(Rô-ma 9:9-33)
“Vả, lời nầy thật là một lời hứa: Cũng kỳ nầy ta sẽ lại đến, Sa-ra sẽ có một con trai. Nào những thế thôi, về phần Rê-be-ca, khi bà ấy bởi tổ phụ chúng ta là Y-sác mà có thai đôi cũng vậy. Vì, khi hai con chưa sanh ra, chưa làm điều chi lành hay dữ-hầu cho được giữ vững ý chỉ Đức Chúa Trời, là ý định sẵn bởi sự kén chọn tự do của Ngài, chẳng cứ việc làm, nhưng cứ Đấng kêu gọi- thì có lời phán cho mẹ của hai con rằng: Đứa lớn sẽ làm tôi đứa nhỏ; như có chép rằng: Ta yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau. Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Có sự không công bình trong Đức Chúa Trời sao? Chẳng hề như vậy! Vì Ngài phán cùng Môi-se rằng: Ta sẽ làm ơn cho kẻ ta làm ơn, ta sẽ thương xót kẻ ta thương xót. Vậy điều đó chẳng phải bởi người nào ao ước hay người nào bôn ba mà được, bèn là bởi Đức Chúa Trời thương xót. Trong Kinh Thánh cũng có phán cùng Pha-ra-ôn rằng: Nầy là cớ vì sao ta đã dấy ngươi lên, ấy là để tỏ quyền phép ta ra trong ngươi, hầu cho danh ta được truyền ra khắp đất. Như vậy, Ngài muốn thương xót ai thì thương xót, và muốn làm cứng lòng ai thì làm. Vậy thì ngươi sẽ hỏi ta rằng: Sao Ngài còn quở trách? Vì có ai chống lại ý muốn Ngài được chăng?… Nhưng, hỡi người, ngươi là ai, mà dám cãi lại cùng Đức Chúa Trời? Có lẽ nào cái bình bằng đất sét lại nói với kẻ nắn nên mình rằng: Sao ngươi đã làm nên ta như vậy? Người thợ gốm há chẳng có quyền trên đất sét, cùng trong một đống mà làm ra hạng bình để dùng việc sang trọng, lại hạng khác để dùng việc hèn hạ sao? Nếu Đức Chúa Trời muốn tỏ ra cơn thạnh nộ và làm cho biết quyền phép Ngài, đã lấy lòng khoan nhẫn lớn chịu những bình đáng giận sẵn cho sự hư mất, để cũng làm cho biết sự giàu có của vinh hiển Ngài bởi những bình đáng thương xót mà Ngài đã định sẵn cho sự vinh hiển, thì còn nói chi được ư? Đó tôi nói về chúng ta, là kẻ Ngài đã gọi, chẳng những từ trong người Giu-đa, mà cũng từ trong dân ngoại nữa. Như Ngài phán trong sách Ô-sê rằng: Ta sẽ gọi kẻ chẳng phải dân ta là dân ta, Kẻ chẳng được yêu dấu là yêu dấu; Lại xảy ra trong nơi Ngài phán cùng họ rằng: Các ngươi chẳng phải là dân ta đâu, Cũng tại nơi đó họ sẽ được xưng là con của Đức Chúa Trời hằng sống. Còn Ê-sai nói về dân Y-sơ-ra-ên mà kêu lên rằng: Dầu số con cái Y-sơ-ra-ên như cát dưới biển, chỉ một phần sót lại sẽ được cứu mà thôi; vì Chúa sẽ làm ứng nghiệm lời Ngài cách trọn vẹn và vội vàng trên đất. Lại như Ê-sai đã nói tiên tri rằng: Nếu Chúa vạn quân chẳng để lại một cái mầm của dòng giống chúng ta, Thì chúng ta đã trở nên như thành Sô-đôm và giống như thành Gô-mô-rơ vậy. Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Những dân ngoại chẳng tìm sự công bình, thì đã được sự công bình, nhưng là sự công bình đến bởi đức tin; còn như dân Y-sơ-ra-ên tìm luật pháp của sự công bình, thì không đạt đến luật pháp ấy. Tại sao? Tại họ chẳng bởi đức tin mà tìm, nhưng bởi việc làm. Họ đã vấp phải hòn đá ngăn trở, như có chép rằng: Nầy ta để tại Si-ôn một hòn đá ngăn trở, tức là hòn đá lớn làm cho vấp ngã; Hễ ai tin đến thì khỏi bị hổ thẹn.”
Tiền định bởi Đức Chúa Trời là gì?
Bây giờ chúng ta hãy xem xét đến tiền định –(số phận định sẵn bởi Đức Chúa Trời) là gì. Để hiểu cách chính xác tiền định là gì, chúng ta phải xem Lời được chép (Kinh thánh) như là Lời của Đức Chúa Trời, và sửa đổi bản thân chúng ta nếu có bất cứ điều gì sai trong đức tin của chúng ta. Vì việc này, chúng ta trước nhất phải hiểu tại sao Đức Chúa Trời yêu Gia-cốp trong khi Ngài ghét Ê-sau. Chúng ta cũng cần phải tìm hiểu xem Cơ Đốc Nhân hiện nay hiểu biết về tiền định có sai lạc với Kinh thánh hay không? Chúng ta phải hoàn toàn có một sự hiểu biết đúng đắn về tiền định của Đức Chúa Trời.
