(Xuất Ê-díp-tô Ký 38:1-7)
“ Người cũng đóng bàn thờ về của lễ thiêu bằng cây si-tim, hình vuông, bề dài năm thước, bề ngang năm thước và bề cao ba thước. Người làm nơi bốn góc bàn thờ những sừng ló ra, bọc đồng. Rồi làm các đồ phụ tùng của bàn thờ bằng đồng: chảo nhỏ, vá ảng, nỉa, và bình hương. Lại làm một tấm rá bằng lưới đồng để dưới thành bàn thờ, từ chân lên đến ngang giữa, và đúc cái khoen cho bốn góc rá lưới đồng, đặng xỏ đòn khiêng. Đoạn chuốt đòn khiêng bằng cây si-tim, và bọc đồng; xỏ đòn vào khoen nơi hai bên bàn thờ, đặng khiêng bàn đi. Người đóng bàn thờ bằng ván, trống bộng.”
Mỗi Tội Nhân Phải Đem Một Của Lễ Hiến Tế Đến Bàn Thờ Của Lễ Thiêu
Để bất cứ tội nhân nào trong dân Y-sơ-ra-ên được tha thứ khỏi tội lỗi của mình, họ phải đem một con sinh tế đến Đền Tạm, chuyển tội lỗi của mình qua cho nó bằng cách đặt tay lên đầu nó, lấy huyết nó, và rồi giao huyết này cho thầy tế lễ. Sau đó, thầy tế lễ đang phung sự bôi huyết của sinh tế này lên các sừng của bàn thờ của lễ thiêu, đặt mỡ và thịt của nó lên bàn thờ, và thiêu đốt chúng bằng lửa như một hương thơm ngọt ngào lên cho Chúa, Đức Chúa Trời. Ngay cả Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm cũng phải đặt tay mình lên một con sinh tế và truyền tội lỗi của mình cho con vật trước bàn thờ của lễ thiêu để nhận được sự tha tội của mình. Đây là của lễ chuộc tội dâng lên trên bàn thờ của lễ thiêu được làm từ gỗ si-tim và được dát bằng đồng, và của lễ chuộc tội chỉ được dâng lên bởi việc đặt tay và việc đổ huyết mà thôi.
Ngay cả trước khi sáng thế, Đức Chúa Trời hoạch định sẵn con đường cứu rỗi để giải cứu mọi người ra khỏi mọi tội lỗi của họ thông qua việc đặt tay và đổ huyết. Sau khi hoạch định sự cứu rỗi của chúng ta, Đức Chúa Cha đã sai Con Độc Sanh của Ngài đến đất này, để Ngài chịu báp têm bởi Giăng Báp-tít, và khiến Ngài đổ huyết của Ngài trên thập tự giá. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Jêsus Christ đã chấp nhận mọi tội lỗi của mỗi một tội nhân thông qua phép báp têm của Ngài, giống như việc đặt tay trong Cựu Ước. Và để gánh chịu mọi sự đoán phạt vì tất cả tội lỗi của thế gian, Chúa Jêsus đã gánh lấy hết thảy những tội lỗi ấy và đổ chính dòng huyết của Ngài ra trên thập tự giá thế chỗ chúng ta.
Bàn thờ của lễ thiêu được dát bằng đồng dạy chúng ta rằng Đức Chúa Trời nhất định sẽ đoán phạt mỗi một tội lỗi được ghi trên bảng lòng của mọi người. Vì vậy, mỗi tội nhân đều phải chuyển tội lỗi của mình qua cho con sinh tế bằng cách đặt tay lên đầu của nó và rồi cắt cổ họng nó, lấy huyết của nó, và thầy tế lễ phải bôi huyết của con vật lên các sừng của bàn thờ của lễ thiêu. Như vậy, bàn thờ của lễ thiêu được bọc bằng đồng khiến cho tất cả chúng ta biết rằng Chúa Jêsus đã gánh chịu mọi tội lỗi của chúng ta, và rằng Ngài đã chịu đoán phạt trên thập tự giá vì tất cả những tội lỗi này thế cho chúng ta.
Ý Nghĩa Của Bàn Thờ Của Lễ Thiêu
Bất cứ khi nào một con sinh tế được dâng lên cho Đức Chúa Trời, thịt của nó đều được sả ra thành từng miếng và đặt trên bàn thờ của lễ thiêu để được đốt bằng lửa và dâng lên như một hương thơm ngào ngạt cho Đức Chúa Trời. Đức Chúa Cha rất đẹp lòng khi thấy Chúa Jêsus đã chịu báp têm bởi Giăng Báp-tít và bị đóng đinh cho đến chết, thế cho chúng ta, vì tất cả tội lỗi của chúng ta. Đức Chúa Cha đẹp lòng vì Chúa Jêsus không tì vít này đã hy sinh chính mình Ngài làm sự hòa giải đời đời cho mọi tội nhân.
Sự cứu rỗi được dâng trên bàn thờ của lễ thiêu cho thấy Đức Chúa Trời đã cứu mọi tội nhân ra khỏi tất cả tội lỗi của họ, và đồng thời, chúng cũng bày tỏ cách Đức Chúa Trời đoán phạt mỗi một tội lỗi. Nói cách khác, bàn thờ của lễ thiêu mặc khải sự cứu rỗi của nhân loại khỏi mọi tội lỗi và sự đoán phạt của họ. Nó cho chúng ta thấy rằng mỗi tội nhân đều phải bị quăng vào hồ lửa và diêm sinh trong địa ngục; và nó cũng cho chúng ta thấy cách mà mỗi tội nhân có thể được giải thoát ra khỏi mọi tội lỗi của mình. Như vậy, bất cứ ai có tội đều phải bị ném vào hồ lửa địa ngục, và do đó, mọi tội nhân nhất định phải tìm kiếm lòng thương xót của Đức Chúa Trời.
Mỗi con vật hiến tế được đặt trên bàn thờ của lễ thiêu đã mang lấy những tội ác của một tội nhân và bị đoán phạt vì chúng. Nói cách khác, con vật hiến tế đã chấp nhận tội lỗi của một người nào đó thông qua việc đặt tay và đổ huyết của nó thế cho người đó. Nó đã mang lấy sự đoán phạt của tội lỗi mà tội nhân phải đối mặt. Của lễ thiêu đã được dâng lên trong Đền Tạm này dạy cho chúng ta rằng Chúa Jêsus đã chấp nhận mọi tội lỗi của thế gian thông qua phép báp têm của Ngài và tuôn đổ dòng huyết của Ngài thế chỗ cho chúng ta.
