(Rô-ma 8:29-30)
“Vì những kẻ Ngài đã biết trước, thì Ngài cũng đã định sẵn để nên giống như hình bóng Con Ngài, hầu cho Con nầy được làm Con cả ở giữa nhiều anh em; còn những kẻ Ngài đã định sẵn, thì Ngài cũng đã gọi, những kẻ Ngài đã gọi, thì Ngài cũng đã xưng là công bình, và những kẻ Ngài đã xưng là công bình, thì Ngài cũng đã làm cho vinh hiển.”
Những câu Kinh thánh này nói với chúng ta rằng Đức Chúa Trời đã định sẵn để cứu mọi người trong Đức Chúa Jêsus Christ. Để làm như thế, Đức Chúa Trời đã kêu gọi họ trong Đấng Christ, xưng công chính cho những người mà Ngài đã gọi, và làm vinh hiển những người Ngài đã xưng công chính. Tất cả những điều căn bản trong Kinh thánh đã được dự tính và thực hiện trong Đức Chúa Jêsus Christ. Đây là điều mà sách Rô-ma nói với chúng ta, nhưng nhiều nhà thần học và mục sư giả đã biến lẽ thật rỏ ràng và đơn giản này thành là một học thuyết, gồm có những ý nghĩ riêng và tư lợi của họ, và sốt sắng rao giảng nó ra. Bây giờ chúng ta sẽ xét xem lẽ thật này bị hiểu sai đến như thế nào.
Một số nhà thần học đưa ra năm học thuyết chính từ phân đoạn này: 1) Sự biết trước, 2) Sự tiền định, 3) Sự kêu gọi thực tiển, 4) Sự công chính, và 5) Sự vinh hiển. Năm giáo lý này được biết đến như “Chuổi Vàng của sự Cứu rỗi” và đã được rao giảng như lẽ thật cho tín đồ cũng như người ngoại đạo. Nhưng những luận điệu của họ đầy những sự sai lầm.
Cả năm học thuyết này chỉ nói lên những gì Đức Chúa Trời đã làm – đó là “Đức Chúa Trời đã biết, đã chọn, đã gọi, đã xưng công chính và đã làm vinh hiển ai đó.” Nhưng Thuyết Tiền định là một học thuyết nói rằng Đức Chúa Trời đã chọn lựa cách vô điều kiện những người Ngài muốn cứu ngay cả trước khi họ sanh ra. Nhưng lẽ thật của sự tiền định trong Kinh thánh dạy chúng ta rằng Đức Chúa Trời đã khiến những tội nhân trở nên con cái của Ngài bởi đổ đầy tình yêu của Ngài trên họ. Vì thế đã chọn lựa họ, kêu gọi họ, xưng công chính và làm vinh hiển họ.
Những Giáo lý thần học sai lầm về tiền định và chọn lựa
Trong thần học Cơ đốc, chúng ta có thể tìm thấy “năm học thuyết quan trọng” của học thuyết Calvin được công bố bởi John Calvin. Trong số đó có Thuyết Tiền Định và Thuyết Chọn Lựa. Trong thảo luận dưới đây, tôi sẽ chỉ ra những sai trật của những học thuyết này về Kinh thánh và làm chứng về Phúc âm của Nước và Thánh linh.
Thuyết Chọn Lựa xuất phát từ một nhà thần học tên John Calvin. Dĩ nhiên, Đức Chúa Trời đã nói về sự chọn lựa trong Đức Chúa Jêsus Christ trước thời kỳ của Calvin từ lâu, nhưng Thuyết Chọn Lựa của ông đã dẫn đến nhiều sự lầm lẫn. Học thuyết sai lạc này giới hạn tình yêu của Đức Chúa Trời và định nghĩa nó như là một tình yêu kỳ thị và bất công. Nói một cách căn bản, chẳng có giới hạn hay ranh giới gì trong tình yêu của Đức Chúa Trời, và như vậy, Thuyết Tiền Định áp đặt sự giới hạn lên tình yêu của Đức Chúa Trời là hoàn toàn sai trật. Nhưng trên thực tế thì nhiều tín đồ tin nơi Chúa Jêsus ngày nay đã chấp nhận học thuyết này như là sự đương nhiên và tin rằng đó là định mệnh.
