Search

דרשות

Chủ đề 11: Đền Tạm

[11-28] Những Bầu Hoa Cho Phúc Âm Của Nước Và Thánh Linh (Xuất Ê-díp-tô Ký 25:31-40)

Những Bầu Hoa Cho Phúc Âm Của Nước Và Thánh Linh
(Xuất Ê-díp-tô Ký 25:31-40)
“Ngươi cũng hãy làm chân đèn bằng vàng ròng. Cái chân, cái thân, cái đài, cái bầu cùng cái hoa của đèn đều làm bằng vàng đánh dát. Hai bên thân đèn sẽ có sáu nhánh nứt ra, ba nhánh ở bên nầy và ba nhánh ở bên kia. Trong sáu nhánh nứt ra trên chân đèn, mỗi nhánh đều sẽ có ba cái đài hình như hột hạnh nhân cùng bầu và hoa. Trên thân chân đèn, lại cũng sẽ có bốn cái đài hình hột hạnh nhân, bầu và hoa. Trong sáu nhánh từ thân chân đèn nứt ra, hễ cứ mỗi hai nhánh thì dưới có một cái bầu. Bầu cùng nhánh của chân đèn đều bằng vàng ròng nguyên miếng đánh dát. Ngươi cũng hãy làm bảy cái thếp đèn, đặng hễ khi thắp thì chiếu trước chân đèn. Kéo bắt tim cùng đồ đựng tàn đèn cũng sẽ bằng vàng ròng. Người ta sẽ dùng một ta-lâng vàng ròng làm chân đèn nầy và các đồ phụ tùng của chân đèn.  Vậy, ngươi hãy xem, cứ làm y như kiểu đã chỉ cho trên núi.”
 

Phân đoạn này mô tả chân đèn của Đền Tạm. Hôm nay, tôi muốn giải thích ý nghĩa thuộc linh của những cái bầu, hoa, và đèn. Đức Chúa Trời đã lệnh cho Môi-se làm cái chân đèn bằng một núm vàng trước tiên. Vì vậy, cái chân đèn được đúc trước, và rồi từ chân này, các thân được xòe ra. Mỗi bên chân đèn ra ba nhánh, và trên mỗi nhánh làm ra ba cái đài hình như hạt hạnh nhân, và sau đó làm ra những cái bầu và hoa. Như vậy, bảy cái đèn được đặt trên đỉnh của những cái nhánh. Sau đó, dầu được đổ vào bảy cái đèn này để thắp sáng. Bởi vậy, chân đèn chiếu sáng rực rỡ bên trong Nơi Thánh cũng như tất cả các đồ dùng nơi đó.
Vì bạn và tôi mà Chúa của chúng ta, Vua trên Nước thiên đàng, đã đến đất này trong thân phận của một con người thấp hèn. Và trên đất này, Chúa Jêsus đã thực hiện công tác cứu rỗi được thể hiện trong sợi chỉ xanh và đỏ. Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng đã được sanh ra trên đất này, và được Giăng Báp-tít làm báp têm khi Ngài 30 tuổi trên sông Giô-đanh, và sau đó bị đoán phạt trên thập tự giá làm trọn những công tác cứu rỗi này. Bằng cách chịu báp têm theo hình thức đặt tay “như vậy”, Chúa Jêsus đã gánh lấy tất cả tội lỗi của nhân loại (Ma-thi-ơ 3:15). Bởi vì Chúa Jêsus, Đấng đã trở thành một con người, đã gánh lấy tất cả tội lỗi của nhân loại bằng cách chịu báp têm, nên Ngài đã bị đóng đinh và tuôn đổ dòng huyết của Ngài ra, và bởi đó, Ngài đã thực hiện bổn phận về sự cứu rỗi của Ngài được thể hiện trong sợi chỉ màu xanh và đỏ. Hội thánh của Đức Chúa Trời đặt nền tảng trên Lẽ Thật này.
Chúa của chúng ta đã trở thành cái bầu của Hội thánh. Đức Chúa Trời đã trở thành nền tảng của sự cứu rỗi cho bạn và tôi, những người đã nhận được sự tha tội. Do đó, bạn và tôi đã trở thành một phần của Hội thánh Đức Chúa Trời nhờ tin rằng Chúa đã cứu chúng ta ra khỏi mọi tội lỗi của chúng ta bằng các công tác cứu rỗi của Ngài được thể hiện trong sợi chỉ màu xanh, tím, và đỏ. Thông qua Phúc-âm của nước và Thánh Linh, chúng ta đã được mặc lấy trong ân điển của Đức Chúa Trời. Đây là lý do tại sao từ “Hội thánh” được gọi là “έκκλησία” (Ekklesia) trong tiếng Hy Lạp, nghĩa là “sự nhóm họp của những người được kêu gọi ra khỏi thế gian tội lỗi.” 
Đấng đã giúp con người trên thế gian này thoát khỏi tội lỗi bằng cách giải cứu họ ra khỏi nó, không ai khác chính là Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài là Chúa, Đấng đã đến bởi Phúc-âm của nước và Thánh Linh và đã tẩy sạch những tội ác của mọi tội nhân. Nhờ tin vào phép báp têm và sự đổ huyết của Chúa, chúng ta đã được cứu ra khỏi tội và trở nên công chính trọn vẹn. Việc Chúa khiến chúng ta trở nên công chính đạt được bởi đức tin của chúng ta nơi sự thật rằng Ngài đã đến đất này và đã làm trọn mọi việc cứu rỗi được thể hiện trong sợi chỉ màu xanh và tím. Đây là đức tin được mặc khải trong sợi chỉ màu xanh, tím, và đỏ.
Bằng cách chịu báp têm bởi Giăng khi Chúa Jêsus đến đất này, Ngài đã gánh lấy mọi tội lỗi của chúng ta (Ma-thi-ơ 3:13-17). Đây là sự thật và đức tin được thể hiện trong sợi chỉ màu xanh, tím, và đỏ. Bởi vì Chúa Jêsus đã bị đoán phạt vì tội lỗi của thế gian trên thập tự giá sau khi chịu báp têm bởi Giăng Báp-tít, nên Ngài đã bôi xóa tội lỗi của chúng ta một lần đủ cả. Nói cách khác, Chúa Jêsus, Đấng gánh lấy mọi tội lỗi của chúng ta, đã giải cứu chúng ta ra khỏi tất cả tội lỗi. Bằng cách này, bởi những công tác cứu rỗi của Ngài được thể hiện trong sợi chỉ màu xanh, tím, và đỏ, Chúa đã cứu chúng ta ra khỏi mọi tội lỗi của thế gian. Ý nghĩa thực sự của đức tin trong sự cứu rỗi thật đó là chúng ta nhận biết và tin vào sự thật này một cách đúng đắn.
Bởi vì chúng ta đã được cứu khỏi mọi tội lỗi của mình nhờ đức tin, nên sự cứu rỗi khỏi tội là một món quà của Đức Chúa Trời. Như vậy, sự cứu rỗi của chúng ta đã được hoạch định trong Đức Chúa Jêsus Christ ngay cả trước khi sáng thế, trong phép báp têm mà Ngài đã nhận cùng dòng huyết của thập tự giá. Trước khi hành tinh này được tạo ra, và trước khi A-đam cùng Ê-va, các tổ tiên chung của loài người được tạo dựng, Đức Chúa Cha đã hoạch định sự cứu rỗi của tội nhân ra khỏi những tội ác của họ trong Đức Chúa Jêsus Christ và với Phúc-âm của nước và Thánh Linh; và khi thời điểm đến, Ngài đã đến đất này để ứng nghiệm nó bằng cách chịu báp têm và tuôn đổ dòng huyết của Ngài. Đức Chúa Trời của chúng ta, Đấng đã tạo dựng nên loài người, đã hoàn thành sự tha thứ tội lỗi của cả nhân loại như Ngài đã hứa với họ. Sự ứng nghiệm lời hứa này của Đức Chúa Trời đều đã đạt được nhờ Đức Chúa Jêsus Christ chịu báp têm bởi Giăng Báp-tít và tuôn đổ dòng huyết của Ngài ra. Và đối với tất cả những người tin vào điều này, Đức Chúa Trời đã ban món quà cứu rỗi giải thoát họ khỏi mọi tội lỗi của cả thế gian và cho phép họ nhận được sự tha tội mình cùng sự sống đời đời.  Những ai tin vào Lẽ Thật này đã được Đức Chúa Trời cứu một cách hoàn hảo, như chính dân sự riêng Ngài. Lẽ Thật này là Lẽ Thật cứu rỗi được mặc khải trong sợi chỉ màu xanh, tím, và đỏ.
 