Mỗi đồ dùng trong Đền Tạm đều cho chúng ta thấy cách mà Đức Chúa Trời đã hoàn thành sự tha tội cho chúng ta. Vì vậy, để bạn vạch ra một con đường rõ ràng về sự cứu rỗi của mình, bạn phải có đức tin đúng nơi lẽ thật được mặc khải trong các đồ dùng của Đền Tạm. Vậy bạn nên vạch ra con đường cứu rỗi của mình như thế nào? Bạn phải vạch ra một con đường cứu rỗi rõ ràng bằng cách tin vào Lẽ Thật của sự cứu rỗi được ẩn giấu trong sợi chỉ màu xanh, tím, đỏ tươi va vải gai mịn. Chỉ những ai có đức tin như vậy mới có thể thực sự bước vào sự công chính của Đức Chúa Trời và sống bởi đức tin của họ một cách đúng đắn.
Đức Chúa Trời đã chuẩn bị một của lễ hy sinh để chuộc tội cho tội nhân, hầu cho họ sẽ có thể bước vào Thánh Địa. Và Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm đã dâng của lễ chuộc tội thay mặt cho tất cả tội nhân để cứu họ khỏi hết thảy tội lỗi của họ. Đức Chúa Trời đã hoàn thành lời hứa của Ngài về sự cứu rỗi thông qua Con Ngài, Đức Chúa Jêsus Christ, trong Phúc-âm của nước và Thánh Linh. Vì thế, chúng ta phải tin vào Lẽ Thật Phúc-âm của nước và Thánh Linh và sống bởi đức tin này của mình. Bây giờ, đức tin của bạn có được đặt nơi Phúc-âm của nước và Thánh Linh không? Để được cứu khỏi hết thảy tội lỗi của mình, bạn phải hết lòng tin vào Phúc-âm của nước và Thánh Linh. Bạn chỉ có thể nhận được sự tha tội nếu bạn có đức tin nơi Lời Phúc-âm của nước và Thánh Linh như đã được làm chứng bởi chỉ xanh, tím, và đỏ tươi. Quả thật, Lẽ Thật của sự cứu rỗi được mặc khải trong sợi chỉ xanh, tím, và đỏ tươi được bày tỏ trong Đền Tạm của Cựu Ước đều được chứa đựng trong Phúc-âm của nước và Thánh Linh, Phúc-âm được mặc khải trong Tân Ước. Bạn có đứng về phía Phúc-âm của nước và Thánh Linh không? Hay là bạn tán thành Phúc-âm chỉ nhấn mạnh vào dòng huyết của thập tự giá? Bạn có tin vào Phúc-âm công bố rằng Đức Chúa Jêsus Christ đã được báp têm và tuôn đổ dòng huyết của Ngài cho chúng ta hay không?
Vào thời Cựu Ước, hệ thống tế lễ của Đền Tạm là giao ước về sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời, hứa với chúng ta rằng Ngài sẽ cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi của thế gian. Đức Chúa Trời đã mặc khải kế hoạch cứu rỗi công phu của Ngài qua sợi chỉ màu xanh, tím, đỏ tươi, và vải gai mịn được sử dụng để dệt nên cánh cổng của Đền Tạm. Bất cứ ai muốn bước qua cánh cổng này phải tin vào lẽ thật được mặc khải trong những vật liệu này. Như vậy, Đức Chúa Trời đã cho phép dân Y-sơ-ra-ên được cứu khỏi tất cả tội lỗi của họ thông qua sự hy sinh của Đền Tạm, bằng cách đặt tay họ lên con sinh tế và do đó chuyển tội của họ qua nó bởi đức tin, và bằng cách dâng huyết của nó lên cho Đức Chúa Trời. Phúc-âm của nước và Thánh Linh là tiêu chuẩn mà bởi đó người ta nhận được sự tha tội, và do vậy, chỉ có những ai thấu hiểu và tin vào Phúc-âm này một cách đúng đắn thì mới là dân sự của chính Đức Chúa Trời, trong khi tất cả những người khác vẫn chưa trở thành một trong số các con dân của Đức Chúa Trời. Đó là do Lẽ Thật được mặc khải trong sợi chỉ xanh, tím, đỏ tươi, và vải gai mịn được sử dụng trong cánh cổng của hành lang Đền Tạm là Phúc-âm của nước và Thánh Linh trong Tân Ước.
Chúa của chúng ta đã phán với Ni-cô-đem trong Giăng chương 3 rằng: “Nếu một người không được tái sanh bởi nước và Thánh Linh, thì người đó không thể bước vào Nước của Đức Chúa Trời.” Tất cả chúng ta phải nắm bắt được rằng nước ở đây đề cập đến phép báp têm mà Chúa Jêsus đã nhận từ Giăng Báp-tít là điều vô cùng quan trọng. Chỉ khi chúng ta thấu hiểu Phúc-âm của nước và Thánh Linh thì chúng ta mới có thể bước vào trong cánh tay của Đức Chúa Trời bởi đức tin.
Mọi Người Phải Nhận Ra Rằng Mình Sẽ Không Thể Tránh Khỏi Việc Bị Đoán Phạt Vì Cớ Tội Lỗi Của Mình
Như đã được mô tả trong Mác 7:12 trở đi, mọi người đều có 12 tội xuất phát từ trong lòng mình. Trước tiên, suy nghĩ xấu xa của một người là một tội lỗi trước mặt Đức Chúa Trời. Và giết người, tà dâm, trộm cướp, tham lam, gian ác, kiêu căng, và ngu dại đều là tội lỗi. Những ý nghĩ xấu xa trong lòng con người là nguồn gốc thực sự của tội lỗi, xúc phạm đến sự thánh khiết của Đức Chúa Trời. Mặc dù Đức Chúa Trời đã tạo ra A-đam giống với hình ảnh của Ngài như một tạo vật đời đời, nhưng A-đam đã phạm tội chống lại Đức Chúa Trời, và kết quả của điều này là tất cả chúng ta, dòng dõi của A-đam, cũng đều được sinh ra là tội nhân, không thể thoát khỏi sự đoán phạt của Đức Chúa Trời. Bởi vì tất cả chúng ta đều đã được sinh ra là con cháu của con người đầu tiên, A-đam, nên bản chất vốn có của chúng ta là phạm tội và xúc phạm sự thánh khiết của Đức Chúa Trời, cả trong suy nghĩ lẫn hành động của mình; và do đó, chúng ta không thể không phạm tội cho đến ngày chúng ta chết đi. Quả thật, về cơ bản, theo tự nhiên tất cả mọi người đều xấu xa trong suy nghĩ của họ, và họ cũng là những sinh vật mỏng manh dễ bị Sa-tan, kẻ liên tục thánh thức sự thánh khiết của Đức Chúa Trời lừa dối.