Quan điểm của Học thuyết Tiền định này đã trở thành nguyên tắc trên nhiều ý tưởng, khi học thuyết này đang thích hợp cho những người thích lý thuyết, và như vậy chi phối ý tưởng của họ và làm cho nó đáng tin đối với họ. Học thuyết này cho rằng ngay cả trước khi Sáng thế, Đức Chúa Trời đã định sẵn và chọn lựa số người nào đó cách vô điều kiện, trong khi những người khác thì bị bỏ ngoài sự chọn lựa này. Nếu học thuyết này đúng, thì những linh hồn đã không được chọn sẽ có lý do để chống nghịch lại Đức Chúa Trời, và Ngài sẽ trở nên một Đức Chúa Trời bất công và bất lợi.
Vì những học thuyết này, Cơ Đốc Giáo hiện nay đang rơi vào trong sự nhầm lẫn. Như một hậu quả, nhiều Cơ đốc nhân đang đau khổ trong khi tự hỏi “Tôi có đã được chọn lựa không? Nếu Đức Chúa Trời đã từ bỏ tôi trước khi Sáng thế, thì tôi còn tin nơi Chúa Jêsus để làm gì?” Cuối cùng họ sẽ trở nên quan tâm hơn về việc họ có đã được chọn lựa hay không. Đó là tại sao Giáo lý Tiền định đã làm ra quá nhiều bối rối trong vòng tín đồ tin nơi Chúa Jêsus, khi họ cho là câu hỏi về sự chọn lựa của họ quan trọng hơn là lẽ thật về Phúc âm của Nước và Thánh linh được ban cho bởi Đức Chúa Trời.
Học thuyết này đã đổi lẽ thật của Cơ Đốc Giáo trở nên tôn giáo thế giới. Nhưng hiện nay là lúc để chúng ta ném bỏ những học thuyết sai lạc này khỏi thế giới Cơ Đốc bằng Phúc âm đã ra đời để làm chứng cho sự công chính của Đức Chúa Trời. Như thế, trước nhất bạn phải tự nhận ra rằng Học thuyết Tiền định có đúng hay không, và việc được giải cứu khỏi mọi tội lỗi của bạn là bởi biết và tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh. Những người thật sự được Đức Chúa Trời chọn lựa thì biết và tin vào sự công chính của Ngài.
Tiền định và sự chọn lựa được bày tỏ bởi lẽ thật
Ê-phê-sô 1:3-5 nói, “Ngợi khen Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Đấng Christ đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời, trước khi sáng thế, Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng Christ, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Đức Chúa Trời, bởi sự thương yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus Christ, theo ý tốt của Ngài.” Sự chọn lựa được đề cập trong phân đoạn này là một sự chọn lựa “trong Ngài (Đấng Christ) trước khi sáng tạo thế gian này” (Ê-phê-sô 1:4). Nó cũng đồng thời nói với chúng ta rằng Đức Chúa Jêsus Christ không loại trừ một cá nhân nào ra khỏi ân điển cứu rỗi.
Từ phân đoạn này, chúng ta phải xác định điều gì sai trật với Học thuyết Tiền định. Điểm sai cơ bản của học thuyết này là khuynh hướng chống lại tiêu chuẩn chọn lựa của Đức Chúa Trời - đó là, nền tảng của một người được cứu hay không không tùy thuộc vào Lời của Đức Chúa Trời, nhưng thay vào đó là quyết định chuyên quyền và vô điều kiện của Ngài.
