa Trời trở nên Cứu Chúa của chúng ta. Ngài cứu cả bạn và tôi. Bạn có trở nên tội nhân nữa hay không vì sự yếu đuối của xác thịt bạn? Không. Đức Chúa Trời hoàn thành tất cả sự công chính. Sự công chính của chúng ta bị đập vỡ nhiều lần khi chúng ta theo Chúa. Nó bị bày tỏ trong khi cố gắng ẩn mình trong trường hợp của người nội tâm, và nó bày tỏ cho người khác trong trường hợp của người hướng ngoại. Khi sự công chính của chúng ta được bày tỏ, chỉ sự công chính của chúng ta bị tan vỡ trong khi sự công chính của Chúa được vững lập. 
 
 
Hể chi sanh bởi xác thịt là xác thịt, hể chi sanh bởi Thánh Linh là thần
 
Tôi muốn bạn tin rằng Đức Chúa Trời là Cứu Chúa toàn vẹn của chúng ta. Vì thế chúng ta phải sống bởi đức tin. Đức Chúa Trời muốn sự công chính riêng của bạn bị đập tan và Ngài vui lòng vì nó. Giăng 3:6 viết, “Hể chi sanh bởi xác thịt là xác thị, hể chi sanh bởi Thánh Linh là thần.” Xác thịt không thể trở thành linh. Trong Phật giáo, có “giáo lý của sự giải thoát khỏi sự tồn tại thế gian.” Nó khẳng định rằng xác thịt có thể trở thành linh. Xác thịt không bao giờ trở thành linh. Không, nó không thể. Ai có thể làm điều đó? Không ai. 
Sung-chul, một nhà tu Hàn quốc nỗi tiếng trong Phật giáo đương thời, chết vài năm cách đây. Oâng tìm kiếm lẽ thật bởi tụng niệm trong khi mặt hướng vào vách trong suốt hai thập niên. Oângkhông bao giờ nằm xuống ngũ trong suốt một thập niên để đạt đến sự khai sáng thuộc linh. Oâng chỉ ngủ ngồi trong 10 năm này, và ông cố gắng để chỉ có một tâm trí tốt lành, đánh bại tư tưỏng xấu, tà dâm, thông dâm, giết người, trộm cướp, tính chất đồi bại, tự cao, và sự ngu dại mà nó đến từ bên trong ông ta. Nhiều người nghĩ rằng ông ta là Phật sống. Tuy nhiên, chính ông ta biết rằng ông không thể loại bỏ sự ham mê của xác thịt, vì thế ông để lại một bài thơ Nirvana lúc ông ta gần qua đời., sau khi nuôi dưởng tư tưởng của ông trong suốt hai mươi năm sống trên núi: 
“Vì tôi lừa dối nhiều người đàn ông và phụ nữ trong suốt đời tôi, tội của tôi lớn hơn núi cao. Tôi sẽ rơi xuống tận đáy địa ngục, và sự than khóc của tôi sẽ bị chia ra mười ngàn cách. Một vầng mặt trời đỏ lặn phía sau ngọn núi xanh.” 
Tất cả tôn giáo loài người trên thế gian khâm phục cá tính vĩ đại và những lời dạy thâm thúy bề ngoài của ông. Tuy nhiên, thật sự chính ông ta nói rằng ông đi vào địa ngục. 
Xác thịt không bao giờ có thể trở thành linh, nhưng linh hồn chúng ta trở nên con cái Đức Chúa Trời khi chúng ta được tái sanh bởi tin vào sự cứu rỗi của Ngài. Chúng ta chỉ trở nên tạo vật mới bởi ân điển của Đức Chúa Trời, Đấng phục hồi chúng ta bởi sự công chính của Ngài. 
Mục sự, thầy tu, các cha Công giáo những người tham gia trong chức vụ nhà tù khuyên những tù nhân nên sống cuộc sống đạo đức trong cuộc đời còn lại của họ. Tuy nhiên, xác thịt không bao giờ thay đổi. Đức Chúa Trời muốn chúng ta từ bỏ sự công chính riêng của chúng ta và tin chắc rằng Chúa là Cứu Chúa của chúng ta. Tin vào Phép Báp-têm và Thập tự giá của Chúa Jêsus. Rồi bạn sẽ có một đức tin lớn trong sự cứu rỗi. 
 
