Search

শিক্ষা

Chủ đề 11: Đền Tạm

[11-18] Bàn Bánh Trần-Thiết (Xuất Ê-díp-tô ký 37:10-16)

Bàn Bánh Trần-Thiết
(Xuất Ê-díp-tô ký 37:10-16)
“Người cũng đóng một cái bàn bằng cây si-tim; bề dài hai thước, bề ngang một thước, bề cao một thước rưỡi; bọc bằng vàng ròng, và chạy một đường viền chung quanh. Lại cùng lên be (khung) cho tứ vi bàn cao chừng bốn ngón tay, và chạy cho be (khung) một đường viền vàng. Người đúc bốn cái khoen vàng tra vào bốn góc, tại nơi chân bàn. Các khoen ở gần nơi be (khung) để xỏ đòn vào, đặng khiêng bàn; người chuốt đòn bằng cây si-tim, bọc vàng, đặng khiêng bàn. Lại cũng lấy vàng ròng mà làm các đồ dùng bày trên bàn: dĩa, chén, ly, và chậu, để dùng làm lễ quán.”
 
 

Bởi Đặt Một Cái Khung Trong Lòng Chúng Ta, Chúng Ta Phải Trở Thành Những Người Ăn Bánh Sự Sống

Bàn bánh trần thiết
Cái bàn bánh trần-thiết, là một trong những dụng cụ trong Đền tạm, được làm bằng gỗ si-tim, và được bọc vàng. Chiều dài của cái bàn là hai cu-bít (90 cm), chiều cao một cu-bít rưỡi (67.5 cm) và chiều rộng một cu-bít (45 cm). Trên cái bàn bánh trần-thiết có 12 cái ổ bánh, và bánh này chỉ để cho những thầy tế lễ ăn mà thôi (Lê-vi-ký 24:5-9). 
Điểm đặc biệt của cái bàn bánh trần-thiết là: nó có một cái khung rộng bằng một cánh tay bọc vòng quanh; một đường viền vàng chạy xung quanh cái khung này; bốn cái vòng vàng được để ở bốn góc; và những cái vòng giữ cái đòn gỗ si-tim bọc vàng dùng để di chuyển cái bàn. Đồ trên cái bàn - dĩa, chén, ly và chậu - đều được làm bằng vàng. 
Xuất 37:11-12 chép, “Ông lấy vàng ròng bọc bàn và làm được viền quanh bàn. Ông đóng khung quanh mặt bàn bề rộng của khung cao chừng bốn ngón tay, và chạy cho be một đường viền vàng.” Cái bàn bánh trần-thiết trong Nơi thánh của Nhà Đức Chúa Trời có một cái khung cao như một cái be, và bao bọc cái khung một đường viền vàng. Tại sao Đức Chúa Trời ra lệnh cho Môi-se đặt một cái khung như vậy? Cái khung be cao khoảng 10 cm, là để ngừa bánh bị rơi. 
Vì chỉ có những thầy tế lễ mới có thể ăn bánh để trên bàn, vì thế chúng ta phải trở nên những người có thể ăn bánh này cách thuộc linh. Chỉ có những người đã được cứu khỏi tội lỗi và đã nhận được sự sống đời đời bởi tin nơi Báp-tem của Đức Chúa Jêsus Christ và huyết Chúa trên Thập tự giá – nói cách khác, chỉ có những người tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh như là sự cứu rỗi của họ mới có thể ăn được bánh này. 
Bởi vì cái khung cao như cái be được đặt vòng quanh cái bàn bánh trần-thiết của Đền tạm cách đặc biệt, nó giữ cho cái bàn bảo đảm không bị tuột và sụp xuống. Chúng ta phải đặc biệt chú ý đến sự việc một cái khung của cái be được làm vòng quanh cái bàn, và việc cái khung được bọc xung quanh với một đường viền vàng. 
Khung của cái bàn đựng bánh trần-thiết dạy chúng ta rằng chúng ta phải giữ trong lòng Lời của lẽ thật đã mang sự cứu rỗi của chúng ta và bởi đó nhận được sự sống đời đời. Điều này nói với chúng ta rằng chúng ta có thể có đức tin thuộc linh của chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn được dùng cho cánh cửa của Đền-tạm chỉ khi chúng ta tin nơi Báp-tem của Đức Chúa Jêsus Christ và huyết ở Thập tự giá. Và chúng ta nhận biết bởi sự khải thị này rằng chỉ những người tin nơi lẽ thật được bày tỏ trong chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn mới được trở nên con cái Đức Chúa Trời. 
Bởi vì chúng ta chẳng có quan hệ gì đến Chúa trừ khi chúng ta tin theo cách này, những người như chúng ta, là những người mưu cầu để có bánh sự sống phải có đức tin tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh bày tỏ trong chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn. 
Chúng ta phải tin rằng chỉ Phúc-âm của Nước và Thánh linh là lẽ thật cứu rỗi thật sự. Tóm lại, Đức Chúa Trời đang bảo với chúng ta dựng cái khung đức tin trong lòng chúng ta để nhờ đó mà Lời của sự cứu rỗi không bị trượt khỏi chúng ta. 
Phúc-âm của Nước và Thánh linh đã được truyền xuống cho chúng ta từ thời Hội thánh Đầu tiên. Từ thời kỳ của Hội thánh Đầu tiên này đến ngày hôm nay, Đức Chúa Trời đã tẩy sạch tội lỗi của những người tin nơi Phúc-âm này. Chúng ta có thể thấy rằng hiện nay cũng như trước kia, Đức Chúa Trời đã cứu linh hồn của những người tin nơi lẽ thật của Phúc-âm Nước và Thánh linh này. Chúng ta đã được cứu bởi tin nơi lẽ thật bày tỏ nơi cửa của Đền-tạm, và Đức Chúa Trời đã khiến chúng ta sống cách thuộc linh bằng cách dựng một cái khung trong lòng chúng ta. 
Từ đức tin của chúng ta nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh do Chúa ban cho, chúng ta đã nhận được sự sống đời đời, và bởi Phúc-âm của lẽ thật này chúng ta được chia xẻ bánh sự sống với những người khác. Và chúng ta cũng trở nên những người phục vụ những công việc công chính của Đức Chúa Trời. Ngay cả khi chúng ta tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, nhưng thời gian trôi qua nếu chúng ta không thể nắm giữ lẽ thật của Phúc-âm này cách vững chắc và mất nó, thì điều này không có nghĩa gì khác hơn là mất chính sự sống của chúng ta. Như thế, chúng ta phải dựng cái khung của đức tin trong lòng chúng ta bằng cách luôn luôn suy gẫm về Phúc-âm của Nước và Thánh linh với đức tin. 
 