Nếu chúng ta đặt đức tin của chúng ta nơi Chúa Jêsus trên lôgic của sự tiền định và chọn lựa vô điều kiện, làm sao chúng ta có thể tin nơi Chúa Jêsus trong khi luôn luôn bồn chồn lo lắng và không chắc chắn? Sự dạy dổ của học thuyết sai trật Calvin biến Đức Chúa Trời thành một Đức Chúa Trời bất công. Lý do khiến Calvin lầm lẫn như vậy là vì ông đã lấy đi mệnh đề “trong Đức Chúa Jêsus Christ” ra khỏi sự tiền định của Đức Chúa Trời, và lỗi này trầm trọng đủ để làm ra nhiều lầm lẫn và sai lạc. Nhưng Kinh thánh nói với chúng ta cách rõ ràng rằng “Đức Chúa Trời đã chọn lựa chúng ta trong Con của Ngài, là Đức Chúa Jêsus Christ” (Ê-phê-sô 1:4).
Nếu đúng như học thuyết Calvin, thì Đức Chúa Trời đã chọn lựa một số người để trở nên con Đức Chúa Trời cách vô điều kiện trong khi loại bỏ những người khác mà không cần lý do, còn điều gì có thể vô lý hơn điều này? Calvin đã biến Đức Chúa Trời trở thành một Đức Chúa Trời bất công trong ý tưởng của nhiều người. Nhưng Kinh thánh nói với chúng ta trong Rô-ma 3:29 rằng: “Hay là, Đức Chúa Trời chỉ là Đức Chúa Trời của dân Giu-đa sao? Há chẳng phải cũng là Đức Chúa Trời của dân ngoại ư? Phải, Ngài cũng là của dân ngoại nữa” Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời và Cứu Chúa của tất cả mọi người.
Chúa Jêsus là Cứu Chúa của tất cả. Ngài đã ban sự cứu chuộc cho tất cả mọi người bởi gánh lấy mọi tội lỗi của con người trên chính mình Ngài bởi phép Báp tem của Ngài do Giăng thực hiện và huyết của Ngài trên Thập tự giá (Ma-thi-ơ 3:15). Kinh thánh nói với chúng ta rằng Đấng Christ đã cứu mọi tội nhân bởi nhận lấy tất cả tội lỗi của thế gian qua phép Báp tem của Ngài và mang những tội lỗi này đến Thập tự giá (Giăng 1:29), chịu hình phạt vì những tội lỗi này thay thế cho chúng ta. (Giăng19). Đồng thời, Giăng 3:16 cũng nói với chúng ta rằng: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” Đức Chúa Jêsus Christ đã gánh lấy tội lỗi của mọi người bởi phép Báp tem của Ngài, đã chết trên Thập tự giá, và đã sống lại từ cõi chết cho loài người trong sự công chính của Đức Chúa Trời.
Chúng ta biết ai đã được Đức Chúa Trời kêu gọi phải dựa trên Lời của Ngài. Vì thế, chúng ta hãy đọc trong Rô-ma 9:10-11. “Nào những thế thôi, về phần Rê-be-ca, khi bà ấy bởi tổ phụ chúng ta là Y-sác mà có thai đôi cũng vậy. Vì, khi hai con chưa sanh ra, chưa làm điều chi lành hay dữ-hầu cho được giữ vững ý chỉ Đức Chúa Trời, là ý định sẵn bởi sự kén chọn tự do của Ngài, chẳng cứ việc làm, nhưng cứ Đấng kêu gọi-”
Ở đây nói rằng mục đích của Đức Chúa Trời dành cho “kẻ mà Ngài gọi”. Vậy thì, ai đã được Đức Chúa Trời gọi trong Đức Chúa Jêsus Christ ? Họ là chính là những tội nhân, là những người mà Đức Chúa Trời đã gọi. Giữa Ê-sau và Gia-cốp, ai là người Đức Chúa Trời đã gọi? Ngài đã yêu Gia-cốp. Đức Chúa Trời đã không yêu những người như Ê-sau, là những người có đầy sự công chính của riêng họ, nhưng Đức Chúa Trời đã gọi những tội nhân giống như Gia-cốp và cho phép họ được sanh lại qua Phúc âm của Nước và Thánh linh. Đây là ý muốn tốt lành của sự công chính Đức Chúa Trời, là việc chọn những tội nhân như Gia-cốp để yêu và gọi họ qua Đức Chúa Jêsus Christ.