 
Bây giờ Đức Chúa Trời tìm kiếm những người tin
 
Chúa trở nên của lễ chuộc tội cho chúng ta. Ngài chịu Báp-têm để cất tất cả những gì chia cách Đức Chúa Cha và loài người. Ngài chịu đóng đinh để trả công giá cho tội lỗi chúng ta, chịu phán xét trong vị trí của chúng ta, và cứu chúng ta ra khỏi tội. Đức Chúa Trời trở nên của lễ chuộc tội cho chúng ta. 
Ngài phán, “là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy. Ngài đã bày tỏ sự công bình mình như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia, trong buổi Ngài nhịn nhục; tức là Ngài đã tỏ sự công bình Ngài trong thời hiện tại, tỏ ra mình là công bình và xưng công bình kẻ nào tin đến Đức Chúa Jêsus” (Rô-ma 3:25-26). 
Đức Chúa Trời đến trong thế gian và hoàn thành tất cả sự công chính. Mọi người trong thế gian là vô tội. Không một ai đi địa ngục nếu anh/chị ấy tin vào sự cứu rỗi toàn vẹn của Đức Chúa Trời. Anh/chị ấy đi địa ngục nếu anh chị ấy không tin. Một người có thể được cứu nếu họ từ bỏ sự công chính riêng và giả hình của họ để chấp nhận Đức Chúa Trời là Cứu Chúa bởi tin vào phép Báp-têm và sự chết trên Thập tự giá của Chúa Jêsus. Chúng ta sống trong địa vị vô tội theo quan điểm của Đức Chúa Trời vì Ngài nhận tất cả tội lỗi của thế gian trên Ngài và vô hiệu hóa nó. 
Tôi tin Đức Chúa Trời. Bạn cũng thế. Ngài là Cứu Chúa. Chúng ta vô tội. Đức Chúa Trời cứu chúng ta toàn vẹn. Chỉ có vần đề còn lại cho chúng ta là làm thế nào chúng ta sử dụng cuộc sống còn lại của chúng ta. Chúng ta sống thế nào? Chúng ta bước đi với Thánh Linh. Chúng ta không có lý do gì để lo lắng về sự loại trừ tội lỗi của chúng ta. Những từ, “Đức Chúa Trời đã bỏ qua các tội phạm trước kia,” có nghĩa là Đức Chúa Trời không hình phạt chúng ta vì tội lỗi chúng ta. Chúng ta vô tội và không có gì để phán xét chúng ta vì Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi bởi chúng ta tin vào phép Báp-têm từ Giăng Báp-tít để cất chúng đi và bởi sự đóng đinh. Vì thế, Đức Chúa Trời không trừng phạt chúng ta vì tội của chúng ta. Ngài tìm kiếm những ai tin vào lẽ thật này trong lòng. 
Kinh thánh nói rằng không có một người công chính, nhưng chúng ta được trở nên công chính bởi đức tin trong Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời phán, “Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không. Chẳng có một người nào hiểu biết, Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời. Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích; Chẳng có một người làm điều lành, dẫu một người cũng không. Họng chúng nó như huyệt mả mở ra; Dùng lưỡi mình để phỉnh gạt; Dưới môi chúng nó có nọc rắn hổ mang. Miệng chúng nó đầy những lời nguyền rủa và cay đắng. Chúng nó có chân nhẹ nhàng đặng làm cho đổ máu. Trên đường lối chúng nó rặc những sự tàn hại và khổ nạn, Chúng nó chẳng hề biết con đường bình an. Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước mặt chúng nó ” (Rô-ma 3:10-18).
Đức Chúa Trời đến thế gian và cất tất cả tội của những người làm điều ác trong khi họ sống trên thế gian, không có sự công chính và người vô dụng, ở tại sông Giô-đanh. Bạn tin điều này không? 
Bây giờ Đức Chúa Trời tìm kiếm những ai tin rằng Ngài đã cứu họ ra khỏi tội lỗi. Con mắt của Chúa ở trên người công chính. Ngài khuyến khích chúng ta. Ngài chăm sóc chúng ta, luôn ở cùng chúng ta, giữ chúng ta và làm việc với chúng ta. Đức Chúa Trời giao phó chúng ta vào công việc công chính của Ngài. Chúa Jêsus sẽ đau buồn nhiều hơn nếu chúng ta đau buồn trong điều ác của xác thịt. “Tại sao con đau buồn vì tội ác của con trong khi Ta đã cứu con khỏi tội ác của con rồi?” 
Những gì chúng ta phải làm bây giờ là tin Đức Chúa Trời, bước đi với Đức Thánh Linh và rao giảng Phúc âm để gặt hái linh hồn. Đó là những việc mà chúng ta phải làm bây giờ. Bạn tin điều này không? Đừng bày tỏ sự công chính riêng của bạn ngay cả việc cố gắng thiết lập nó, để so sánh sự công chính của bạn với của người khác. Đừng phỉ báng người khác khi chính họ không có sự công chính. Thật sự không có người công chính trong bản chất thiên nhiên. 
 