 

Trong Lòng Chúng Ta Phải Là Đức Tin Tin Nơi Phúc Âm Chứa Trong Chỉ Xanh, Tím, Và Đỏ

 
Nếu người ta không có đức tin nơi lẽ thật này, thì họ không thể được cứu khỏi tội lỗi của họ. Họ có thể tự khăng khăng rằng họ quả thật đã được cứu, nhưng ngay bây giờ, bởi vì lòng của họ không được vững vàng và tin Phúc-âm của Nước và Thánh linh bày tỏ nơi chỉ xanh, tím, đỏ, nên sự cứu rỗi mà họ có chỉ là một sự không trọn vẹn. 
Không tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh như là lẽ thật thì cũng như phạm tội từ bỏ Chúa. Bánh sự sống không chỉ là một cái gì đó mà chúng ta cần để cầm giữ, nhưng nó là thứ mà chúng ta phải bỏ vào miệng, nhai nó và ăn nó, và bởi đó khiến lẽ thật của nó là của chúng ta. Khi chúng ta tiếp tục đi mà không có đức tin nơi Lời Đức Chúa Trời và nắm giữ nó trong lòng chúng ta, thì lập tức lẽ thật của sự cứu rỗi sẽ biến mất khỏi lòng chúng ta. 
Bạn có thể thắc mắc là làm thế nào mà bạn có thể mất sự cứu rỗi quý báu như thế khi bạn đã được cứu khỏi tội lỗi. Nhưng thật không may, nhiều người không nắm giữ Lời của Đức Chúa Trời, mặc dù ban đầu họ đã nhận được lẽ thật trong sự vui mừng, nhưng cuối cùng họ sẽ chết, vì họ không có cội rễ của nền móng đức tin nơi Phúc-âm thật. 
Về vấn đề này, Chúa Jêsus đề cập đến bốn loại đất của tấm lòng khác nhau trong ‘câu chuyện người gieo giống’ (Ma-thi-ơ 13:3-9, 18-23). Trong câu chuyện này, những hạt giống lẽ thật của Đức Chúa Trời được gieo vào bốn loại đất khác nhau của lòng con người. Loại đất thứ nhất là lề đường, loại thứ hai là đất đá sỏi, loại thứ ba là đất gai, và loại thứ tư là đất tốt. Trong những loại đất này, những hạt giống rơi vào ba loại đất đầu tiên thì không thể kết quả, nhưng chỉ có những hạt giống rơi vào loại đất thứ tư, là đất tốt, đã kết quả. Điều này có nghĩa rằng nhiều người có thể giữa đường mất đi sự cứu rỗi của họ cho dù họ đã một lần nghe và tiếp nhân Phúc-âm của Nước và Thánh linh, Phúc-âm thật của sự cứu rỗi. Như thế, chúng ta phải nhớ rằng nếu mảnh đất của lòng chúng ta là đất không tốt, thì có thể chúng ta bị mất đi sự cứu rỗi mà Chúa đã ban cho chúng ta.
Nếu trong lòng chúng ta, chúng ta tin nơi sự cứu rỗi, là sự đã đến từ chỉ xanh, tím, và đỏ, thì đất của lòng chúng ta có thể trở nên tốt. Nhưng lúc chúng ta thấy rằng một số người mất sự cứu rỗi của họ từ sự bất lực để trông mong vào đức tin của họ như là một kết quả của việc không có đức tin bén rễ sâu nơi Lời của Đức Chúa Trời. Đây là tại sao chúng ta phải ở trong Hội-thánh của Đức Chúa Trời, ăn bánh sự sống mỗi ngày, và lớn lên trong đức tin. Với lẽ thật bày tỏ nơi chỉ xanh, tím và đỏ, Đức Chúa Trời đang nuôi dưỡng chúng ta mỗi ngày để vì thế đức tin của chúng ta được phát triển. 
Chúng ta phải xác nhận trong lòng chúng ta mỗi ngày sự tha thứ tội lỗi mà chúng ta đã nhận. Lẽ thật phải được tìm thấy trong lòng chúng ta là sự cứu rỗi của Phúc-âm Nước và Thánh linh bày tỏ nơi chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn. Lẽ thật của sự cứu rỗi này ở trong lòng những người nhận được sự tha thứ tội lỗi. Bởi đổi mới đức tin của chúng ta nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh thật này, chúng ta có thể sống mỗi ngày như là con cái của Đức Chúa Trời. 
Như thế, ngay cả những người tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh cũng phải suy gẫm mỗi ngày về Phúc-âm công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ nơi chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn, và xác nhận đức tin của họ mỗi ngày. Tại sao? Bởi vì nếu chúng ta không luôn luôn nắm giữ Phúc-âm của Nước và Thánh linh cách vững chắc và xác nhận nó, thì chúng ta có thể bị mất nó bất cứ lúc nào. Chúng ta phải luôn luôn nhớ điều mà tác giả của sách Hê-bơ-rơ nói với cộng đồng người Do thái rằng: “Vậy nên, chúng ta phải càng giữ vững lấy điều mình đã nghe e kẻo bị trôi lạc chăng.” (Hê-bơ-rơ 2:1).
Ngày nay, ngay cả trong vòng những người biết Phúc-âm của Nước và Thánh linh, chúng ta thấy rằng có nhiều người có đức tin nơi Phúc-âm mất dần đi theo thời gian. Đây là bởi vì họ, mặc dù đã tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh, đã không liên tục ăn bánh sự sống trong Nơi Thánh, và như một hậu quả, lòng của họ đã không được tinh luyện bởi đức tin thật. 
Cũng có nhiều đầy tớ của Sa-tan trong thế gian này đang cố gắng giết những người công chính bằng cách cho họ ăn bánh lên men, ý muốn nói là, những sự dạy dỗ xác thịt của riêng họ. Nếu phúc-âm giả được giới thiệu vào trong Hội-thánh Đức Chúa Trời, thì lẽ thật sẽ bị trộn chung với sự lừa dối, biến tín đồ thành những người không thể được Chúa tiếp nhận. Những người như thế biết lẽ thật nhưng không tin bởi vì họ bị thất bại trong việc dựng khung của đức tin, và vì thế họ kết cuộc như người không còn được cứu hoàn toàn khỏi tội lỗi nữa. Châm ngôn 22:28 nói, “Chớ dời đi các mộc giới cũ mà tổ phụ con đã dựng.” 
Vì thế thật vô cùng quan trọng cho chúng ta để không dời bỏ mốc ranh giới của đức tin chúng ta. Chúng ta phải có một ranh giới cho đức tin thật của chúng ta cách rõ ràng và dựa vào đó cho đến ngày Chúa chúng ta trở lại. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể luôn luôn được ăn bánh sự sống, chỉ khi đó Chúa mới có thể ngự vào giữa lòng chúng ta, và chỉ khi đó chúng ta mới có được sự sống đời đời. Không cần biết Đức Chúa Trời ban cho chúng ta bao nhiêu bánh, nhưng nếu chúng ta không trân trọng quý báu nó và không nắm giữ nó trong lòng chúng ta, hoặc nếu chúng ta dời bỏ cái khung của lòng chúng ta và để cho bánh sự sống rơi khỏi bàn, thì cuối cùng chúng ta sẽ trở nên con cái của sự hủy diệt. 
Một số người trong chúng ta chỉ mới nhận được sự tha thứ tội lỗi của họ, trong khi những người khác đã là những mấy chục năm từ khi họ nghe được Phúc-âm của Nước và Thánh linh và được tha thứ tội lỗi của họ. Trước đây điều chúng ta nghe mỗi ngày là nói về Phúc-âm của Nước và Thánh linh, rất có thể nó dễ làm cho một số người trong chúng ta bị nhàm chán mỗi khi nhắc đến từ “Nước” của Phúc-âm Nước và Thánh linh. Tuy nhiên, chúng ta phải tiếp tục ăn bánh của Phúc-âm thật. Chúng ta phải làm điều này bao lâu? Cho đến ngày Chúa trở lại. 
Một số người trong các bạn có thể phàn nàn rằng tôi luôn luôn giảng đi giảng lại về Phúc-âm của Nước và Thánh linh, nhưng bạn cần phải nhận biết tại sao tôi phải làm như vậy. Đó là bởi vì đức tin của chúng ta phải được mạnh mẽ càng hơn bởi suy gẫm về Phúc-âm của Nước và Thánh linh để nhờ đó mà chúng ta có thể được trở nên những người phục vụ của Đức Chúa Trời. Chúng ta phải làm trọn vai trò người canh giữ trung thành và đáng tin cậy của những linh hồn trong thời đại này. Đối với những linh hồn tái sanh thì Phúc-âm của Nước và Thánh linh thật này cũng là bánh sự sống và thức ăn thật sự của đức tin. Như thế, chúng ta phải có bánh này mỗi ngày – đó là, chúng ta không nên chỉ dành nó cho bản thân chúng ta – nhưng chúng ta cũng phải chia sẻ với những người khác mỗi ngày để nhờ đó mà họ cũng nhận được sự tha thứ tội lỗi của họ. 