Phúc Âm Của Nước Và Thánh Linh Là Cái Chân Đèn


Chúa Jêsus đã trở thành hòn đá góc nhà của sự cứu rỗi, hòn đá không thể thiếu đối với sự cứu rỗi của toàn thể nhân loại. Với Phúc-âm của nước và Thánh Linh, Chúa Jêsus đã hoàn thành và trở thành nền tảng của sự cứu rỗi đối với chúng ta. Chân đèn của Đức Chúa Trời có những cái đài hình hạt hạnh nhân, bầu và hoa. Và nó có một cái chân. Đức Chúa Jêsus Christ cũng đã trở thành bông hoa của sự cứu rỗi. Nếu Lẽ Thật cứu rỗi của Đức Chúa Jêsus Christ là hoa, thì ai có thể là cái bầu? Tất nhiên, họ là những người đầy tớ của Đức Chúa Trời và tất cả những ai đã nhận được sự tha tội. Nói cách khác, hoa là Đức Chúa Jêsus Christ, và chúng ta là những cái bầu nâng đỡ để hoa nở rộ.
Sau khi cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi của chúng ta, Chúa đã khiến cho tất cả chúng ta trở thành những cái bầu của Phúc-âm. Bạn có biết sự thật này và tin vào nó hay không? Các mục sư, trưởng lão, và anh chị em của chúng ta, hết thảy đều là những cái bầu. Bất cứ ai đã nhận được sự tha tội thì đều là một cái bầu hoa. Trước tiên, Chúa đã đặt cái chân của sự cứu rỗi bằng sợi chỉ màu xanh, tím, và đỏ. Sau đó, Ngài đã cứu chúng ta đầu tiên bằng Phúc-âm của nước và Thánh Linh, và khiến cho chúng ta trở thành bầu hoa nâng đỡ những bông hoa Phúc-âm, để rồi chúng có thể nở rộ. Chỉ khi tất cả chúng ta trở thành những cái bầu thì tội nhân mới có thể được cứu khỏi tội lỗi của họ. Sự khác biệt duy nhất là về kích thước, vì một số bầu hoa có thể to, trong khi những cái khác lại nhỏ, nhưng sự thật rằng tất cả chúng ta đều là những cái bầu hoa cho Phúc-âm không hề thay đổi. 
 Bởi vì Sa-tan luôn đứng chống lại Đức Chúa Trời, nên nó tìm cách ngăn cản không cho chúng ta tin vào Phúc-âm của nước và Thánh Linh để tất cả chúng ta không được giải thoát khỏi tội lỗi của mình. Nhưng giống như những bông hoa nở rộ ngay cả trong một cánh đồng đổ nát khi cơn bão đi qua, mọi tội nhân đều có thể được giải thoát khỏi tội lỗi bằng cách lắng nghe Phúc-âm của sự cứu rỗi, gọi là Phúc-âm của nước và Thánh Linh. Chúa muốn cứu những linh hồn lạc mất ra khỏi tội lỗi. Nói cách khác, Ngài muốn truyền bá Lẽ Thật của nước và Thánh Linh trên khắp thế giới này. Vì vậy, Hội thánh của Đức Chúa Trời cũng hoạt động với mục đích tương tự.
Khi những người hầu việc Chúa không phục vụ nhà thờ của họ bằng cách tin rằng bản thân họ là những cái bầu của các nhà thờ tương ứng của họ, thì những nhà thờ như vậy khó có thể sinh ra bất cứ bông trái nào của sự cứu rỗi. Vì thế, nếu mục sư nào chỉ tìm cách để được hội chúng của mình phục vụ, thì bản thân ông ta chỉ là một người cản trở Phúc-âm thay vì là một người hỗ trợ cho Phúc-âm đẹp đẽ.
Lý do đầu tiên mà Sa-tan đến đó là cướp sự sống của chúng ta và giết chết chúng ta. Nhưng Chúa của chúng ta đã đến để ban sự sống dư dật cho chiên của Ngài (Giăng 10:10), và Ngài đã cứu họ bằng cách từ bỏ mọi thứ mà Ngài sở hữu. Nếu bất cứ điều gì có lợi cho việc truyền bá Phúc-âm của nước và Thánh Linh, thì chúng ta không được ngần ngại làm điều đó, bất kể điều đó có vẻ khó khăn đến đâu. Tư duy như vậy khiến chúng ta trở thành những cái bầu của Phúc-âm. Thậm chí, các mục sư phải làm việc như những người làm công thấp hèn để phục vụ Phúc-âm, và đó là lý do tại sao các mục sư của chúng ta thực sự đang làm việc dưới cái nắng như thiêu đốt. Nếu như dù chỉ một linh hồn có thể được cứu bởi việc họ hoàn thành vai trò của những cái bầu của mình dưới cái nắng thiêu đốt, thì họ sẽ làm điều này cả đời. Mục sư là những người có đức tin khiến họ sẵn lòng làm bất cứ điều gì để cho bông hoa Phúc-âm của Đức Chúa Trời nở rộ. Bạn cần phải nhận ra cần bao nhiêu nỗ lực và hy sinh để một bông hoa Phúc-âm của nước và Thánh Linh nở rộ. Việc bạn và tôi có thể nhận được sự tha tội cũng là do có những bậc tiền bối của đức tin đã bị tử vì đạo để giữ gìn Lời của Kinh thánh.
Bảy ngọn đèn trong Đền Tạm là nơi dầu quý của Đức Chúa Trời được đổ vào. Bởi đức tin của mình nơi Phúc-âm của nước và Thánh Linh mà chúng ta có thể nhận được dầu quý này và tận hưởng nó, và bởi ân điển của Đức Chúa Trời, chúng ta cũng đã trở thành những cái bầu của Phúc-âm. Khi chúng ta phục vụ Phúc-âm, chúng ta nhận ra rằng có rất nhiều việc để làm. Từ việc này đến việc khác, không có kết thúc cho những việc cần làm. Xuất bản các sách Phúc-âm của chúng ta, đảm bỏ đủ tài chính để các mục sư giảng Lời chúa, để cầu nguyện, để dẫn dắt anh chị em của họ, và để các anh chị em phục vụ Chúa—tất cả những điều này phải được thực hiện để hoàn thành vai trò của những cái bầu phục vụ cho Phúc-âm. Tôi hy vọng bạn không bao giờ quên đi sự thật rằng Đức Chúa Trời đang sử dụng chúng ta, những người công chính, như những cái bầu giúp bông hoa Phúc-âm của nước và Thánh Linh nở rộ.
 