Vì A-đam là tổ phụ của mọi người, nên tất cả đều sanh ra như là con cháu của một tội nhân. Trong Thi-thiên 51, Đa-vít nói rằng ông đã hoài thai trong tội lỗi từ trong lòng mẹ. Vì con người được sanh ra là tội nhân, họ phạm tội, bất kể những cố gắng quyết tâm tránh xa tội lỗi của họ. Suốt cuộc đời họ, họ luôn luôn mang những bông trái của tội lỗi cho đến cuối cùng. Mác 7:21-27 nói với chúng ta rằng cây táo thì sanh trái táo, và cây lê thì sanh trái lê, con người phải sống cả cuộc đời họ trong tội lỗi bởi vì họ đã sanh ra trong tội lỗi.
Bạn phải từng có kinh nghiệm trong việc phạm một tội nào đó mà bạn không muốn. Đó là vì từ buổi ban đầu,bạn đã sanh ra là một tội nhân. Con người sanh ra với những ý nghĩ xấu xa như ngoại tình, gian dâm, giết người, trộm cướp, tham lam, độc ác, lừa gạt, vô sỉ, cùng các thứ tội lỗi khác như vậy trong ý tưởng của họ. Đó là vì sao mọi người sống cuộc đời của họ trong tôị lỗi. Tội lỗi là sự thừa kế. Khi chúng ta sanh ra với tội lỗi đó là do tổ phụ của chúng ta đã truyền lại cho chúng ta, chúng ta đã bị định phải sống trong tội lỗi, Đó là lý do tại sao chúng ta cần phải tin nơi Chúa Jêsus như Cứu Chúa của chúng ta và tin nơi sự công chính của Đức Chúa Trời.
Vậy thì có phải điều này có nghĩa rằng đó là công việc đầu tiên của Đức Chúa Trời, A-đam, kết thúc trong sự thất bại không? Không, không phải như vậy. Đức Chúa Trời đã quyết định làm con người trở nên con cái của Ngài, vì thế Ngài đã cho phép người đàn ông đầu tiên rơi vào trong tội lỗi. Đức Chúa Trời đã cho phép chúng ta trở nên tội nhân để Ngài cứu chúng ta qua phép Báp tem của Chúa Jêsus và huyết của Ngài. Vì thế, chúng ta phải biết rằng chúng ta đã sanh ra như những tội nhân, không loại trừ bất cứ ai.
Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã quyết định sai Đức Chúa Jêsus Christ đến trong thế gian từ trước khi Sáng thế, vì biết rằng con người sẽ trở nên những tội nhân. Ngài đã đặt để trên Chúa Jêsus tất cả tội lỗi của thế gian qua phép Báp tem của Ngài bởi Giăng và để Ngài chết trên Thập tự giá. Nói cách khác, Ngài đã quyết định ban cho những kẻ tin ơn cứu chuộc và ơn trở nên con cái của Ngài. Đây là chương trình và mục đích của Đức Chúa Trời cho loài người.
Một số người có thể hỏi trong sự hiểu sai rằng, “Hãy xem Gia-cốp và Ê-sau. Chẵng phải một người được chọn lựa và một người bị bỏ sao?” Nhưng Đức Chúa Trời đã không chọn lựa cách vô điều kiện những người khăng khăng đòi được cứu bên ngoài Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài chọn lựa cách rõ ràng để khiến người ta trở nên con cái của Ngài qua Đức Chúa Jêsus Christ. Khi chúng ta chỉ xem xét trong Cựu ước, chúng ta có thể có cảm tưởng rằng Đức Chúa Trời chỉ chọn một phía, nhưng với Tân ước, chúng ta có thể thấy rõ ràng rằng Ngài đã chọn những người như Gia-cốp để cứu những tội nhân qua Đức Chúa Jêsus Christ. Chúng ta phải có một sự hiểu biết rõ ràng và phải tin nơi người mà Đức Chúa Trời đã chọn bằng Lời của Ngài.