Đức Chúa Trời phán rằng không có gì ngoài những ý tưởng xấu xa xuất phát từ tấm lòng của con người. Mỗi người thực sự đều bị phơi bày là một tội nhân sa đọa, chứa đầy 12 loại tội lỗi được liệt kê trong Mác chương 7, từ giết người đến tà dâm, trộm cướp, tham lam, gian dâm, ngu dốt, v.v... Bản chất con người cơ bản của mọi người đều chứa đầy những suy nghĩ xấu xa. Và vô số người đang thách thức sự thánh khiết của Đức Chúa Trời bằng lòng mộ đạo tôn giáo của chính họ. Vậy nên, tất cả chúng ta chắc chắn đều phải bị đoán phạt bởi Đức Chúa Trời vì tội lỗi của mình. Đó là lý do tại sao các con sinh tế đã liên tục bị thiêu đốt trên bàn thờ của lễ thiêu ngày này qua ngày khác trong Đền Tạm. Hành lang của Đền Tạm thực sự ngập tràn mùi thịt cháy và khói củi.
Chúng Ta Phải Rửa Sạch Sự Dơ Bẩn Của Mình Bằng Nước Trong Cái Thùng Bằng Đồng
Các thầy tế lễ trong Cựu Ước đã phải vây quanh mình mỗi ngày với mùi hôi khó chịu của thịt cháy và khói đen. Vậy nên, họ không thể sạch sẽ được, vì khuôn mặt của họ đã bị ám đen bởi khói và thân thể họ đã bị bám đầy bụi bẩn. Đó là lý do tại sao họ cần cái thùng bằng đồng trong hành lang của Đền Tạm, để rồi họ có thể tẩy rửa chính mình. Các thầy tế lễ đã phải rửa sạch sự dơ bẩn của họ bằng nước của cái thùng bằng đồng mỗi ngày.
Cái thùng bằng đồng này trong Đền Tạm biểu thị rằng vào thời Tân Ước, Chúa Jêsus đã thanh tẩy tất cả tội lỗi của thế gian này bằng cách chịu báp têm bởi Giăng Báp-tít. Thực tế rằng các thầy tế lễ của Cựu Ước đã rửa thân thể của họ bằng nước của cái thùng bằng đồng trong Đền Tạm đề cập đến phép báp têm của Đức Chúa Jêsus Christ, điều vốn cũng quan trọng đối với công tác cứu rỗi của Ngài tương tự như dòng huyết Ngài tuôn đổ trên thập tự giá. Phép báp têm mà Chúa Jêsus đã nhận từ Giăng Báp-tít là một bước tuyệt đối không thể thiếu để tẩy sạch tất cả tội lỗi của chúng ta, nếu như không có thì không ai có thể được thanh tẩy. Quả thật, các thầy tế lễ có thể duy trì sự thánh khiết của họ bởi vì họ có thể đi đến cái thùng bằng đồng của Đền Tạm và tẩy rửa mọi sự bẩn thỉu tích tụ trong quá trình phụng sự ở Đền Tạm.
Việc các thầy tế lễ rửa sạch sự ô uế của họ tại cái thùng bằng đồng ngụ ý rằng một người phải thừa nhận bản ngã tội lỗi của mình và công nhận rằng mọi người sẽ bị đoán phạt và hủy diệt bởi Đức Chúa Trời vì tội lỗi mình. Con đường cứu rỗi được mở ra cho bạn khi bạn thừa nhận với Đức Chúa Trời rằng bạn sẽ bị đoán phạt và ném vào hồ lửa để chịu khổ đời đời vì cớ tội lỗi của mình. Phương cách duy nhất mà bạn có thể bước vào trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời đó là thừa nhận tội lỗi của bạn và tin vào Lẽ Thật thực sự của sự cứu rỗi mà Chúa Jêsus đã hoàn thành cho bạn. Đấng Mê-si-a thực sự đã đến trái đất này để cứu lấy bạn và tôi ra khỏi mọi tội lỗi của thế gian; Ngài thực sự đã chịu lấy mọi tội lỗi của chúng ta bằng cách chịu báp têm bởi Giăng Báp-tít; và trên thực tế, Ngài đã bị đoán phạt trên thập tự giá thế cho chúng ta. Đây là Lẽ Thật Phúc-âm của nước và Thánh Linh, và nó là Lẽ Thật cứu rỗi tuyệt đối không thể thiếu mà chúng ta phải tin.
Mỗi con người đều nuôi dưỡng các suy nghĩ xấu xa, và do đó, mọi người đều có những mong muốn gian ác để làm tổn thương người khác, gây đau đớn cho họ, và thậm chí là giết chết họ. Bạn phải nhận ra con người xấu xa và sa đọa như thế nào. Vậy thì tại sao con người lại quá gian ác như vậy? Vì bản chất họ là tông giống độc dữ, luôn nuôi dưỡng các ý tưởng xấu và luôn phạm tội. Bởi vì con người phạm đủ 12 loại tội lỗi mọi lúc, nên họ giống như một quả bom có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Thực sự, họ làm điều ác mọi lúc, liên tục nói dối nhau, trộm cắp của nhau, phạm tội ngoại tình và gian dâm, phỉ báng sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, yêu mến sự ngu dại và điên cuồng. Với bản chất là một giống độc dữ, con người luôn dung dưỡng các ý nghĩ xấu và thách thức sự thánh khiết của Đức Chúa Trời trong suốt cuộc đời họ.