Bánh của sự công chính là truyền bá Phúc-âm Lời của Nước và Thánh linh và bởi đó giải cứu người ta khỏi quyền lực của sự tối tăm và đưa họ vào trong Vương Quốc của Con yêu dấu của Ngài. (Giăng 4:34, Cô-lô-se 1:13). Nếu chúng ta xao lãng trong việc ăn bánh của Phúc-âm Nước và Thánh linh, thì chúng ta sẽ chắc chắn không thể tránh khỏi bị bệnh hoặc chết. Đôi khi vì sự yếu đuối của xác thịt chúng ta, đức tin của chúng ta nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh có thể bị yếu. Nhưng nếu chúng ta nắm giữ Phúc-âm của Nước và Thánh linh trong những lúc khó khăn, thì nó chắn chắn có thể trở thành cánh cửa cơ hội để linh hồn chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn. 
Khi chúng ta nghe và suy gẫm về Phúc-âm của lẽ thật này, chúng ta càng nghe thì linh hồn chúng ta càng mạnh mẽ, đức tin chúng ta càng mạnh mẽ thì chúng ta càng thấy sức lực nãy sinh trong lòng chúng ta càng đổi mới. Chúng ta cần nghe Phúc-âm của Nước và Thánh linh mỗi ngày, và quả quyết cũng như sàng lọc đức tin chúng ta nơi Phúc-âm này. Như Đức Chúa Trời phán, “Hãy lấy cặn bã khỏi bạc, Thì thợ bạc liền được một khí dụng;” (Châm ngôn 25:4), chúng ta cần sự sàng lọc đức tin – đó là, chúng ta cần phải tiếp tục nghe Phúc-âm của Nước và Thánh linh, hiểu biết Phúc-âm ấy bằng tấm lòng chúng ta, và không ngừng suy gẫm về điều đó – vì Phúc-âm của Nước và Thánh linh là bánh sự sống khiến chúng ta sống! Như Chúa Jêsus đã nói trong Bài cầu nguyện chung, “xin cho chúng con đồ ăn hằng ngày” Chúa chúng ta quả thật đã ban cho chúng ta Lời Phúc-âm của Nước và Thánh linh. Đấy là tại sao Ngài bảo chúng ta cầu nguyện như thế.
Khi nói đến sự cứu rỗi của sự tha thứ tội lỗi mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta, chúng ta phải xác định rõ ràng đức tin của chúng ta như thế nào trước khi chúng ta được cứu khỏi tội lỗi. “Trước khi tôi biết đức tin này, tôi chưa được cứu khỏi tội lỗi.” Chúng ta phải thừa nhận cách rõ ràng vào lúc đó, mặc dù chúng ta tin nơi Chúa Jêsus, nhưng chúng ta chưa được cứu khỏi tội lỗi. “Lúc ấy tôi chưa hoàn toàn được cứu khỏi tội lỗi, nhưng khi tôi tiếp tục nghe Phúc-âm của Nước và Thánh linh này, là lúc tôi trở nên tin điều đó trong lòng tôi. Mặc dù trước kia tôi đã tin Chúa Jêsus là Cứu Chúa của tôi, nhưng lúc đó sự cứu rỗi của tôi vẫn chưa được trọn vẹn, nhưng bây giờ bởi nghe Phúc-âm thật của Nước và Thánh linh, tôi thật sự đã được cứu. Hiện nay tôi có thể thực sự tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, và tôi tin nơi đó cách hết lòng.” Chỉ khi bạn nhận biết và tin rằng Chúa đã hoàn toàn cứu bạn khỏi tội lỗi với Báp-tem của Ngài và huyết của Thập tự giá thì ơn cứu rỗi thật sự sẽ từ Thiên đàng ngự vào lòng bạn. Đức tin tin nơi lẽ thật là đức tin thật có thể cứu bạn. 
Phúc-âm của Nước và Thánh linh bày tỏ trong Kinh thánh khác với đức tin mà chúng ta có khi trước. Lúc đó chúng ta chỉ tin nơi Phúc-âm của huyết trên Thập tự giá, thay vì tin nơi Phúc-âm trọn vẹn của Nước và Thánh linh này. Đức tin chỉ nơi Thập tự giá và đức tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh có thể có vẻ như giống nhau lúc ban đầu, nhưng hai đức tin này hoàn toàn khác nhau lúc kết thúc. Trước khi bạn được biết Phúc-âm của Nước và Thánh linh này, chẳng phải bạn đã chỉ tin nơi huyết của Thập tự giá sao? Lúc đó mọi tội lỗi của bạn có được tha thứ không? Dĩ nhiên là không! Khi bạn chỉ tin nơi huyết của Chúa Jêsus trên Thập tự giá, bạn chắc chắn vẫn còn tội lỗi trong lòng. Đây là sự khác biệt giữa đức tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh và đức tin chỉ tin nơi Thập tự giá. 
Sự khác biệt rõ ràng là những người chỉ tin nơi huyết của Thập tự giá không được cứu trong khi những người tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh được cứu khỏi tội lỗi của họ. Như thế, thuộc linh của họ khác nhau cách không thể lầm lẫn được. Nhưng những người thường không nhận ra điều này. Mặc dù hai Phúc-âm của Nước và Thánh linh có vẽ là giống nhau, nhưng có một khe hở lớn không thể nào rút ngắn lại được giữa hai đức tin này. Khi mà sự khác biệt nhỏ giữa việc chúng ta có tin nơi Báp-tem của Chúa Jêsus hay không là điều khiến chúng ta có nhận được hay mất đi sự sống đời đời, vậy thì tốt nhất là chúng ta thừa nhận rằng có một sự khác biệt không bao giờ có thể phá bỏ giữa hai đức tin này. 
Chúng ta phải biết cách chính xác đức tin gì tạo thành ranh giới của sự cứu rỗi khỏi tội lỗi của chúng ta. Để được cứu khỏi tội lỗi, chúng ta phải tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh. Phúc-âm của Nước và Thánh linh này là lẽ thật của sự tha thứ tội lỗi. Tình trạng rõ ràng của sự cứu rỗi sẽ là của bạn khi bạn thừa nhận rằng trước khi bạn tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh bạn chắc chắn chưa được cứu, và rằng hiện nay bạn thật sự tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh với cả trái tim bạn. 
Nếu bạn tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh ở giữa lòng bạn, thì bạn phải thừa nhận cách rõ ràng điều này trước mặt Đức Chúa Trời, rằng bạn đã nhận được sự tha thứ tội lỗi bởi nghe và tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh. Nếu hiện nay bạn đã tin nơi Phúc-âm thật của Nước và Thánh linh, thì bạn có thể rõ ràng tìm thấy dấu hiệu của nó trong lòng bạn. 
Chúng ta phải xem xét đức tin của chúng ta cách cẩn thận trước mặt Đức Chúa Trời. Nếu bạn đã mất năm năm từ khi bạn mới tin Chúa Jêsus cho đến khi tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh trong giữa lòng bạn, thì chẳng có gì là xấu hổ. Nếu bạn đã phải mất 10 năm, thậm chí 20 năm để được cứu, thì cũng hoàn toàn không có gì phải xấu hổ vì điều này. Ngược lại, nó là một ơn phước. 
Tuy nhiên, sự thật là có nhiều người giả vờ được cứu khỏi tội lỗi. Nhưng Đức Thánh Linh, là Đấng nhìn thấy mọi thứ, không thể chấp nhận đức tin của họ, bởi vì họ không vẽ một đường ranh rõ ràng của sự cứu rỗi cách trung thực. Thật là khôn ngoan để mà đặt đường ranh giới của sự cứu rỗi chúng ta cách rõ ràng ngay bây giờ —không phải để biết chính xác ngày chúng ta được cứu, nhưng điều quan trọng ở đây là để phân biệt rõ ràng giữa trước và sau khi chúng ta được cứu - và xưng nhận đức tin trọn vẹn của bạn cách dứt khoát. 
 