Giữa Ê-sau và Gia-cốp, Đức Chúa Trời đã gọi và yêu ai? Ngài đã không gọi ai khác ngoài Gia-cốp, một người đàn ông đầy những sự thiếu sót, lừa dối và bất chính để yêu và cứu ông trong sự công chính của Đức Chúa Trời. Bạn cũng phải tin nơi lẽ thật này, rằng Đức Chúa Cha đã gọi bạn qua Đức Chúa Jêsus Christ trong sự công chính của Ngài. Bạn cũng phải tin vào sự thật rằng Phúc âm của Nước và Thánh linh trong Đức Chúa Jêsus Christ là sự công chính thật của Đức Chúa Trời.
Vậy thì, tại sao Đức Chúa Trời đã chọn những người như Gia-cốp? Đức Chúa Trời đã chọn Gia-cốp bởi vì ông là một đại biểu cho tất cả người không công chính. Sự kêu gọi của Gia-cốp bởi Đức Chúa Trời là một sự kêu gọi phù hợp với ý muốn của Đức Chúa Trời; một sự kêu gọi phù hợp với Lời của Đức Chúa Trời rằng “chúng ta đã được chọn lựa trong Đức Chúa Jêsus Christ” Sự kêu gọi này cũng phù hợp với Lời của lẽ thật rằng “ý định bởi sự kén chọn tự do của Ngài, chẳng cứ việc làm, nhưng cứ Đấng kêu gọi”.
Con đường để cứu mọi tội nhân qua Đức Chúa Jêsus Christ là để làm trọn sự công chính của Đức Chúa Trời bởi tình yêu của Ngài. Đây là luật của sự cứu rỗi mà Đức Chúa Trời dành cho tội nhân. Để mặỉc cho họ sự công chính của Ngài, Đức Chúa Trời đã gọi những người như Gia-cốp, là những người hoàn toàn không có sự tự công chính, và là những người đáp lời kêu gọi của Đức Chúa Trời qua Đức Chúa Jêsus Christ.
Có phải Đức Chúa Trời đã kêu gọi những người tự công chính và có vẻ tốt lành không? Hay là Ngài kêu gọi những người không có sự tự công chính, là những người đầy những thiếu sót? Những người mà Đức Chúa Trời đã kêu gọi là những người giống như Gia-cốp. Đức Chúa Trời đã gọi và cứu những tội nhân đang đi đến hỏa ngục bởi vì tội lỗi của họ. Bạn phải nhận biết rằng từ khi bạn mới sanh ra, bạn cũng là một tội nhân, là người thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, và như vậy đáng bị bỏ vào nơi hoả ngục. Nói cách khác, bạn cần phải biết bản thân thật sự của bạn. Đức Chúa Trời đã kêu gọi tất cả tội nhân qua Đức Chúa Jêsus Christ và đã cứu họ trong sự công chính của Ngài.
Dân sự của Đức Chúa Trời là những người đã được xưng công chính bởi tin nơi sự công chính của Ngài. Đức Chúa Trời đã định sẵn để gọi mọi tội nhân và mua chuộc họ trong Chúa Jêsus, và Ngài đã làm trọn những gì mà Ngài đã định. Đây là sự tiền định và sự chọn lựa thật sự của Đức Chúa Trời, trước tiên chúng ta phải hiểu rõ nền tảng của lẽ thật chọn lựa này, như đã được miêu tả trong Cựu ước.
Nền tảng sự chọn lựa của Đức Chúa Trời dựa theo Cựu ước
Sáng thế ký 25:21-26 nói với chúng ta về câu chuyện của Gia-cốp và Ê-sau khi họ vẫn còn trong bụng mẹ, là bà Rê-bê-ca. Giữa Gia-cốp và Ê-sau, Đức Chúa Trời đã chọn Gia-cốp. Ông Calvin đã căn cứ Thuyết Chọn Lựa của ông trên phân đoạn này, nhưng chúng ta sẽ sớm tìm ra rằng sự hiểu biết của ông đi trệch với ý muốn của Đức Chúa Trời. Có một lý do tại sao Đức Chúa Trời yêu Gia-cốp hơn Ê-sau. Lý do này là những người như Ê-sau, vì sống ỷ lại nơi sức lực của riêng họ, hơn là nương dựa và tin cậy nơi Đức Chúa Trời, trong khi những người như Gia-cốp sống nương dựa và tin cậy nơi sự công chính của Đức Chúa Trời. Khi nói rằng Đức Chúa Trời yêu Gia-cốp hơn Ê-sau, có nghĩa là Đức Chúa Trời yêu những người như Gia-cốp. Đó là tại sao chúng ta được “chọn lựa trong Đấng Christ” (Ê-phê-sô 1:4).