Chăm Sóc Tốt Cho Các Tín Đồ Mới Cũng Là Đang Thực Hiện Công Việc Của Đức Chúa Trời

Đáng yêu nhất, đồng thời cũng là đáng sợ nhất trong Hội thánh của Đức Chúa Trời, là những anh chị em trẻ mới vừa nhận được sự tha tội. Trước họ, ngay cả các mục sư cũng phải khiêm nhường và thu hút họ ở mức độ hiểu biết thuộc linh của mình. Tại sao? Bởi vì dù họ đã nhận được sự tha tội, nhưng tiêu chuẩn đánh giá của họ vẫn có xu hướng dựa trên xác thịt của họ. Vì vậy, các bậc tiền bối đức tin, những người đã tin trước, phải trở thành những cái bầu phục vụ cho các tín đồ trẻ đang đi theo bước chân của họ. Họ phải phục vụ cho các tín đồ mới để rồi khi những tín đồ mới này lớn lên trong đức tin, họ sẽ nhận ra mình đã được chăm sóc như thế nào khi họ vẫn còn non trẻ trong đức tin. Họ sẽ biết ơn về lòng tốt mà cá nhân mình đã nhận được, và với đức tin của mình, họ cũng sẽ đáp lại lòng tốt này cho các thánh đồ mới đến với Hội thánh. 
Tuy nhiên, bạn không nên đối đãi với họ bằng lòng tốt vô điều kiện. Tử tế với ai đó một cách vô điều kiện chỉ trong xác thịt không nhất thiết có nghĩa là linh hồn của người này sẽ lớn lên và thịnh vượng. Phương cách để dẫn dắt con người đến với tình trạng khỏe mạnh về thuộc linh đó là hướng dẫn họ cách sống theo ý muốn của Đức Chúa Trời bởi đức tin. Nếu chúng ta chỉ tốt đẹp một cách mù quáng trong xác thịt, thì chẳng những không giúp họ mà điều đó thực sự có thể hủy hoại họ. Bạn có biết tại sao một số anh chị em lại rời khỏi Hội thánh không? Họ ra đi bởi vì họ đã không được dẫn dắt vào một phương hướng thuộc linh bởi đức tin. Cũng như chân đèn đã được làm nên bằng cách đóng một khối ta-lâng vàng ròng, nên những người đã trở thành chân đèn và bầu hoa phải từ bỏ những suy nghĩ xác thịt và sự công chính của riêng họ, và họ phải đục tấm lòng của mình và phục tùng chúng theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Họ phải trở thành những người làm công của Hội thánh Đức Chúa Trời bằng cách đánh bại mình để đầu phục Đức Chúa Trời một cách xứng đáng. 
Nhân viên xã hội thường suy nghĩ về cách tốt nhất mà họ có thể giúp đỡ mọi người. Vậy cách làm thích hợp là gì? Cho tiền những người ăn xin, hay giúp họ trở nên độc lập? Thông thường, nhiều người chỉ đưa tiền và thức ăn cho họ. Nhưng những người có một số kiến thức về công tác xã hội không bao giờ chỉ đưa tiền mà thôi. Thay vào đó, họ cung cấp sự giúp đỡ để tạo động lực và sự độc lập cho những người nghèo khó để rồi họ có thể sống cuộc đời mình một cách độc lập. Đây là những điều thực sự giúp họ. Vậy nên, việc giúp đỡ người khác cũng yêu cầu một số kỹ năng chuyên môn cao. 
Tương tự như vậy, chức vụ được gọi là rao giảng Phúc-âm này cũng là một sự ban cho của Đức Chúa Trời, vì nó đòi hỏi người ta phải tưới linh hồn bằng Lời của Đức Chúa Trời và phục vụ chúng để rồi xác thịt và tâm linh của họ sẽ phát triển hài hòa. Nói cách khác, mục sư phải dẫn dắt các linh hồn và hướng dẫn họ đến với Chúa, và họ cũng phải dẫn dắt các linh hồn trong các vấn đề của xác thịt, để rồi họ có thể thành công trong đời sống đức tin của mình. Các mục sư phải luôn tỉnh thức. Đời sống đức tin của chúng ta, những người được tái sanh, tất cả đều nhằm vào việc hoàn thành vai trò của những cái bầu hoa mỗi ngày, và trong nhiều lĩnh việc cũng như dịp tiện khác nhau. Nhiệm vụ của chúng ta là trung tín dành trọn cuộc đời của mình như những cái bầu của Phúc-âm trước khi đến với Chúa.
Sau khi cứu chúng ta, Đức Chúa Trời của chúng ta đã làm cho chúng ta trở thành những cái bầu hoa và giao phó cho chúng ta những nhiệm vụ thích hợp, để rồi chúng ta có thể phục vụ để bông hoa của Phúc-âm được nở rộ. Những người chưa được tái sanh trên thế giới này là những người độc đoán, kiêu căng, ngạo mạn, và luôn cố gắng để được các tín đồ khác phục vụ. Nhưng những tôi tớ được Đức Chúa Trời bổ nhiệm làm mục sư trong Hội thánh được tái sanh nhận thức rõ về ý muốn của Ngài và họ trung tín làm những việc đã được giao cho mình như những cái bầu của Phúc-âm. Các mục sư phải thực hiện tốt vai trò của những cái bầu này là việc cực kỳ quan trọng. Chúa chúng ta đã phán rằng: “Ban cho thì có phước hơn là nhận lãnh” (Công Vụ 20:35). Đây không phải chỉ là một khái niệm căn cứ vào giả thuyết, nhưng nó là kim chỉ nam của đức tin và của cuộc sống thực tế. Những người ban cho thực sự có phước hơn những người nhận lãnh. Bạn đã tự kinh nghiệm được điều này chưa?
Để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện. Một cặp vợ chồng sinh con muộn đã cầu nguyện cho đứa trẻ sau này lớn lên sẽ được yêu thương. Như họ đã cầu nguyện, đứa trẻ thực sự đã lớn lên và luôn được yêu thương. Nhưng thời gian trôi qua, họ phát hiện ra rằng đứa con của họ, người mà họ nghĩ sẽ chỉ được yêu thương mà thôi, thay vào đó nó lại lớn lên và trở thành một con người ích kỷ, không quan tâm đến người nào khác ngoài chính bản thân mình. Những điều họ đã làm cho đến nay chẳng hề có lợi cho đứa trẻ chút nào. Khi liên tục nhận, cậu bé chỉ biết nhận chứ không biết cho, và điều này biến cậu bé trở thành một đứa trẻ đầy tham lam và ích kỷ. Đôi vợ chồng già sau đó lại cầu nguyện để biến con họ trở thành một người biết yêu thương người khác.
Ban cho đẹp hơn là nhận lãnh. Phục vụ Chúa vui biết bao nhiêu? Phấn khởi biết bao nhiêu? Khi tôi nghĩ rằng một linh hồn đến để nhận được sự tha tội bất cứ khi nào tôi hầu việc Phúc-âm bởi đức tin, tôi chỉ có thể vui mừng và phấn khởi. Các tín đồ công chính mong muốn truyền bá Phúc-âm cho nhiều linh hồn. Trong Hội thánh của Đức Chúa Trời, vai trò của các bầu hoa của Phúc-âm là cực kỳ quan trọng. Bạn và tôi phải nhận ra Đức Chúa Trời đã đặt để chúng ta như những cái bầu hoa ở vị trí nào. Và trên những vị trí này của bầu hoa, chúng ta phải hoàn thành vai trò của mình bởi đức tin. Tôi tin rằng khi chúng ta hầu việc Phúc-âm không phải bằng khả năng và niềm kiêu hãnh về xác thịt của mình, bèn là bởi đức tin của chúng ta nơi Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ làm cho bông hoa của sự cứu rỗi nở rộ hoàn toàn. Chính khi chúng ta trở thành những cái bầu hoa của Phúc-âm thì các bông hoa của Phúc-âm nở rộ, và chính nhờ những bông hoa này mà nhiều người được phước. 
 