 
Chúng ta hãy cảm tạ Chúa Đấng cứu chúng ta bởi phép Báp-têm và Thập tự giá của Ngài
 
Chúng ta không có gì để khoe khoang trước Đức Chúa Trời ngoại trừ tình yêu của Ngài, đã cưú chúng ta cách toàn vẹn. Tất cả những gì chúng ta phải làm là khoe về sự cứu rỗi của Ngài, ca ngợi nó, tôn vinh hiển Ngài, và rao giảng Phúc âm của Nước và Thánh Linh. Chúng ta không cần lo lắng về tội lỗi và việc đi địa ngục nữa. “Không còn có sự đoán phạt naò cho những kẻ ở trong Đức Chúa Jêsus Christ ” (Rô-ma 8:1). Không bao giờ. Bạn nhận ra điều này không? Một người đi vào địa ngục nếu anh/chị ấy không kết làm một trong sự kiện là Chúa đã cứu anh/chị ấy bởi hành động công chính của Ngài. Vì vậy, một người không cần phải lo lắng về việc đi địa ngục nếu anh/chị ấy tin nó. 
Đức Chúa Trời cứu chúng ta ra khỏi tất cả tội lỗi của chúng ta bằng phép Báp-têm và huyết của Chúa Jêsus. Cám ơn Chúa vô cùng! “Vì chúng ta kể rằng người ta được xưng công bình bởi đức tin, chớ không bởi việc làm theo luật pháp. Hay là, Đức Chúa Trời chỉ là Đức Chúa Trời của dân Giu-đa sao? Há chẳng phải cũng là Đức Chúa Trời của dân ngoại ư? Phải, Ngài cũng là của dân ngoại nữa” (Rô-ma 3:28-29).
Đức Chúa Trời thì không chỉ là Đức Chúa Trời của ngươi Do-thái, nhưng cũng là Đức Chúa Trời của dân ngoại bang nữa. Ngài là Đức Chúa Trời của cả nhân loại. Đức Chúa Trời cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi của chúng ta. Để thực hiện điều đó, Ngài đến thế gian, chịu Báp-têm để gánh lấy tội lỗi chúng ta, chịu đóng đinh để bị xét đóan vì tất cả tội lỗi của chúng ta. Vì thế Ngài trở nên niềm tin và Cứu Chúa của cả nhân loại. Đây là kết luận của thơ Rô-ma đoạn 3. Sứ đồ Phao-lô tin điều này. Chúng ta cũng tin điều này. 
Sứ đồ Phao-lô không chỉ nói về sự yếu đuối của xác thịt, nhưng cũng nói về sự công chính của Đức Chúa Trời tách khỏi luật pháp. Chúng ta không thể được cứu bởi việc làm của luật pháp. Bởi điều gì chúng ta được giải thoát? Bởi đức tin trong sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Đức tin trở nên của lễ hy sinh vì chúng ta và cất bỏ tội lỗi mà chúng ta đã quá phạm. Vì thế, Người không tin sẽ bị phán xét vì tội lỗi bởi họ chống lại Đức Thánh Linh. Ngài không đoán phạt tội lỗi mà chúng ta vi phạm vì sự yếu đuối của xác thịt vì không còn tội trên thế gian. 
Vì thế, chúng ta phải tin Đức Chúa Trời. Không còn sự đoán phạt hay phán xét cho người tin. Đức Chúa Trời là đức tin của người tin, vì thế chúng ta phải sử dụng thời gian còn lại của cuộc sống chúng ta bởi bước đi với Thánh Linh. chúng ta có thể luôn luôn làm công việc của Đức Thánh Linh vì tất cả tội lỗi của chúng ta đã được tha thứ rồi, mặc dù xác thịt muốn sống trong khát vọng nhục dục. Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời của cả người Do-thái và người ngoại bang. Ngài cũng là Đức Chúa Trời của người tin và người không tin. Điều này có nghĩa là Đức Chúa Trời muốn tất cả con người được cứu ra khỏi tội. Ngài có thể trở thành Cứu Chúa của người không tin. Ngài đã trở nên Cứu Chúa của người tin rồi. 
Tôi dâng lời cảm tạ lên Đức Chúa Trời từ tận đáy lòng của tôi. Biết bao nhiêu khốn khổ tôi phải chịu nếu Đức Chúa Trời không là đức tin của tôi, nếu Ngài không đến thế gian trong hình thể xác thịt loài người và nếu Ngài không chịu Báp-têm trên sông Giô-đanh để cất tất cả tội lỗi chúng ta. Nếu Ngài không trở nên Cứu Chúa toàn vẹn, chúng ta sẽ lại là tội nhân sau khi nhận sự tha tội vì chúng ta yếu đuối cho đến ngày chúng ta chết. 
Tôi dâng lời cảm tạ lên Đức Chúa Trời.