Chúng Ta Xấu Xa Như Thế Nào Trong Cái Nhìn Của Đức Chúa Trời?
Bản chất vốn có của mỗi người là ích kỉ. Các nhà khoa học nói rằng một người có hơn một trăm nghìn tỉ tế bào, và mỗi một tế bào trong vô số các tế bào này đều ích kỉ đến mức nó không bao giờ nhượng bộ tế bào khác. Đây là lý do tại sao một người lại là một con người hoàn toàn ích kỉ. Bởi vì mọi người đều được lập trình di truyền để trở nên ích kỉ như thế nào, nên không ai có thể tồn tại trên thế gian này nếu như không có các chuẩn mực và quy tắc xã hội điều chỉnh hành vi của một người. Con người vô cùng ích kỉ đến nỗi nếu như không có những chuẩn mực như vậy, họ sẽ giết chết nhau. Vì sự tồn tại chung của mình mà họ đã thiết lập nên các quy tắc để cùng tồn tại. Đó là cách mà các chuẩn mực và quy tắc xã hội ra đời. Các chuẩn mực xã hội được tạo ra để hạn chế khuynh hướng phá hoại của con người và thúc đẩy một môi trường hợp tác hơn. Nói tóm lại, bởi vì con người quá xấu xa và độc ác đến nỗi cần phải thiết lập các chuẩn mức và luật pháp để quản lý hành vi của họ và kiềm chế xu hướng xấu xa của họ. Sự xấu xa càng trở nên phổ biến trên thế giới, thì việc đưa ra các chuẩn mức và luật pháp xã hội trở nên càng cần thiết.
Nếu bạn thực sự muốn tin Đức Chúa Jêsus Christ là Cứu Chúa của mình và bước vào sự hiện diện của Đức Chúa Cha, thì trước hết, bạn nhất định phải nhận ra rằng theo tự nhiên về cơ bản bạn rất xấu xa, thừa nhận rằng bạn là một tội nhân hoàn toàn sa đọa bị ràng buộc với địa ngục, và rồi tin vào Phúc-âm của nước và Thánh Linh. Bạn phải tin vào sự công chính của Đức Chúa Jêsus Christ và bởi đó mà nhận được sự tha thứ của tất cả tội lỗi mình. Mặc dù Đức Chúa Trời là thánh, nhưng con người là hoàn toàn xấu xa, và do đó, họ không thể không phạm tội mọi lúc. Mặc dù họ đã được tạo ra theo hình ảnh của Đức Chúa Trời, nhưng họ là những kẻ phí báng sự thánh khiết của Ngài. Đó là lý lý do tại sao con người chỉ có thể được cứu nếu như họ hết lòng tin vào Phúc-âm của nước và Thánh Linh do Đức Chúa Jêsus Christ ban ra. Bạn chỉ có thể đạt được sự cứu rỗi của mình nếu như bạn tìm kiếm sự công chính của Đức Chúa Jêsus Christ, thấu hiểu nó, và tin vào nó. Bạn phải tìm kiếm sự công chính của Đức Chúa Trời và tin vào ân điển của Ngài, thưa với Ngài rằng: “Lạy Chúa, con thừa nhận rằng con luôn gian ác. Lúc nào con cũng có đầy những sự bất toàn. Con không ngừng phạm tội, và do đó, con đáng bị phạt trong địa ngục. Đó là lý do tại sao sự cứu rỗi mà Ngài đang ban tặng thông qua Phúc-âm của nước và Thánh Linh là hoàn toàn không thể thiếu với con. Con tin rằng Ngài đã cứu con bởi Phúc-âm của nước và Thánh Linh.” Chỉ những ai thừa nhận sự yếu đuối và gian ác của họ mới có thể tin vào sự công chính của Đức Chúa Jêsus Christ.
Người ta nói rằng Socrates đã lấy cảm hứng từ một nét vẽ nguệch ngoạc mà ông tình cờ bắt gặp trên tường phòng vệ sinh, có nội dung: “Hãy tự hiểu mình!” Câu nói đơn giản này đã để lại ấn tượng khó phai đối với Socrates vì nó bộc lộ những gì trong tâm trí của ông. Vậy nên, bất cứ khi nào Socrates nhìn thấy ai đó tự cho mình là công chính giả vờ có đạo đức và hiểu biết, ông đã khuyên người đó bằng cách nói rằng: “Hãy tự hiểu mình trước tiên!” Chỉ mỗi câu nói đơn giản này thôi cũng đủ để khiến Socrates trở thành một triết gia vĩ đại được tưởng nhớ cho đến tận ngày nay.
Tôi không thể nhấn mạnh đủ việc bạn nhận ra con người mình tội lỗi của mình, biết rằng bạn sẽ bị ném vào địa ngục vì tiền công của những tội lỗi này, và thừa nhận điều này với trọn cả tấm lòng của bạn là quan trọng như thế nào. Bạn thực sự không thể hiểu rõ được sự công chính của Đức Chúa Trời nếu như trước hết bạn không nhận ra mình là một tội nhân sa lầy thế nào trước mặt Đức Chúa Trời và bạn đang tiến thẳng đến địa ngục một cách không thể ngừng lại được như thế nào. Bàn thờ của lễ thiêu được làm bằng gỗ si-tim, và bên ngoài được bọc đồng. Điều này ngụ ý rằng mỗi người phải bị đoán phạt vì tội lỗi của mình, và mọi tội nhân đều bất lực trong việc thoát khỏi con đường dẫn xuống địa ngục của mình. Nhưng những ai tự biết mình hoàn toàn bất lực thế nào thì có thể tôn kính sự công chính của Chúa Jêsus và tin vào tình yêu của Ngài.
Chúng ta hãy chuyển đến Lu-ca 18:10-14 ở đây: “Có hai người lên đền thờ cầu nguyện: một người Pha-ri-si và một người thâu thuế. Người Pha-ri-si đứng cầu nguyện thầm như vầy: Lạy Đức Chúa Trời, tôi tạ ơn Ngài, vì tôi không phải như người khác, tham lam, bất nghĩa, gian dâm, cũng không phải như người thâu thuế nầy. Tôi kiêng ăn một tuần lễ hai lần, và nộp một phần mười về mọi món lợi của tôi. Người thâu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà rằng: Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót lấy tôi, vì tôi là kẻ có tội! Ta nói cùng các ngươi, người nầy trở về nhà mình, được xưng công bình hơn người kia; vì ai tự nhắc mình lên sẽ phải hạ xuống, ai tự hạ mình xuống sẽ được nhắc lên.”