Để nhận được ơn phước từ Đức Chúa Trời, Cơ Đốc Nhân chúng ta cần phải tìm hiểu làm thế nào tiền định của Đức Chúa Trời thích hợp trong chương trình của Ngài. Khi suy nghĩ về chương trình của Đức Chúa Trời, nhiều Cơ đốc nhân hiện nay nghĩ rằng số phận của họ đã được định trước khi họ sanh ra, mà không có sự dính dáng nào với niềm tin của họ, như thể số phận của Gia-cốp và Ê-sau được định đoạt cách tuyệt đối và độc đoán bởi Đức Chúa Trời. Nhưng đây không phải là vấn đề. Chúng ta có được Đức Chúa Trời yêu hay không là do nơi chúng ta có tin vào sự công chính của Ngài hay không. Đây là lẽ thật mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta trong chương trình của Ngài.
Nếu bạn muốn hiểu biết cách chính xác về tiền định của Đức Chúa Trời, thì bạn cần phải bỏ đi suy nghĩ riêng của bạn và tập trung vào sự công chính của Đức Chúa Trời
Vì nhiều người không thể suy nghĩ hoặc tin vào sự công chính của Đức Chúa Trời bày tỏ qua Đức Chúa Jêsus Christ, họ có khuynh hướng nghĩ về tình yêu của Đức Chúa Trời trong bất cứ cách nào mà họ muốn, và ngay cả một số người nghĩ rằng tình yêu của Đức Chúa Trời thì không công bằng. Họ phải thừa nhận rằng đây không phải là cách suy nghĩ đúng đắn. Chúng ta cần phải vứt hết nhận thức cách sai lầm của chúng ta về đức tin do không xem xét cho kỹ chương trình công chính của Đức Chúa Trời, bày tỏ qua Đức Chúa Jêsus Christ. Nếu bạn chỉ đơn giản nghĩ rằng Đức Chúa Trời yêu người này mà ghét người kia, thì chúng ta phải nhận biết rằng đây là một niềm tin sai lạc, được đặt ra bởi ý nghĩ riêng sai lạc của bạn.
Đầu óc con người bị bệnh dịch bởi những ý nghĩ sai lạc. Nhiều Cơ Đốc Nhân hiện nay không có niềm tin đúng bởi vì đầu óc của họ thường chứa đựng quá nhiều những ý nghĩ sai. Đó là tại sao bạn cần phải bỏ đi những suy nghĩ vô ích và đặt niềm tin của bạn vào con đường đúng đắn bằng cách tuân theo lời của Đức Chúa Trời và tin nơi sự công bình của Ngài.
Bởi vì số phận được định trước trong sự công chính của Đức Chúa Trời, nó có thể được hiểu một cách chính xác và chỉ tin khi chúng ta tin nơi sự công bình của Ngài. Bởi vậy nên chúng ta phải có niềm tin trong chương trình và sự công bình của Đức Chúa Trời. Chương trình của Đức Chúa Trời là mặc sự công bình của Ngài cho những người tin nơi tình yêu công chính của Ngài.
Vì vậy, sự định trước số phận của Đức Chúa Trời đó là Ngài làm cho những tín đồ trở nên dân sự của Ngài bằng cách mặc cho họ sự cúu rỗi của sự tha thứ tội lỗi, đã được trả giá bởi phép Báp-tem của Chúa Jêsus và sự đóng đinh của Ngài. Chúng ta phải thiết lập một mối tương giao đúng với Đức Chúa Trời bằng cách có đức tin nơi chương trình thật bởi Ngài trong sự công bình của Ngài. Đức Chúa Trời cũng làm cho những người giống như Gia-cốp thành những cái bình chứa tình yêu của Ngài, trong khi Ngài làm cho những người như Ê-sau thành những cái bình chứa cơn thạnh nộ của Ngài.
Sự định trước số phận của Đức Chúa Trời không phải là thuyết định mệnh.
Sự định trước số phận trong chương trình của Đức Chúa Trời được thiết lập trong sự công chính của Ngài. Tình yêu của Đức Chúa Trời không phải là một điều gì đó được quyết định cách độc đoán mà không có chương trình gì cả. Nếu mọi người được chọn lựa cách tuyệt đối trước khi họ sanh ra, như thể cuộc đời của họ được quyết định bởi định mệnh, thì làm sao họ có thể được giải cứu khỏi tội lỗi bởi tin nơi sự công chính của Chúa Jêsus? Nếu số phận của một người nào đó được quyết định trước khi họ sanh ra trong một cách như thế thì việc họ có được sự yêu thương của Đức Chúa Trời hay không đã là một kết quả được sắp xếp và quyết định trước, vậy thì ai có thể nghĩ rằng Đức Chúa Trời là công chính và ai có thể tin nơi một Đức Chúa Trời như vậy? Không ai muốn tin nơi một Đức Chúa Trời chuyên quyền và độc đoán như vậy.
Nhưng chương trình của Đức Chúa Trời chúng ta không phải chuyên quyền cũng không phải độc đoán, nhưng chỉ để giải cứu chúng ta khỏi tội lỗi của chúng ta trong sự công chính của Ngài và làm cho chúng ta trở nên dân sự của Ngài. Đức Chúa Trời ban cho chúng ta sự công chính của Ngài trong chương trình này, và trong sự công chính của tình yêu này, Ngài ban cho chúng ta sự tha thứ của Ngài. Ngài đã sửa soạn để mặc tình yêu cho những người tin nơi sự công chính của Ngài, và mặc sự thạnh nộ cho những người không tin Ngài.
