Đức Chúa Trời là Tình yêu và cũng là Đấng công chính. Vì vậy, Ngài phán xét tội lỗi một cách ngay thẳng dù thế nào đi nữa. “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết” (Rô-ma 6:23). Điều này có nghĩa là sau khi bị phán xét, kẻ có tội sẽ xuống địa ngục. Người phân biệt người công bình và tội lỗi, như cách người ấy nhận biết ánh sáng trong bóng tối. Đức Chúa Trời công nhận những người không có tội tin rằng Chúa Giêsu đã rửa sạch mọi tội lỗi qua phép báp-têm và cái chết trên Thập tự giá là công bình.
Tuy nhiên, những ai vẫn còn tội lỗi trong mình, do không tin vào phép báp-têm của Chúa Giêsu, là tội nhân trước mặt Đức Chúa Trời. Họ là những người không tin vào nước, hay nói cách khác là phép báp-têm của Chúa Giêsu, giống như những người thời Nô-ê đã không tin. Nếu Đức Chúa Trời coi những kẻ có tội những người vẫn còn tội lỗi trong họ, là công bình và không có tội, thì Ngài phải đang nói dối và do đó không thể phán xét hay cai trị tất cả các tạo vật của Ngài.
Anh ấy nói, “Vì tôi sẽ không biện minh cho kẻ gian ác” (Xuất Ê-díp-tô Ký 23:7). Kẻ gian ác là những người đi theo và phụ thuộc nhiều hơn vào truyền thống của con người, gạt bỏ tin lành nước và Thánh Linh, mà qua đó Đức Chúa Trời đã cứu chuộc chúng ta khỏi mọi tội lỗi theo cách công bằng và chính đáng nhất. Chúa Giêsu đã nói, “Về tội lỗi, vì họ không tin ta” (Giăng 16:9). Tội lỗi duy nhất còn sót lại trên đất bây giờ là không tin vào sự thật rằng Chúa Giêsu đã cất đi mọi tội lỗi của chúng ta qua Báp-tem và Thập tự giá của Ngài, và đã trở thành Cứu Chúa của chúng ta. Đây là một tội chống lại Đức Thánh Linh mà không bao giờ có thể nhận được sự chuộc tội. Hoàn toàn không có Con đường nào khác để những người nói phạm đến Đức Thánh Linh được cứu vì họ không tin rằng Chúa Giêsu đã tẩy sạch mọi tội lỗi của họ.
Sứ đồ Giăng đã nói, “Còn ai phạm tội tức là trái luật pháp; và sự tội lỗi tức là sự trái luật pháp. Vả, các con biết Đức Chúa Jêsus Christ đã hiện ra để cất tội lỗi đi, và biết trong Ngài không có tội lỗi. Ai ở trong Ngài thì không phạm tội; còn ai phạm tội, thì chẳng từng thấy Ngài và chẳng từng biết Ngài” (1 Giăng 3:4-6). Không tin rằng Chúa Giêsu đã cất đi mọi tội lỗi của chúng ta qua phép báp-têm và Thập tự giá là bất hợp pháp. Ngài sẽ đánh bại những kẻ thực hành bất hợp pháp như vậy trong những ngày sau rốt.
Những ai ở trong Chúa Giêsu thì không có tội và được hợp nhất với Ngài bằng cách chịu phép báp-têm trong Ngài. Những ai đã đầu phục mọi tội lỗi của đời mình cho Ngài nhờ đức tin vào phép báp-têm của Ngài thì không có tội, mặc dù họ vẫn phạm tội vì sự yếu đuối của xác thịt.
Đức Chúa Trời tuyên bố những ai đặt tội lỗi mình trên Chúa Giêsu và được thánh hóa bởi luật pháp của Thánh Linh sự sống, là những người công bình. Ngài ban cho họ Chúa Thánh Linh như một món quà. Đức Thánh Linh không bao giờ đến trên những người có tội trong lòng. Đa-vít đã nói trong Thi-thiên của mình, “Vì Chúa chẳng phải là Đức Chúa Trời bằng lòng sự dữ; Sự dữ sẽ không được ở cùng Chúa” (Thi-thiên 5:4). Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời không bao giờ ngự trong lòng những người có tội. Ngay cả một tội nhân không có Đức Thánh Linh trong họ cũng có thể nói rằng họ đã được cứu khỏi tội lỗi, theo giáo lý và suy nghĩ riêng của họ. Tuy nhiên, người ta không bao giờ có thể nói rằng mình không có tội trong lòng và là người công bình với đức tin, bởi vì lương tâm làm họ khổ sở.
Vì vậy, một người như vậy nói rằng họ là tội nhân đối với người khác, nhưng thực ra lại nghĩ rằng họ là người công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời không bao giờ coi tội nhân là công bình. Tội nhân là Đối tượng của sự Phán xét của Ngài và tội nhân phải tin vào tin lành nước và Thánh Linh để được cứu.