Hội Thánh Là Chân Đèn Chiếu Sáng Thế Gian Này Bằng Ánh Sáng Cứu Rỗi


Bằng cách nhóm lại với nhau, những người công chính đã trở thành chân đèn của Phúc-âm và chiếu sáng cho thế gian này. Những người công chính tỏa ra ánh sáng của Phúc-âm của nước và Thánh Linh. Cuộc sống như chân đèn chiếu sáng thế giới tối tăm bằng ánh sáng rực rỡ của lẽ thật—đây là cuộc sống của chúng ta. Chính lúc những người công chính, những người đã được tha tội trở thành những cái bầu của Phúc-âm thì các bông hoa của đức tin nở rộ trên thế gian này, và chính lúc điều này xảy ra thì Phúc-âm của nước và Thánh Linh được làm chứng trên khắp cả thế giới. Không có những cái bầu này thì không bao giờ có hoa và cũng không thể có bất cứ ngọn đèn nào. Cái chân đèn có bốn cái đài giống như hạt hạnh nhân, mỗi cái đều có bầu và hoa. Chính khi chúng ta trở thành những cái bầu như vậy và hoàn thành vai trò đã được giao phó cho mỗi người chúng ta thì Hội thánh của Đức Chúa Trời có thể mọc lên ở khắp mọi nơi và nhiều linh hồn có thể được cứu khỏi tội lỗi của họ. Khi chúng ta nhìn vào chân đèn, chúng ta thấy rằng có cái bầu khác trên một cái bầu, và trên cái bầu có một cái bầu khác dọc theo thân. Như vậy, thông qua việc phục vụ Phúc-âm của bạn, các bông hoa Phúc-âm đã nở rộ, và Phúc-âm sẽ được rao giảng trên toàn thế giới này. Bạn và tôi là những cái bầu hoa này. Từ việc lắng nghe Phúc-âm của nước và Thánh Linh cho đến việc truyền bá Phúc-âm này ở khắp nơi trên thế giới cho đến hiện nay, chúng ta đã thực hiện vô số công việc như những cái bầu hoa. Đây là cách mà bạn có thể nhận được sự tha tội của mình và lan truyền nó cho những người khác nữa.
Chúng ta đã thực hiện nhiều công việc khác nhau để thực hiện vai trò của mình như là những cái bầu hoa này. Ví dụ, chúng ta đã xây dựng nên ngôi nhà nguyện này hai năm trước để đào tạo môn đồ và tĩnh nguyện thuộc linh. Chúng ta đã mất khoảng một tháng để xây dựng nên tòa nhà bằng tấm panel cách nhiệt này. Khi chúng ta xây dựng tòa nhà này bằng đức tin, chúng ta đã nghĩ rằng: “Anh chị em của mình sẽ đến nơi này để tĩnh nguyện thuộc linh, và nhiều linh hồn lạc lối sẽ đến với các lớp học Phúc-âm của chúng ta, lắng nghe Lời Chúa, và nhận được sự tha tội.” Dù chúng ta đã đối mặt với nhiều gian nan trong quá trình xây dựng tòa nhà này, nhưng chúng ta luôn giữ ý tưởng này trong tâm trí của mình, vượt qua những sự khó khăn đó và làm việc một cách trung tín trong niềm hy vọng. Đây là cách mà trung tâm huấn luyện môn đồ hóa này đã được xây dựng, và làm thế nào mà chúng ta có thể thờ phượng ở một nơi ấm áp và thoải mái này. Điều này cũng có thể thực hiện được nhờ những người đã hoàn thành vai trò của từng cái bầu. Chính vì bạn và tôi đã trở thành những cái bầu nên giờ đây chúng ta có thể thờ phượng trong sự ấm áp ngay cả trong thời tiết lạnh giá này. Nếu không có cái bầu thì những hoàn cảnh dễ dàng này sẽ không bao giờ xảy ra. Trước khi ngôi nhà nguyện này được xây dựng, nơi này chỉ là một vùng đất hoang vu vắng vẻ. Nếu chúng ta nhóm lại ở một nơi ảm đạm như vậy để lắng nghe Lời của Đức Chúa Trời, thì bạn có muốn đến hay không? Quá lạnh để thờ phượng, có lẽ bạn sẽ muốn về nhà.
Chính vì những cái bầu hoa đã ở đúng vị trí nên chúng ta có thể khiến cho bông hoa Phúc-âm nở rộ không chỉ ngày hôm nay, nhưng chúng ta cũng sẽ tiếp tục làm như vậy trong tương lai. Có một bài thơ nổi tiếng của Hàn Quốc mang tựa đề là “Bên cạnh một bông hoa cúc” và nó nói rằng: 
“Để một hoa cúc nở,
Chim họa mi chắc hẳn đã khóc như vậy từ mùa xuân.
Để một hoa cúc nở,
Sấm sét chắc hẳn đã cuồn cuộn như vậy trong những đám mây u ám…”
Thật vậy, những cái bầu hoa của biết bao tôi tớ Đức Chúa Trời và biết bao thánh đồ đã được đặt vào cây Phúc-âm. Để Phúc-âm của nước và Thánh Linh trổ hoa, những người làm công hoàn thành vai trò của những cái bầu như vậy đã làm việc vất vả mỗi ngày. Và dưới những cái bầu này, Chúa đã đặt thêm những cái đài giống như hạt hạnh nhân để rồi chúng ta sẽ hoàn thành vai trò của những cái bầu này được tốt hơn. Và Đức Chúa Trời cũng đã ban ân điển của Ngài cho chúng ta vào đúng thời điểm của Ngài, ban cho chúng ta dầu dùng cho bảy ngọn đèn. Biết rằng chúng ta không thể làm gì bằng sức riêng của mình, nên Chúa đã mặc lấy chúng ta trong ân điển của Ngài thông qua Hội thánh, hầu cho chúng ta sẽ có thể hoàn thành vai trò của những cái bầu phục vụ Phúc-âm. Vì vậy, bạn phải nhận ra rằng việc trở thành những cái bầu này không có nghĩa là chúng ta có thể truyền bá Phúc-âm một mình bằng sức riêng của chúng ta. Đúng hơn, chỉ bởi ân điển của Đức Chúa Trời mà tất cả chúng ta đã được tôn vinh để trở thành những cái bầu hoa này.
Bây giờ, những người đã nhận được sự tha tội và những ai đã nhận được điều đó cách đây không lâu, tất cả đều là những cái bầu giống nhau để phục vụ Phúc-âm. Lý do tất cả họ đều giống nhau bất chấp những sự khác biệt về mức độ thuộc linh của họ là vì họ đều được gọi là những cái bầu hoa. Mỗi người chúng ta đều là một cái bầu hoa mà không có ngoại lệ. Chỉ rao giảng Lời Chúa về mặt thuộc linh trong khi không hề đụng một ngón tay vào những công việc khác thì không phải là một đời sống thuộc linh đúng đắn. Những người thực sự thuộc linh có thể làm bất cứ điều gì nếu điều đó đem lại lợi ích cho Phúc-âm. “Vị trí trong nhà thờ của tôi là thế này, và vậy nên tôi chỉ làm những việc này thôi. Vì bây giờ anh đã nhận được sự tha tội, anh có nên làm những việc khác này trong khi tôi chỉ làm công việc của tôi hay không?” Đây này không đúng. Khi nói đến việc phục vụ Phúc-âm, không ai cao hơn hoặc thấp hơn bất cứ người nào khác. Hết thảy chúng ta phải cùng nhau hiệp một và trở thành phân bón duy nhất để Phúc-âm trổ hoa và nở rộ.   
 