Những người Pha-ri-si trong thời Chúa Jêsus rất ngoan đạo trong hình thức bên ngoài của họ, dạy dỗ người khác sống một cách đạo đức. Nhưng có phải họ thực sự không bao giờ phạm tội trộm cắp hay ngoại tình không? Không, tất nhiên là không! Mặc dù những người Pha-ri-si giả vờ tin kính bên ngoài, nhưng khi không có ai nhìn họ, họ thậm chí còn phạm tội nhiều hơn và nặng hơn bất cứ người nào khác. Tuy nhiên, bất chấp điều này, họ đã tự thôi miên mình để tin rằng họ vô tội, và họ cũng giả vờ tin kính với những người xung quanh họ. Chính những người như vậy là những tội nhân sa đọa nhất thách thức sự thánh khiết của Đức Chúa Trời.
Lời cầu nguyện của người thâu thuế khác với lời cầu nguyện của người Pha-ri-si. Mọi người đều thấy rõ rằng người thâu thuế là một tội nhân. Quả thật, khi ông bước đến với Đức Chúa Trời, ông thậm chí không thể ngẩng đầu lên và nhìn lên, nhưng thay vào đó, ông đã đấm ngực thú nhận rằng: “Lạy Đức Chúa Trời, xin hãy thương xót tôi, vì tôi là một tội nhân!” Sau đó, Đức Chúa Trời đã lắng nghe lời khẩn cầu của người thâu thuế về lòng thương xót, và Ngài đã cứu ông ra khỏi tất cả tội lỗi của ông khi ông tin vào Lẽ Thật của nước và Thánh Linh. Ngược lại, người Pha-ri-si bị phơi bày là một kẻ bất lương trong cái nhìn của Đức Chúa Trời. Chính người thâu thuế đã được Đức Chúa Trời chấp thuận vì sự công chính của ông, chứ không phải là người Pha-ri-si.
Chỉ bởi hết lòng tin vào sự công chính của Đức Chúa Trời nên chúng ta đã nhận được sự tha tội, chứ không phải bởi dựa vào công việc của chính mình. Bởi vì việc làm của chúng ta luôn thiếu mất sự thánh khiết của Đức Chúa Trời, nên lúc nào chúng ta cũng phạm tội, và do đó, tất cả chúng ta đều đáng bị đoán phạt bằng lửa vì tội lỗi của mình, cũng như những con sinh tế không ngừng bị giết và thiêu đốt trên bàn thờ của lễ thiêu vì tội lỗi của dân Y-sơ-ra-ên. Vì vậy, chúng ta phải thú nhận với Đức Chúa Trời rằng mình tội lỗi như thế nào và được cứu khỏi tất cả tội lỗi cùng sự đoán phạt của chúng ta ra sao là chỉ nhờ tin vào Đức Chúa Jêsus Christ mà thôi.
Khi chúng ta nhìn vào ngọn lửa và khói bốc lên từ bàn thờ của lễ thiêu được bọc bằng đồng, chúng ta có thể thấy rằng trong mắt Đức Chúa Trời, chúng ta là tội nhân nhất định bị đoán phạt vào ngọn lửa của địa ngục vì tội lỗi của mình. Mỗi một người trong số các bạn phải nhận ra thực tế này. Chỉ khi đó, bạn mới có thể hoàn toàn được giải cứu khỏi tất cả tội lỗi cùng mọi sự đoán phạt của tội lỗi mình bằng cách tin vào phép báp têm của Đức Chúa Jêsus Christ và dòng huyết hy sinh của Ngài. Đức Chúa Jêsus Christ đang ban cho bạn sự cứu ra khỏi tội lỗi của bạn, nhưng bạn không thể thực sự tìm kiếm sự cứu rỗi này một cách chân thành và sốt sắng nếu bạn không thừa nhận với Đức Chúa Trời trước rằng mình hoàn toàn xấu xa, và rằng bạn không thể không bị đoán phạt vì tội lỗi của mình. Và chỉ khi bạn tin vào Lẽ Thật cứu rỗi này bằng trọn cả tấm lòng của mình thì bạn mới có thể đạt đến sự cứu rỗi của bạn, được giải thoát ra khỏi mọi tội lỗi và sự đoán phạt của bạn, và chấp nhận tình yêu của Đức Chúa Trời. Nhưng như đã đề cập, trước khi bạn có thể tin vào Lẽ Thật cứu rỗi, trước hết bạn phải nhận ra con người thật của mình và thành thật thừa nhận bản chất tội lỗi cùng những sự bất toàn của bạn trước mặt Đức Chúa Trời. Chỉ người nào thừa nhận bản ngã tội lỗi của mình mới là người thực sự công nhận sự thánh khiết của Đức Chúa Trời cùng sự công chính của Ngài. Nói cách khác, bạn có thể nhận được sự tha tội nhờ tin vào phép báp têm của Chúa Jêsus và dòng huyết của Ngài chỉ khi nào bạn thừa nhận trước rằng trong khi Đức Chúa Trời hoàn toàn công chính, chân thật, và trung thực, thì bạn hoàn toàn bất chính, bẩn thỉu, và độc ác trong mắt Ngài.
Thay vào đó, nếu bạn tự cho mình là công chính giống như người Pha-ri-si tự cho mình là nhân đức lỗi lạc trước mặt Đức Chúa Trời, thì bạn nên nhận ra ở đây rằng bạn đang đứng trên một lớp băng rất mỏng. Chẳng những không tìm được lòng thương xót của Đức Chúa Trời, mà bạn còn sẽ bị Đức Chúa Trời bỏ rơi. Ngược lại, nếu bạn giống như người thâu thuế, thì bạn có thể thừa nhận rằng mình là một tội nhân nhất định bị đoán phạt xuống địa ngục vì tội lỗi mình, và tìm kiếm lòng thương xót từ nơi Đức Chúa Trời nhờ sự thừa nhận khiêm nhường này. Quả thật, đối với tất cả những ai khiêm nhường như người thâu thuế, Đức Chúa Cha đã xóa bôi mọi tội lỗi của họ bằng Phúc-âm của nước và Thánh Linh và cứu họ bằng cách sai Con Độc Sanh của Ngài, Đức Chúa Jêsus Christ đến.