“Sự chọn lựa vô điều kiện” không có Chúa Jêsus và ngoài sự công chính của Đức Chúa Trời chỉ là một học thuyết Cơ Đốc sai trật. Quan niệm này giống như đưa ra và tin nơi một thần định mệnh trong Cơ Đốc Giáo. Nhưng lẽ thật nói với chúng ta rằng Đức Chúa Trời đã chọn lựa tất cả những tội nhân trong Chúa Jêsus. Bởi vì Đức Chúa Trời chọn và cứu mọi tội nhân “trong Đức Chúa Jêsus Christ”, sự chọn lựa của Ngài là một sự chọn lựa công bằng. Nếu Đức Chúa Trời chọn Gia-cốp cách vô điều kiện và từ bỏ Ê-sau cách vô căn cứ, thì Ngài đã là một Đức Chúa Trời bất công, nhưng Ngài đã gọi chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ. Và để cứu những người Ngài đã gọi, Ngài đã sai Chúa Jêsus đến thế gian này để gánh lấy tội lỗi của thế gian bởi phép Báp tem của Ngài, là làm trọn sự công chính của Đức Chúa Trời, và đã đổ huyết báu của Ngài ra trên Thập tự giá. Đó là cách Đức Chúa Trời đã chọn và yêu chúng ta qua Đức Chúa Jêsus Christ.
Chúng ta cần phải bỏ đi những ý nghĩ con người chúng ta và tin nơi Lời Kinh Thánh, không phải tin nơi một niềm tin lý thuyết, mà là nơi đức tin thuộc linh của chúng ta. Nói cách khác, Đức Chúa Cha đã chọn tất cả chúng ta qua Đức Chúa Jêsus Christ. Nhưng Calvin đã xem sự chọn lựa của Đức Chúa Trời như thế nào? Đức tin thật được tìm thấy khi một người biết và tin nơi sự công chính của Đức Chúa Trời. Tin nơi những ý nghĩ của con người như lẽ thật thì cũng giống như sự thờ phượng thần tượng, chứ không phải Đức Chúa Trời.
Tin nơi sự công chính của Đức Chúa Trời qua Chúa Jêsus là sự khác biệt rõ ràng với tin nơi Thuyết Tiền Định sai lạc. Nếu chúng ta không biết và tin nơi Đức Chúa Jêsus Christ theo Lời đã chép của Đức Chúa Trời, thì chúng ta không khác gì hơn chỉ là những thú vật không có khả năng lập luận. Chúng ta đã được chọn như con cái của Đức Chúa Trời bởi dấu ấn của sự công chính của Đức Chúa Trời “trong Đức Chúa Jêsus Christ”. Chúng ta nên thẩm tra đức tin của chúng ta trên nền tảng Lời Kinh Thánh.
Một trong năm học thuyết của Ca-vin đề cập đến “giới hạn của sự chuộc tội.” Học thuyết này cho rằng giữa mọi người trong thế gian, một số người bị loại trừ khỏi sự cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Nhưng tình yêu của Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài không thể bất công như vậy. Kinh thánh nói với chúng ta rằng Đức Chúa Trời “muốn cho mọi người được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật” (1 Ti-mô-thê 2:4). Nếu ơn cứu rỗi là một ơn phước có giới hạn, ban cho một số người này nhưng không cho những người khác, thì đã có nhiều người từ bỏ đức tin của họ nơi Chúa Jêsus. Những người tin nơi những học thuyết sai lạc này phải trở lại với Phúc âm của Nước và Thánh linh, để được cứu khỏi tội lỗi của họ và nhận được sự sống đời đời bởi biết và tin nơi Đức Chúa Jêsus Christ như là Cứu Chúa của họ. Đức Chúa Trời đã cứu mọi người qua Đức Chúa Jêsus Christ với sự công chính của Ngài.