 

Những Tổ Phụ Đức Tin Của Chúng Ta Cũng Tin Nơi Cùng Một Phúc-Âm Mà Chúng Ta Đang Tin Hiện Nay

 
Nói về việc băng qua Biển Đỏ, khi dân I-sơ-ra-ên muốn băng qua sông Giô-đanh để tiến vào vùng đất Ca-na-an, họ có thể băng qua cách an toàn chỉ khi họ thực sự đi theo những thầy tế lễ của họ, là những người đầu tiên mang Hòm giao ước của Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta chỉ tự nhủ rằng, “Ồ, thì ra đây là cách mà tôi có thể băng qua sông Giô-đanh,” nhưng chúng ta không thực hiện việc băng qua, thì chúng ta không thể vào được vùng đất Ca-na-an, vì chúng ta vẫn còn ở bên kia sông. Để vào trong vùng đất Ca-na-an, chúng ta phải thực sự băng qua Biển Đỏ và sông Giô-đanh bởi đức tin của chúng ta nơi Chúa. 
Nói cách thuộc linh thì sông Giô-đanh là con sông của sự chết và sự sống lại. Đức tin đã cứu chúng ta khỏi tội lỗi là đức tin tin rằng, “tôi phải bị quăng vào hỏa ngục, nhưng Chúa đã đến thế-gian này và đã cứu tôi với Báp-tem và huyết ở Thập tự giá của Ngài.” Để cứu chúng ta cách trọn vẹn, Chúa chúng ta đã chịu báp-tem tại sông Giô-đanh và đổ huyết Ngài ra trên Thập tự giá. Bằng cách này Ngài đã gánh tội lỗi chúng ta và đã trả giá cho tội lỗi ấy bởi hi sinh sự sống của Ngài thay cho chúng ta. Ngày nay, chúng ta phải tin nơi lẽ thật này và vẽ ranh giới của đức tin và ranh giới của sự cứu rỗi cách rõ ràng trong lòng chúng ta. 
Khi tôi giảng Lời của Đức Chúa Trời, tôi có thể thấy có nhiều người trong Hội thánh của Ngài vẫn chưa vẽ ranh giới của sự cứu rỗi cách rõ ràng trong lòng họ và vì đó họ không thể đi theo Chúa. Họ thắc mắc làm sao họ có thể vẽ đường ranh này giữa sự trước và sau sự cứu rỗi của họ. Họ tự biện hộ rằng, “Trong thế gian này có ai bao giờ vẽ ranh giới này chưa? Thánh Phao-lô đã có làm không? Phi-e-rơ có làm không? Chưa bao giờ có ai làm điều này cả.” Nhưng những Ông Thánh của đức tin như Phao-lô và Phi-e-rơ đều đã vẽ ranh giới của sự cứu rỗi. 
Trong trường hợp của Phao-lô, ông đã vẽ nó trong khi ông trên đường đến Đa-mách. Vì thế ông đã thường nhắc đến những từ, “có một lần, trong quá khứ, hoặc trước kia” trong sự tương phản với từ “hiện nay”. Đối với Phi-e-rơ, ông cũng đã nói những từ giống như ở trên (1 Phi-e-rơ 2:10, 14, 25). Chúng ta có thể thấy rằng ông cũng đã vẽ ranh giới này khi chúng ta nhìn vào những sự thú nhận của ông: “Ngài là Đấng Christ, là Con Đức Chúa Trời hằng sống” (Ma-thi-ơ 16:16), và, “Phép báp-tem bây giờ bèn là ảnh tượng của sự ấy để cứu anh em, phép ấy chẳng phải sự làm sạch ô uế của thân thể, nhưng một sự liên lạc lương tâm tốt với Đức Chúa Trời, bởi sự sống lại của Đức Chúa Jêsus Christ,” (1 Phi-e-rơ 3:21). Cả Phao-lô lẫn Phi-e-rơ đã vẽ cách rõ ràng ranh giới của đức tin giữa trước và sau sự cứu rỗi của họ. 
Vì thế, câu hỏi bạn có tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh hay không, không phải là vấn đề của ai đó, nhưng nó chính thật là một vấn đề của chính linh hồn bạn. Những đầy tớ của Đức Chúa Trời trong Kinh-thánh đều bị cột với vấn đề tội lỗi. Bởi vì đây là một vấn đề vô cùng quan trọng cho tất cả chúng ta, chính chúng ta phải giải quyết nó bởi đức tin. Khi chúng ta tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh và bởi đó giải quyết vấn đề tội lỗi khỏi tấm lòng chúng ta, thì Đức Chúa Trời thật rất vui lòng. Bạn có muốn làm vui lòng Đức Chúa Trời không? Vậy thì mọi điều mà bạn cần phải làm là nhận biết tội lỗi của bạn và giải quyết vấn đề này bởi tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh. Nếu trong thời gian này bạn chưa được cứu, thì bạn phải thú nhận, “Lạy Đức Chúa Trời, con chưa được cứu.” 
Chúa Jêsus đã nói rằng, “Hễ điều gì mà ngươi buộc dưới đất, thì cũng sẽ buộc ở trên trời, và điều gì mà ngươi mở dưới đất, thì cũng sẽ được mở ở trên trời.” (Ma-thi-ơ 16:19). Về phần chúng ta, trước hết chúng ta phải thừa nhận, “Đức Chúa Trời đã cứu tôi với Nước và Thánh linh. Hiện nay, ở giữa lòng tôi, tôi tin nơi lẽ thật của Phúc-âm của Nước và Thánh linh. Hoàn toàn chẳng chút nghi ngờ gì là Chúa đã cứu tôi qua Phúc-âm của Nước và Thánh linh.” 
Chúng ta phải hoàn toàn tiếp nhận Phúc-âm của Nước và Thánh linh vào lòng chúng ta. “Tôi tin cậy nơi Phúc-âm này. Bởi vì đây là lẽ thật, bởi vì Chúa đã tẩy sạch tội lỗi của tôi, nên bây giờ tôi tin nơi Phúc-âm này. Tôi chưa từng được cứu bởi đức tin.” Khi chúng ta nhận biết và tin nơi Phúc-âm do Chúa ban cho, thì Đức Chúa Trời phán với chúng ta, “Ta chấp thuận đức tin của con.” 
Khi Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta lẽ thật của Nước và Thánh linh, là điều có thể cứu chúng ta cách trọn vẹn, về phần chúng ta, nếu chúng ta không vẽ đường ranh giới của sự cứu rỗi và tiếp nhận sự cứu rỗi này bởi tin nơi lẽ thật này, thì về phần Đức Chúa Trời, Ngài cũng không thể nhận chúng ta là người được cứu. Bởi vì Đức Chúa Trời đối đãi với chúng ta cách cá nhân và không cưỡng ép, nếu bạn không tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh trong lòng bạn, thì Ngài không thể ban cho bạn sự tha thứ tội lỗi. Nói cách khác, nếu bạn không thừa nhận Phúc-âm của Nước và Thánh linh trong lòng bạn, thì Đức Thánh Linh không thể ngự vào lòng bạn. 
Có phải chúng ta loại bỏ mọi phúc-âm giả khác ngoài trừ Phúc-âm của Nước và Thánh linh không? Hay là chúng ta nghĩ rằng những phúc-âm giả như thế vẫn có lợi, và không cần phải bỏ chúng đi? Chúng ta cần phải tự kiểm tra mình và xem cách chính xác chúng ta tin như thế nào. Giả sử chúng ta thấy một đống đồ thiết bị và đồ điện cũ, chúng ta mua một số đồ đó về nhà, nghĩ rằng chúng ta có thể vẫn tận dụng được, nhưng sau đó phát hiện rằng không có cái nào còn hoạt động và tất cả đều vô dụng. Vậy thì chúng ta vẫn giữ chúng lại hay quăng bỏ đi? Một khi chúng ta quyết định rằng chúng đều vô dụng, dĩ nhiên là chúng ta nên quăng bỏ chúng đi. Khi bạn chắc chắn kết luận rằng một vật gì đó không bao giờ còn sử dụng được nữa, và nó hoàn toàn không đáng tin, thì bạn cũng phải biết quyết định làm thế nào để quăng nó đi. 
Nếu đây là cách chúng ta nên hành động trên những vấn đề thuộc thế-gian, thì chúng ta nên hành động như thế nào về những vấn đề thuộc linh? Thậm chí chúng ta phải dứt khoát hơn trong việc không chấp nhận những sự sai lầm trong vấn đề thuộc linh của chúng ta. Chúng ta phải vẽ một đường ranh giới rõ ràng để phân biệt đức tin của chúng ta nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh với đức tin sai lầm chỉ tin nơi huyết của Thập tự giá; chúng ta phải nhận biết rằng đức tin chỉ tin nơi huyết ở Thập tự giá không bao giờ có thể mang cho chúng ta sự cứu rỗi; và chúng ta phải quyết định bỏ đi học thuyết sai lầm này. Phúc-âm nào là Phúc-âm thuộc Kinh thánh? Có phải phúc-âm chỉ tin nơi huyết ở Thập tự giá không? Hay là Phúc-âm của Nước và Thánh linh? Đức tin của bạn tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh và đã cứu bạn khỏi tội lỗi là điều làm Đức Chúa Trời vui lòng. 
Tóm lại, có hai loại Cơ Đốc Nhân: những người biết và tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh và những người không tin. Thấy nó có vẽ như là cả hai đều đưa đến một cuộc sống đức tin giống nhau, nhưng sự thật thì hai loại này hoàn toàn khác nhau. Có khi nào bạn nghĩ rằng Phúc-âm không trọn vẹn mà bạn đang tin trước kia vẫn có thể có vài tác dụng không? Có phải bạn vẫn đang luôn giữ nó, nghĩ rằng đôi khi nó có thể có ích sau này không? 
Một đức tin như thế là một đức tin sai lạc, là đức tin đến từ những ý nghĩ của con người tạo ra, và vì thế bạn phải quăng bỏ đi tất cả những hành lý củ trong quá khứ của bạn. Đó là bởi vì bạn vẫn chưa bỏ đi những điều không đúng và dối trá nên bạn đang có những nan đề trong lòng bạn. Tôi khuyên bạn hãy nhớ Lời của Ngài rằng: “Các ngươi hãy giữ những mạng lịnh ta. Chớ để loài vật khác giống phủ lẫn nhau; chớ gieo ruộng ngươi hai thứ giống, và chớ mặc mình bằng áo dệt nhiều thứ chỉ.” (Lê-vi-ký 19:19).
 