Tôi muốn nói những điều sau đây với những người cảm thấy phẩn nộ về sự định trước số phận cho chúng ta của Đức Chúa Trời do hiểu lầm. Chương trình của Đức Chúa Trời làm cho chúng ta, những kẻ được tạo dựng nên bởi Ngài, trở nên dân sự của Ngài. Vì thế chúng ta phải tạ ơn Ngài về việc định trước số phận cho chúng ta của Ngài. Thật là tốt hơn cho chúng ta trở nên người biết ơn hơn là trở nên những người phẩn nộ, trách cứ Ngài. Mỗi người tin nơi Chúa Jêsus là Đấng Cứu thế, phải có một sự hiểu biết đúng đắn và tin vào sự định trước của Đức Chúa Trời cho số phận chúng ta, là việc đã được định ra trong sự công bình của Ngài.
Tiền định thật của Đức Chúa Trời được thiết lập bởi Ngài là Đấng kêu gọi
Phân đoạn hôm nay viết, từ Rô-ma 9:9-13 “Vả, lời nầy thật là một lời hứa: Cũng kỳ nầy ta sẽ lại đến, Sa-ra sẽ có một con trai. Nào những thế thôi, về phần Rê-bê-ca, khi bà ấy bởi tổ phụ chúng ta là Y-sác mà có thai đôi cũng vậy. Vì, khi hai con chưa sanh ra, chưa làm điều chi lành hay dữ – hầu cho được giữ vững ý chỉ Đức Chúa Trời, là ý định sẵn bởi sự kén chọn tự do của Ngài, chẳng cứ việc làm, nhưng cứ Đấng kêu gọi – thì có lời phán cho mẹ của hai con rằng: Đứa lớn sẽ làm tôi đứa nhỏ; như có chép rằng: Ta yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau.”
Phân đoạn này nói với chúng ta rằng sự định trước số phận cho chúng ta của Đức Chúa Trời đó là tình yêu, nó đã được định ra trong tình yêu công chính của Đức Chúa Trời. Như đã được tỏ ra trong Sáng-thế-ký 18:10, măc dù với cái nhìn của con người thì Sa-ra thật không thể nào có con được nữa, nhưng Aùp-ra-ham tin nơi lời hứa của Đức Chúa Trời bởi vì Lời của Ngài đã ban ra. Đức Chúa Trời xưng công chính cho Aùp-ra-ham như thế này: Đức Chúa Trời đã ban cho Aùp-ra-ham một người con trai tên Y-sác bởi vì ông đã tin nơi Ngài, và Đức Chúa Trời đã chấp thuận đức tin của ông.
Vì thế khi chúng ta nói về đức tin trong sự công chính của Đức Chúa Trời, là chúng ta đang nói về đức tin trong Lời của Ngài. Sự tranh luận của chúng ta về chương trình và sự định trước số phận cho chúng ta của Đức Chúa Trời cũng nên được hướng dẫn bởi đức tin của chúng ta trong Lời của Đức Chúa Trời. Với những người làm cách khác, thí dụ, khi người ta lẫn lộn giữa việc theo đuổi sự công chính của Đức Chúa Trời với những ảo tưởng hoặc dấu hiệâu họ cho là đã từng thấy trong khi cầu nguyện hoăỉc mơ ngủ, là họ đang làm một sai lầm lớn trong đức tin của họ.
Phao-lô đã nói thêm rằng, “Nào những thế thôi, về phần Rê-be-ca, khi bà ấy bởi tổ phụ chúng ta là Y-sác mà có thai đôi cũng vậy.”
Kinh thánh nói với chúng ta rằng Y-sác, không thể có con, ông cầu xin Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời nhậm lời của ông bằng cách ban cho ông con song sinh. Chúng ta có thể thấy rằng chương trình định trước số phận trong sự công chính của Đức Chúa Trời có một mối tương giao chắc chắn với đức tin của những người được Ngài yêu.
Ở đây nó được lập lại lần nữa trong câu 11: “Vì, khi hai con chưa sanh ra, chưa làm điều chi lành hay dữ-hầu cho được giữ vững ý chỉ Đức Chúa Trời, là ý định sẵn bởi sự kén chọn tự do của Ngài, chẳng cứ việc làm, nhưng cứ Đấng kêu gọi-” Bí quyết để hiểu về lẽ thật của sự chọn lựa và sự định trước số phận cho chúng ta trong chương trình của Đức Chúa Trời là: đó là mục đích của Đức Chúa Trời cho “kẻ Ngài gọi”. Giữa Gia-cốp và Ê-sau, dựa theo sự định trước số phận trong chương trình của Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời đã gọi và yêu Gia-cốp.
Khi Đức Chúa Trời gọi người ta và yêu ho,ỉ nói cách khác là khi Ngài gọi và yêu những người giống như Gia-cốp, là những người không có chút công chính riêng nào. Đức Chúa Trời đã không gọi Ê-sau, là người tự nghĩ rằng mình là người công chính và đầy tự cao. Trong sự quyết định số phận trong chương trình của Ngài, dĩ nhiên là Đức Chúa Trời gọi và yêu những người như Gia-cốp. Mục đích của Đức Chúa Trời trong việc gọi những người như Gia-cốp là để làm cho những tội nhân trở nên con cái của Ngài, được giải thoát khỏi tội lỗi. Đức Chúa Trời kêu gọi và mặc lấy tình yêu Ngài cho họ. Giữa Gia-cốp và Ê-sau thì người được gọi là Gia-cốp.