Nếu quả thực Đức Chúa Trời yêu người này mà ghét người kia, thì con người đãõ quay lưng lại với Đức Chúa Trời. Chúng ta hãy giả sữ rằng Đức Chúa Trời đang đứng tại đây, ngay bây giờ. Nếu Đức Chúa Trời chọn những người đứng bên phải Ngài để được sự cứu rỗi và những người đứng bên trái thì Ngài bỏ mặc cho hỏa ngục cách không căn cứ, thì điều này có công bằng không? Những người bị Ngài bỏ mặc sẽ không còn cách nào hơn là chống nghịch lại Đức Chúa Trời. Nếu Đức Chúa Trời giống như vậy, thì trong thế gian này có ai muốn phục sự và thờ phượng Ngài như là Đức Chúa Trời thật chứ? Tất cả những người bị ghét cách vô cớ sẽ phản kháng và rồi trở nên ghét Đức Chúa Trời. Ngay cả những tù nhân của thế gian này cũng nói rằng họ có luân lý và sự công bằng của riêng họ. Vậy thì, làm sao Đấng Sáng Tạo của chúng ta có thể bất công như vậy, và ai có thể tin nơi một Đức Chúa Trời bất công?
Cha chúng ta đã quyết định cứu mọi tội nhân với sự công chính của Đức Chúa Trời được tìm thấy trong Con của Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ. Đó là tại sao Thuyết Giới Hạn ỉ Chuộc Tội của Calvin chẳng có gì liên quan đến sự công chính của Đức Chúa Trời. Nhưng vì những học thuyết sai lạc này, nhiều người không may mắn vẫn đang cưởi lên và tin nơi Đức Chúa Trời cách sai lạc hoặc tránh xa Ngài, tất cả vì sự hiểu sai của chính họ.
Một bộ phim sai sự thật
Một quyển tiểu thuyết của Stephen King có tựa đề là “The Stand” đã được dựng thành một bộ phim truyền hình nhiều tập vài năm trước đây, và đã được sự hoan nghênh trên toàn thế giới. Nội dung của câu chuyện như thế này: vào năm 1991, một bệnh dịch đã ập đến nước Mỹ, làm cho chỉ còn một vài ngàn người sống sót, là những người được “miễn dịch” trước dịch bệnh. Về những người sống sót, những người nào phục sự Đức Chúa Trời thì gặp nhau ở Boulder, Colorado, trong khi những người thờ phượng “Thần Bóng Tối” thì đi đến Las Vegas, Nevada. Mỗi nhóm xây dựng lại cộng đồng của họ cách riêng biệt, cho đến khi họ phải hủy diệt nhóm kia.
Trong những người sống sót, có một người trai trẻ tên là Stuart cứ nhiều lần mơ thấy rằng thời kỳ cuối cùng của thể giới đang đến, và một người phụ nữ lớn tuổi tên Abigail bảo với anh ta trong những giấc mơ của anh ta rằng hãy đi đến một nơi nào đó, nhắc nhở anh ta rằng Đức Chúa Trời đã chọn lựa anh ta rồi. Trong bộ phim này, Đức Chúa Trời đã cứu người trai trẻ này bởi vì Ngài đã định sẵn cho anh ta trước khi Sáng thế ngay cả khi anh ta đã không tin nơi Đức Chúa Trời hay Chúa Jêsus.
Vậy thì, có phải Đức Chúa Trời cứu những người không tin nơi Chúa Jêsus cách vô điều kiện không? Dĩ nhiên là không. Đức Chúa Trời đã định sẵn cho mọi người trong Đức Chúa Jêsus Christ để cứu ho,ỉ những người tin nơi sự công chính của Đức Chúa Trời, thoát khỏi tội lỗi của họ.