 
Để Vào Trong Nơi Thánh, Chúng Ta Chỉ Phải Vào Bằng Cánh Cửa Của Nó
 
Cánh cửa của Đền-tạm đã được làm bằng vật liệu gì? Nó được dệt bằng chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn. Những người đã được tái sanh bởi Nước và Thánh linh phải mở cánh cửa của Đền-tạm này và bước vào trong Nơi thánh. Dưới những cột trụ của cánh cửa Đền-tạm, có đặt những cái lỗ đồng. Những cái lỗ đồng này khiến cho chúng ta biết rằng Phúc-âm của Nước và Thánh linh là lẽ thật của sự cứu rỗi. 
Những lỗ đồng đó dạy chúng ta mặc dù chúng ta không có cách nào khác để tránh khỏi sự đoán xét của Đức Chúa Trời và bị chết vì tội lỗi chúng ta, nhưng bởi nhận ơn của sự được tái sanh bởi nước qua Phúc-âm của Nước và Thánh linh, nên chúng ta được trở thành con cái của Đức Chúa Trời. Chúng ta có thể vào trong Đền-tạm chỉ khi chúng ta quăng bỏ những khái niệm sai lầm của bốn màu chỉ dùng cho cánh cửa Đền-tạm, rằng chúng ta có thể được cứu bởi chỉ tin nơi chức vụ của Chúa Jêsus bày tỏ trong chỉ đỏ mà thôi.
Nếu chúng ta không bỏ đi những ý nghĩ và niềm tin ích kỷ của chúng ta thì chúng ta không bao giờ có thể tin nơi sự cứu rỗi bày tỏ trong chỉ xanh, tím và đỏ. Chúng ta phải nhận biết rằng lẽ thật bày tỏ trong chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn là Phúc âm của Nước và Thánh linh, và chúng ta phải thừa nhận sự sai lầm của những ý nghĩ ích kỷ của chúng ta trước kia là chỉ tin nơi huyết trên Thập tự giá. 
Nếu Đức Chúa Trời muốn, thì Ngài sẽ dẫn bạn đến lẽ thật của Phúc-âm Nước và Thánh linh. Chỉ có những người tin nơi lẽ thật Phúc-âm của Nước và Thánh linh này mới có thể được tha thứ mọi tội lỗi của họ và nhận được sự sống đời đời. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể mở được cánh cửa của sự cứu rỗi bởi tin nơi lẽ thật này trong tận đáy lòng bạn và đi vào Nơi thánh. 
Nếu bạn không nhận thức được những sự sai lầm của đức tin củ mà bạn đã có trước khi ban được biết Phúc-âm của Nước và Thánh linh, thì bạn sẽ chịu sự hình phạt tội lỗi, vì bạn đã không có thể được cứu. Nếu điều này xảy ra, bạn không thể vào Thiên đàng và ăn bánh sự sống. Chỉ khi bạn vào trong Nơi thánh bởi tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh thì bạn mới có thể có được bánh của sự sống. 
Bạn phải nhận biết rằng Chúa đã khiến bạn trở nên con cái của Ngài bằng cách tẩy sạch tội lỗi của bạn với Báp-tem của Ngài, chỉ xanh, và bởi mang sự đoán phạt vì tội lỗi của bạn với sự đổ huyết trên Thập tự giá - chỉ đỏ. Và bạn phải nhận biết cách rõ ràng và tin rằng Phúc-âm của Nước và Thánh linh là lẽ thật thực sự cần thiết cho bạn. Bạn có thể đến trong Hội-thánh Đức Chúa Trời và chia sẻ bánh sự sống với những người công chính chỉ khi bạn biết rằng Đức Chúa Trời là Đấng ban cho bạn Phúc-âm của Nước và Thánh linh, và chỉ khi bạn tin nơi Phúc-âm này. 
 
 