Chúng ta phải biết và tin nơi sự công chính của Đức Chúa Trời trong chương trình của Ngài. Gia-cốp tượng trưng cho hình ảnh của một tội nhân để qua người đó Đức Chúa Trời bày tỏ sự thương xót của Ngài trong sự công chính, trong khi Ê-sau tượng trưng cho người chống nghịch lại Đức Chúa Trời bởi không nhận biết tình yêu công chính của Ngài mà theo đuổi sự công chính riêng của họ. Đó là tại sao bí quyết để thấy được Lời của Đức Chúa Trời trong việc quyết định số phận trong chương trình của Ngài là hiểu biết rằng mục đích của Đức Chúa Trời dành cho “kẻ mà Ngài gọi”.
Chúng ta phải giải thoát bản thân chúng ta khỏi những niềm tin hảo huyền được tạo nên bởi những ý nghĩ riêng của chúng ta. Trong sự công chính của Đức Chúa Trời, Ngài chỉ có thể yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau. Đức Chúa Trời bày tỏ chương trình và sự định trước số phận cho chúng ta của Ngài được ban cho mỗi người là qua lời tuyên bố về mục đích của Đức Chúa Trời dành cho “những kẻ mà Ngài gọi”. Chương trình của Đức Chúa Trời là lẽ thật của tình yêu trọn vẹn trong sự công chính của Ngài. Khi Đức Chúa Trời yêu Gia-cốp nhưng ghét Ê-sau, thì sự định trước số phận để làm tròn sự công chính của Ngài, theo như chương trình cứu rỗi của Ngài.
Nó không phải như nhiều tôn giáo khác nói, bởi những việc làm nên bạn được yêu và được cứu bởi Đức Chúa Trời, nhưng chỉ bởi tin nơi chương trình và sự công chính của Ngài để bạn trở nên con cái của Ngài, được mua chuộc khỏi tội lỗi của bạn.
Có phải Đức Chúa Trời sai không?
Đức Chúa Trời yêu những kẻ tin và yêu mến sự công bình của Ngài. Nói cách khác, chẳng có gì sai với sự thật là Cha chúng ta quyết định yêu và làm cho những người tin nơi sự công chính của Ngài trong Đức Chúa Jêsus Christ trở nên con cái của Ngài. Đức Chúa Trời có dự tính yêu mọi người trong Đức Chúa Jêsus Christ, như yêu những người như Gia-cốp.
Vậy thì chúng ta phải tự hỏi bản thân mình là chúng ta giống như Gia-cốp hay Ê-sau. Ngay cả những người có đầy những việc lành và sự công chính riêng của họ vẫn muốn được Đức Chúa Trời yêu, nhưng không ai có thể ngăn họ khỏi sự lao xuống con đường sai lạc. Vì thế luôn có hai loại người, được yêu và bị ghét bởi Đức Chúa Trời như chúng ta đã đề cập đến.
Chúng ta phải dâng lên lời cảm tạ Đức Chúa Trời và tôn cao sự vinh hiển của Ngài bằng cách tin vào tình yêu công chính và chương trình của Ngài cho sự cứu rỗi của chúng ta. Chúng ta cũng nên cảm tạ Ngài về lẽ thật của Phúc âm của Nước và Thánh linh, là Phúc âm mà chúng ta tin, phản ánh cách kỳ diệu sự công chính của Đức Chúa Trời. Mỗi người phải nhận biết rằng để được mặc lấy tình yêu của Đức Chúa Trời, trước nhất chúng ta phải nhận ra sự yếu đuối và những tội lỗi của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời, và tin vào sự công chính của Ngài.
Vấn đề là nhiều Cơ đốc nhân không tin nơi Báp-tem của Chúa Jêsus và lẽ thật trên Thập tự giá đã làm trọn sự công chính của Đức Chúa Trời, mà tin một cách sai lạc rằng Đức Chúa Trời yêu một số người nào đó thôi trong khi những người khác thì bị Ngài ruồng bỏ.
Sự thật khó đương đầu hơn nữa là đức tin không đúng này đang được phổ biến và giảng dạy cho người ta với sự thuyết phục mạnh mẽ. Nó được nhanh chóng truyền rao ra và đưa dẫn càng nhiều người hơn nữa đến việc hiểu sai lầm tình yêu của Đức Chúa Trời, là tình yêu được bày tỏ ra qua sự định sẵn số phận cho con người. Điều mà Đức Chúa Trời muốn nói với chúng ta qua câu chuyện của Gia-cốp và Ê-sau là để được trở nên con cái của Ngài, không cần có sự công chính của con người, nhưng chỉ cần có đức tin trong tình yêu công chính của Đức Chúa Trời, đã được định trước theo chương trình của Ngài.
Kinh thánh nói với chúng ta rằng Đức Chúa Trời đã ban cho Sa-ra người con trai mà Ngài đã hứa với Aùp-ra-ham. Ngay cả ngày hôm nay, điều này nói với chúng ta rằng chỉ có những người có đức tin nơi tình yêu và Lời công chính của Đức Chúa Trời mới có thể trở nên con cái của Ngài. Để trở thành con cái của Đức Chúa Trời, chúng ta phải nhận biết lẽ thật đã được ban ra cũng như đức tin của chúng ta nơi sự công bình của Đức Chúa Trời và chương trình của Ngài, và để tin nơi lẽ thật này, chúng ta phải tin nơi tình yêu và sự công bình của Đức Chúa Trời.