Làm Thế Nào Các Thánh Đồ Được Tái Sanh Có Thể Làm Theo Xác Thịt?


“Bây giờ tôi rất hạnh phúc vì tội lỗi của tôi đã được tha và tôi đã trở nên vô tội. Nhưng tôi sẽ hạnh phúc hơn nếu tôi giàu có. Chẳng phải sẽ rất tốt nếu cuối cùng tôi được sống trong giàu sang sao?” Bây giờ có bất cứ người nào muốn thành công trong xác thịt cũng đã giải quyết được các vấn đề thuộc linh của mình hay không? Lần đầu tiên khi tôi gặp Chúa, không nhận ra rằng Ngài đã cứu tôi để rồi tôi sẽ trở thành một cái bầu hoàn hảo cho Phúc-âm, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ hoàn thành vai trò này bằng cách kinh doanh và kiếm một số tiền. Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ đến nhà thờ mỗi ngày, dạy ở trường Chúa Nhật, truyền bá Phúc-âm của nước và Thánh Linh cho những đứa trẻ, điều hành một doanh nghiệp nhỏ và chỉ làm việc vài tiếng đồng hồ một ngày, dâng lên số tiền kiếm được hằng ngày của mình làm của dâng cho nhà thờ, và giúp đỡ nhà thờ trồng cây bằng cách phục vụ về mặt vật chất theo cách này. Tất nhiên, tôi cũng nghĩ rằng ngoài vài tiếng đồng hồ tôi dành cho công việc kinh doanh của mình, tôi sẽ dành thời gian còn lại của mình cho Chúa. Nhưng bất kể suy nghĩ của tôi là gì, khi tôi cầu hỏi Chúa rằng tôi nên hoàn thành vai trò gì như một cái bầu hoa, Ngài đã không muốn tôi hoàn thành điều đó bằng cách kiếm tiền. 
Suy nghĩ của tôi lúc đó đã sai. Chúa đã không cho phép tôi làm điều này. Vậy nên, giờ đây tôi đang thực hiện vai trò của mình là một cái bầu hoa thích hợp bằng cách cống hiến hết mình cho chức vụ của mình để truyền bá Phúc-âm của nước và Thánh Linh. Chúng ta phải làm bất cứ điều gì mà Đức Chúa Trời đẹp lòng. Nếu Ngài bảo chúng ta dời một ngọn núi, thì chúng ta phải dời nó đi. Nếu vô số người được cứu bằng cách dời ngọn núi này, thì chúng ta càng sẵn lòng làm như vậy. Ngay cả khi bất cứ nhiệm vụ được giao nào dường như là bất khả thi và liều lĩnh một cách vô vọng, nhưng nếu Đức Chúa Trời bảo chúng ta làm điều đó bằng đức tin, và nếu nó có lợi về mặt thuộc linh, thì chúng ta tin rằng việc đó chắc chắn sẽ được hoàn thành. Đào núi bằng cuốc, khởi đầu của chúng ta có thể yếu ớt, nhưng đúng lúc, chúng ta sẽ thổi tung ngọn núi bằng thuốc nổ và dọn sạch các mảnh vụn bằng máy ủi. Sau đó, ngọn núi sẽ biến mất. Bởi vì chúng ta không làm theo suy nghĩ do con người tạo ra của mình nhưng chỉ làm theo ý muốn của Chúa, nói cách khác, chúng ta luôn hoàn thành vai trò của những cái bầu cho Phúc-âm của Đức Chúa Trời bởi đức tin. Đây là cách chúng ta thực hiện vai trò của mình như những cái bầu hoa của Ngài.
Chúa đã đặt chúng ta vào bên trong Hội thánh của Ngài để rồi chúng ta sẽ trở thành những cái bầu hoa cho việc truyền bá Phúc-âm. Nơi chúng ta được đặt làm những cái bầu là sự khác biệt duy nhất, và khi nói đến việc truyền bá Phúc-âm, hoàn toàn không có chỗ nào quan trọng hơn hay kém quan trọng hơn chỗ khác. Nếu chúng ta phải sắp xếp theo thứ tự, thì người đầu tiên phải phục vụ người cuối cùng, như Chúa Jêsus đã phán: “Nếu ai muốn làm đầu, thì phải làm rốt hết và làm tôi tớ mọi người” (Mác 9:35). Chẳng phải khi Chúa kêu gọi chúng ta hoàn thành vai trò của những cái bầu, Ngài muốn chúng ta không vênh váo và thể hiện bản thân hay sao? Khi chúng ta hoàn thành tốt vai trò của những cái bầu, thì những công việc kỳ diệu của Chúa chúng ta sẽ diễn ra, như ánh sáng của bảy ngọn đèn trên chân đèn chiếu sáng Nơi Thánh một cách rực rỡ. 
Trong phân đoạn Kinh thánh hôm nay có chép rằng: “Kéo bắt tim cùng đồ đựng tàn đèn cũng sẽ bằng vàng ròng. Người ta sẽ dùng một ta-lâng vàng ròng làm chân đèn nầy và các đồ phụ tùng của chân đèn. Vậy, ngươi hãy xem, cứ làm y như kiểu đã chỉ cho trên núi” (Xuất Ê-díp-tô Ký 25:38-40). Trong số các đồ dùng của chân đèn có cái kéo bắt tim. Dầu được đổ vào và những cái tim được đặt trong đèn nằm trên đầu của chân đèn. Khi tim đèn cháy, tia lửa bay ra, và những cái kéo bắt tim được dùng để nhặt những tia lửa này. Những cái kéo bắt tim này cũng được làm bằng vàng. Các thầy tế lễ cắt tỉa những cái tim đèn cháy bằng kéo bắt tim và để chúng trên khay. Những đồ dùng như vậy thường được sử dụng ở Nơi Thánh.
Khi chúng ta đang hoàn thành vai trò của những cái bầu sau khi nhận được sự tha tội của mình, có lẽ đôi khi tấm lòng của chúng ta bị chai sạn vì quá bận rộn chỉ với một công việc. Vậy nên, đôi khi chúng ta làm những công việc mình được giao theo thói quen hoặc bằng một cách nửa vời. Những lúc như vậy, các tôi tớ của Đức Chúa Trời cần thay những cái tim của chân đèn. Giống như những cái tim đèn cháy được cắt tỉa, các tôi tớ của Đức Chúa Trời làm mới tấm lòng của chúng ta bằng cách luân phiên thay đổi các nhiệm vụ mà chúng ta đã được giao. Chúa của chúng ta loại bỏ những hạt sạn trong lòng chúng ta, để rồi chúng ta có thể tiếp tục phục vụ Phúc-âm với tấm lòng đổi mới của mình, như có chép rằng: “những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Qua đó, một lần nữa, những người làm công phục vụ lại Phúc-âm với tấm lòng đổi mới.
Bạn có nhớ rằng không có gì ngoài vàng ròng trong Nơi Thánh không? Để trở thành một cái bầu trung tín bởi đức tin, bạn phải không ngừng tìm kiếm những công việc mới của Chúa. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể luôn luôn sống bởi đức tin. Hôm nay chúng ta phải sống bởi đức tin, và ngày mai chúng ta cũng phải sống bởi đức tin. Bởi đức tin, chúng ta thực hiện các vai trò mới của những cái bầu mỗi ngày. Chúng ta, những người làm công của Phúc-âm của Đức Chúa Trời phải loại bỏ tất cả những tàn dư từ tim đèn bằng kéo bắt tim, chăm sóc các ngọn đèn, và giữ cho chúng luôn tỏa sáng rực rỡ và làm cho ánh sáng của chúng không bao giờ tắt.
Bên trong Nơi Thánh rất huy hoàng. Chúa đã kêu gọi và nhóm những người công chính trong Hội thánh của Đức Chúa Trời, để rồi họ có thể trở thành chân đèn truyền bá Phúc-âm của sự tha tội. Trong đó, Đức Chúa Trời đã đặt những người lãnh đạo, Ngài đã ban cho tất cả những người công chính các ân tứ của Ngài để họ phục vụ Phúc-âm, và Ngài đã kêu gọi chúng ta để rồi chúng ta có thể phục vụ Chúa bằng cách trở thành những cái bầu hoa khiến cho bông hoa Phúc-âm nở rộ từ vị trí mà mỗi người chúng ta đã được phân công. Bởi thế, Đức Chúa Trời đã cho phép chúng ta có thể truyền bá Phúc-âm cho tất cả tội nhân trên toàn thế giới. Đây chính là “ekklesia”, Hội thánh của Đức Chúa Trời. Nói cách khác, chúng ta, dân sự của Hội thánh Đức Chúa Trời, nơi mà những người được kêu gọi và những người được cứu tập hợp lại với nhau. Đức Chúa Trời của chúng ta đã cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi bằng cách giải cứu chúng ta ra khỏi tất cả tội lỗi cùng những sự vi phạm của chúng ta và kêu gọi chúng ta ra khỏi thế gian. Thông qua sự cứu rỗi của Chúa chúng ta, Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta bằng cách khiến chúng ta tin nơi Chúa Jêsus, và Ngài đã thành lập Hội thánh này, hầu cho chúng ta có thể hầu việc Phúc-âm bằng cách cùng nhau hiệp nhất. Chính sự thật này đã hình thành nên sự nhóm họp của các thánh đồ.
 