Mặc dù trên thế gian này có vô số người, nhưng tất cả họ đều có thể được chia thành 2 nhóm: Những người đã được tha tội và những người chưa được tha tội. Những người trước, là những người đã thừa nhận sự sa đọa hoàn toàn và số phận bị đày xuống địa ngục của họ, và kết quả là, họ đã khao khát lòng thương xót của Đức Chúa Trời. Những người như vậy đã được tha tội bởi tin vào sự cứu rỗi của Đức Chúa Jêsus Christ. Họ chân thành công nhận Đức Chúa Trời và tin cậy vào sự thánh khiết, công chính, và thành tín của Ngài. Ngược lại, những người sau không chỉ từ chối không nhận lấy sự tha tội của mình nhưng họ còn đứng chống lại Đức Chúa Trời, vì họ không tin rằng Đức Chúa Jêsus Christ là Cứu Chúa của họ và cũng không thừa nhận rằng chính bản thân họ là tội nhân. Bạn phải tin rằng Đức Chúa Trời đã hoàn toàn thanh tẩy hết thảy tội lỗi của bạn với sợi chỉ màu xanh, tím, và đỏ. Chỉ những ai có đức tin kiên định này mới thực sự đạt được sự cứu rỗi của họ.
Bàn thờ của lễ thiêu được dát bằng đồng cho chúng ta thấy rằng mặc dù tất cả chúng ta đều đã bị Đức Chúa Trời đoán phạt vì tội lỗi của mình, nhưng chúng ta đã được tẩy sạch mọi tội lỗi của chúng ta nhờ tin vào phép báp têm của Chúa chúng ta và sự đóng đinh của Ngài. Nhưng trước khi bạn tuyên xưng tin nhận Chúa Jêsus là Cứu Chúa của bạn và tuyên xưng đức tin của bạn, nên trước hết bạn phải thừa nhận rằng bản thân mình đáng bị Đức Chúa Trời đoán phạt vì vô số tội lỗi mà bạn đã phạm, giống như những con sinh tế đã bị thiêu trên bàn thờ của lễ thiêu, là bàn thờ được bọc bằng đồng. Chỉ khi bạn thừa nhận con người tội lỗi của bạn trước tiên thì bạn mới thực sự thấu hiểu và tin vào phép báp têm của Đức Chúa Jêsus Christ cùng dòng huyết của Ngài trên thập tự giá là sự cứu rỗi của bạn, và chỉ khi đó bạn mới có thể trở thành một trong số các con dân của Đức Chúa Trời.
Đức Tin Chỉ Nơi Dòng Huyết Của Chúa Jêsus Thôi Là Không Đủ
Một số người trong các bạn có thể nghĩ rằng: “Tại sao mục sư Jong cứ nói rằng tôi nên thừa nhận bản ngã tội lỗi của mình, khi tôi đã tin nơi dòng huyết của Chúa Jêsus rồi? Đúng là tôi có một số khuyết điểm, nhưng tôi không tội lỗi đến nỗi tôi đáng bị Đức Chúa Trời đoán phạt vì cớ những tội lỗi của mình. Tôi không nghĩ rằng mỗi suy nghĩ, ý định, và hành động của mình là vô cùng tội lỗi đến nỗi tôi đáng bị kết tội.” Nếu đây là điều bạn đang suy nghĩ, thì bạn nên nhận ra rằng mình đang nhầm lẫn nghiêm trọng giống như người Pha-ri-si. Bạn đang mắc một sai lầm lớn khi đưa ra đánh giá quá rộng rãi về bản thân mình.
Kinh thánh công bố rõ rằng tiền công của tội lỗi là sự chết. Trong cái nhìn của Đức Chúa Trời, mỗi tội lỗi đều giống nhau, dù là nhỏ hay lớn. Bất cứ ai có bất cứ tội lỗi nào trong mắt Đức Chúa Trời, dẫu rằng đó là tội lỗi nhỏ nhất trong tất cả các tội, thì đều sẽ bị đoán phạt vì tội lỗi này và bị ném vào hồ lửa địa ngục. Tội lỗi của bạn to hay nhỏ không thành vấn đề; miễn là bạn có bất cứ tội lỗi nào thì bạn cũng giống như bất kỳ tội nhân nào khác trong mắt của Đức Chúa Trời thánh khiết.
Tại sao lại như vậy? Bởi vì chính Đức Chúa Trời là thánh khiết, và do đó, Ngài không thể dung thứ cho bất cứ tội lỗi nào bất kể bạn nghĩ tội lỗi của mình nghiêm trọng hay tầm thường như thế nào. Bởi vì Đức Chúa Trời phải đoán phạt mỗi một tội lỗi mà không hề có ngoại lệ.
Khi chúng ta thành thật phơi bày tất cả đời sống của mình trước mặt Đức Chúa Trời, không ai trong chúng ta có thể công bố là mình chỉ phạm phải một vài tội lỗi. Nếu bạn nói rằng mình chỉ phạm một vài tội lỗi, thì có thể bạn xem mình là người có đạo đức, ít nhất là theo tiêu chuẩn của thế gian. Nhưng bạn đang nói ra điều này chỉ vì nhận thức của bạn về sự phán xét và đoán phạt tội lỗi của Đức Chúa Trời là hoàn toàn sai, vì bạn không biết Đức Chúa Trời nghiêm khắc như thế nào. Nói cách khác, bạn đang đánh giá bản thân dựa trên tiêu chí của chính mình và chỉ quan tâm đến mình thay vì dựa trên tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời, và đó là lý do tại sao bạn đang phạm sai lầm nghiêm trọng. Vì thế, bạn phải xem xét lại bản thân mình một cách khách quan trước luật pháp của Đức Chúa Trời, tự hỏi mình rằng: “Tôi xuất hiện trong mắt Đức Chúa Trời như thế nào? Khi Đức Chúa Trời nhìn tôi, tôi không xuất hiện như một người đáng bị đoán phạt hay sao? Chẳng phải tôi đã phạm phải vô số tội lỗi chắc chắn sẽ đày tôi xuống địa ngục hết lần này đến lần khác hay sao?” Như vậy, bạn nên xem xét bản thân mình một cách khách quan trước mặt Đức Chúa Trời và nhận ra rõ rằng bản thân bạn là một tội nhân, có số phận bị ném xuống lửa địa ngục vì tiền công của tội lỗi của bạn.