Ý chính của bộ phim này dựa trên Thuyết Tiền Định và Chọn Lựa của Calvin. Bộ phim này chỉ là một câu chuyện nói với chúng ta một phần học thuyết của một nhà thần học. Làm sao Đức Chúa Trời có thể quyết định cách độc đoán để đày một số người xuống hỏa ngục nhưng chọn lựa những người khác để cứu rỗi? Bởi vì Đức Chúa Trời là công bình, Ngài đã định sẵn và chọn lựa mọi người qua Đức Chúa Jêsus Christ và không có một ai bị ngăn cản khỏi sự cứu rỗi trong công chính của Ngài. Sự tiền định và chọn lựa của Đức Chúa Trời mà không có Đức Chúa Jêsus Christ là vô nghĩa và sai với Kinh thánh. Nhưng không may là có quá nhiều nhà thần học tiếp tục cho rằng Đức Chúa Trời đã chọn lựa một số người trong khi Ngài ruồng bỏ những người khác.
Ngay cả trước khi Ngài tạo dựng vũ trụ này, Đức Chúa Trời đã dự tính cứu tất cả tội nhân và khiến họ trở nên con cái của Ngài với sự công bình qua Đức Chúa Jêsus Christ. Nói cách khác, Ngài đã chọn lựa tất cả tội nhân qua Phúc âm của Chúa Jêsus. Vậy thì, bạn tin như thế nào?
Bạn có tin rằng những Phật tử ngồi thiền trong những ngọn núi thì bị loại trừ ra khỏi sự chọn lựa của Đức Chúa Trời không? Nếu sự tiền định và chọn lựa của Đức Chúa Trời vô điều kiện, không có Đức Chúa Jêsus Christ, thì có thể chúng ta không cần phải rao giảng Lời của Ngài, cũng không cần tin nơi đó. Nếu, không cần Cứu Chúa Jêsus Christ, một số người đã định được cứu trong khi những người khác thì không, thì tội nhân không cần tin nơi Đức Chúa Jêsus Christ. Việc Đức Chúa Jêsus Christ đã cứu chúng ta khỏi tội lỗi của chúng ta qua phép báp tem và huyết của Ngài trên Thập tự giá, cuối cùng có thể là vô nghĩa. Nhưng trong sự công chính của Đức Chúa Trời được tìm thấy trong Đức Chúa Jêsus Christ, Đức Chúa Trời đã cho phép sự cứu rỗi đến với mọi người ngay cả những Phật tử là những người không tin nơi Chúa Jêsus, nhưng nếu họ ăn năn và quay trở lại với Đức Chúa Trời thì được cứu.
Có nhiều người trong thế giới này là những người sống cuộc sống tin nơi Chúa Jêsus. Nếu chúng ta chia họ ra làm hai nhóm, một nhóm thì giống như Ê-sau, và nhóm khác thì giống như Gia-cốp. Những người giống như Gia-cốp thì nhận mình là những tội nhân đáng bị bỏ nơi hỏa ngục, và như thế họ được cứu khỏi tội lỗi của họ bởi tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh được Chúa Jêsus ban cho. Còn nhóm khác là những người giống như Ê-sau, là những người cố gắng bước vào cổng thiên đàng bằng thêm lên những nổ lực của chính họ vào đức tin của họ nơi Chúa Jêsus.
Bạn giống ai? Gia-cốp hay Ê-sau? Bạn có tin nơi sự công chính của Đức Chúa Trời không? Hay bạn tin nơi Thuyết Tiền Định sai lạc kia? Sự chọn lựa của bạn giữa hai đức tin này sẽ quyết định là bạn sẽ có kết cuộc nơi thiên đàng hay địa ngục. Bạn phải quăng bỏ những học thuyết sai lạc này và nhận sự công chính của Đức Chúa Trời để nhận được sự bình an nơi Ngài bởi tin Phúc âm của Nước và Thánh linh, là phúc âm nói lên sự công chính của Đức Chúa Trời. Chỉ có đức tin này mới ban cho chúng ta sự giải cứu hoàn toàn khỏi tội lỗi chúng ta và ban cho chúng ta sự sống đời đời.