Tình yêu của Đức Chúa Jêsus Christ đối với chúng ta và chương trình của Đức Chúa Trời cho chúng ta là tuyệt đối đúng và tình yêu đó được ban cho tất cả chúng ta. Để cứu chúng ta khỏi tội lỗi, Chúa Jêsus đã gánh lấy tất cả tội lỗi của chúng ta qua phép Báp-tem của Ngài, chết trên Thập tự giá và đã phục sinh từ cõi chết, tất cả những điều đó để ban cho chúng ta, là những người tin nơi Ngài, sự sống đời đời.
Lẽ thật này cho biết rằng không bởi tôn giáo và sự tỏ bày những cố gắng của chúng ta mà chúng ta có thể trở nên con cái của Đức Chúa Trời, nhưng nó có nghĩa là chỉ có một cách để trở nên con cái Đức Chúa Trời là bởi tin nơi Lời của tình yêu và sự công chính của Đức Chúa Trời, mà Ngài đã phán với chúng ta và đã dự định cho chúng ta. Chúng ta phải nhận biết rằng chỉ có những người tin nơi tình yêu và sự công bình của Đức Chúa Trời mới được mặc lấy tình yêu của Ngài.
Vậy thì điều gì là niềm tin của chúng ta? Để có đức tin trong phép Báp-tem của Chúa Jêsus và huyết của Ngài trên Thập tự giá. Chúng ta phải cầu xin Đức Chúa Trời có lòng thương xót chúng ta. Chúng ta phải nhận biết rằng trước măt Ngài chúng ta không xứng đáng được gọi là dân sự của Ngài, vì tất cả chúng ta đều là tội nhân. Chúng ta phải hiểu rằng chỉ có thông qua chương trình của Ngài cho chúng ta – chúng ta mới có thể biết được tình yêu công chính của Ngài – và chúng ta mới có thể trở nên con cái của Ngài.
Những người bị Đức Chúa Trời ghét là vì họ không cần hoặc không tin nơi tình yêu và sự công chính của Ngài. Vì thế chúng ta phải biết và tin nơi chương trình của tình yêu mà Đức Chúa Trời đã định trước cho chúng ta. Sự thật rõ ràng là những người biết và tin nơi tình yêu công chính của Đức Chúa Trời sẽ được Ngài yêu, trong khi những người bác bỏ và cự tuyệt tình yêu của Ngài sẽ bị Ngài ghét.
Ai có thể nhận được Phúc âm của Nước và Thánh linh?
Phúc âm của Nước và Thánh linh được ban cho chúng ta bởi Đức Chúa Trời là lẽ thật duy nhất bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời. Vậy thì, loại người nào là những người được nhận lẽ thật này trong lòng họ? Đó là những người nhận rằng số phận của họ nằm trong sự đọa đày đời đời, rằng họ là tội nhân trước mặt Đức Chúa Trời và Lời của Ngài, và cầu xin ơn thương xót của Đức Chúa Trời. “Lạy Chúa, con là tội nhân, là người hoàn toàn không thể sống bởi điều răn của Ngài. Con xin dâng tấm lòng con và giao phó cuộc đời con cho Ngài.” Đây là những người mà Đức Chúa Trời ban cho sự tha thứ tội lỗi từ tình yêu trong sự công chính của Ngài. Niềm tin trong Phúc âm bày tỏ ra sự công chính của Đức Chúa Trời là sự quan trọng vô cùng cho tất cả tội nhân.
Đức Chúa Trời đã không ban cho chúng ta điều răn của Ngài để chúng ta làm theo mọi điều trong đó, đây là một sự thật thường hay bị lầm lẫn bởi nhiều người. Thực tế, mục đích của điều răn là để làm cho chúng ta nhận ra tội lỗi của chúng ta. Vậy thì, tại sao những tội nhân phải cố gắng tuân theo điều răn? Đó là bởi vì bản năng của mỗi tội nhân là muốn tự tìm kiếm sự cứu chuộc và sự tha thứ cho tội lỗi của họ.
Nhưng không ai có khả năng tuân theo mọi điều răn. Những sự cố gắng chỉ là những sự bắt chước, chỉ đơn thuần là bản năng bắt chước, cố gắng để che đậy tội lỗi của họ trong sự tuyệt vọng - đó là một niềm tin dối trá trước mặt Đức Chúa Trời. Đó là tại sao những tội nhân nên từ bỏ đi niềm tin dối trá này, và được bao phủ trong tình yêu của Đức Chúa Trời.
Để bao phủ chúng ta trong tình yêu này, Đức Chúa Trời đã ban Chúa Jêsus xuống thế gian, là người chịu phép Báp-tem bởi Giăng, gánh lấy tất cả tội lỗi của thế gian trên đôi vai của Ngài, và bởi sự đổ huyết trên Thập tự giá, xóa đi tất cả tội lỗi ấy. Đức Chúa Trời đã nhận biết đức tin của những người tin nơi tình yêu công bình của Ngài. Khi chúng ta được giải cứu khỏi tất cả tội lỗi của chúng ta qua niềm tin nơi Phúc âm của Nước và Thánh linh, là Phúc âm làm trọn sự công bình của Đức Chúa Trời, thì chúng ta trở nên được bao phủ trong tình yêu của Ngài. Đây là lẽ thật đã được hứa rằng Đức Chúa Trời đã sắp sẵn cho chúng ta trong chương trình của Ngài.