Bạn nhất định phải nhận ra rằng bất cứ điều gì không được thực hiện bởi đức tin thì là tội lỗi trước mặt Đức Chúa Trời (Rô-ma 14:23), rằng bản thân bạn phạm phải những tội lỗi ấy liên tục, và rằng bạn sẽ bị đoán phạt vì những tội lỗi này. Chỉ sau việc này bạn mới có thể nhận ra Lẽ Thật cứu rỗi và hiểu rõ rằng Chúa đã cứu một tội nhân sa đọa như bạn ra khỏi tất cả tội lỗi của bạn thông qua sợi chỉ xanh, tím, đỏ, và vải gai mịn, và bạn có thể nhận được sự tha tội ngay tại chính thời khắc này.
Khi chúng ta nhìn vào Lời của Đức Chúa Trời giải thích chi tiết về Đền Tạm, chúng ta không thể không thú nhận như sau: “Lạy Chúa, chúng con thực sự đều đã bị định phải chịu đoán phạt vì tội lỗi mình, vì chúng con không thể không phạm tội mọi lúc. Tuy nhiên, dầu vậy, Ngài đã hoàn toàn giải cứu chúng con ra khỏi hết thảy tội lỗi và sự đoán phạt của con bằng cách chịu báp têm và tuôn đổ dòng huyết của Ngài để cứu chúng con. Chỉ bởi tin nơi Lẽ Thật Phúc-âm của nước và Thánh Linh của Ngài mà chúng ta đã được cứu khỏi tất cả tội lỗi cùng sự đoán phạt của mình. Trên thực tế, chúng con đều bị định phải bị ném xuống địa ngục. Nhưng nhờ Ngài, chúng con đã được cứu khỏi mọi tội mình bởi tin vào hệ thống tế lễ đã được Ngài thiết lập. Chúng con tin rằng đây là món quà cứu rỗi mà Ngài đã ban cho chúng con. Tất cả những gì chúng con có thể làm trước ân điển tuyệt vời ấy chỉ là tin vào Phúc-âm của nước và Thánh Linh và dâng mọi lời tạ ơn của chúng con lên cho Ngài mà thôi.”
Có vô số người trên thế giới này chưa bước vào sự công chính của Đấng Christ. Quá nhiều người vẫn không biết gì về Lẽ Thật cứu rỗi, không nhận ra rằng Chúa đã cứu mỗi một tội nhân ra khỏi tất cả tội lỗi của thế gian thông qua Lẽ Thật của chỉ xanh, tím, và đỏ. Những người này không biết mình xấu xa như thế nào, và bản thân họ nhất định phải bị đoán phạt vì tội lỗi của họ ra sao. Mặc dù họ phạm phải vô số tội lỗi mọi lúc và họ sẽ bị đoán phạt vì tội lỗi của mình, nhưng họ không nhận ra rằng bản thân họ là những tội nhân sa lầy như vậy, và họ chỉ đang tự lừa dối chính mình. Hơn nữa, họ suy nghĩ sai trật rằng mình thực sự đang làm những việc tốt đẹp trước mặt Đức Chúa Trời, và họ rất háo hức thể hiện những sự đức hạnh của chính mình. Khi họ đến với Đức Chúa Trời, họ không ngần ngại thể hiện sự công chính của riêng họ thay vì thể hiện sự công chính của Đức Chúa Trời. Trong sự ngạo mạn tự cho mình là công chính, họ nghĩ rằng họ sẽ không xuống địa ngục ngay cả khi họ có tội. Họ hoàn toàn tin chắc rằng mình sẽ không bao giờ xuống địa ngục, tự nghĩ rằng vì họ chỉ có một số tội lỗi, nên họ chỉ cần nhận lấy sự tha tội của những tội lỗi này mà thôi.
Thực sự có nhiều Cơ-đốc-nhân trên khắp thế giới nghĩ rằng mặc dù họ tin Chúa Jêsus, nhưng họ vẫn còn lại một vài tội lỗi, và rằng những tội lỗi này có thể dễ dàng được rửa sạch chỉ bằng cách dâng lên những lời cầu nguyện ăn năn; và rằng cuối cùng họ sẽ được thánh hóa bằng cách nào đó; và rằng cuối cùng hết thảy họ sẽ bước vào Nước Thiên Đàng. Nhiều Cơ-đốc-nhân chắc chắn rằng mặc dù họ vẫn còn tội lỗi, nhưng Đức Chúa Trời sẽ không phán xét họ bởi vì họ tin Chúa Jêsus. Nhưng dù có bao nhiêu người hoàn toàn tin chắc vào điều này, tất cả họ đều phải chịu những ngọn lửa thiêu đốt của địa ngục. Nếu bạn nghĩ rằng mình sẽ không xuống địa ngục nếu bạn thực sự không biết điều mầu nhiệm của sự cứu rỗi được mặc khải trong sợi chỉ màu xanh, tím, và đỏ, cùng vải gai mịn của Đền Tạm, hoặc bạn chỉ tin rằng Đức Chúa Jêsus Christ đã bị đóng đinh vì bạn mà không tin vào phép báp têm của Ngài, thì đức tin của bạn rất thiếu sót và không hoàn hảo. Như vậy, nếu bạn nghĩ rằng mình sẽ không xuống địa ngục mặc dù tấm lòng của bạn vẫn còn có tội, tất cả chỉ vì bằng cách nào đó bạn tin Đức Chúa Jêsus Christ là Cứu Chúa của mình, thì bạn thực sự đang thách thức sự thánh khiết của Đức Chúa Trời. Địa ngục chính xác là nơi được chuẩn bị cho những kẻ kiêu ngạo không tin rằng họ sẽ đối mặt với sự đoán phạt của Đức Chúa Trời.