Thịt Của Chúa Là Bánh Của Sự Sống Và Của Sự Tha Thứ Tội Lỗi

 
Chúng ta hãy trở lại sách Giăng 6:49-53: “Tổ phụ các ngươi đã ăn ma-na trong đồng vắng, rồi cũng chết. Đây là bánh từ trời xuống, hầu cho ai ăn chẳng hề chết. Ta là bánh hằng sống từ trên trời xuống; nếu ai ăn bánh ấy, thì sẽ sống vô cùng; và bánh mà ta sẽ ban cho vì sự sống của thế gian tức là thịt ta. Bởi đó, các người Giu-đa cãi lẽ với nhau, mà rằng: Lẽ nào người nầy lấy thịt mình cho chúng ta ăn sao? Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng họ rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi không ăn thịt của Con người, cùng không uống huyết Ngài, thì chẳng có sự sống trong các ngươi đâu.” Chúa Jêsus đã nói rằng những ai ăn thịt và uống huyết Ngài thì có sự sống đời đời. Phân đoạn này có nghĩa rằng tất cả chúng ta phải ăn thịt và uống huyết Ngài. 
Vậy thì làm sao chúng ta có thể ăn thịt và uống huyết của Chúa Jêsus? Bởi tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh mà chúng ta có thể ăn thịt và uống huyết Chúa Jêsus. Bởi tin rằng Chúa Jêsus đã gánh mọi tội lỗi của chúng ta với Báp-tem của Ngài, chúng ta có thể ăn thịt Ngài, và bởi tin rằng Chúa Jêsus đã gánh tội lỗi của chúng ta và chịu đoán phạt vì chúng ta trên Thập tự giá, chúng ta có thể uống huyết Ngài. 
Chúng ta phải tin rằng qua những công tác cứu rỗi bày tỏ nơi chỉ xanh, tím, đỏ và vải gai mịn, Chúa Jêsus đã tẩy sạch tội lỗi của chúng ta và khiến chúng ta trở nên con cái Ngài. Bất kể bạn có thể có đức tin như thế nào trước khi bạn tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh, nhưng bạn phải thừa nhận rằng đức tin củ của bạn đã sai, và bạn phải dựng cái khung đức tin bằng cách nhận thịt cùng huyết Chúa Jêsus và ăn bánh của Lời Ngài. 
Giăng 6:53 chép, “Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng họ rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi không ăn thịt của Con người, cùng không uống huyết Ngài, thì chẳng có sự sống trong các ngươi đâu.” Ngay cả hiện nay, một số người dùng câu này để tranh luận cho học thuyết biến thể. Học thuyết này tin rằng bởi đức tin bánh và rượu dùng trong Tiệc thánh sẽ biến thành thịt và huyết thật của Chúa Jêsus khi họ đang làm lễ. Nhưng chúng ta phải nhận biết và tin rằng câu Kinh thánh Giăng 6:23, khác xa với việc nói về sự biến thể, thực ra nói về Phúc âm của Nước và Thánh linh. 
Trong suốt buổi Tiệc thánh, nếu bạn chờ trong một hàng và thầy tế lễ đặt một miếng bánh vào miệng bạn, có phải bánh này sẽ biến thành thịt của Chúa Jêsus không? Không! Chúng ta có thể ăn thịt và uống huyết Chúa Jêsus bởi tin rằng Chúa Jêsus đã đến trong thế gian này, đã gánh mọi tội lỗi của thế-gian và đã tẩy sạch chúng bởi việc chịu Báp-tem, Ngài đã mang tội lỗi này đến Thập tự giá và chết trên đó, và vì thế đã cứu chúng ta khỏi sự chết. 
Những người ăn thịt và uống huyết Chúa Jêsus bởi đức tin là những người tin nơi lẽ thật rằng Chúa Jêsus, với chỉ xanh, tím và đỏ, đã cứu họ khỏi tội lỗi bằng cách gánh tội của họ và mang sự đoán phạt tội lỗi trên chính thân thể Ngài. Chúng ta phải ăn thịt và uống huyết Chúa Jêsus với đức tin của chúng ta nơi Báp-tem và huyết của Đức Chúa Jêsus Christ. 
Để tiếp nhận tội lỗi của chúng ta chất sang Ngài, Chúa Jêsus đã chịu Báp-tem bởi Giăng Báp-tít tại sông Giô-đanh. Chúng ta hãy xem Ma-thi-ơ 3:15-17: “Bây giờ cứ làm đi, vì chúng ta nên làm cho trọn mọi việc công bình như vậy. Giăng bèn vâng lời Ngài. Vừa khi chịu phép báp-tem rồi, Đức Chúa Jêsus ra khỏi nước; bỗng chúc các từng trời mở ra, Ngài thấy Thánh Linh của Đức Chúa Trời ngự xuống như chim bò câu, đậu trên Ngài. Tức thì có tiếng từ trên trời phán rằng: Nầy là Con yêu     dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đàng.”
Vì Chúa Jêsus đã gánh mọi tội lỗi khi Ngài chịu Báp-tem bởi Giăng và đã chết trên Thập tự giá nên Ngài đã làm trọn mọi sự công chính của Đức Chúa Trời. Đức tin tin nơi lẽ thật của Phúc-âm, rằng mọi tội lỗi của thế-gian được chất sang Đức Chúa Jêsus Christ khi Ngài chịu báp-tem bởi Giăng, là đức tin thật mà qua đó chúng ta có thể ăn thịt và uống huyết Ngài. 
Nếu bạn nhận biết lẽ thật này, thì bạn đã được ăn thịt của Chúa Jêsus bởi đức tin. Việc tội lỗi thế gian của bạn được chất trên Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả là lẽ thật này, và vì thế nó vô cùng quan trọng cho bạn để tin điều này ở tận đáy lòng bạn. Đức tin này là đức tin có thể khiến cho bạn có thể ăn thịt của Chúa Jêsus. Có phải tội lỗi của bạn đã được chuyển sang Chúa Jêsus qua Báp-tem của Ngài không? Chỉ khi chúng ta tin điều này thì chúng ta mới có thể ăn thịt Chúa Jêsus. Sau khi làm Báp-tem cho Chúa Jêsus, Giăng Báp-tít đã kêu lớn, “Kìa! Chiên Con của Đức Chúa Trời là Đấng cất tội lỗi thế gian đi!” (Giăng 1:29) 