Lý Do Hội Thánh Tồn Tại Là Để Rạng Soi Ánh Sáng Phúc Âm Của Nước Và Thánh Linh


Lý do chân đèn được làm bằng cách đóng một khối vàng đó là để khiến cho Hội thánh của Đức Chúa Trời cùng nhau hiệp một và làm cho những bông hoa Phúc-âm nở rộ. Chân đèn này biểu thị cho Hội thánh của Đức Chúa Trời, và nó tồn tại để chiếu rọi mọi sự tối tăm. Đây chính là mục đích mà Hội thánh tồn tại. Đầu tiên, Hội thánh đã trở thành bầu hoa để phục vụ chúng ta, để chúng ta được tái sanh. Và bây giờ đến lượt chúng ta. Bạn và tôi, và tất cả chúng ta, những người đã nhận được sự tha tội, phải trở thành những cái bầu hoa này, và tất cả chúng ta phải tiếp tục thực hiện những nhiệm vụ như những bầu hoa và phân bón để rồi bông hoa Phúc-âm có thể được nở rộ. Tất cả những người công chính chúng ta và tất cả Hội thánh của Đức Chúa Trời phải thực hiện vai trò của chân đèn, truyền bá ánh sáng Phúc-âm trên toàn thế giới và phục vụ Chúa. 
Không phải chúng ta đang cố gắng thiết lập một giáo phái mới. Nếu chúng ta phải mô tả giáo phái của mình một cách chắn chắn, thì đó chính là giáo phái của Chúa Jêsus. Chúng ta là những người công chính đã được kêu gọi để phục vụ Chúa. Khi chúng ta trở thành những cái bầu của chân đèn và hầu việc Chúa, chúng ta nhận ra rằng Ngài cũng đáp ứng mọi nhu cầu của chúng ta như những cái bầu hoa. Mặc dù chúng ta không cố gắng làm bất cứ điều gì cụ thể để đáp ứng nhu cầu của mình, nhưng chính Đức Chúa Trời chu cấp tất cả nhu cầu của chúng ta một cách dư dật. Mọi thứ đều được chu cấp đúng thời điểm cũng như Chúa đã phán rằng: “Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm vương quốc Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài, thì Ngài sẽ ban cho các con mọi điều ấy nữa. (Ma-thi-ơ 6:33)” Chúa ban cho tất cả những gì mà những người công chính phục vụ Phúc-âm cần đến. Khi những người làm công đang thực hiện vai trò bầu hoa của mình đối mặt với những lúc khó khăn, Chúa ban cho họ sức mạnh, phán rằng: “Vui lên nào! Ta luôn ở cùng con.” Khi các bầu hoa không có đức tin, Ngài sẽ ban cho họ đức tin, phán rằng: “Hãy có đức tin mạnh mẽ! Con có thể làm mọi thứ nhờ Ta, Đấng thêm sức cho con.” Và Chúa cũng ban ân điển của Ngài cho họ. Sau đó, Chúa giải quyết nan đề, phán rằng: “Bầu hoa của Ta, con phải thực sự cần đến điều này. Ta sẽ giải quyết nan đề này cho con.”  Để sử dụng chúng ta như những cái bầu hoa cho các công việc công chính của Ngài, Đức Chúa Trời ban phước cho chúng ta, những người công chính đã trở thành những cái bầu hoa.
Bất kể chúng ta, những người công chính làm việc gì, thì chúng ta cũng phải làm việc đó để phục vụ như những cái bầu hoa cho Phúc-âm nở rộ. Sinh viên của chúng ta cũng phải trung tín dẫn dắt đời sống học đường của mình như những cái bầu hoa của Phúc-âm. Để các tín hữu của chúng ta kiếm sống tại nơi làm việc của họ, họ cũng phải làm vậy, như những cái bầu hoa của Phúc-âm. Bất kể làm việc gì, tất cả chúng ta cũng phải làm điều đó để trở thành những cái bầu hoa của Phúc-âm của Chúa. Tất cả những người công chính chúng ta phải tồn tại để thực hiện vai trò của những cái bầu hoa của Phúc-âm, và trên thực tế, đây là cách chúng ta thực sự nên sống bởi đức tin. Những cái bầu hoa rất quan trọng để các bông hoa Phúc-âm nở rộ. 
Bạn phải nhớ rằng bản thân chúng ta không phải là những bông hoa. Bông hoa của Phúc-âm là Chúa Jêsus. Ánh sáng thật cũng là Chúa Jêsus. Tất cả những gì chúng ta làm đó chỉ là rao giảng Đức Chúa Jêsus Christ này trên toàn thế giới bởi đức tin bằng cách tin vào Lẽ Thật cứu rỗi được thể hiện trong sợi chỉ xanh, tím, đỏ, và vải gai đậu mịn của Ngài. Trong 1 Cô-rinh-tô 10:31 chép rằng: “Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm.” Cuộc sống của chúng ta là nhằm để truyền bá Phúc-âm này bằng cách trung tín hoàn thành vai trò của bầu hoa. 
Điều mà người ta lo lắng nhất ở tuổi trẻ đó là tương lai của họ. Họ tự hỏi rằng: “Cuộc sống trong tương lai của mình sẽ ra sao? Người yêu của tôi đang ở đâu và người phối ngẫu trong tương lai của tôi đang làm gì?” Người phối ngẫu trong tương lai của tôi đang ở đâu? Ngài ở trong Hội thánh của Đức Chúa Trời, và Ngài không ai khác chính là Đức Chúa Jêsus Christ. Vậy Ngài làm gì? Ngài tỏa sáng. Ngài là Ánh Sáng của Phúc-âm của nước và Thánh Linh. Ngài là Chúa, và tất cả các bạn đều là cô dâu của Đấng Christ. Chúa đang bảo bạn vào trong Hội thánh của Ngài, phán rằng Ngài sẽ gặp bạn khi bạn cầu nguyện với Đức Chúa Trời bằng cách hết lòng tin vào Lẽ Thật được thể hiện ở sợi chỉ xanh, tím, đỏ, và vải gai đậu mịn. Ngài đã phán với bạn rằng Ngài sẽ đến với bạn và gặp gỡ bạn khi bạn tin nơi Ngài.