Đức Chúa Trời sẽ ghét những người chỉ dựa vào chính họ. Có rất nhiều người như thế xung quanh chúng ta. Nhưng bạn phải được cứu khỏi tội lỗi của bạn bằng cách tin nơi phép Báp-tem của Chúa Jêsus và huyết của Ngài đã làm trọn tình yêu và sự công bình của Đức Chúa Trời. Thì bạn sẽ chắc chắn được mặc lấy tình yêu của Ngài, là điều dành cho những kẻ mà Ngài gọi. Những người thường tự cố gắng làm những việc cho Đức Chúa Trời để chiếm được tình yêu và sự tha thứ của Ngài, nhưng những nổ lực này bị vô ích, không có đức tin trong sự công bình của Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời đã chỉ gọi Gia-cốp để cho mặc lấy tình yêu của Ngài, chứ không phải là Ê-sau. Trước mặỉt Đức Chúa Trời, Gia-cốp là một kẻ nói dối xảo huyệt và lừa lọc, nhưng bởi vì ông đã tin nơi tình yêu của Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, nên ông đã được trở thành một trong những người cha của đức tin. Cũng vậy, chúng ta phải nhận được tình yêu của Đức Chúa Trời bởi tin nơi phép Báp-tem của Chúa Jêsus và huyết của Ngài trên Thập tự giá, là việc làm trọn sự công bình của Đức Chúa Trời, như sự mua chuộc của chúng ta. Bởi vì Ê-sau cố gắng để được cha ông chúc phước bằng sự tìm kiếm của riêng ông, nên ông trở thành tượng trưng cho những người không thể có được sự chúc phước của Đức Chúa Trời. Đôi khi chúng ta cần phải dành thời gian để suy nghĩ cẩn thận về vấn đề này. Ai trong thế gian này giống Ê-sau? Chúng ta không giống Ê-sau sao?
Những người như Gia-cốp là những người thu hút tình yêu công bình của Đức Chúa Trời. Chúng ta biết rằng chúng ta cũng vậy, yếu đuối và tội lỗi như Gia-cốp khi xưa. Đức Chúa Trời, là Đấng đã gọi chúng ta ngay cả trước khi chúng ta chưa sanh ra không phải vì những việc làm của chúng ta nhưng bởi sự kêu gọi của Ngài, đã bảo chúng ta tin nơi tình yêu và sự công bình của Ngài để được nhận tình yêu của Ngài. Đức Chúa Trời đã ban Chúa Jêsus, là người làm trọn sự công bình của Đức Chúa Trời trong chương trình của Ngài cho tất cả chúng ta.
Trước nhất, khi Đức Chúa Trời gọi chúng ta, Ngài đến để gọi những tội nhân, chứ không phải những người công bình. Những người bị Ngài ghét là những người tự nghĩ rằng họ có đầy sự công bình và không tin nơi tình yêu nhân từ của Đức Chúa Trời. Những người có niềm tin sai lạc như vậy bị Đức Chúa Trời ghét và không thể được mặc lấy tình yêu của Ngài để trở nên dân sự Ngài. Đức Chúa Trời đã định trước lẽ thật này cho chúng ta trong tim Ngài. Vì thế, Phao-lô xác định rõ rằng, “Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Có sự không công bình trong Đức Chúa Trời sao? Chẳng hề vậy!” (Rô-ma 9:14)
Những người được Đức Chúa Trời yêu là những người giống như Gia-cốp
Khi Đức Chúa Trời nhìn vào bạn, bạn có phải thật sự là loại người mà Ngài có lòng thương xót không? Lý do nào mà Đức Chúa Trời cần khi Ngài thương xót ai Ngài thương xót và Ngài ghét ai Ngài ghét? Làm sao chúng ta có thể nói với Đức Chúa Trời rằng Ngài đã bất công với chúng ta?
Số người đang sống trên thế giới này không thể nào đếm được. Không khi một số trong những người này thì được Đức Chúa Trời yêu, còn những người khác thì không được. Điều này có phải là Đức Chúa Trời đã bất công với họ không?
Đức Chúa Trời là một Đức Chúa Trời phán xét tội lỗi của những người chống nghịch lại sự công bình của Ngài. Chúng ta nên tránh xa bất cứ sự lầm lẫn nào trong vấn đề này bằng cách hiểu biết chương trình của Đức Chúa Trời được bày tỏ trong sự công bình của Ngài cùng với niềm tin của chúng ta trong sự công bình này. Có nhiều Cơ Đốc Nhân lạc lối, trái tim họ như Pha-ra-ôn, cứng cõi. Đây là loại người bị Đức Chúa Trời ghét, như trong câu 17 của đoạn này giải thích: “Trong Kinh Thánh cũng có phán cùng Pha-ra-ôn rằng: Nầy là cớ vì sao ta đã dấy ngươi lên, ấy là để tỏ quyền phép ta ra trong ngươi, hầu cho danh ta được truyền ra khắp đất.”
Tất cả chúng ta đều bất toàn trước măt Đức Chúa Trời. vậy thì, chúng ta không nên trở nên giống như Pha-ra-ôn. Đức Chúa Trời có nên ghét chúng ta, là những người bướng bỉnh cũng như Pha-ra-ôn, không tin nơi phép Báp-tem của Chúa Jêsus và huyết Ngài trên Thập tự giá như giá của sự cứu chuộc cho chúng ta không? Vâng, những người như Pha-ra-ôn chống nghịch lại Đức Chúa Trời, đáng bị Ngài ghét. Những người như vậy kiêu ngạo và dựa vào sự công chính riêng của họ, nhưng sự công chính của họ không thể cứu chuộc họ khỏi tội lỗi của họ được.