Và bởi vì Chúa Jêsus đã tiếp nhận tội lỗi của thế-gian qua Báp-tem của Ngài, Ngài đã mang chúng trên thân thể Ngài, đã chịu đóng đinh, đổ huyết Ngài ra và chết. Bởi chịu sự đóng đinh, cả hai tay và hai chân Ngài bị đinh đóng, huyết Ngài đổ ra, Chúa Jêsus đã kêu lớn khi Ngài trút hơi thở, “Mọi sự đã xong rồi!” Sau 3 ngày, Ngài đã sống lại từ cõi chết, làm chứng trong 40 ngày, sau đó Ngài thăng thiên cách chính xác y như Ngài đã được nhìn thấy, và hiện nay Ngài đang ngồi bên hữu Đức Chúa Cha. Và Ngài cũng đã hứa rằng Ngài sẽ trở lại cũng như cách Ngài đã thăng thiên. Bạn có tin lẽ thật này ở trong lòng bạn không? Bởi tin nơi lẽ thật này mà bạn có thể ăn thịt và uống huyết của Chúa Jêsus. Khi chúng ta thật sự tin trong lòng chúng ta thì chúng ta có thể ăn thịt và uống huyết Ngài. Với đức tin này mà chúng ta có thể ăn bánh của Nơi Thánh. 
Chúa chúng ta đã phán với chúng ta phải luôn luôn tưởng nhớ đến thịt và huyết của Ngài khi chúng ta nhóm họp lại với nhau (1 Cô-rinh-tô 11:26). Như thế, mỗi khi chúng ta nhóm nhau lại, chúng ta phải luôn luôn tưởng nhớ thịt và huyết của Chúa Jêsus. Bởi đức tin nên chúng ta có thể ăn thịt và uống huyết của Chúa Jêsus mỗi khi chúng ta nhóm nhau lại, thì làm sao chúng ta chỉ có thể giữ lễ Tiệc thánh như một nghi lễ hình thức được chứ? 
Vì chúng ta tin Báp-tem mà qua đó Chúa Jêsus đã gánh tội lỗi của chúng ta trên thân thể của chính Ngài, và trong sự hi sinh đổ huyết của Ngài trên Thập tự giá, và cũng bởi đức tin nên chúng ta ghi nhớ thịt và huyết Ngài mỗi ngày. Bởi chúng ta tin nơi lẽ thật của Nước và Thánh linh nên mỗi ngày chúng ta ăn thịt và uống huyết của Chúa Jêsus. Như Chúa Jêsus đã nói “Ai ăn thịt và uống huyết Ta thì được sự sống đời đời” (Giăng 6:54), Trong ngày cuối cùng Ngài sẽ làm sống lại những người ăn thịt và uống huyết Ngài.
Chúng ta phải thừa nhận rằng nếu đức tin của chúng ta không thể khiến chúng ta được ăn thịt Chúa Jêsus và uống huyết Ngài, thì đó là đức tin sai lạc. Chúa chúng ta đã nói, “Ai ăn thịt và uống huyết ta thì được sự sống đời đời; nơi ngày sau rốt, ta sẽ khiến người đó sống lại. Vì thịt ta thật là đồ ăn, huyết ta thật là đồ uống. Người nào ăn thịt ta và uống huyết ta, thì ở trong ta, và ta ở trong người. Như Cha, là Đấng hằng sống, đã sai ta đến, và ta sống bởi Cha; cũng một thể ấy, người nào ăn ta, sẽ sống bởi ta vậy.” (Giăng 6:54-57). 
Những người ăn thịt của Chúa và uống huyết Ngài bởi đức tin sẽ sống bởi Ngài. Mặt khác, những người không ăn thịt Chúa và uống huyết Ngài thì sẽ chết, bởi vì họ không tin. Nhưng nó không khó cho chúng ta để ăn thịt Chúa Jêsus và uống huyết Ngài bởi đức tin. 
Chúng ta hãy giả sử một chút ở đây rằng có một bài kiểm tra về sự cứu rỗi mà chúng ta phải làm để được vào Nước Đức Chúa Trời. Một trong những câu hỏi là, “Đức tin gì khiến cho bạn có thể ăn thịt và uống huyết Chúa Jêsus?” Chúng ta nên trả lời câu hỏi này như thế nào? Khi cả thịt lẫn huyết của Chúa Jêsus tạo nên lẽ thật, có thể nào chúng ta nói rằng chúng ta đã ăn thịt Ngài trong khi thực tế chúng ta chỉ uống huyết Ngài không? Chúng ta phải viết xuống cả Báp-tem lẫn Thập tự giá của Chúa Jêsus như là câu trả lời của chúng ta, thì chúng ta mới được vượt qua bài kiểm tra. Nếu hiện nay, ngay chính lúc này, chúng ta tin nơi thịt và huyết của Chúa, thì chúng ta có thể đủ vượt qua bài kiểm tra rồi.
Người ta nhìn vào hình thức bên ngoài, nhưng Đức Chúa Trời nhìn thấy tận trong lòng, và vì thế khi chúng ta tin nơi Báp tem của Chúa Jêsus lẫn huyết của Thập tự giá, thì chúng ta đang ăn thịt và uống huyết của Chúa Jêsus. Vì thế, nếu chúng ta không tin nơi thịt và huyết của Chúa Jêsus trong lòng chúng ta, thì chúng ta chưa được cứu khỏi tội lỗi. Không cần biết trước kia bạn có thể có đức tin như thế nào, nhưng nếu hiện nay bạn có đức tin tin nơi thịt lẫn huyết của Chúa Jêsus thì bạn có thể vào Nước Thiên đàng. 
Nhiều người cuồng tín của thế giới này đang tranh luận tới cùng cho tính chân thật của học thuyết biến thể. Điều thật sự cần thật ra là đức tin có thể khiến chúng ta ăn thịt và uống huyết Chúa Jêsus. Nhưng điều này chỉ xảy ra khi chúng ta tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh trong lòng chúng ta. Tin nơi Chúa Jêsus trong lòng chúng ta qua Phúc-âm của Nước và Thánh linh là đang ăn bánh thật và uống đồ uống thật. 
 