Những người công chính phải luôn tỉnh thức trong suy nghĩ của mình. Khi bạn lấp đầy lòng mình bằng Phúc-âm của nước và Thánh Linh, thì Đức Thánh Linh sẽ giữ bạn tỉnh thức mỗi ngày. Tất cả những gì mà người công chính phải làm đó chỉ là sống cuộc đời của họ theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh để truyền bá Phúc-âm của nước và Thánh Linh. Khi chúng ta làm như vậy, thì bản thân chúng ta có thể nhận ra và phân biệt được các ý tưởng thuộc về xác thịt và các ý tưởng thuộc về tâm linh.
Có thể trước đây bạn đã bóc từng lớp vỏ của củ hành tây. Ban đầu có lớp da bên ngoài, khi bạn bóc nó ra thì sẽ xuất hiện một lớp khác, trong hơi xanh. Khi bạn bóc lớp vỏ xanh này ra thì một lớp màu trắng bên trong sẽ lộ ra. Khi bạn bóc lớp này ra thì sẽ có một lớp vỏ màu trắng bên trong khác, y như lớp vỏ trước. Toàn bộ củ hành được tạo nên từ từng lớp vỏ màu trắng nối tiếp nhau. Khi nó bị nóc ra và lớp vỏ bên trong màu trắng lộ ra, thì theo thời gian, lớp vỏ tiếp xúc này trở thành một lớp vỏ hơi vàng. Nhưng khi lớp vỏ này được lột ra, thì lớp vỏ bên trong màu trắng lại lộ ra một lần nữa. Sau một thời gian, lớp vỏ bên trong này lại biến thành lớp vỏ bên ngoài, và thế nên bạn phải bóc nó ra một lần nữa để có được lớp vỏ giòn hơn. 
Xác thịt của chúng ta giống như các lớp vỏ này của một cái củ hành, và thế nên chúng ta phải lột bỏ các suy nghĩ xác thịt của mình mỗi ngày. Bây giờ, bạn có thể nghĩ rằng: “Tôi đã chối bỏ chính mình khi tôi được cứu, nhưng tôi có nên chối bỏ chính mình hết lần này đến lần khác thậm chí sau khi đã được tha tội không? Bạn có biết năm ngoái tôi đã chối bỏ bản thân bao nhiêu lần hay không? Đã đủ khó để uốn nắn tấm lòng của tôi rồi, và bây giờ tôi phải làm lại điều đó hay sao? Thật quá khó!” Nhưng, thưa anh chị em, việc loại bỏ các suy nghĩ xác thịt của các bạn như thế này là điều đúng đắn đối với các bạn. Chúa đang phán với chúng ta rằng việc chúng ta lột bỏ những suy nghĩ của xác thịt mình như chúng ta lột bỏ các lớp bỏ của củ hành là một vấn đề thuộc về nguyên tắc và là cách làm đúng đắn đối với chúng ta.
Chúa muốn gặp gỡ chúng ta thông qua Lời được chép thành văn. Ngài muốn gặp chúng ta ở bàn bánh trần thiết, ở chân đèn, ở bàn thờ xông hương, và trước nắp thi ân. Điều mà tôi đang nói ở đây không phải là bạn buộc phải chối bỏ bản thân và giả vờ có đức tin trong khi trên thực tế là bạn không có, nhưng mà bạn phải chối bỏ bản thân mình từ trong tấm lòng của chính bạn bởi đức tin. Bây giờ bạn có hiểu được không? Chúa không chỉ đang đề nghị rằng tốt hơn bạn phải từ bỏ chính mình, nhưng Ngài đang phán rằng bạn phải làm như vậy. Khi bạn khắc sâu trong tâm trí của mình rằng bạn phải chối bỏ bản thân trong lòng bạn, thì sự từ chối bỏ bản thân sẽ tự nó đạt được. Điều đó tự hoàn thành mà bạn không nhận ra, “À, vậy đây là cách tôi có thể chối bỏ bản thân mình.”  Nhưng nếu các nguyên tắc cơ bản không được dạy dỗ và người ta chỉ bị ép buộc để bẻ cong ý chí của họ, thì chẳng những họ không thể đạt được điều này, mà thậm chí cuối cùng họ còn có thể mất đi đức tin của mình nữa.
Chúa đẹp lòng khi chúng ta thuần phục lòng mình để đầu phục. Và nếu điều đó làm đẹp lòng Chúa, thì chúng ta phải khiến cho những suy nghĩ xác thịt của mình phục tùng. Tất nhiên, có một vài điều có vẻ ngoài tầm với của chúng ta, nhưng chúng ta vẫn cố gắng hết sức để hoàn thành chúng. Điều này không đúng sao? Bởi vì Chúa đã cứu chúng ta và khiến chúng ta trở thành những người làm công của Ngài, nên không có việc gì mà chúng ta không thể làm được, như Sứ Đồ Phao-lô đã nói rằng: “Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi” (Phi-líp 4:13). Hơn nữa, khi nói đến việc làm cho các bông hoa Phúc-âm nở rộ, thì ngay cả khi chúng ta trở thành cái bầu hoa nhỏ nhất, bông hoa ấy vẫn thật lộng lẫy. Vậy thì có gì mà chúng ta không thể làm được? Khi Chúa sẽ làm cho các bông hoa Phúc-âm nở rộ và cứu rỗi linh hồn nếu chúng ta chỉ trở thành bầu hoa nhỏ bé nhất trong số tất cả những bầu hoa, thì chúng ta không thể trở thành các bầu hoa của Ngài hay sao? Tất nhiên là chúng ta có thể.  