Pha-ra-ôn đã nương dựa vào điều gì? Ông ta tin tưởng và dựa vào sông Nile. Ông ta đã nghĩ rằng hể ông ta có được nguồn cung cấp nước dồi dào từ sông Nile là mọi thứ đều yên ổn. Đó là tại sao Đức Chúa Trời ghét những người như Pha-ra-ôn. Bất cứ ai có tấm lòng cứng cõi của Pha-ra-ôn như thế thì đều bị ghét và nguyền rủa bởi Đức Chúa Trời. Bởi việc nhận được tình yêu nhân từ mà Đức Chúa Trời ban cho bạn cách rộng rãi, bạn có thể trở nên con cái của Ngài.
Bạn có hài lòng với chương trình công chính của Đức Chúa Trời không?
Tấm lòng của bạn có sửa soạn để nhận tình yêu công chính của Đức Chúa Trời cho bạn trong chương trình của Ngài không? Có một số người nghĩ rằng họ tin nơi Chúa Jêsus, chịu đựng nỗi khổ não bởi vì họ hiểu lầm về chương trình của Đức Chúa Trời. Những người này tự hỏi, “Tôi tin nơi Chúa Jêsus, nhưng tại sao Đức Chúa Trời đã không thực sự lựa chọn tôi? Nếu Ngài đã không lựa chọn tôi, thì niềm tin của tôi dùng vào việc gì? Vậy thì tôi phải nên làm gì? Tôi không thể không tin nơi Chúa Jêsus nữa, tôi có thể làm gì đây? Tôi thật sự tin nơi Chúa Jêsus, nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không có trong danh sách những kẻ Ngài chọn lựa?”
Kế đó họ có thể cố an ủi họ bằng cách nghĩ rằng, “Vì tôi tin nơi Chúa Jêsus và đi nhóm họp đầy đủ, Đức Chúa Trời sẽ phải chọn tôi. Chắc chắn đó là vấn đề! Thiên đàng chắc chắn phải có chỗ cho tôi!” Nhưng khi họ bị phạm tội, họ lại tự nhủ, “Đức Chúa Trời chắc đã không chọn tôi! Có thể đây là lúc cho tôi không tin nơi Chúa Jêsus nữa!” Nói cách khác, họ tự suy nghĩ, tự giải quyết cho họ, và tự kết thúc mọi thứ. Những người này cần phải suy nghĩ lại sự hiểu biết của họ về chương trình của Đức Chúa Trời và đạt tới sự nhận thức đúng để tin nơi Chúa Jêsus như là Cứu Chúa của họ.
Mặt khác, những người tin vào sự giảng dạy của các nhà thần học hơn là tin vào chính Lời của Đức Chúa Trời có thể nói, “Không phải Đức Chúa Trời đã nói là người lớn hơn phải phục vụ người nhỏ hơn, và vì đó Ngài yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau ngay cả trước khi họ sanh ra sao? Vì bây giờ chúng tôi tin nơi Chúa Jêsus, chắc chắn chúng tôi đã được quyết định được cứu ngay cả trước khi chúng tôi sanh ra.” Nhưng Thánh đồ Phao-lô nói với chúng ta rằng chương trình định trước số phận cho chúng ta bởi Đức Chúa Trời thì “không bởi việc làm mà là bởi sự kêu gọi của Ngài”.
Tuân giữ theo điều răn không làm cho người ta trở nên con cái của Đức Chúa Trời. Chỉ bởi có đức tin nơi sự công chính của Đức Chúa Trời, sự thương xót và tình yêu của Ngài được bày tỏ bởi phép Báp-tem của Chúa Jêsus và huyết Ngài trên Thập tự giá mới có thể làm cho chúng ta trở nên con cái của Ngài.
Bởi vì học thuyết chủ nghĩa được đặt ra bởi những nhà thần học, nên nhiều người không thể tin nơi phép Báp-tem của Chúa Jêsus và huyết của Người trên Thập tự giá, là điều bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời, như sự cứu chuộc của họ. Những người đã được nghe về tình yêu của Phúc âm, bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời, mà không tin vào đó thì chỉ là những người giống như Pha-ra-ôn. Đức Chúa Trời ghét những người này, là những người không tin vào sự công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ ra trong Đức Chúa Jêsus Christ, mà cố gắng trở nên con cái của Đức Chúa Trời bằng cách tin nơi Chúa Jêsus theo cách riêng của họ.
Nếu bạn đã không tin nơi tình yêu công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ qua Đức Chúa Jêsus Christ, thì đây là thời giờ để cho bạn làm điều đó. Sau đó, bạn sẽ được mặc lấy tình yêu của Đức Chúa Trời. Chúng ta tất cả giống như Ê-sau về nguồn gốc, nhưng chúng ta đã được cứu khỏi tội lỗi của chúng ta bởi tin vào tình yêu công chính của Đức Chúa Trời. Chúng ta đã nhận được tình yêu thiêng liêng của Đức Chúa Trời bởi tin nơi sự công chính của Ngài.
Đức Chúa Trời đã ban ơn cho cả người Do thái và người Ngoại bang, cho những người nào tin vào tình yêu công chính của Ngài thì được trở nên con cái Ngài. Như Đức Chúa Trời đã nói: “Ta sẽ gọi kẻ chẳng phải dân ta là dân Ta, kẻ chẳng được yêu dấu là yêu dấu.” Ngài đã ban cho chúng ta Phúc âm của phép Báp-tem của Chúa Jêsus và huyết Ngài, và ban cho những người tin Phúc âm ấy tình yêu công chính của Ngài.