Đúng là một bi kịch khi quá nhiều tội nhân vẫn rất dại dột đến nỗi họ thậm chí không nhận ra rằng mình đang đi thẳng xuống địa ngục. Nhưng cũng như Kinh thánh nói rằng: “vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23), thực sự mọi người đều phải bị ném xuống địa ngục, vì mọi người đều có tội. Sự vinh hiển của Đức Chúa Trời không gì khác ngoài chính mình Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng đã đến bởi nước và Thánh Linh. Mặc dù vô số các Cơ-đốc-nhân tuyên xưng tin Chúa Jêsus, nhưng hầu hết họ vẫn chưa được cứu vì họ không thực sự hiểu rằng Chúa Jêsus đã đến bởi nước, huyết, và Thánh Linh. Nếu bạn không biết và không tin vào Đức Chúa Jêsus Christ này, Đấng đã đến bởi chỉ xanh, tím, và đỏ tươi, thì bạn vẫn chưa được thanh tẩy khỏi mọi tội mình, và do đó, bạn không thể bước vào Ngôi Nhà rực rỡ của Đức Chúa Trời. Và nếu bạn không thể bước vào trong Nhà của Đức Chúa Trời, thì điều này chỉ có nghĩa là chẳng những không được dự phần vào Vương Quốc của Đức Chúa Trời, mà cuối cùng bạn còn sẽ bị ném vào địa ngục.
Vì vậy, bất kể bạn có là một Cơ-đốc-nhân tuyên xưng tin Đức Chúa Jêsus Christ là Cứu Chúa của mình hay không, nếu bạn chưa thực sự được tái sanh, thì bạn phải thừa nhận rằng mình bị đày xuống địa ngục vì tội lỗi của bạn và tin Đức Chúa Jêsus Christ đúng cách từ thời điểm này trở đi. Luật pháp của Đức Chúa Trời công bố rõ rằng tiền công của tội lỗi là sự chết, và bạn phải công nhận luật pháp thiêng liêng này và tin vào nó mà không có bất cứ sự kháng cự nào. Chỉ khi bạn thừa nhận rằng mình đang đi thẳng xuống địa ngục vì tội lỗi của mình thì bạn mới có thể tin vào Phúc-âm của nước và Thánh Linh do Đức Chúa Trời ban ra. Món quà cứu rỗi của Đức Chúa Trời là sự tha tội, và món quà này chỉ được ban tặng cho những ai tin vào phép báp têm của Đức Chúa Jêsus Christ, sự chết của Ngài trên thập tự giá, và sự sống lại của Ngài.
Sự cứu rỗi và sự giải thoát ra khỏi mọi tội của chúng ta không đến từ bản thân chúng ta, nhưng đó là món quà của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta. Không ai trong chúng ta được sinh ra trên thế giới này bởi mong muốn của chính mình, bèn là chính Đức Chúa Trời đã cho phép chúng ta được sinh ra trên đất này để khiến chúng ta trở thành con cái của riêng Ngài. Nhận ra rằng Đức Chúa Trời đã cho phép tất cả chúng ta đạt được sự cứu rỗi của mình chỉ khi chúng ta tin vào phép báp têm của Chúa Jêsus, sự chết của Ngài trên thập tự giá, và sự sống lại của Ngài, mỗi một người chúng ta phải tin vào Lẽ Thật này.
Sau khi thiết lập luật pháp của Ngài, tuyên bố rằng tiền công của tội lỗi là sự chết, Đức Chúa Trời cũng đã lên kế hoạch để ban cho chúng ta sự sống đời đời trong Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta. Đức Chúa Trời đã lệnh cho người ta làm bàn thờ của lễ thiêu từ gỗ si-tim, bọc nó bằng đồng, và đốt lửa trên đó. Điều này ngụ ý rằng tiền công của tội lỗi là sự chết, và rằng mỗi một tội lỗi đều phải bị đoán phạt đời đời. Luật pháp do Đức Chúa Trời thiết lập như vậy không thể bị phá vỡ cũng như không thể bị thay đổi bởi bất cứ ai trong chúng ta. Đó là lý do tại sao chúng ta phải thừa nhận rằng bản thân chúng ta là những tội nhân bất lực và chấp nhận Lẽ Thật cứu rỗi trong lòng mình bởi đức tin. Tất cả chúng ta tuyệt đối phải công nhận và tin vào mỗi một luật pháp mà Đức Chúa Trời đã thiết lập và hoàn thành cho mình.
Nếu bạn thực sự hiểu rõ về Đền Tạm và có đức tin đúng, thì Đức Chúa Trời không chỉ sẽ cứu bạn khỏi mọi tội lỗi của bạn và sự đoán phạt của những tội lỗi này, mà Ngài còn sẽ ban mọi phước hạnh của Ngài trên bạn. Tuy nhiên, nếu bạn từ chối không cân nhắc tội lỗi của mình một cách nghiêm trọng dù chỉ là một lần, nhưng thay vào đó, bạn ngoan cố nghĩ rằng mình hầu như không có bất cứ tội lỗi nào cả, rằng bạn chưa bao giờ phạm phải bất cứ tội lỗi đáng nguyền rủa nào, hoặc là một số tội lỗi mà bạn đã phạm chẳng là gì so với những việc lành mà bạn đã làm, thì linh hồn bạn sẽ phải chịu luật pháp về cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Jêsus Christ chính là Đức Chúa Trời, và bạn có thể được tự do khỏi mọi tội lỗi của mình nếu bạn tin Đấng Christ là Đấng Cứu Thế của bạn và tin cậy nơi sự công chính của Đức Chúa Trời, điều đã được Chúa hoàn thành; và một khi bạn được tự do khỏi tất cả tội lỗi của bạn nhờ tin vào Phúc-âm của nước và Thánh Linh, chắc chắn bạn sẽ ở trong Đức Chúa Trời mãi mãi.
Tôi hết lòng cảm tạ Đức Chúa Jêsus Christ vì đã cứu chúng ta ra khỏi mọi tội lỗi cùng sự chết của chúng ta thông qua Lẽ Thật cứu rỗi ẩn giấu trong hệ thống tế lễ của Đền Tạm.