Chúng ta cũng phải sẵn sàng công nhận đức tin trong lòng mình. Tất cả những gì chúng ta phải làm đó là nhận ra điều gì đúng là đúng, nói rằng: “Vâng, điều đó đúng” và thừa nhận điều gì sai là sai, rằng: “Không, suy nghĩ của tôi đã sai. Tôi đã sai.” Đây chính là đi theo Chúa, chối bỏ bản thân, và chinh phục ý chí của chính chúng ta. Bởi đó, khi chúng ta bỏ đi các ham muốn xác thịt của chính mình, thì Chúa của chúng ta biến đổi chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta không thể tự biến đổi chính mình. Trở thành một người thuộc linh không phải là điều có thể đạt được thông qua nỗ lực riêng của chúng ta. Điều chúng ta phải làm đó là suy xét lại bản thân của mình trước Lời của Đức Chúa Trời để xem liệu chúng ta đúng hay sai, và nếu chúng ta sai, thì tất cả những gì chúng ta phải làm đó là thừa nhận chính mình y như vậy và thưa rằng: “Vâng, Chúa ơi! Chỉ Ngài là đúng, và chính con đã sai.” Ngay khi chúng ta làm điều này, sự tối tăm trong lòng chúng ta được xóa bỏ. Sau đó, Chúa phán với chúng ta rằng: “Đối với ngay cả một sinh vật như con, Ta cũng đã bôi xóa tất cả tội lỗi của con rồi. Ta đã biến con thành sự sáng.” Chúa đang phán với chúng ta rằng: “Nhưng hết thảy mọi sự đã bị quở trách đều được tỏ ra bởi sự sáng; phàm điều chi đã tỏ ra thì trở nên sự sáng vậy (Ê-phê-sô 5:13).”
Chúng ta chẳng có điều gì để làm từ ý chí của mình. Tất cả những gì chúng ta phải làm đó chỉ là sống trong Nơi Thánh bởi đức tin mà thôi. Do đó, khi chúng ta sống trong Nơi Thánh bởi đức tin thì Chúa hành động trong chúng ta. Để khiến cho chúng ta trở thành những cái bầu hoa đáng giá hơn, Đức Chúa Trời càng ban cho chúng ta nhiều ân điển và phước hạnh hơn nữa. Bởi vì Đức Chúa Trời thực sự muốn truyền bá Phúc-âm của nước và Thánh Linh thông qua chúng ta, nên Ngài không thể không ban thêm phước hạnh cho chúng ta. Tôi hy vọng tất cả các bạn đều tin vào sự thật này. Tôi hy vọng bạn tin và tất cả mọi Lời của Đức Chúa Trời. Bạn có tin không? Nếu bạn trả lời bằng một từ “có” bất cứ khi nào bạn được hỏi câu này, thì đức tin của bạn sẽ tăng trưởng. Lĩnh vực của đức tin vỗn dĩ là tự bản thân một người, không ai có thể học được gì cả. 
Mục sư là những cái bầu, và tất cả các anh chị em của chúng ta cũng vậy. “Bạn là một cái bầu xấu xí. Nhưng tôi là một cái bầu đẹp.” Tôi biết rằng trong số các bạn khôn gai thực sự suy nghĩ theo cách này, nhưng khi những suy nghĩ như vậy len lỏi trong bạn, thì bạn phải quay trở lại, nhận ra rằng bạn đang đi ngược theo phương hướng trái ngược với tâm trí của Đức Chúa Trời. Những cái bầu hoa có ích lợi gì khi so tài với các thánh đồ khác trong một cuộc thi nhan sắc vô nghĩa để giành giải thưởng? Cho dù một số bầu hoa có vẻ tốt đẹp đến mức nào đi chăng nữa, nhưng trong số chúng có cái nào thực sự đẹp hơn bông hoa không? Nếu những cái bầu hoa nổi bật hơn chính bông hoa, thì bông hoa sẽ chỉ trở thành một bông hoa vô dụng và kém hấp dẫn. Cũng như những viên gạch nhỏ và to đều cần thiết để dựng nên một bức tường, nên tất cả chúng ta, dù đẹp hơn hay xấu hơn, đều cần thiết như những cái bầu hoa làm cho bông hoa Phúc-âm của Chúa nở rộ.
Vì vậy, chúng ta đừng phớt lờ nhau trong sự kiêu ngạo của mình. Thay vào đó, chúng ta hãy quan tâm nhau, nhận ra rằng tất cả chúng ta đều quý báu. Mọi người đều quý báu. Mọi người đều cần thiết. Như Đức Chúa Trời đã ra lệnh để Môi-se làm nên chân đèn bằng cách đóng một ta-lâng vàng ròng, nên với luật pháp cứu rỗi, Ngài đã biến chúng ta thành những người công chính, và khiến chúng ta trở thành những cái bầu phục vụ cho Phúc-âm của nước và Thánh Linh. Vì vậy, Đức Chúa Trời vui lòng truyền bá Phúc-âm của Ngài thông qua chúng ta. Ngay cả bây giờ, Đức Chúa Trời vẫn đang truyền bá Phúc-âm của nước và Thánh Linh cho toàn thể nhân loại thông qua Hội thánh của Ngài. Và thông qua việc truyền bá Phúc-âm này cùng những cái bầu của nó, Đức Chúa Trời muốn chiếu sáng cả thế giới rộng lớn bằng tình yêu thuộc về Lẽ Thật của Ngài.   
Ha-lê-lu-gia!