Phân đoạn dưới đây, “Lại xãy ra trong nơi Ngài phán cùng họ rằng: các ngươi chẳng phải là dân Ta đâu, cũng tại nơi đó họ sẽ được xưng là con của Đức Chúa Trời hằng sống.” là Lời của tình yêu đã đang được làm trọn cho chúng ta ngày hôm nay. Vì thế chúng ta con cái Đức Chúa Trời có thể nhận biết rằng vì chúng ta thật bất toàn trước mặt Đức Chúa Trời, nên Ngài đã cứu chúng ta bằng cách đến với chúng ta trong xác thịt và làm cho tình yêu công chính của Ngài có hiệu lực đối với chúng ta.
Bởi đó bạn và tôi đã được cứu khỏi tất cả tội lỗi của chúng ta, trước măt Đức Chúa Trời thì tình yêu cứu chuộc đó đã được định sẵn trong sự công bình của Đức Chúa Trời. Để được mua chuộc khỏi tất cả tội lỗi, chúng ta phải tin nơi tình yêu công chính của Đức Chúa Trời, điều này chỉ có thể xảy ra bởi tin vào lẽ thật bằng tấm lòng mềm mại. Trừ niềm tin này ra, không có cách nào khác để được nhận sự tha thứ tội lỗi. Tất cả chúng ta được sanh ra với tấm lòng cứng cõi, nhưng Lời Đức Chúa Trời có thể đánh bại tấm lòng cứng cõi và sự ngoan cố của chúng ta. Và trái tim chúng ta sẽ được cai trị bởi sự bình an của Đức Chúa Trời. Nếu bạn tin nơi Đức Chúa Trời, sự công bình của Ngài sẽ là của bạn.
Nếu Phúc âm của lẽ thật này chứa đựng sự công bình của Đức Chúa Trời mà chúng tôi đang giảng dạy đã không tồn tại, thì mọi người trên thế giới này đã phải đối diện với sự hủy diệt của họ. Không có những người truyền giảng Phúc âm của Nước và Thánh linh, thì tất cả loài người sẽ không có hy vọng. Nếu không có những người được mặêc lấy tình yêu công chính của Đức Chúa Trời, thế gian đã đi đến sự kết thúc rồi, mọi người đã bị phán xét tội lỗi của họ rồi. Nhưng Đức Chúa Trời đã để lại trên thế gian những người như chúng tôi là những người tin vào sự công chính của Ngài. Chúng tôi chỉ có thể biết cảm tạ Đức Chúa Trời vì Ngài đã hành động qua chúng tôi, bất chấp những sự yếu đuối và bất toàn của chúng tôi.
Đức tin được bao phủ trong tình yêu công chính của Đức Chúa Trời được đến từ phép Báp-tem của Chúa Jêsus và Huyết của Ngài trên Thập tự giá. Đức tin trong sự công chính của Đức Chúa Trời được tìm thấy trong một trái tim tin vào phép Báp-tem của Chúa Jêsus và huyết Ngài. Nhờ đức tin của chúng ta trong sự công chính của Đức Chúa Trời mà chúng ta được giải cứu khỏi tội lỗi. Lẽ thật này là chương trình, sự định trước và chọn lựa mà Đức Chúa Trời đã sắp đặt cho chúng ta.
Đức Chúa Trời đã nói rằng bất cứ ai tin Lời của Ngài, là Lời bày tỏ những điều đã được làm trọn sự công chính của Đức Chúa Trời qua Đức Chúa Jêsus Christ, sẽ được cứu khỏi tội của họ. Một người đối diện với sự hủy diệt không phải vì sự công chính của Đức Chúa Trời không xóa bỏ được tất cả tội lỗi mà vì họ có tấm lòng cứng cõi, nhưng vì không tin vào sự công chính của Đức Chúa Trời.
Chúng ta phải làm cho tấm lòng chúng ta nhu mì, hiền lành trước Lời của Đức Chúa Trời và tin Phúc âm của Nước và Thánh linh. Tấm lòng chúng ta phải quỳ xuống trước mặt Ngài. Chúng ta được phước bởi tin nơi tình yêu công bình của Đức Chúa Trời. Ngài đã cứu chúng ta khỏi tất cả tội lỗi của chúng ta bởi vì Ngài thương xót chúng ta vô cùng. Chúng ta dâng lời cảm tạ Ngài. Chúng tôi, là những người tin sự công chính của Đức Chúa Trời chẳng có gì phải xấu hổ. Ngược lại, chúng tôi có đủ mọi lý do để hãnh diện về sự công chính của Ngài.
Bởi đó Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta hoàn toàn khỏi tội lỗi của chúng ta vì chúng ta nhận biết mình bất toàn trước mặt Ngài – hãy tôn cao Đức Chúa Trời vì sự cứu rỗi này! Để được Đức Chúa Trời yêu, chúng ta phải tin vào sự công chính của Ngài.
Bạn có biết sự công chính của Đức Chúa Trời không? Nếu biết thì hãy tin nơi đó. Tình yêu công chính của Đức Chúa Trời sẽ đến với tấm lòng bạn. Nguyện đức tin của bạn trong tình yêu công chính của Đức Chúa Trời mà Ngài đã định sẵn cho bạn để được giải thoát khỏi sự lầm lẫn.
Nguyện tình yêu của sự cứu chuộc mà Đức Chúa Trời đã định cho bạn đến với tấm lòng bạn. Ha-lê-lu-ga! Tôi dâng lên lời cảm tạ đến Ba Ngôi Đức Chúa Trời là Đấng đã làm cho chúng ta trở nên con cái thật của Ngài trong sự công chính Ngài.