 
Chúng Ta Phải Tin Báp-Tem Và Huyết Của Chúa Jêsus Là Sự Tha Thứ Tội lỗi Của Chúng Ta 
 
Chúa chúng ta đã nói, “Huyết Ta thật là đồ uống” (Giăng 6:55). Chúa chúng ta đã chịu sự đoán phạt tội lỗi trên Thập tự giá. Bởi đức tin tin rằng Chúa Jêsus đã gánh tội lỗi chúng ta bởi chịu Báp-tem và đổ huyết Ngài trên Thập tự giá là đức tin khiến cho chúng ta có thể uống huyết của Ngài. Qua Báp-tem mà Ngài đã nhận từ Giăng, Chúa Jêsus đã gánh mọi tội lỗi của chúng ta, bao gồm cả tội của con cháu bạn, cha mẹ ban, và mỗi người trong chúng ta, và bởi sự đổ huyết của Ngài trên Thập tự giá Ngài đã mang sự đoán phạt cho những tội lỗi này. Với Báp-tem và huyết của Ngài, Chúa Jêsus đã giải quyết mọi nan đề tội lỗi của mỗi người trong toàn cả thế giới này. Tin rằng Chúa Jêsus đã gánh tội lỗi của chúng ta bởi Báp tem của Ngài và chịu đoán phạt vì tội lỗi chúng ta bằng huyết của Ngài trên Thập tự giá là đang uống huyết của Chúa Jêsus bởi đức tin. 
Trong thế giới ngày nay, có nhiều người nói rằng họ tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh chỉ bằng lời. Nhưng họ không hoàn toàn tin nơi thịt và huyết của Chúa Jêsus. Ai không có đức tin trọn vẹn nơi thịt và huyết của Chúa Jêsus thì không thể được tha tội. Trước kia bạn có thể từng tin rằng huyết của Thập tự giá là lẽ thật duy nhất, nhưng hiện nay bạn đã tìm thấy lẽ thật thực sự, bạn phải có đức tin tin rõ ràng nơi thịt và huyết của Chúa Jêsus. Chỉ khi đó Đức Chúa Trời sẽ nhận biết bạn như người đã được cứu. Nhưng nếu, trên mặt khác, bạn không vẽ ranh giới của sự cứu rỗi cách rõ ràng trên vấn đề này – đó là, sự tha thứ tội lỗi được nhận bởi đức tin tin nơi thịt và huyết của Chúa Jêsus ở giữa lòng - thì bạn không thể được Đức Chúa Trời công nhận đức tin của bạn. 
Chúa chúng ta đã nói, “Người nào ăn thịt Ta và uống huyết Ta thì ở trong Ta và Ta ở trong người” (Giăng 6:56). Nhưng ngoại trừ chúng ta ăn thịt Chúa Jêsus và uống huyết Ngài bởi đức tin, chúng ta không thể vào trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Và ai không có đức tin tin nơi thịt và huyết của Chúa Jêsus thì không thể tồn tại trong Chúa. Tôi thành thật mong rằng không có ai trong vòng các thánh đồ, những người phục sự và những đầy tớ của Đức Chúa Trời trong Hội thánh chúng ta sẽ bị rơi khỏi đức tin tin nơi thịt và huyết của Chúa Jêsus cách thảm thương. 
Khi thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ bị lửa hủy diệt, con rể của Lót cho rằng Lời sự sống của Đức Chúa Trời đã phán với họ như là một lời nói đùa. Vì những người không nhận Lời Đức Chúa Trời cách nghiêm chỉnh, thì sự đoán phạt của Đức Chúa Trời sẽ ở trên người đó như đã được chép. Những người không tin sẽ bị đoán phạt vì tội không tin của họ. Họ sẽ bị hủy diệt vì tội lỗi của họ. Đây không phải là chuyện đùa với tiếng cười khúc khít của các cô gái. 
Phúc âm của Nước và Thánh linh biểu lộ cho đức tin nơi thịt và huyết của Chúa Jêsus. Bởi tin nơi lẽ thật này mà chúng ta có thể được tha thứ tội lỗi và nhận được sự sống đời đời. Bởi niềm tin của thịt và huyết Chúa Jêsus mà chúng ta tin là Phúc-âm thật là lẽ thật thực sự, nên chúng ta phải giữ đức tin này trong lòng chúng ta. Bằng cách trước nhất dựng cái khung đức tin trong lòng chúng ta, chúng ta phải nắm chắc mọi Lời Đức Chúa Trời và không bao giờ để nó tuột khỏi chúng ta. Bởi niềm tin trong lòng, chúng ta phải tiếp nhận lẽ thật là Đức Chúa Trời đã tẩy sạch tội lỗi của tội nhân với thịt và huyết của Chúa Jêsus. 
Tôi hi vọng và cầu nguyện rằng bạn sẽ hoàn toàn tin nơi Phúc-âm của Nước và Thánh linh được làm tròn bởi Chúa, ăn bánh của sự cứu rỗi đã cứu bạn khỏi tội lỗi của bạn và bởi đó nhận được sự sống đời đời.